Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 87: Chương 87: Nhiều người khi dễ một người sao?






- Đúng vậy, ta mà sinh được ba đứa co này thì chết sớm mười năm cũng được, thật là hâm mộ Nhạc gia.

Mọi người nghị luận nói.

Nhạc Thành đánh giá đội ngũ một trăm người này, cũng bị khí thế của bọn họ làm cho rung động, một trăm người này dù thực lực chỉ là thất tinh bát tinh Đại Đấu sư nhưng cho dù là Đấu vương cũng không có khí thế như vậy.

- Đại ca, nhị ca các huynh tại sao lại đến nhanh như vậy.

Nhạc Thành tiến tới, trong trí nhớ hắn biết được hai người này chính là đại ca Nhạc Long và nhị ca Nhạc Hạc của mình, hai người này bảy năm rồi chưa về Nhạc gia, lần này Nhạc gia có chuyện cho nên Nhạc Tử Sơn mới sai người đưa thư tới.

- Long Nhi, Hạc nhi đã tới rồi sao.

Nhạc Tử Phong biết hôm nay cửa hàng binh khí của Nhạc gia tân khai trương cho nên y dĩ nhiên là muốn đến xem.

- Tam đệ, chúng ta lại tụ họp.

Nhạc Long, Nhạc Hạc cười nói với nt, trong mắt sát ý đã mất đi hết, chuyển thành ánh mắt ôn hòa. Sau đó lại nói với Nhạc Tử Phong:

- Phong thúc, bọn con vừa mới về nhà, cha bảo hôm nay cửa hàng binh khí của Nhạc gia khai trương, e là có người tới tìm phiền toái bọn con liền tới đây xem, không ngờ thực sự có người không có mắt muốn khi dễ Nhạc gia chúng ta.

Nói xong, hai huynh đệ hung hăng trợn mắt nhìn Hoàng Chí Lương.

Hoàng Chí lương không ngờ đám người của Nhạc gia lại tìm tới đây, nhìn thấy khí thế bọn họ thì hai chân đã bị mềm nhũn.

- Các ngươi trở về thì tốt rồi.

Nhìn thấy Nhạc Long, Nhạc Hạc lại nhìn Nhạc Thành trong lòng Nhạc Tử Phong không kìm được mà cảm khái, Nhạc gia thật có hi vọng.

- Ngươi vừa rồi nói cái gì, cửa hàng Nhạc gia chúng ta bán thuốc giả sao?

Nhạc Long xoay người về phía Hoàng Chí Lương, trong mắt hiện lên một lãnh ý.

- Ta ta… Nhạc gia các ngươi bán thuốc giả.

Hoàng Chí Lương bị Nhạc Long nhìn chằm chằm vào thì toàn thân trở nên run rẩy, kỳ thật Nhạc Long cũng chỉ có tu vi ngũ tinh đấu linh mà thôi nhưng nhờ quanh năm giết chóc cho nên hắn có rất nhiều sát khí.

Bởi vì có rất nhiều người vây quanh, Hoàng Chí Lương mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng cũng phải mạnh bão ngẩng đầu lên, nếu không thì thật mất mặt.

- Ngươi là người nhà họ Hoàng phải không, hôm nay tìm Nhạc gia gây phiền toái phải không?

Nhạc Long quát mạnh một tiếng, đấu khí trên người ngưng tụ, trong tay là một mảng đấu khí bổ về phía Hoàng Chí Lương.

- A.

Hoàng Chí Lương chỉ có tu vi đại đấu sư mà thôi, cộng thêm việc Nhạc Long ở phái xa xa, thân hình của hắn liền bị bắn bay đi mười thước, toàn thân bất động, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Nhạc gia tiểu nhi dừng tay.

Đúng lúc đó, hai đấu linh sau lưng của Hoàng Chí lương cũng huy chưởng đấu với Nhạc Long.

- Muốn nhiều khi dễ ít sao?

Nhạc Hạc cười một tiếng rồi cũng vung ra một quyền, hung hăng hướng về gã nhất tinh Đấu Linh. Hiện tại tu vi của Nhạc Hạc đã là tứ tinh đấu linh, hắn theo Đại ca ở trong dong binh đoàn giết chóc nhiều năm, trên người cũng có một thân sát khí.

Nhìn thấy Nhạc Long và Nhạc Hạc ra tay, Khiếu Thiên Hổ cùng với Thác Ni Tư cũng muốn xông tới nhưng đều bị Nhạc Thành ngăn cản. Đạ ca và nhị ca cùng động thủ, mình là lão tam cũng không thể nhàn rỗi, hắn cầm Âm dương kiếm trong tay, chân khí trong cơ thể chuyển động.

- Muốn chết.

Nhạc Thành lạnh lùng quát một tiếng, Âm Dương kiếm mang theo một lãnh khí tấn công về phía Nhạc Long nhị tinh Đấu Linh này.

Trong nháy mắt tên Nhất tinh đấu linh kia bị Nhạc Hạc đánh ngã xuống mặt đất, toàn thân toát ra thanh âm xương cốt vỡ vụn, người này đã nằm trên mặt đất.

- Phốc.

Tên Nhị tinh đấu linh bị Nhạc Thành ngăn cản cũng không kịp kêu lên một tiếng, bị Nhạc Thành chém thành hai nửa, nội tạng bắn đầy trên mặt đất, nhìn vô cùng khủng bố.

Nhìn thấy Nhạc Thành dùng một chiêu đã giết sống một nhị tinh đấu linh hơn nữa thủ đoạn cũng độc ác, hai người Nhạc Long và Nhạc Hạc đã run lên, Nhạc Tử Sơn nói với hai người rằng tam đệ lúc này đã không còn là tam đệ phế vật như lúc trước, hai người rất không tin nhưng lúc này bọn họ không thể không tin.

Nhìn thấy tu vi của Nhạc Long và Nhạc Hạc, trong người Nhạc Tử Phong liền cảm thấy rung động. sau đó lại thấy Nhạc Thành dùng một chiêu chém nhị tinh đấu linh thàn hai nửa thì Nhạc Tử Phong chính thức chấn động.

- Thiếu gia chết rồi, thiếu gia chết rồi.

Mấy người có thực lực đại đấu sư nhìn thấy thực lực của ba huynh đệ Nhạc gia ra tay, sau đó Hoàng Chí lương đã ngã xuống mặt đất, chết không có khản năng sống lại.

Đám người này vô cùng sợ hãi, mau chóng bỏ chạy về phía Hoàng gia.

- Hắc Ảnh, ngăn bọn chúng lại cho ta, một tên cũng không để lại mà giết không tha.

Trong mắt Nhạc Long hiện ra một sát khí lăng lệ, lớn tiếng về Hắc Ảnh dong binh đoàn phía sau.

- Dạ, đoàn trưởng.

Hơn một trăm người đáp, sau đó thân ảnh giống như là quỷ mạnh nhanh chóng ngăn cản những người Hoàng gia chạy trốn, hắc thương trong tay lóe lên, sau đó truyền tới vài thanh âm thảm thiết.

Nhạc Tử Phong muốn ngăn cản nhưng nhìn thấy khí phách của ba vị huynh đệ thì thầm nghĩ, có lẽ ta và đại ca đã già rồi.

- Mau nhìn đi, người nhà họ Hoàng toàn bộ bị Nhạc gia ba huynh đệ giết, thật là cường hãn.

- Cũng không phải, Nhạc gia ba huynh đệ lần này trở về báo thù, Hoàng gia thật sự không nên giây vào Nhạc gia, ngay cả đứa con thứ hai của bọn họ cũng bị giết chết.

Những người vây xem đều nghị lua, ba huynh đệ của Nhạc gia vừa ra tay đã giết đối thủ, quả là không để người nhà họ Hoàng vào mắt.

- Nhị đệ, chúng ta ném xác mấy người này tới cửa hàng binh khí của Hoàng gia thì thế nào?

Nhạc Long nói với Nhạc Hạc.

Nhạc Hạc nhìn mấy cỗ thi thể trên mặt đất mà nói với Nhạc Thành:

- Tam đệ, đệ cảm thấy thế nào.

- Đại ca, nhị ca ta nghĩ rằng hãy đem những thi thể này tới cửa ra vào nhà họ Hoàng cũng được, về phần La gia và Tiền gia lần này cũng có ý hãm hại Nhạc gia, bây giờ hai huynh đã về đây, không bằng chúng ta đến cửa hàng của bọn họ xem một chút.

Nhạc Thành nói.

Vốn Nhạc Thành không định đối phó với tam đại gia tộc nhanh như vậy nhưng Nhạc Long và Nhạc Hạc vừa về đã giết Hoàng Chí Lương cho nên Nhạc Thành liền phải đem kế hoạch mà sửa lại.

- Ha ha, quả nhiên không còn giống tam đệ trước kia nữa, đại ca đồng ý.

Nhạc Long cao hứng vỗ vai của Nhạc Thành, thầm nghĩ tam đệ này lòng dạ so với mình còn độc ác hơn vài phần, hoàn toàn không giống với trước kia.

- Khiếu Thiên, ngươi đi theo ta, Thác Ni Tư, Trần Bưu, hai người các ngươi ở lại.

Nhạc Thành nói với Thác Ni Tư và Trần Bưu, hắn sợ rằng La gia và Tiền gia có cao thủ mang theo Khiếu Thiên Hổ sẽ tốt hơn. Về phần có Thác Ni Tư và Trần Bưu ở lại cử hàng binh khí, Nhạc Thành cũng yên tâm.

- Đại nhân, tiểu nhân cũng muốn đi.

Loại tràng diện này, Thác Ni Tư dĩ nhiên cũng muốn đi xem.

- Ngươi cùng với Trần Bưu ở lại đây thì ta mới yên tâm.

Nhạc Thành nói với Thác Ni Tư, mình giết người nhà họ Hoàng bọn họ nhất định sẽ có hành động.

Nhìn theo hình bóng của ba huynh đệ nhà họ Nhạc biến mất trong mắt Nhạc Tử Phong có một vẻ phấn khởi, ba đứa con của đại ca quả nhiên đều là hảo nhi tử.

Ba huynh đệ sau khi đem thi thể người nhà họ Hoàng ném vào cửa nhà họ xong, Nhạc Long tính rằng sẽ dùng một mồi lửa thiêu hủy Hoàng gia nhưng bị Nhạc Thành ngăn cản lại, không thể tiện nghi cho Hoàng gia như vậy được, kế hoạch của mình chỉ mới bắt đầu thôi, giết Hoàng Chí Lương coi như là bước đầu.

Kế tiếp, Nhạc Thành đối với Hắc Ảnh dong binh đoàn cũng có hơi rúng động. Hoàng gia, Tiền gia, La gia ở trong trấn lớn nhỏ cộng lại có hơn trăm hộ, trong khoảng thời gian một ngày, Hắc ảnh dong binh đoàn đã bình định mười nhà, một mồi lửa thiêu rụi sạch sẽ.

Theo như lời nói của Nhạc Long và Nhạc Hạc Nhạc Thành biết được hai người này đã ở trong Quỷ Uyên đổ máu nhiều ngày, nếu không thì thực lực của cả hai cũng không đột phá nhanh như vậy. Hai năm trước hai huynh đệ bọn họ giống như là một con kiến ở trong Hắc Ảnh Dong binh đoàn nhưng hiện tại ở Quỷ uyên cũng đã có chút danh tiếng.

Cửa hàng của tam đại gia tộc không có cao thủ gì, thậm chí ba huynh đệ và Khiếu Thiên hổ cũng không cần phải ra tay. Sau đó ba huynh đệ trở về nhà của mình.

Nhạc Long, Nhạc Hạc đã bảy năm rồi vẫn chưa về nhà, ban đêm bọn họ ở Nhạc gia cao hứng ăn một bữa cơm. Nhạc Tử Sơn nhìn thấy ba đứa con của mình trưởng thành thì kìm không được mà nước mắt tuôn rơi.

- Long Nhi, các ngươi hôm nay cũng là quá vọng động rồi, cùng lúc đối phó với ba gia tộc, bọn họ nhất định sẽ liên hợp lại đối phó với chúng ta.

Nhạc Tử Sơn nghe ba huynh đệ nói hôm nay giết mấy người nhà họ Hoàng sau đó lại bình định cửa hàng của tam đại gia tộc thì trong lòng không khỏi run lên.

- Cha, người cứ yên tâm đi có Hắc Ảnh Dong binh đoàn ở đây thì tam đại gia tộc bọn con cũng không sợ. Hiện tại tam đệ lại còn là Ngũ phẩm luyện dược sư, chúng ta sợ gì nữa, mỗi ngày chúng ta đem cửa hàng của bọn họ thiêu hủy đi, xả giận cho Nhạc gia.

Nhạc Long trả lời.

Nhạc Long và Nhạc Hạc sau khi biết tam đệ của mình là ngũ phẩm luyện dược sư thì không kìm được mà hít một hơi lạnh, chuyện này thật khó mà tưởng tượng được, chưa tới hai mươi tuổi đã là ngũ phẩm luyện dược sư, cả Huyền Thiên đại lục cũng rất ít người có.

- Đúng thế.

Nhạc Thành cũng nói:

- Ai bảo bọn chúng trong thời gian trước kia đả thương cha và nhị thúc, thật là khi dễ Nhạc gia không có người.

Nhạc Tử Phong mỉm cười nói:

- Đại ca, chúng ta già rồi, mọi chuyện để mặc cho ba huynh đệ bọn chúng xử lý đi.

- Aizzz.

Nhạc Tử Sơn thở ra một hơi, không nói gì nữa, ba đứa con của mình đúng là đã trưởng thành, mình đã già rồi.

Mà lúc này ở trong Lập Anh Trấn, Hoàng gia cùng với Tiền gia cùng với La gia biết được chuyện này xong thì trong lòng vô cùng kinh hãi, La gia và Tiền gia hai gia chủ của hai nhà này đi suốt đêm tới Hoàng gia thì phát hiện Hoàng Huy đã tới Thất Tinh thành chưa quay về, các trưởng lão của Hoàng gia cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Cộng thêm việc nhị thiếu gia chét đi hoàng gia hiện tại phải xử lý tang sự, gia chủ của hai nhà này cũng không ở đó lầu đều quay trở về.

- Cái gì, ngươi nói Triệu Hổ bị giết ở Hoàng gia?

Người của Nguyên bảo tông tức giận, đây chính là sư phó của đại nhi tử Hoàng gia.

- Vân Quy trưởng lão, chúng ta ngày hôm sau mới phát hiện được thi thể của Triệu đại nhân.

Hoàng Huy sợ hãi nói.

- Triệu Hổ chết như thế nào?

Tông chủ của Nguyên Bảo tông vô cùng kinh ngạc, một tứ phẩm luyện dược sư nguyên bảo tông cũng chỉ có một hai người, là bảo bối của bọn họ, địa vị so với trưởng lão cũng không kém hơn bao nhiêu.

Theo lời Hoàng Huy thì sáng sớm hôm sau mới phát hiện ra thi thể của Triệu hổ, vô thanh vô tức giết một ngũ phẩm luyện dược sư, thực lực cho dù là ngũ tinh đấu vương cũng không làm được.

- Tông chủ, trên ngực của Triệu đại nhân có một lỗ máu, hình như là bị binh khí bén nhọn đâm thủng.

Hoàng Huy nói.

- Nhất định là do họ Lục làm.

Một người cất tiếng nói, xem ra họ Lục thần bí này đã đối phó với Nguyên Bảo tông.

- Phỉ Phỉ, ngươi biết họ Lục ở đâu không?

Vân Vô Thiên hỏi vân Phỉ Phỉ.

- Tông chủ, con cũng không biết Lục tiên sinh ở đâu.

Vân Phỉ Phỉ từ từ nói, Lục tiên sinh thần bí kia thực sự đã động thủ sao, xem ra lần này Nguyên Bảo tông đã chạm phải một cường địch.

Nghĩ đến đây, Vân Phỉ Phỉ không kìm được nhớ tới chuyện mấy ngày nữa Linh Dược môn sẽ xảy ra chuyện đấu giá, một viên ngũ phẩm trung giai tụ linh đan và một thanh bảo kiếm có thể có tác dụng tăng ba thành lực công kích. Hai thứ này đã kinh động rất nhiều thế lực lớn, chẳng lẽ cũng là do Lục tiên sinh làm.

- Hoàng Huy sáng mai ngươi trở về Lập Anh Trấn, mặt khác ta phái cho ngươi hai tam tinh Đấu vương và một tứ tinh đấu vương, ngươi sau khi về đem người của Nhạc gi bắt lại, nhớ rõ tìm cho ra được một luyện dược sư họ Lục.

Trong mắt của Vân Vô Thiên hiện ra một hàn quang,.

- Đa tạ tông chủ.

Hoàng Huy lập tức mừng rỡ, ban đầu hắn vốn nghĩ rằng một tứ phẩm luyện dược sư chết ở Hoàng gia, mình sẽ bị trách phạt, không ngờ Nguyên bảo tông lại phái cho mình ba cao thủ đấu vương để mình đối phó với Nhạc gia, thật là bất ngờ.

- Aizz.

Nghe thấy sự sắp xếp của Vân Vô Thiên, Vân Phỉ Phỉ thở dài một hơi, chỉ mong lần này Vân gia không bị tổn thất nghiêm trọng.

Ngày hôm sau ba huynh đệ nhà họ Nhạc sáng sớm đã đi tới cửa hàng của gia tộc thì phát hiện ra cửa chính đã đóng chặt, không mở cửa, điều này khiên cho Nhạc Thành nghi hoặc vô cùng.

- Đại ca, Hoàng gia, Tiền gia và La gia hình như đã sợ chúng ta, ngay cả cửa cũng không dám mở.

Nhạc Hạc nói với Nhạc Long.

- Nhị đệ, tam đệ các ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm gì?

Nhạc Long hỏi Nhạc Thành và Nhạc Hạc.

Nhạc Thành nhìn cửa hàng đóng cửa mà nói:

- Đại ca, nhị ca chúng ta cứ trực tiếp thiêu hủy là được.

- Được thiêu hủy toàn bộ.

Nhạc Long mỉm cười nói sau đó phân phó cho hắc ảnh dong binh đoàn phóng hỏa đốt cháy.

- Hoàng gia, La gia, Tiền gia, trò chơi mới bắt đầu, các ngươi cứ từ từ mà chờ đợi đó.

Nhìn thấy ngọn lửa ngập trời, Nhạc Thành lẩm bẩm nói.

- Đại nhân đại nhân.

Đúng lúc bọn người Nhạc Thành định đi tới cửa hàng tiếp theo thì Thác Ni Tư đã nhanh chóng chạy tới.

- Thác Ni Tư, sao ngươi lại tới đây, ta đã bảo ngươi ở lại đại viện của Nhạc gia rồi mà

Nhạc Thành mỉm cười nói.

- Đại nhân, bọn người Đổng Đại Ngưu tới đây, hơn hai trăm người xuất hiện, không có chỗ ở phải làm sao bây giờ?

Thác Ni Tư cất tiếng nói. Vốn Nhạc gia có không ít chỗ ở nhưng Nhạc Long đã mang tới một trăm dong binh đoàn, hiện tại toàn bộ phòng trống của Nhạc gia đã bị lấp đầy, không ngờ lúc này Đổng Đại Ngưu cũng tới, hơn hai trăm người chờ trước của nhà họ Nhạc, không có chỗ đặt chân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.