Nhạc Thành nhìn thấy người của Tứ Đại Thú tộc cùng với Vũ Văn gia Nhạc gia, Tôn gia chuẩn bị đánh nhau thì khóe miệng nở ra một nụ cười.
- Địa Ma lão nhân, ngươi châm ngòi thổi gió, Tứ Đại Nhân tộc sớm muộn gì cũng huyết tẩy Hắc Ám Thần Điện các ngươi.
Hắc Sơn hung hăng nói với Địa Ma lão nhân.
- Khặc khặc, Hắc Sơn, Tứ Đại Nhân tộc các ngươi có bổn sự này sao?
Địa Ma lão nhân chăm chú nhìn Hắc Sơn mà nói.
- Địa Ma , Hắc Ám Thần Điện chẳng có gì là ghê gớm, năm đó không phải là bị chúng ta đuổi chạy thê thảm sao?
Nhạc Đại hung hăng nói.
- Nhạc gia, đáng tiếc là Nhạc Thiên đã mất, bây giờ Nhạc gia cũng không dậy nổi.
Địa Ma lão nhân chăm chú nhìn Nhạc Đại mà nói.
- Nhạc gia không chỉ có một mình Nhạc Thiên, Hắc Ám Thần Điện các ngươi cũng đừng hòng mà đắc ý.
Nhạc Đại lạnh lùng nói:
- Nhạc Thiên đã sớm phản bội Nhạc gia, không còn là người của Nhạc gia.
- Khặc khặc, đáng tiếc Nhạc Thiên của Nhạc gia thực lực cũng đủ dùng, những người khác thì quá tệ.
Địa Ma lão nhân âm lệ nói.
- Nhạc thiên hình như là tằng tổ phụ của ta.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, tựa hồ như Địa Ma lão nhân cùng với Nhạc thiên tằng tổ của mình là một mạch, đối với chuyện tằng tổ rời khỏi Nhạc gia, Nhạc Thành cũng không biết, cha hắn cũng không nói.
- Nhạc Đại nói Nhạc Thiên phản bội Nhạc gia, trong mắt Nhạc Thành không khỏi xuất hiện một lãnh ý.
- Nhạc gia thì thế nào, ta thấy Nhạc Thiên không muốn ở lại Nhạc gia là đúng.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Đại mà nói, nếu không phải có Hắc Ám Thần Điện ở đây, thì Nhạc Thành rất muốn luận lý với Nhạc Đại một phen.
- Tiểu tử, ngươi là ai, chuyện của Nhạc gia chưa đến phiên ngươi chõ mũi vào.
Nhạc Đại chớp chớp mắt nhìn Nhạc Thành mà nói, vừa rồi thanh niên áo đen ở cùng với Tôn gia cho nên hắn nén giận, nếu không hắn đã tiên lên dạy dỗ.
- Hừ, ta là ai ngươi còn chưa xứng để biết.
Nhạc Thành lạnh lùng nói, trong mắt hiện ra một lãnh ý, bây giờ không phải là lúc động thủ với Nhạc Đại, nếu không Hắc Ám Thần Điện sẽ trục lợi.
- Được rồi Nhạc Đại, lúc này không phải là lúc so đo chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Vũ Văn Minh Quang chăm chú nhìn Nhạc Thành, vô cùng kinh ngạc, không ngờ thanh niên áo đen này dám chống đối với cả Nhạc gia, sau đó hắn quay đầu nhìn Nhạc Đại mà tiếp tục nói:
- Chúng ta bây giờ nhìn xem Tứ Đại Thú tộc có gì rồi nói.
Nhạc Thành đối với Nhạc Đại trực tiếp chống đối, Hắc Sơn liền hơi biến đổi thần sắc sau đó liền khôi phục lại.
-Vũ Văn gia, Nhạc gia, Tôn gia các ngươi hiện tại rời khỏi nơi này, Tứ Đại Thú tộc chúng ta dĩ nhiên là không ra tay với ba nhà, các ngươi hoặc là cùng một lượt chống lại thạch khôi lỗi với chúng ta, bảo vật có được sẽ chia đều, còn không thì phải rời đi, nếu không Tứ Đại Thú tộc sẽ không khách khí.
U Minh cất tiếng nói.
- U Minh, ngươi tính toán thật tinh tường, ngươi muốn cùng với Hắc Ám Thần Điện lôi kéo chúng ta sao, nằm mơ đi!
Vũ Văn Minh Quang lạnh lùng nhìn U Minh mà nói:
- Ta nói thật cho ngươi biết, Thạch khôi lỗi này chúng ta không động thủ, cũng không bỏ đi, nếu như các ngươi muốn khơi mào cuộc chiến giữa Tứ Đại Thú tộc và Tứ Đại Nhân tộc, chỉ sợ khi diễn ra đại chiến, U Minh lão đại ngươi khó có thể đảm đương nổi.
- Hừ.
U Minh hung hăng hừ lạnh một tiếng, sau đó không nói lời nào nữa, tình huống hôm nay bày ra tại đây, Tứ Đại Thú tộc bây giờ có một nửa người bị Hắc Ám Thần Điện làm cho tiêu hao sức lực không có khả năng đại chiến, rất khó có thể chống lại tam đại nhân tộc.
Nếu như cộng với Hắc Ám Thần Điện mà nói thì Tứ Đại Thú tộc sẽ có thể liên thủ đối phó được, nhưng sau cuộc chiên, sẽ khơi mào đại chiến giữa nhân tộc và thú tộc, hậu quả này U Minh lão đại thật đúng là không đảm đương nổi.
- Tứ Đại Thú tộc này đúng là phế vật.
Địa Ma lão nhân hung hăng mắng Tứ Đại Thú tộc một tiếng, tựa hồ như không ngờ Tứ Đại Thú tộc lại không dám nghênh chiến.
- Quên đi, chúng ta hay là đồng tâm đối phó với đám Thạch khôi lỗi kia trước đã.
Địa Ma lão nhân hung hăng nhìn đám người của Tam Đại Nhân tộc và Nhạc Thành, vốn hắn muốn mượn Tứ Đại Thú tộc làm suy yếu thực lực của Tam Đại Nhân tộc và Nhạc Thành nhưng xem ra kế hoạch này không thể thành công.
- Được rồi, chúng ta trước hết hãy đối phó với Thạch khôi lỗi.
Phượng Kình cẩn thận nghĩ một chút, sau đó không dám đại chiến với người của Tứ đại nhân tộc nữa.
- Đáng chết, đúng là không thể ra tay.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, hắn vốn đang tưởng rằng có thể chiếm tiện nghi, ai ngờ không giải quyết được gì.
- Địa Ma lão nhân, lần này chúng ta đã nói, mọi người toàn lực ra tay giết Thạch khôi lỗi xong, chúng ta nghỉ ngơi một lần, miễn bị người khác làm cho khó dễ.
U Minh cất tiếng nói với Địa Ma lão nhân.
U Minh không thể không nghĩ đến chuyện Tam Đại Nhân tộc chút nữa sẽ ra tay, lúc đó thì thật phiền toái.
- Được, chần chừ gì nữa, chúng ta xuất thủ cùng một lúc đi.
Địa Ma lão nhân cất tiếng nói.
- Ra tay đi, Thạch khôi lỗi này đi vào trong phạm vi của bọn chúng là chúng có thể công kích.
Địa Ma lão nhân nói xong thân hình lập tức lao ra, trong tay hiện ra một thủ kình màu đen kịt.
Màu đen này tràn ngập khí tức quỷ dị, năm ngón tay chụp về phía Thạch khôi lỗi.
Một thạch đầu lập tức bị nát bấy, ở giữa hiện ra tinh thạch màu trắng.
- Thạch khôi lỗi này hẳn là có quan hệ với tinh thạch.
Nhìn tinh thạch màu trắng hiện ra, Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Xoẹt.
Nhìn thấy tinh thạch màu trắng bắn ra, Địa Ma lão nhân mau chóng thu vào trong trữ vật giới chỉ.
- Thịch.
Hắc Ám Thần Điện nhị trưởng lão cũng với chín con quái vật ma thú cũng thi triển công kích, đánh về phía Thạch khôi lỗi
Vốn người của Hắc Ám Thần Điện đều toàn lực công kích, người của Tứ Đại Thú tộc cũng do dự một chút, ngoại trừ mỗi tộc hai Đấu Tôn đã tiêu hao không còn sức lực, tất cả đều gia nhập hàng ngũ đán khôi lỗi.
- Ầm ầm.
Trên không trung không ngừng truyền tới từng tiếng va chạm,
- Tứ Đại Thú tộc cùng với người của Hắc Ám Thần Điện thực lực thấp nhất cũng đã là tam tinh Đấu Tôn, muốn đối phó với đám khôi lỗi đó không phải là vấn đề gì.
Thực lực của Thạch khôi lỗi cũng là thập tinh Đấu Tôn, cường giả Đấu Tôn này nếu như không chịu đựng được thì sẽ tiêu hao thực lực công kích của mọi người.
Nhìn về phía công kích trời long đất lở trước mắt, mặc dù Thạch khôi lỗi cũng bị phá hủy một phần, Nhạc Thành cũng cảm thấy kinh ngạc, nếu như người của Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Thú tộc chỉ đạt tới nhị tinh tam tinh đấu tôn thì không có cách nào xông vào.
- Thực lực của bát sí linh mãng tộc cũng thật cường hãn, chỉ sợ cũng chỉ có Tứ Đại Thú tộc và Tứ Đại Nhân tộc mới có thể chống lại.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, hàng nghìn thạch khôi lỗi như vậy, cho dù là Hồ Điệp Cốc hay Cuồng Sư môn cũng không có thủ bút như vậy.
- Thạch tinh kia thật là tốt, mỗi thứ cũng có giá trị tới mấy chục vạn kim tệ, Nhạc Thành hay là ngươi tiến tới nhật một hai viên.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Hỏa Lão, chẳng lẽ Hỏa Lão cũng muốn kiếm kim tệ? Chỉ là hiện tại chúng ta xông lên thì không tốt.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Ta không thiếu kim tệ.
Hỏa Lão cất tiếng nói, hiện tại lão đã gần tiến tới hàng ngũ Đấu Thánh, nếu như nói thiếu kim tệ thì thật là một điều nực cười.
- Ầm ầm.
Tứ Đại Thú tộc và Hắc Ám Thần Điện không ngừng phát động công kích, hai canh giờ trôi qua, có hàng nghìn Thạch khôi lỗi đã bị đánh nát xuống mặt đất.