Trong lòng của Nhạc Thành kinh ngạc vô cùng, nhìn thấy khí tức cường hãn này có thể đánh tan thần trí của mình thì ngạc nhiên.
Nhạc Thành nghĩ mà thấy sợ, may mà hắn có tâm nhãn, có thể thả thần thức ra ngoài thăm dò một phen.
Đối với Cổ Nham, Nhạc Thành thấy mình xem ra vẫn xem thường nó, Nhạc Dao đã nói qua, chỗ này ngay cả cường giả Đấu Thánh cũng không dám tiến vào, đây tuyệt đối không phải là nói đùa.
Nhạc Thành điều từ một chút, không dám phóng thần thức ra nhìn trộm nữa.
Một đám sương mù lượn lờ, thời gian khoảng chừng cũng đã trôi qua nửa canh giờ, không gian xung quanh biến hóa, sau đó khí tức quỷ dị đã biến mất.
Mây mù nhẹ nhàng tán đi, sắc mặt của Nhạc Thành như muốn biến hóa, biểu tình của hắn cũng chuyển sang vẻ kinh ngạc.
Chỉ là lúc này, đỉnh núi của Thúy Phong Cổ Nham đã bị bao bọc bởi một lớp mây mù trắng nhạt, dãy núi đã biến mất không thấy.
Cảnh tượng trước mặt mọi người giống như là tiên cảnh vậy.
- A.
Nhạc Thành kinh ngạc thất thần, dãy núi hiện tịa đã vô cùng tuyệt đẹp.
Mà ở trong lớp mây mù, Nhạc Thành nhìn thấy có một khối nham thạch vô cùng lớn.
Khối nham thạch này cao gần nghìn thước, dài hai nghìn thước, ở phía trên có một số rêu xanh bao phủ.
Nhìn thấy nham thạch Nhạc Thành thầm nghĩ, ở đây gọi là Cổ Nham chắc hẳn là do nham thạch, nham thạch lớn như vậy hẳn là đã lâu rồi.
- Đây rốt cuộc là nơi nào?
Nhạc Thành kinh ngạc không thôi, trực giác của hắn cho hắn biết ở nơi này nhất định không đơn giản.
Một đám Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc và Hắc Ám Thần Điện kinh ngạc không thôi, địa phương này không biết đã tồn tại bao lâu, chỉ sợ ở Thúy Phong không người nào biết.
- Mọi người chuẩn bị đi, sau nửa canh giờ nữa cửa vào sẽ tự động biến mất.
Vũ Văn Nam cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, ngươi chuẩn bị đi, chỉ là cánh cửa chỉ đủ cho từng người thay phiên đi vào, sau khi đi vào nhớ kỹ là phải đi về hướng đông.
Nhạc Dao cất tiếng nói với Nhạc Thành sau đó nói với Nhạc Siêu:
- Nhạc Siêu hiện tại ngươi hối hận vẫn còn kịp, dựa vào thực lực của ngươi, muốn qua cửa cuối không phải là điều dễ dàng.
- Trưởng lão con đã quyết định vì Nhạc gia con không thể đi ra, người của Nhạc gia há có thể sợ chết.
Nhạc Siêu cất tiếng nói với Nhạc Dao.
- Ừ, có chí khí.
Nghe được lời nói của Nhạc Siêu, Nhạc Dao cũng gật nhẹ đầu.
Nhạc Thành nghe thấy lời nói của Nhạc Siêu thì cũng có cảm xúc, Nhạc Siêu mặc dù là đại thiếu gia của Nhạc gia nhưng trên người có một khí tức rất mạnh, có vài phần chí khí và nghị lực.
Tuy nhiên Nhạc Thành muốn chăm sóc hắn là điều không thể, hắn chỉ có thể dựa vào may mắn của mình.
Nhạc Thành muốn bảo vệ Hiểu Kỳ, Lạc Nhan và Tôn Phi Phi nhưng nghe Nhạc Dao trưởng lão nói thì xem ra không chắc gặp được các nàng sau khi bước vào.
Nghĩ tới đây Nhạc Thành đánh ra một thủ ấn, một đạo thanh mang bao bọc quanh người Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan và Tôn Thi Thi , Nhạc Thành đã lưu lại trên người bọn họ linh hồn ấn ký, lúc đó ở một khoảng cách không xa thì tìm được các nàng cũng dễ dàng một chút.
Mà lúc này cường giả Đấu Thánh của Tứ Đại Thú Tộc cũng nói với những người đi vào Thúy Phong Cổ Nham, hình như là dặn dò mọi chuyện.
Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi cũng được các cường giả Đấu Thánh gọi qua dặn dò mọi chuyện.
Nhạc Thành đánh giá người của Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện, bốn người trẻ tuổi của viễn cổ Hổ Tộc và Toan Nghê Tộc cũng là tứ tinh ngũ tinh Đấu Tôn, mặc dù rất mạnh nhưng vẫn không đủ để gia nhập tràng diện này.
Thanh niên áo đỏ của Thần Phượng Tộc thực lực cũng đạt tới ngũ tinh Đấu Tôn, lần trước Nhạc Thành gặp hắn mới chỉ là tam tinh Đấu Tôn, xem ra đã đột phá rất nhanh.
Hai cô gái xinh đẹp của viễn cổ Minh Xà Tộc cũng có thực lực ngũ tinh Đấu Tôn.
Ở Tứ Đại Nhân Tộc Nhạc Thành cũng đánh giá một chút, Nhạc Siêu thì thực lực tứ tinh Đấu Tôn đỉnh phong, xem ra là thấp nhất.
Về phần hai thanh niên của Trần gia thực lực cũng chỉ là tứ tinh Đấu Tôn.
Tôn gia thì ngoài Tôn Thi Thi còn có một thanh niên thực lực xem ra là ngũ tinh Đấu Tôn.
Về Vũ Văn gia, Nhạc Thành nhìn Hắc Ưng, hiện tại thực lực của Hắc ưng cũng đã đạt tới ngũ tinh Đấu Tôn.
Về phần Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành đã biết cô gái này thu liễm khí tức, thực lực của nàng xem ra không chỉ dừng lại ở ma pháp sư cấp tám trung kỳ.
Vũ Văn gia thoạt nhìn xem ra còn mạnh hơn cả Tôn gia, chỉ là Nhạc Thành cũng biết, Vũ Văn gia và Tôn gia cũng không phải là đối thủ của mình cho nên hoàn toàn yên tâm.
Điều mà Nhạc Thành bận tâm chính là hai hắc y thanh niên của Hắc Ám Thần Điện, hai người này thật là không đơn giản.
- Vũ Văn Nam, Tôn Lạc, Long Nhất, Hoàng Vũ, Nhạc Dao các ngươi chuẩn bị xong chưa, chúng ta vào thôi.
Hoàng Ma của Hắc Ám Thần Điện cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, ta đi vào trước, ngươi nhớ chú ý, đặc biệt phải chú ý người của Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Thú Tộc.
Nhạc Dao dặn dò Nhạc Thành lần cuối cùng rồi lách mình lên không trung.
- Đi thôi, chúng ta vào trước.
Vũ Văn Nam chớp mắt đã bay lên trên không trung.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Một đám cường giả Đấu Tôn đã bay lên trên không trung, hướng về lỗ hổng trong mây mù mà đi.
Mười cường giả Đấu Thánh tiến vào đã biến mất không còn thấy đâu, vô cùng quỷ dị.
Nhạc Thành cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ đoán chắc là có cấm chế đặc biệt, về phần nguyên nhân thế nào thì mình phải vào xem mới biết được.
Đám cường giả Đấu Thánh bay vào xong, các thanh niên của các tộc nhân cũng lo lắng.
Mười tám người mà con số đi ra quá thấp, chỉ có thể dựa vào vận khí mà thôi.