Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 107: Chương 107: Thanh Long bang.






Thác Ni Tư và Trần Bưu nhìn nhau, sau đó Trần Bưu nói:

- Đại nhân, tại hạ muốn ở cạnh người.

- Đại nhân, chúng ta cũng muốn ở bên cạnh người.

Hai người bọn họ cũng biết ở cạnh đại nhân tốt hơn rất nhiều, ít ra là tốt hơn đi lưu đày bên ngoài.

- Các ngươi nghe theo sự sắp xếp của ta, vài ngày nữa ta sẽ luyện chế cho các ngươi một số đan dược, các ngươi đi hỗ trợ Đổng Đại Ngưu, ta đối với Đổng Đại Ngưu đúng là không yên tâm, các ngươi muốn hỗ trợ hắn thì nhanh chóng lập một cỗ lực lượng ở Quỷ Uyên.

Nhạc Thành quyết định nói.

Đổng Đại Ngưu mặc dù không kém nhưng thực sự tổng thể lại vẫn kém Thác Ni Tư và Trần Bưu, đặc biệt là Trần Buư. Nhạc Thành nghĩ rằng Trần Bưu tâm cơ nặng nhất, người này đi vào trong Quỷ Uyên nhất định sẽ phát huy ưu thế lớn, thực lực cũng sẽ nhanh chóng tăng lên.

Nhìn thấy Nhạc Thành đã định hai người cũng không nói thêm gì nữa, nhờ có Nhạc Thành luyện chế đan dược mà hai người đột nhiên cao hứng, dược hiệu luyện chế bọn họ đã thấy.

Ngày hôm sau khi Hàn Nguyệt sắp xếp, Nhạc Thành đi tới khu học viên cũ, khu học viên mới cùng với khu học viên cũ chỉ cách nhau một đỉnh núi mà thôi, Nhạc Thành dưới sự sắp xếp của Hàn Nguyệt đã đi tới gian phòng của mình, sau đó Nhạc Thành liền luyện chế một số đan dược cho Hàn Nguyệt.

Luyện chế đan dược thì Nhạc Thành biết, ở trong học viện đan dược mỗi học viên đều có một gian dược thất, Nhạc Thành đã đáp ứng viện trường đồng thời tu luyện Đấu khí hệ và đan dược hệ.

Sau khi đến khu học viện một ngày, Nhạc Thành nhìn không gian xung quanh rồi đi tới đan dược hệ, trong đan dược hệ tất cả ánh mắt đều nhìn về phía hắn.

Đan dược thất quả là không tệ, Nhạc Thành cũng thỏa mãn, mặc dù là phủ kín nhưng Nhạc Thành cũng không yên lòng, ở cửa ra vào bố trí một cấm chế.

Lần này Nhạc Thành dự định với sự trợ giúp của Thác Ni Tư và Trần Bưu mà luyện chế một số đan dược, trước mắt cố gắng đột phá tới Tích Cốc Kỳ luyện chế vài viên Ngưng Thần đan.

Về phần Tư Mã Yên Nhiên, Nhạc Thành cũng muốn luyện chế một số đan dược phù trợ trợ giúp cho mình, dù gì nàng cũng là hôn thê của mình, cũng không thể để cho nàng ta có năng lực quá thấp.

Trong tay Nhạc Thành ngưng kết một thủ ấn, hai luồng Vô Thượng Chân Hỏa rót vào trong Vạn Thú Lô khiến cho nó đỏ bừng, ngay lập tức Nhạc Thành nhìn vào trong lò đan. Hiện tại Nhạc Thành đã luyện chế đan dược ngũ phẩm không còn khó khăn nữa, chỉ cần một chút thời gian là đủ mà thôi.

Bởi vì lần này luyện chế đan dược hơi nhiều cho nên hắn cũng phải mất ba ngày, vì vậy chỉ còn cách lưu Khiếu Thiên hổ và Thác Ni Tư trong cấm chế.

Khu học viện cũ ở trong Đấu Khí học viện vô cùng có danh khí, bởi vì khu học viện cũ học sinh năm mươi phần trăm đều có năng lực đấu vương, trong đó không thiếu cao thủ ngũ tinh lục tinh. Khu học viện cũ cũng tổng cộng có năm nghìn người, đấu vương tới hơn hai nghìn người, đây là một nơi có thực lực rất lớn, khó trách Cự Thành có thể đứng sừng sững ở bên ngoài hai đế quốc. Tổng cộng Đấu khí và ma pháp học viện cao thủ cộng lại cũng phải có ba nghìn đấu vương và ba nghìn ma pháp sư cấp năm, hai đại đế quốc cũng không dám chọc vào.

Ở trong đấu khí học viện, có những thế lực vô cùng cường hãn, những thế lực này những người cầm đầu chính là những nhân vật đứng ở trên bảng, một trăm học viên mới đến khu học viên cũ hầu như tất cả thế lực đều tìm bọn họ, lý do rất đơn giản, gia nhập thế lực của bọn họ sẽ được bọn họ bảo vệ, chỉ là muốn gia nhập thì phải giao thẻ linh ra để bọ họ chia đều. Tuy nhiên trong một trăm người mười người dẫn đầu cũng chỉ có thẻ linh một tháng.

Tuy nhiên nếu như học viên mới từ chối thì cũng sẽ bị học viên cũ dùng một cái cớ nào đo mà gây chuyện, cuối cùng thẻ Linh cũng bị cướp đi.

- Hân nhi, biểu ca của ngươi thật sự là một tê phế vật cách đây ba năm, không thể tu luyện đấu khí sao.

Đỗ Mật Nhi không tin nói với Tô Hân Nhi.

Tô Hân nhi mỉm cười nói:

- Đúng thế, ta lừa ngươi làm gì, cũng vì chuyện từ hôn mà huynh ấy mới tự sát, ai ngờ sau khi tự sát bất thành biểu ca có thể tu luyện đấu khí, còn có thể luyện chế đan dược.

- Thật là kỳ diệu Nhạc Thành nhất định là chuyển đổi đầu óc.

Âu Dương Phiên Tình mỉm cười nói.

- Được rồi, chúng ta đi trước đi, khu học viên cũ hình như yên tĩnh hơn khu học viên mới rất nhiều.

Tư Mã Yên Nhiên nói.

Tô Hân Nhi, Âu Dương Phiên Tình, Đỗ Mật Nhi Tư Mã Yên Nhiên hôm qua đến khu học viên cũ đã kết bạn với nhau, bốn người cùng ở khu ký túc xá, hôm nay bốn cô gái này đi dạo một vòng.

- Bởi vì hai ngày nay chúng ta vội vàng thu dọn các học viên mới cho nên khu học viên cũ mới yên tĩnh như vậy.

Một âm thanh trầm thấp truyền tới lập tức vây bốn cô gái lại, nhìn bộ dạng thì cũng không có hảo tâm gì.

- Các ngươi là ai mà ngăn chúng ta lại.

Đỗ Mật Nhi nhìn những người xung quanh mà thần sắc biến đổi, tổng cộng bọn họ chính là ba mươi người, trong đó có hai nhị tinh đấu vương còn có hai người là ngũ tinh đấu vương.

Tô Hân Nhi, Tư Mã Yên Nhiên, Âu Dương Phiên Tình được ba cô gái dò xét lập tức trở nên trầm thấp, nhiều người như vậy tuyệt đối mình không phải là đối thủ.

- Không ngờ khu học viện mới lại có bốn mỹ nhân như vây, chúng ta là người của Thanh Long bang thuộc khu học viên cũ, ta là bang chủ Tả Long, đây là phó bang chủ Đỗ lâm.

Ngu Tinh đấu vương cất tiếng sau đó chỉ vào một ngũ tinh đấu vương khác.

Tả Long cùng với Đỗ Linh ở học viên cũ là những nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, Tả Long ở trên bảng xếp thứ mười ba Đỗ Lâm ở trên bảng xếp thứ mười bốn, hai người chính là thủ hạ của thanh Long bang. Thanh Long Bang có tổng cộng hơn ba mươi người hai người ở học viện xét về thế lực là ở vị trí trung đẳng, bởi vì học viên mới cho nên hai ngày nay bọn họ cướp được không ít thẻ Linh.

- Các ngươi muốn làm gì?

Tô Hân Nhi nói với Tả Long.

- Chúng ta mời các ngươi gia nhập Thanh Long Bang, các ngươi sau khi gia nhập chúng ta sẽ bảo vệ các ngươi, không để các ngươi bị người ta khi dễ, nhưng Thanh Long Bang chúng ta có phúc cùng hưởng cho nên các ngươi phải giao tấm thẻ Linh trên người cho mọi người chia nhau.

- Hừ hóa ra mục đích của các ngươi chính là cướp thẻ linh, quên đi chúng ta không cần các ngươi bảo vệ, các ngươi đi đi.

Bốn cô gái cuối cùng cũng hiểu ra những người này chính là muốn cướp thẻ linh.

- Các ngượi không nể mặt bọn ta thì bọn ta cũng không khách khí, các huynh đệ mọi người cùng xông lên tranh đoạt.

Tả Long biết ba người bọn họ đều nằm trong mười vị trí đầu tiên cho nên tiến lên đối phó.

- Các ngươi…

Bốn cô gái khẽ kêu lên một tiếng tuy nhiên người của Thanh Long bang cũng đã công kích tới, bốn cô gái mặc dù thực lực không hề kém nhưng cũng không chịu được sự vây hãm của ba người, không lâu đã rơi vào thế hạ phong.

Kết quả hoàn toàn có thể đoán được, thẻ linh của bốn cô gái đã hoàn toàn bị tước đoạt đi, mà ngay cả Âu Dương Phiên Tình, Đỗ Mật Nhi, Tư Mã Yên Nhiên cũng bị lấy mất vòng tay giới chỉ, Tô Hân Nhi thì trữ vật bằng Vòng tay, bọn Thanh Long bang nhìn nó không vừa mắt.

Người của Thanh Long bang sau đó nghênh ngang rời đi, để lại bốn cô gái bị thươn tích tại chỗ, nơi này là học viện hay là ổ của bọn thổ phỉ.

Người của Thanh Long bang nghênh ngang rời đi, bốn cô gái vô cùng ủy khuất, mặc kệ thực lực của các nàng vô cùng cao nhưng dù sao cũng là nữ nhân mà thôi.

Ngày thứ ba Nhạc Thành đã luyện chế một đống đan dược ở trong Vạn Thú Lô rồi rời khỏi Đan Dược hệ. Đến đan dược hệ Nhạc Thành chỉ tới phòng luyện chế đan dược mà thôi, về phần hệ tu luyện Nhạc Thành không quan tâm, thuật luyện đan ở Huyền Thiên Đại Lục Nhạc Thành không để ý tới.

Rời khỏi Đan dược hệ, Nhạc Thành trở lại phòng của mình sau đó triệt bỏ cấm chế, Thác Ni Tư và Trần Bưu, Khiếu Thiên Hổ lúc này đang xuất hiện ở trong phòng.

- Đại nhân, người bố trí cấm chế lợi hại như vậy, hai ngày nay có không ít người đi vào nhưng không phát hiện ra chúng ta.

Thác Ni Tư nói.

Nhạc Thành nói:

- Ta bố trí cấm chế người bình thường không giải khai được, đan dược các ngươi ta đã luyện chế xong rồi, các ngươi hãy đi Quỷ Uyên, Khiếu Thiên Hổ sẽ cùng đi với các ngươi.

- Vâng đại nhân.

Thác Ni Tư và Trần Bưu đáp lời.

Thu dọn một phen xong, Nhạc Thành đem hai người bỏ vào trong giới chỉ đi ra khỏi học viện. Sau đó Khiếu Thiên Hổ hộ tống bọn Đổng Đại Ngưu hội hợp, về phần Tử Điện Mãng, Nhạc Thành giữ nó lại bên mình, có một con lục giai ma thú bên mình dù sao cũng an toàn. Về phần Tử Điện Mãng thì nó thu nhỏ lại xoay ở trên cánh tay của Nhạc Thành, không ai chú ý tới.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa tất cả, Nhạc Thành muốn đi thăm Hân Nhi và Yên Nhiên, sáng ngày mai Nhạc Thành muốn bế quan một tháng, Nhạc Thàn lần này muốn bế quan ba tháng nửa năm nhưng thẻ linh trên người hắn không đủ, không có cách nào khác.

Nửa năm ba tháng bế quan, Nhạc Thành có lòng tin mình sẽ đột phá tới Tích Cốc trung kỳ thậm chí là hậu kỳ, đến lúc đó Tam Tinh Tứ Tinh Đấu hoàng hắn cũng có thể chống lại. Nếu cộng thêm pháp khí thì có thể giết chết cả ngũ tinh đấu hoàng.

Tìm kiếm một hồi lâu, Nhạc Thành cũng tới khu nghỉ của học viên nữ, sau khi xác định được Tô Hân Nhi ở đâu, Nhạc Thành tới tìm nàng.

Tô Hân Nhi đang ngồi ở trên giường, bao bọc bởi một vòng quang mang, trải qua một ngày điều tức thương thế của nàng đã tốt hơn rất nhiều, ngày hôm qua bốn cô gái bị thương không nhẹ, trong đó Tư Mã Yên Nhiên bị nặng nhất.

- Hân Nhi, muội ở đâu.

Nhạc Thành ở bên ngoài cửa kêu, Hân Nhi có thể tiến vào mười vị trí đầu tiên, Nhạc Thành cũng không ngờ.

- Muội đây, biểu ca.

Tô Hân Nhi thu hồi đấu khí mà nói:

- Biểu ca huynh vào đi.

- Hân Nhi, ta tới đây tìm muội sáng mai ta định bế quan.

Nhạc Thành đẩy cửa đi vào, sau đó thấy Tô Hân Nhi nhào vào trong lòng mình mà khóc thút thít, tựa hồ như gặp phải ủy khuất vô cùng lớn lao vậy.

Nhạc Thành cũng không biết chuyện gì xảy ra, hắn nhẹ nhàng kéo nàng ra mà hỏi:

- Hân Nhi, muội làm sao vậy, có người khi dễ muội sao?

Tô Hân Nhi nức nở, ủy khuất trong lòng liền toát ra hết mà nói:

- Biểu ca huynh mau đi đến thăm Yên Nhiên tỷ tỷ đi.

- Hân Nhi, muội làm sao vậy, có chuyện gì đã xảy ra.

Tô Hân Nhi ngẩng đầu lên, Nhạc Thành nhìn thấy vết thương thì lập tức đánh giá Tô Hân Nhi, phát hiện vết thương trên người nàng ngày càng nhiều, hình như là bị nội thương.

- Xoẹt.

Nhạc Thành rót một chân khí vào cơ thể của Tô Hân Nhi, đột nhiên sắc mặt của hắn lạnh lẽo, hắn đoán không lầm, cơ thể của Tô Hân Nhi bị thương không nhẹ, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng bị chấn động.

- Biểu ca, muội không có chuyện gì, huynh đi thăm Yên Nhiên tỷ tỷ đi, tỷ ấy cũng bị thương.

Tô Hân Nhi nói với Nhạc Thành.

Tô Hân Nhi nhìn thấy hai người của Thanh Long bang có ngũ tinh đấu vương và không thiếu nhị tinh đấu vương thì không dám nói với Nhạc Thành, sợ Nhạc Thành bốc đồng tới tìm họ, Nhạc Thành cũng bị tổn thương.

- Muội nói Yên Nhiên cũng bị thương, còn nặng hơn muội?

Khuôn mặt Nhạc Thành đã sắc lạnh đến cực hạn, nếu nói Nhạc Thành có điều gì trọng yếu nhất thì chính là người của Nhạc gia, Hân Nhi, Yên Nhiên hai người này tuyệt đối là hai người mà Nhạc Thành quan tâm nhất, hiện tại Nhạc Thành không thể đụng vào Cấm khu.

- Ừ, còn có Mật Nhi và Phiên Tình tỷ tỷ đã bị thương, hơn nữa là còn rất nặng.

Tô Hân Nhi nói với Nhạc Thành, Nhạc Thành nhìn thấy thần sắc của hắn, nàng cảm nhận được biểu ca của mình chưa bao giờ sắc lạnh như thế, giống như là muốn giết người vậy.

- Rốt cuộc là như thế nào, mau nói với ta.

Nhạc Thành nhìn Tô Hân Nhi, hàn quang trong đó lóe lên.

Nhìn thấy hàn quang trong mắt của Nhạc Thành, trong lòng của Tô Hân Nhi không kìm được mà run rẩy, do dự một lát sau đó đem mọi chuyện nói ra từ đầu với Nhạc Thành.

Một lát sau, Nhạc Thành nghe Tô Hân Nhi nói xong thì trên khuôn mặt xuất hiện lãnh ý mà nói:

- Hân Nhi, muội trước hết dẫn ta đi thăm Yên Nhiên.

Tô Hân Nhi nhìn Nhạc Thành, mặc dù Nhạc Thành đã thu hồi lãnh ý nhưng mà Tô Hân Nhi vẫn cảm nhận được hàn ý từ hắn.

Tô Hân Nhi dẫn Nhạc Thành đi tới gian phòng của Tư Mã Yên Nhiên, trên đường đi Nhạc Thành cũng không nói một câu với nàng mà luôn luôn bình tĩnh.

Nhìn thấy Nhạc Thành đi tới phòng của mình, Tư Mã Yên Nhiên cũng không quan tâm có Hân Nhi ở bên cạnh mà lao vào trong lòng hắn mà khóc nức nở.

Để Tư Mã Yên Nhiên kéo trong mắt của Nhạc Thành một lần nữa toát ra hàn quang, sau một lát Nhạc Thành nói:

- Được rồi, Yên Nhiên về sau sẽ không có người nào dám khi dễ hai người nữa, ta cam đoan là sẽ không có ai.

Tư Mã Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn Nhạc Thành, sau đó tựa vào lồng ngực của hắn, tựa hồ như cảm nhận được sự lặng yên sau cơn sóng vậy.

Nhạc Thành nói:

- Yên Nhiên, muội trước hết uống hai viên đan dược này đã.

Nhạc Thành cảm nhận thấy thương thế trên người của Tư Mã Yên Nhiên còn bị nặng hơn cả Tô Hân Nhi thì vội vàng cho nàng uống hai viên phục nguyên đan.

- Hân Nhi, muội biết Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình ở chỗ nào không?

Nhạc Thành nói với Tô Hân Nhi.

Tô Hân Nhi trả lời:

- Muội biết ở cách đây không xa.

Tô Hân nhi không biết biểu ca tìm các nàng làm gì.

- Hân Nhi, muội đi gặp các nàng, đưa cho các nàng mỗi người một viên đan dược, sẽ tốt cho thương thế của họ.

Nhạc Thành giao cho Tô Hân Nhi vài viên đan dược.

- Nhạc Thành, huynh muốn làm gì, không phải muốn tìm người của Thanh Long bang chứ.

Tư Mã Yên Nhiên lo lắng hỏi Nhạc Thành, tuy nàng biết thực lực của Nhạc Thành rất mạnh nhưng nhân số của Thanh Long bang rất đông.

- Ta là hôn phu của muội, Hân Nhi cũng là biểu muội của ta, ta làm sao có thể để mặc hai người bị các người khi dễ.

Nhạc Thành nói:

- Yên Tâ ta biết Thanh long bang chẳng qua chỉ có một số đấu vương nho nhỏ, ta không để vào mắt.

- Biểu ca, Mật nhi tỷ tỷ và Phiên Tình tỉ tỉ tới.

Một lát sau, Tô Hân Nhi dẫn Đỗ Mật Nhi và Âu dương Phiên Tình tới.

- Nhạc Thành, đa tạ ngươi đã đưa cho đan dược.

Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình nói với Nhạc Thành, các nàng cũng nghi hoặc không biết Nhạc Thành gọi mình làm gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.