Sau khi Nhạc Thành rời đi, thần thức truyền âm rơi vào trong tai Nhạc Hạo.
- Tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi không làm Nhạc gia tộc trường nữa sao.
Giữa không trung, lão ma Bàn Thiên do dự một chút, lập tức nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Tất nhiên không phải như vậy, bọn hắn sẽ đến yêu cầu ta, chúng ta tùy tình hình là được rồi.
Nhạc Thành trả lời, bây giờ trong lòng Nhạc Thành thầm cười Nhạc Thái, dựa vào Nhạc Thái, Nhạc Thành không đặt trong mắt, nếu như hắn không biết xấu hổ mà nói, mình cũng không cần khách khí làm gì, vừa lúc tam đại Thú tộc cùng Hắc Ám Thần điện liên thủ đối phó Nhạc gia, vậy hãy để cho bọn hắn sốt ruột chờ đi. Dựa vào thực lực Nhạc gia, Nhạc Thành xác định Nhạc gia không có cách nào chống lại tam đại Thú tộc liên thủ, thì càng không có cách nào chống lại Hắc Ám Thần điện, nếu có thêm tam đại Nhân tộc, cũng đủ làm cho Nhạc gia sứt đầu mẻ trán.
Nhạc Thành cố ý gây khó cho Nhạc Thái, mục đích đơn giản là muốn cảnh cáo một chút mà thôi, đám Nhạc gia Thái thượng trưởng lão tốt nhất là không cản trở, hai trăm năm trước Nhạc Thiên lão tổ bằng vào tứ đại nhân tộc liên thủ cuối cùng hoàn toàn phá huỷ Hắc Ám Thần điện, cũng là bởi vì bên trong Nhạc gia có người không đồng ý, cho nên mới để cho Hắc Ám Thần điện tro tàn lại cháy ngóc đầu trở lại, Nhạc Thành không hy vọng lúc đó bản thân mình cũng bị người trong tộc ngăn cản.
Còn mục đích quan trọng khác, Nhạc Thành xác định Nhạc gia cuối cùng cũng có yêu cầu với mình, hắn tự nhiên sẽ không đồng ý, cuối cùng tin tưởng người của Nhạc gia cũng chỉ đi thỉnh cầu Nhạc Thiên lão tổ ra mặt tìm mình hỗ trợ, hắn muốn người của Nhạc gia đi cầu yêu cầu Nhạc Thiên lão tổ, đây mới là mục đích thực sự của Nhạc Thành.
Tất nhiên, trong lúc này Nhạc Thành cũng có một số sắp xếp, nếu muốn người của Nhạc gia đi cầu Nhạc Thiên lão tổ, thì chỉ có cách đưa cho Nhạc gia đến bên bờ tuyệt vọng mới được. Nếu đến lúc đó Vũ Văn gia, Tôn gia, Trần gia, Thần hoàng tộc cũng không để ý tới Nhạc gia, lúc đó đám Thái thượng trưởng lão kia sẽ ngồi không yên, lúc đó cũng thay Nhạc Thiên lão tổ xả giận.
Dựa vào quan hệ của mình với Vũ Văn gia, Tôn gia, Trần gia, Nhạc Thành chỉ cần nói một câu, tuyệt đối có thể cô lập mấy tên Nhạc gia Thái thượng trưởng lão, điểm này Nhạc Thành hoàn toàn tự tin.
Lúc này Nhạc Duy cùng nhóm người Nhạc Hạo đã đi vào bên trong đại sảnh, ở bên trong đại sảnh cũng đã có mấy chục trưởng lão có vẻ mặt kinh ngạc, lập tức nhìn thấy vẻ mặt nổi giận của Nhạc Thái Thái thượng trưởng lão.
Nhạc Duy nhìn thần sắc của các vị trưởng lão, tựa hồ là cố đoán ra cái gì đó, nhìn các vị trưởng lão, cuối cùng Nhạc Duy cũng không hiểu ra sao, căn bản là không biết lúc trước đã phát sinh sự tình gì.
Một lát sau có không ít trưởng lão chạy tới Nhạc gia đại sảnh, trong đó Nhạc gia đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão cũng đã đến, nhìn thấy thần sắc trên mặt mọi người, cũng nghi hoặc không thôi.
- Tất cả mọi người đi vào, chúng ta bây giờ thương nghị cách đối phó tam đại Thú tộc cùng Hắc Ám Thần điện.
Một lát sau, sắc mặt Nhạc Thái thu hồi giận dữ, lập tức nhìn các trưởng lão nói.
Nhạc Thành quay lại chỗ ở của mình, sau đó, thần thức tỏa ra, hiện đám Nhạc gia tộc chấp sự bên ngoài đã được Nhị trưởng lão sắp xếp ở tại chung quanh, còn Nhạc Thạch Đầu Thanh Long hộ vệ đội đang còn ở bên ngoài đình viện.
- Nhạc Thạch Đầu đội trưởng, ngươi tại sao lại ở chỗ này.
Giữa không trung Nhạc Thành đi đến gần bên người Nhạc Thạch Đầu.
- Ra mắt tộc trưởng, tộc trưởng, ngươi không phải cùng các trưởng lão thương nghị sao, tại sao trở lại như vậy.
Nhạc Thạch Đầu cùng gần trăm người của Thanh Long hộ vệ đội đang quét dọn chung quanh Đình Viện của Nhạc Thành, đột nhiên nhìn thấy Nhạc Thành trở về. Bọn họ không khỏi sững sờ, lập tức kính sợ hành lễ, đám Thanh Long hộ vệ đội này đối với Nhạc Thành kính sợ lễ phép. Tất cả Thanh Long hộ vệ đội ai cũng biết, vị tuổi trẻ tộc trưởng này lúc trước là người của Thanh Long hộ vệ đội, đây cũng là chuyện tình mà bây giờ tất cả Thanh Long hộ vệ đội đều cảm thấy tự hào nhất.
- Nhạc Thạch Đầu đội trưởng, ta có chuyện muốn tìm ngươi hỗ trợ đây, ngươi đi sắp xếp chỗ ở cho các vị hộ pháp cùng tộc ngoại trường lão, mặt khác ngươi thông tri cho mấy đại đội trưởng Thanh Long hộ vệ đội lập tức tới gặp ta, ta có chuyện muốn các ngươi xử lý, nhưng cũng đừng cho những người khác biết chuyện này, càng ít người biết càng tốt.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Thạch Đầu nói.
- Vâng tộc trưởng, hộ pháp tộc ở bên ngoài cùng tộc ngoại trường lão đã được Nhị trưởng lão an bài rồi, hiện tại ta sắp xếp lại.
Nhạc Thạch Đầu tôn kính nhìn Nhạc Thành trả lời, lập tức ánh mắt nhìn đám người lão ma Bàn Thiên ở sau lưng Nhạc Thành, hắn vừa mới nghe một ít trưởng lão nói ra, những người này cũng là Đấu Thánh cường giả, Đấu Thánh cường giả, đối với hắn mà nói, là chuyện quá xa mà hắn không thể chạm tới được.
- Lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái, các ngươi đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì ta sẽ gọi các ngươi.
Nhạc Thành nhìn đám người lão ma Bàn Thiên nói.
- Vâng tộc trưởng.
Lão ma Bàn Thiên cùng Kim lão quái, Nam Tương Tử, Bạch đạo nhân lui ra, sau đó phân phó Nhạc Thạch Đầu an bài chỗ ở, Nhạc Thành lúc này quay lại bên trong đình viện.
Trong đình viện vẫn như cũ, Nhạc Thành có chút mỉm cười, ở trong đình viện này mình cho rằng là nhà của mình, mặc dù nói là không làm Nhạc gia tộc trường, nhưng mà Nhạc gia mình cũng không thể mặc kệ, bằng không Nhạc Thiên lão tổ biết, tự nhiên mất hứng, xem ra, mình còn phải sắp xếp một phen mới được.
Vào đêm, mấy đạo thân ảnh nhảy xuống đình viện của Nhạc Thành, Nhạc Thành đang ở trong phòng tu luyện, lập tức mở ra hai mắt, sau đó, đình chỉ tu luyện nói:
- Mấy vị đại đội trưởng đi vào đi.
- Thanh Long hộ vệ đội đại đội trưởng ra mắt tộc trưởng.
Trong phòng nhỏ, sáu hán tử mặc áo giáp màu xanh tôn kính hành lễ với Nhạc Thành, một người trong đó là Nhạc Thạch Đầu, còn năm người kia xem trang phục cũng là Thanh Long hộ vệ đội đại đội trưởng, có hai người Nhạc Thành lúc trước ở long cốc cũng đã biết.