Mấy ngày kế tiếp, Nhạc Thành dốc sức tu luyện, hi vọng có thể mau chóng đột phá tới Kim đan Kỳ, chuyện của Phá Quân doanh hắn giao toàn bộ cho Thác Ni Tư xử lý.
Bởi vì đại bản doanh của Phá Quân doanh không ở cạnh cho nên lần này Thác Ny Tư chỉ dẫn theo một nghìn người mà thôi, Đổng Đại Ngưu và Trần Bưu thì tiếp tục ở trong đại bản doanh, mấy ngày gần đây, Thác Ni Tư, Khiếu Thiên Hổ cùng với Yêu Cơ, Tử Điện Mãng Thông Thiên Thử còn có hơn hai trăm Phá Quân vệ trợ giúp đã tung hoành xung quanh, đương nhiên trong chuyện này Phá Quân vệ và Phá Quân doanh cũng chết một số người, tuy nhiên so với việc tiêu diệt hai thế lực nhị lưu thì số người chết đó không đáng kể.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Thác Ni tư đã mang một nghìn nhân mã biến thành một nghìn năm trăm người, một số người mới gia nhập đã trở thành nhân mã nòng cốt.
Ngày thứ nay, thác Ni tư dẫn theo một trăm người quay trở về đại bản doanh, bàn chuyện với bọn người Đổng Đại Ngưu, Khang Minh và Trần Bưu.
Mà Nhạc Thành hiện tại tu luyện đã đến ngày thứ sáu, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình lúc này cũng đã đồng thời xuất quan, hai người đều đã đột phá tới ngũ phẩm cao cấp luyện dược sư, đây toàn bộ là nhờ thiên phú mà đột phá mà thành, tốc độ này khiên cho Nhạc Thành cũng kinh ngạc.
Nhạc Thành cũng tính toán nếu rảnh rỗi sẽ luyện chế đan dược cho hai người, tốt xấu gì thì hiện tại mọi người cũng là người cùng một nhà, ở lâu Nhạc Thành cũng rất yên tâm với hai nàng, tin rằng với sự phù trợ của đan dược, thực lực của hai nàng sẽ tăng nhanh hơn nhiều.
Ngày thứ tám, Nhạc Kiều cùng với Tô Hân Nhi đã xuất quan, hai nàng đã đạt tới tu vi bát tinh đấu vương, đặc biệt là Nhạc Kiều, nàng chưa từng nghĩ rằng thực lực của mình lại tăng vọt nhanh như vậy, đều là nhờ đan dược do Nhạc Thành luyện chế.
Mấy ngày hôm sau, có hai luồng khí bốc lên trên không trung, hồi lâu mới tản đi.
- Đột phá rồi sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, hắn cảm thấy hai luồng lực lượng này, một luồng chính là đấu khí, một luồng chính là linh hồn lực, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì Tư Mã Yên Nhiên đã đột phá tới lục phẩm sơ giai, mà Nạp Duy Tư cũng đột phá tới Đấu Hoàng.
Một lát sau, Nạp Duy Tư cùng với Tư Mã Yên Nhiên đã xuất quan, Nhạc Thành suy đoán hai người này đã thuận lợi đột phá.
Còn hai mươi ngày nữa là ngày chính thức trở về Đấu Khí học viện, Nhạc Thành mang theo Phá Quân vệ và chúng nữ trở lại cũng cần phải số thời gian này.
Về phần Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ, bốn người này Nhạc Thành để lại trong Quỷ Uyên để bọn họ trợ giúp Thác Ni tư phát triển Phá Quân Doanh, chỉ dựa vào một mình Thác Ni Tư thì không cách nào chống lại những thế lực trong Quỷ Uyên kia, chỉ có ở bên cạnh mình mới có thể.
Sau đó Nhạc Thành khởi hành mang mọi người trở về Đấu khí học viện, gần nửa năm nay, Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, thực lực của mình hiện tại đã có hình hài, cộng thêm với việc có bốn con lục giai ma thú, chỉ cần mình đột phá tới Kim Đan Kỳ, sau đó luyện chế đan dược Phá Chướng đan giúp bọn Khiếu Thiên Hổ là bọn chúng có thể trở thành thất giai ma thú.
Bốn con thất giai ma thú cùng với thực lực Kim Đan kỳ của mình, đối phó với Hắc ám thần điện không phải là điều quá khó khăn.
Hai trăm người từ từ đi dọc theo đường, sau khi rời khỏi đại bảnh doanh của PHá Quân doanh xong, trên đường bọn họ cũng gặp một số thế lực nhị lưu, tuy nhiên ai cũng không dám đụng vào bọn họ.
Những tiểu thế lực thấy đoàn người Nhạc Thành thì đều đi đường vòng, miễn cho việc gặp phiền toái.
Trên đường đi, Nhạc Thành cũng không che giấu hành tung, dù sao thế lực của hắn cũng không phải là thế lực bình thường, Tư Mã Yên Nhiên hiện tại đã là lục phẩm sơ giai luyện dược sư, tương đương với Đấu Hoàng, Nạp Duy Tư cũng là nhất tinh đấu hoàng, cộng thêm Yêu Huyên âm thầm bảo vệ, không ai dám tới đâ tiến đánh.
Đường đi rất thuận lợi, tám ngày sau mọi người đã trở về Đấu Khí học viện, nhìn thấy đấu khí học viện, tất cả mọi người đều có cảm giác đã về đến nhà, mà ngay cả Nhạc Thành cũng không phải là ngoại lệ, trong lòng cũng cảm thấy thân thiết.
Nhạc Thành hiện tại cũng hiểu rõ tại sao đấu khí học viện lại có thể đứng sừng sững ở trong đại thành như vậy, mấy năm qua Đấu Khí học viện bồi dưỡng được rất nhiều học viên, thế lực càng ngày càng mạnh.
Bọn người Nhạc Thành vừa mới đến cửa thì đã được mở cửa lớn ra nghênh đón.
Sau khi tiến vào bên trong đấu khí học viện, Nhạc Thành đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.
- Hàn Nguyệt đạo sư.
Nhạc Thành nhìn Hàn Nguyệt phía trước trong bộ trang phục màu xanh mà nói, đôi mắt của hắn quét quanh những đường cong lồi lõm trên thân hình của nàng.
Không có biện pháp, đây chỉ có thể trách dáng người của Hàn Nguyệt thật sự quá tốt, quá nóng bỏng, bộ trang phục bao tròn lấy thân thể, bộ ngực sữa đứng vững, mơ hồ có thể nhìn thấy khe ngực trắng toát.
Bờ eo nàng nhỏ nhắn như liễu, kiều đnồ to tròn, hai chân thon dài, điều này khiến cho người ta như muốn chảy cả máu mũi.
- Nhạc Thành, viện trưởng nói sau khi ngươi trở lại thì lập tức tới tìm ông.
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Nhạc Thành, người này càng ngày gan càng lớn.
- Hàn Nguyệt đạo sư.
- Hàn Nguyệt đạo sư.
Bọn người Nhạc Kiều và Tô Hân Nhi cũng tiến lên.
Nhạc Thành nhìn thoáng qua Nhạc Kiều, hướng tới khoảng sân nhỏ của viện trưởng Hàn Giang Đào mà đi tới.
Một lát sau, Nhạc Thành đã tới nơi ở của Hàn Giang Đào, sau đó thanh âm của Hàn Giang Đào đã truyền tới:
- Nhạc Thành phải không, mau tới đây.
- Viện trưởng, ta đã về.
Nhạc Thành đi vào đại sảnh thì nhìn thấy Hàn Giang Đào, không khách khí mà đặt mông ngồi xuống.
- Ta biết ngươi đã quay lại, những người khác chỉ sợ vĩnh viễn không thể trở về.
Hàn Giang Đào nói xong liền hít một hơi, mỗi lần phái người tới Quỷ Uyên tu luyện là có một số vĩnh viễn không thể quay về.
- Viện trưởng đừng giả vờ không biết, chuyện của Đông Phương Lạc Nhan là viện trưởng cố tình chơi tại hạ.
Nhạc Thành liếc nhìn Hàn Giang Đào.
- Cái này…
Hàn Giang Đào mỉm cười nói:
- Ta quên nói với người, bởi vì nha đầu kia với bản thể của ngươi có quan hệ, nàng ăn đan dược của nươi, chỉ có điều cũng may trên người ngươi có, nếu không nàng ta bị đói, gia tộc kia sẽ không bỏ qua cho ta.
- Viện trưởng đại nhân, đại nhân cho Lạc Nhan ăn hết đan dược của ta, ta sắp phá sản rồi.
Nhạc Thành đáng thương đưa mắt nhìn Hàn Giang Đào.
- Tên tiểu tử nhà ngươi còn giả bộ.
Hàn Giang Đào trợn mắt nhìn Nhạc Thành mà cười khổ nói:
- Ngươi cho rằng ta không biết ngươi ở trong học viện lợi nhuận đan dược nửa tháng đã có đủ hai mươi vạn kim tệ rồi sao, ngươi cũng nên hồi báo học viện mới đúng, còn có Quỷ Uyên Phá Quân đoanh của ngươi đã trở thành thế lực nhất lưu, một phen đã tiêu diệt Mã gia và Bạo Phong dong binh đoàn.
- Chuyện này viện trưởng cũng biết sao?
Nhạc Thành nghi hoặc khó hiểu nhìn Hàn Giang Đào, tin tức của lão gia hỏa này cũng thật linh thông, thật là cường hãn.