Thủ ấn của Nhạc Thành cấp tốc đánh ra, thanh mang chợt hiện lên, sau đó thân hình của hắn nhanh chóng phóng lên trên mặt đất.
- Xoẹt.
Liễu Thanh Thanh đang lo lắng Nhạc Thành ở trong lòng đất bị sao, bây giờ nhìn thấy thân hình của Nhạc Thành cấp tốc lao tới không cần nghĩ nàng cũng biết Nhạc Thành làm gì dưới đó.
- Ầm ầm.
Nhạc Thành từ trong lòng đất lao ra, cả mặt đất cũng rơi thật sâu vào trong lòng đất, lực lượng cường đại hủy diệt còn khủng bố hơn.
- Nhạc Thành, huynh làm gì vậy, tại sao thụ linh không còn nữa?
Liễu Thanh Thanh đi tới cạnh Nhạc Thành mà hỏi.
- Không có gì, về sau ở đây không còn thụ linh nữa.
Nhạc Thành cất tiếng nói, đối với Nhạc Thành Thụ Linh so với Hỏa Sư thú thì còn hữu dụng hơn, nếu để thụ linh thành hình thì đó chính là một lực lượng khủng bố.
Nhìn thấy cảnh tượng bao la rộng lớn phía trước hoàn toàn thay đổi, Nhạc Thành cũng hơi cảm thán một chút sau, đó hai người lập tức rời khỏi nơi này.
Bảy ngày không phải là một khoảng thời gian rất lâu nhưng trong bảy ngày này, đối với người của Tuyệt Tình cốc và ba cô gái thì rất dài, bọn họ vô cùng sốt ruột.
Đặc biệt là Đỗ Kiều Kiều, hôm nay đã là ngày thứ bảy, trong lòng của nàng cũng khẩn trương lên, thân là ngũ tinh Đấu Tôn nhưng nàng không có cách nào, chỉ có thể lo lắng và hi vọng mà thôi.
- Linh tỷ, tỷ nói tên kia ở bên trong liệu có xảy ra chuyện gì với Liễu Thanh Thanh hay không, tên kia háo sắc như vậy, nếu xảy ra chuyện gì thì chúng ta có nên tiếp nhận hay không?
Lê Tiêu Dao nói.
- Tiêu Dao, sao muội lại lo lắng những chuyện này, chẳng lẽ muội không lo lắng cho sự an toàn của hắn.
Trầm Linh bất đắc dĩ nói với Lê Tiêu Dao.
- Tỷ cũng không cần phải lo lắng cho hắn, thực lực của hắn tỷ cũng không phải chưa thấy qua, không có chuyện gì đâu.
Lê Tiêu Dao nói.
- Tiêu Dao, hắn rất háo sắc sao, hắn bây giờ vẫn chưa chạm vào người của ngươi mà.
Nam Cung Lạc Nhan mỉm cười nói.
- Lạc Nhan, đó là ngươi không biết, hắn thật sự rất vô sỉ hạ lưu, ta không nói đâu….
Lê Tiêu Dao thở phì phì nói.
- Được rồi, kết giới mở ra rồi.
Trầm Linh cất tiếng nói với Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan, liên hoa hạp một lần nữa tràn ngập khí tức, từng đợt sóng chuyển động.
Nhìn thấy kết giới có dấu hiệu mở ra, Đỗ Kiều Kiều và đám người của Tuyệt Tình cốc cũng trở nên kích động, bọn họ đã đợi năm mươi năm, lần này không biết Hỏa Sư thú có thể bị phong ấn hay không đây.
- Xuy Xuy.
Không gian ở trong hạp cốc lại tràn ngập, ngay lập tức một luồng sóng trở nên kịch liệt, sau đó hai luồng thân ảnh lập tức xuất hiện.
- Nhạc Thành, huynh không sao chứ, bên trong sao rồi?
Trầm Linh, Lê Tiêu Dao, Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng rồi đi tới cạnh Nhạc Thành.
- Ta không sao, nhìn ta như có chuyện gì lắm sao?
Nhạc Thành nhìn ba cô gái mà mỉm cười nói.
- Thanh Thanh, phong ấn được con Hỏa Sư thú không?
Đỗ Kiều Kiều nhìn Liễu Thanh Thanh và màu đỏ ấn ký trên mi tâm của nàng mang theo một vẻ kinh ngạc mừng rỡ.
- Sư phụ, con đã phong ấn được nó.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói, ánh mắt sau đó không tự chủ được mà nhìn về phía Nhạc Thành, Nhạc Thành ra khỏi kết giới đã bị ba cô gái vây quanh, điều này khiến nàng không khỏi cảm thấy hơi mất mát.
- Đã phong ấn được rồi sao, thật là tốt quá.
Đỗ Kiều Kiều mừng rỡ không thôi.
Ba ngày sau, ở trong đại sảnh của Tuyệt Tình cốc, Nhạc Thành và Đỗ Kiều Kiều cùng với Liễu Thanh Thanh ba người ở đây.
- Nhạc phó cốc chủ, lần này ta cũng không nói nhiều nữa, Nhạc phó cốc chủ có yêu cầu gì cứ nói, Tuyệt Tình cốc nhất định sẽ làm được.
Đỗ Kiều Kiều cất tiếng nói.
- Đỗ cốc chủ không cần khách khí, những thứ khác tại hạ không cần, tại hạ cũng chỉ thuận tay hỗ trợ mà thôi, mấy ngày này tại hạ cũng đã quấy rầy, đợi chút nữa tại hạ sẽ rời khỏi đây, lần sau có cơ hội sẽ tới bái phỏng cốc chủ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trải qua ba ngày điều tức khôi phục, hiện tại chân khí của hắn đã khôi phục toàn bộ, hắn cũng dự định đi tới ma thú lãnh thổ.
- Ta cũng không nói nhiều, lần sau phó cốc chủ có chuyện gì thì cứ nói.
Sắc mặt của Đỗ Kiều Kiều hơi biến đổi, lập tức nói:
- Nhạc phó cốc chủ không định dừng ở Tuyệt Tình cốc một thời gian sao?
Nhìn thấy Nhạc Thành không ra điều kiện với Tuyệt Tình cốc, Đỗ Kiều Kiều liền cảm kích, cái này cũng vượt ra khỏi dự đoán của bà.
- Tại hạ còn có chuyện phải đi ma thú lãnh thổ một chuyến cho nên phải rời khỏi đây.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ma thú lãnh thổ, Nhạc cốc chủ sao lại muốn đi tới đó, thực lực của phó cốc chủ rất mạnh, nhưng mà phải cẩn thận một chút.
Đỗ Kiều Kiều cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, huynh đi rồi sao?
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói.
- Ừ, về sau có cơ hội ta sẽ lại tới đây.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nhìn thấy thần sắc của Liễu Thanh Thanh, Nhạc Thành cũng đoán được ý trong lòng của nàng.
Nhìn Liễu Thanh Thanh cùng với Đỗ Kiều Kiều hơi biến đổi sắc mặt Nhạc Thành thầm nghĩ hết thảy mọi chuyện do hai người này quyết định là được.
Liễu Thanh Thanh chăm chú nhìn Nhạc Thành mà không nói gì thêm.
- Nhạc phó cốc chủ, đêm qua ta nhận được một tin tức, Luyện Dược sư công hội và U Minh Tông đã kết minh, Luyện Dược sư công hội có tới hơn hai triệu cường giả muốn đối phó với Hồ Điệp Cốc, Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn.
Đỗ Kiều Kiều nói với Nhạc Thành.
- Thật không?
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, không ngờ Luyện Dược sư công hội lại động tay động chân nhanh như vậy.
- Nhạc phó cốc chủ cũng không cần phải lo lắng, phỏng chừng Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư Môn Vạn kim Môn hiện tại cũng đã biết rõ tin tức, hơn nữa tối hôm qua ta cũng đã tuyên bố với bên ngoài, Tuyệt Tình cốc lần này sẽ đứng cùng phe với Cuồng Sư Môn, Vạn kim Môn và Hồ Điệp Cốc.
Đỗ Kiều Kiều nói.
- Vậy đa tạ Đỗ cốc chủ.
Nhạc Thành mỉm cười nói, Tuyệt Tình cốc làm như vậy cũng là do mình giúp bọn họ thu phục Hỏa Sư thú.
- Là ta đa tạ Nhạc phó cốc chủ mới đúng.
Đỗ Kiều Kiều cất tiếng nói, lần này các đai thế lực nổi lên phân tranh, Tuyệt Tình cốc cũng không né tránh khỏi mà phải bước vào trong vòng gió lốc, nếu không có quan hệ với Nhạc Thành cùng Hồ Điệp Cốc thì nàng cũng không có lựa chọn phải đứng về phe U Minh Tông và Luyện Dược sư công hội.
Ba người bàn luận trong chốc lát, sau đó lập tức Nhạc Thành tạm biệt Đỗ Kiều Kiều và Liễu Thanh Thanh, trong đình viện lúc này, Trầm Linh, Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan đã chờ sẵn để rời khỏi Tuyệt Tình cốc, mà Đỗ Kiều Kiều cùng với Liễu Thanh Thanh thì tự mình đi đưa tiễn.
Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành rời đi, Liễu Thanh Thanh liền cảm thấy một chút cô đơn khó tả.
- Thanh Thanh, nếu không bỏ được thì hãy nói cho hắn biết, con cũng là nữ tôn của Tuyệt Tình cốc, địa vị không hề thấp so với Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư Môn, Vạn kim Môn.
Đỗ Kiều Kiều cất tiếng nói.
Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành rời đi, Liễu Thanh Thanh trầm mặc hồi lâu mới nói:
- Sư phụ, con muốn trước khi bế quan thì xuất cốc một phen.