Tu Chân Không Bằng Ba Ba Ba

Chương 5: Chương 5: Bị thao đến có bầu hài tử, bị cưỡng *** thao đến không thể khống chế, triệt để biến thành *** thú nuốt ăn nam ti




Bị trồng cổ trùng, sẽ chỉ làm cho đường não kí chủ ở phương diện dục vọng khác thường, nhưng lúc bình thường vẫn có thể suy nghĩ như trước.

Có thể là vài câu *** ngữ liên quan tới tử cung của Diệp Trì kích thích Diệp Vấn Từ, hắn lúc này tựa như phát điên muốn làm cho Diệp Trì có bầu hài tử của mình, đối với đệ đệ cũng không thương tiếc, chỉ muốn đem hoa huyệt cậu thao xuyên thao nát, để cho dịch thể của mình được Diệp Trì thu nạp triệt để.

Diệp Trì cực khổ bị đỉnh đến nói không ra lời, bị động thừa nhận côn thịt nam nhân điên cuồng cắm rút hậu huyệt, vừa bị côn thịt cứng bừng bừng khác thao vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt còn chưa đủ, một lần tiếp một lần mãnh liệt va chạm ma sát tử cung, càng ngày càng cố sức, càng ngày càng sâu. Diệp Trì bị thao hai chân hoảng loạn, tử cung nhạy cảm được an ủi đến vui sướng cực hạn, làm cho cậu vừa muốn bị chết trên phân thân nam nhân, lại vừa sợ hãi muốn thoát đi.

“Ô ô… Ngô… A… Ân… Ngô ngô ngô…”

Côn thịt trong miệng bắt đầu hướng cổ họng tiến vào, Diệp Trì nhất thời ngậm không được, muốn thoả thích lớn tiếng *** kêu, lại bị phân thân ngăn chặn, cố sức liếm ăn, giống như là thưởng thức mỹ thực.

Sau khi bị vài người cùng nhau đùa bỡn, Diệp Trì cũng cảm giác được sợ hãi, côn thịt kia của Diệp Vấn Từ gần như xỏ xuyên toàn bộ người cậu, tộc nhân phía sau dã man tiến công và mùi hương nam tính làm cho cậu *** khó nhịn. Tử cung không ngừng bị va chạm nghiền ép làm cho Diệp Trì vui thích run rẩy hướng về phía sau tránh né, trái lại đón nhận côn thịt phía sau tiến công càng sâu. Cúc tâm bị mạnh mẽ chống đè, khoái cảm như điện chảy kích thích đại não Diệp Trì, làm cậu như muốn nghẹt thở trong bể dục tình triều.

Thật lớn… Thật thoải mái…

Tiểu thịt hành của cậu đã phát sưng, mấy ngày nay bị thao chơi không ngừng, cậu hầu như không bắn được cái gì nữa.

Nhưng là… Thật muốn bắn chút gì đó…

Nhịn không được…

Khi điểm nhạy cảm phía sau bị đánh một trận kịch liệt, Diệp Trì rốt cuộc nhịn không được phun bắn ra chất lỏng màu vàng nhạt, cậu cố hết sức ngậm phân thân tím đen, trên gương mặt thanh tú trắng noãn là một trận vui sướng si mê.

Cậu chính là bị trực tiếp thao đến không thể khống chế!

Bị hình ảnh *** loạn này hù dọa, tráng hán cày cấy phía sau cậu gầm nhẹ vài tiếng, đem côn thịt rút ra, mặc cho dịch thể phun lên cơ thể trắng nõn của cậu cùng hai cái tiểu đầu nhũ. Cậu bị nóng đến toàn thân mẫn cảm không ngớt, huyệt thịt tao mị co rút lại khát vọng một cây phân thân khác tiến nhập. Mà miệng cậu cũng bị tráng hán khác đồng thời bắn ra dịch thể, biến Diệp Trì thành tiểu tao hàng *** đãng cả người như được vớt ra từ trong dịch thể.

Diệp Trì không ăn được dịch thể, dưới tác dụng của thiên tính *** ma, kìm lòng không đặng lộ ra dáng vẻ đói khát. Diệp Vấn Từ thấy dáng vẻ cậu khát vọng phân thân như vậy, cười nhạt một tiếng, ôm lấy cậu càng dùng sức thao lên, hướng về miệng tử cung bắt đầu một đoạn chạy nước rút!

“A a a a a!!! Thật tuyệt! Thật sâu!! A a a a! ——” Diệp Trì bị thao đến nói không nên lời, vừa kêu gào vừa dùng hai chân quấn lên hông Diệp Vấn Từ, hoa huyệt co rút thít chặt xoắn lấy phân thân lớn của ca ca không buông, tử cung lúc này đây rốt cuộc bị côn thịt to dài thao mở rõ ràng, *** thủy tùy ý phun ra, tiếng nước “Ba ba ba” càng lúc càng vang.

Vài người đã bị hạ cổ lui ra, lại có tráng hán mới gia nhập, bọn hắn chơi Diệp Trì đến toàn thân bay lên, hai cái vú bị hút cắn lại trở nên lớn hơn nhiều, lại có một cây phân thân cắm vào trong hậu huyệt của cậu, vẻ mặt Diệp Trì hài lòng trong những cái mạnh mẽ đâm chọc.

Những si hán này chỉ biết là, càng dùng sức thao, tiểu tao huyệt lại càng chặt, nước cũng chảy càng nhiều, có thể đem côn thịt bọn hắn cắn đến càng thoải mái. (hán tử si ngốc)

“Bị thao hư… A a a a… hỏng… A a a… Ca ca… Lại dùng lực… Đem dịch thể đều cho Trì Trì… A a a!!”

“Thực tao… Hắc… Cắn chặt như vậy… Một chút cũng không thể ly khai côn thịt nam nhân sao?”

Diệp Vấn Từ bị miệng tử cung ấm mềm hút gần như muốn tước vũ khí, hắn dừng lại, làm cho đầu đỉnh trực tiếp cắm ở miệng tử cung, điên cuồng cắm vào một trận cuối cùng!

“A a a a —— tử cung… Tử cung muốn hư… A a a… Muốn hỏng…” Diệp Trì bị thao đến thần chí không rõ khóc kêu, treo ở trên người ca ca toàn thân run rẩy, “Cho ta… A a a… Đều cho ta… Tao tử cung muốn ăn dịch thể… Thật là ngứa… Đem tao hàng thao hỏng đi…”

Đôi tay Diệp Vấn Từ chế trụ thắt lưng Diệp Trì, mạnh mẽ cuồng khuấy thao vào chỗ sâu nhất, đem Diệp Trì cắm đến trợn trắng mắt, nước bọt cũng không kịp nuốt xuống. Dâm thủy bị kích thích từng cổ tiếp từng cổ tuôn ra, làm cho phân thân của hắn dường như đang ở trong một hồ nước ấm áp. Sau vài tiếng gầm nhẹ, hai mắt hắn đỏ lên, ở chỗ sâu nhất trong tử cung phun ra dịch thể đặc sệt.

“Hắc… Nóng quá… Thật thoải mái…”

Diệp Trì bị nóng đến chảy nước mắt, ngón chân chịu không được cuộn lại, trong mắt một tia hồng quang chợt lóe.

Thụ thai… Thành công…

Dâm ma trong lúc mang thai càng cần thêm nhiều dịch thể bổ dưỡng, cùng lúc đó toàn thân sẽ trở nên mẫn cảm vô cùng, kỳ động dục cấp tốc kéo dài, đầu nhũ sẽ từ từ lớn lên, lúc cao trào còn có thể phun ra sữa có tác dụng thúc tình tráng dương.

Diệp Vấn Từ từ thân thể cậu trong lui ra, lại có dã man nhân tiếp nhận mà lên, gương mặt thanh tú của Diệp Trì rất nhanh lại đắm chìm trong ***, giơ đôi chân trơn mềm thon dài đã mềm yếu vô lực, mặc cho bạch trọc và *** thủy rơi đầy trên thân thể, trên mặt. Tinh dịch của các nam nhân hòa lẫn, một phần bị cậu thu nạp, một phần thông qua hai huyệt cơ hồ bị thao hỏng chậm rãi chảy xuống, rơi lạc trên mặt đất bộ lạc Nha, thấm ướt nhẹp bãi cỏ và thảm lông.

Ở giữa các nam nhân tinh thần phấn chấn bị lần lượt hạ cổ, Diệp Trì hơi há miệng lại bị một cây tiếp một cây côn thịt nhét vào. Tình cảnh tục tĩu vẫn còn kéo dài, mùi hương tràn ngập, rốt cuộc khiến cho tộc trưởng đang thụ thương chú ý.

Bệnh nhân thân thể cường tráng được Ngao đến đỡ ra, nhìn đến Diệp Trì ở trung tâm, phân thân dữ tợn xấu xí run run rẩy rẩy dựng lên.

“Các ngươi … A… Dương vật cứng rắn… Hắc… A… Là bị bệnh… Ngô… A… Sinh *** bệnh… A… Để tiểu chó cái… A a a… Dùng tao huyệt chữa bệnh cho các ngươi… Hắc… A…”

Sau khi tử cung đã bị triệt để thao mở, hoa huyệt Diệp Trì đối với côn thịt tới không cự tuyệt, cậu thậm chí còn khóc lóc đẩy mở *** huyệt cầu côn thịt cắm vào, như mẫu cẩu mân mê cái mông cầu thao, tham lam hưởng thụ cực lạc mà phân thân nam nhân mang tới.

Sau khi côn thịt lớn của tộc trưởng tống vào trong cơ thể Diệp Trì, côn thịt to dài này dễ dàng đỉnh trực tiếp đến bên trong tử cung, còn chưa bắt đầu cắm rút đã khiến cậu gần như nói không ra lời, chỉ tiếc thân thể tộc trưởng suy yếu, không có khí lực, cuối cùng chỉ nằm ở nơi đó, Diệp Trì chủ động kẹp lấy côn thịt được đưa vào cơ thể mình, tiểu huyệt trơn ướt vừa chặt vừa tao, khiến tộc trưởng thoải mái thở dốc không ngừng.

Trận *** loạn tập thể này kéo dài thật lâu, cho đến khi từng người bị gieo cổ một lần mới kết thúc. Bụng Diệp Trì ăn quá nhiều dịch thể không tiêu hóa nổi, hơi gồ lên nhìn giống như mang thai ba bốn tháng, vú do các nam nhân yêu thương mà lớn hơn một chút, đôi chân ngọc đều là tinh ban *** dịch, gương mặt luôn khả ái cũng không còn thanh thuần.

Diệp Vấn Từ cuối cùng đi qua đem côn thịt sáp vào hoa huyệt cậu, vừa đi vừa đỉnh vào, chậm rãi quay về gian phòng mà bộ lạc chuẩn bị cho bọn họ, trong lòng biết từ hôm nay bên trong cơ thể Diệp Trì không thể không có côn thịt. Sau khi tẩy rửa cho cậu xong, hai người liền giữ tư thế này ôm nhau đi vào giấc ngủ, cùng lúc dó khóe miệng Diệp Vấn Từ còn mang theo nụ cười quỷ dị.

Dù cho sau này còn có vô số người cùng hắn chia sẻ Trì Trì, nhưng hắn lại là người thắng cuối cùng.

Thời gian mang thai của người tu tiên thường rất dài, thụ thai cũng rất khó, bụng cũng không hiện rõ. Chờ đến khi Trì Trì bị phát hiện mang thai, phụ thân thực sự của hài tử trong bụng sẽ vẫn là hắn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.