Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 286: Chương 286: Chương 286: Thể Thao Tinh




Mặc dù chỉ là một động tác sáo rỗng đẹp mắt, nhưng có thêm thể chất đáng sợ của đại tinh tinh cường tráng này, thì uy lực cú huých này cũng không phải là dạng vừa đâu.

Tống Thư Hàng không dám đối cứng, hắn hơi nghiêng người, vận dụng thân pháp 'quân tử vạn lý hành'. Sau đó hắn bước ra mấy bước, nhẹ nhàng di chuyển đến sau lưng đại tinh tinh.

Tiếp theo, Thư Hàng đánh một chưởng vào sau lưng đại tinh tinh, chưởng này đánh ra, đã bộc phát hết toàn bộ khí huyết chi lực có ở trong hai đại khiếu huyệt là tâm khiếu và nhãn khiếu.

Một chưởng này lực mạnh thế trầm!

Rầm!

Đại tinh tinh không kịp né tránh, ăn trọn một chưởng này. Chưởng lực trực tiếp xuyên qua lớp da lông dày cộm của nó, đánh xuyên qua cơ thể, làm lục phủ ngũ tạng của nó bị chấn thương.

- Grào! Đại tinh tinh kêu thảm thiết, nước bọt trong miệng bắn tung tóe. Đồng thời, thân hình nó bị đánh ngã nhào tới chỗ cái nồi nước sôi sùng sục, đụng đổ cái nồi to, ngã vào đống lửa đang bốc cháy.

Bộ lông trên người của đại tinh tinh lập tức bị lửa đốt cháy, nó liên tục kêu la thảm thiết.... Nhưng, rất nhanh, nó lại nhanh trí lăn qua lăn lại trên mặt đất, muốn lợi dụng việc lăn mình để dập tắt ngọn lửa.

Xem ra, bọn chúng rất có kinh nghiệm đối phó với tình huống bị bén lửa trên người thì phải? Chắc là ngày thường, chúng nó cũng bị cháy xém hoài ấy nhỉ?

Khóe miệng của Tống Thư Hàng giật giật - lại nói, đây thật sự là đại tinh tinh bình thường sao, không phải là tinh tinh thành tinh đấy chứ?

Sau khi đại tinh tinh cường tráng liên tục lăn lộn trên mặt đất thì suy yếu nằm dưới đất, không nhúc nhích. Lần này nó thật sự bị thương rất nặng, trong thời gian ngắn không thể nào đứng dậy nổi!

Tống Thư Hàng quay đầu lại, nhìn về phía đàn tinh tinh.

- Grào grào! - Đàn tinh tinh gầm thét lên với Tống Thư Hàng.

Sau đó, lại có thêm một con đại tinh tinh to lớn đi ra khỏi đàn, xông về phía Tống Thư Hàng.

Ô kìa? Đàn đại tinh tình này có tinh thần kỵ sĩ thật đấy, không thèm quần ẩu mà muốn đơn đả độc đấu à?

……

……

Lúc này, khi con đại tinh tinh xông đến nửa đường liền thuận tiện nhặt tảng đá to, ném về phía Tống Thư Hàng - Mẹ! Hóa ra cái chiêu ném đá trước khi chiến đấu này không chỉ là tuyệt chiêu riêng của con đại tinh tinh cường tráng kia, mà là thiên phú của loại đại tinh tinh này sao?

- Ném đá cũng vô dụng với ta thôi! - Tống Thư Hàng vẫn giơ tay đánh bay tảng đá như trước.

Nhưng mà, đột nhiên lại xảy ra chuyện làm hắn phải kinh ngạc.

Khi đại tinh tinh cao lớn đến gần hắn, hai cái chân ngắn củn của nó đột nhiên bước ra vài bước chân khá kỳ lạ - ấy chính là chính là bộ pháp 'quân tử vạn lý hành' mà tt đã thi triển ra lúc nãy!

Sau đó, con đại tinh tinh cao lớn kia di chuyển đến sau lưng Tống Thư Hàng, dùng sức đánh một chưởng về phía lưng của tt!

Một loạt động tác này, chính là chiêu mà Tống Thư Hàng vừa dùng để đánh con đại tinh tinh cao to khi nãy.

Khả năng bắt chước mạnh thật đấy!

Mặc dù mấy bước của bộ pháp quân tử vạn lý hành này cũng chỉ bắt chước được động tác sáo rỗng, nhưng năng lực bắt chước của đàn đại tinh tinh này đúng thật là nghịch thiên!

Trong lòng Tống Thư Hàng đang suy nghĩ xem có nên bắt một con về cho Bạch Tiền Bối chơi hay không?

Sau đó, đối mặt với thế tấn công từ sau lưng của con đại tinh tinh nọ, tt giơ một chân đá hậu một cú, đá trúng con đại tinh tinh ở sau lưng.

Một chiêu đá hậu đánh ra sau nhưng lại chiếm được thế thượng phong trước, trực tiếp đá bay con đại tinh tinh kia.

Sức lực của con tinh tinh to cao này kém hơn đại tinh tinh cường tráng lúc trước, ngực của nó bị Tống Thư Hàng đá một cú thì ngã xuống đất hôn mê luôn, không dậy được.

Ánh mắt Tống Thư Hàng quét qua mười chín con đại tinh tinh còn lại - Nếu đàn đại tinh tinh này thay nhau xông lên đánh xa luân chiến thì bắt cả đàn này cũng không khó lắm!

Nhưng, đàn đại tinh tinh này sẽ xông lên đánh tiếp từng con sao?

Đáp án đương nhiên là.... không có cửa rồi.

Sau khi hai con đại tinh tinh cường tráng nhất trong đàn bị Tống Thư Hàng tiêu diệt. Thì mười chín con đại tinh tinh còn lại gầm lên đầy giận dữ, đồng loạt xông về phía Tống Thư Hàng.

Mà tuyệt hơn nữa là, khi cả đàn xông lên đến nửa đường thì đều đồng loạt xoay người nhặt một tảng đá to lên ném mạnh về phía Tống Thư Hàng.

Đây đúng là thiên phú riêng của chủng tộc này mà!

Nhiều đá ném qua cùng một lúc như vậy, số lượng nâng cao chất lượng, lực sát thương và uy hiếp tăng gấp bội!

Tống Thư Hàng nhìn đá ném đầy trời, cảm thấy ruột gan đau đớn âm ỉ.

.....

Bên kia

Trên thảo nguyên cách đàn tinh tinh không xa...

Xác của chiếc máy bay xảy ra tai nạn rơi xuống thảo nguyên, nhưng đầu máy bay không biết đã rơi ở đâu.

Hành khách trong máy bay vẫn may mắn sống sót. Bọn họ không giống đám người của Tống Thư Hàng, nghênh đón uy lực của phi kiếm dùng một lần.

Hơn nữa, lúc xảy ra sự cố, máy bay đã bị ảnh hưởng bởi cái trận pháp cấm không nọ, nên đáp xuống từ từ.

Trận pháp cấm không này không phải trực tiếp kéo các vật thể trên không trung xuống mặt đất, mà là cưỡng chế, giải trừ lực lượng của vật thể bay, sau đó lại có một cỗ lực lượng khác nâng vật thể ở giữa không trung, từ từ đáp xuống....

Sau khi máy bay rơi xuống thảo nguyên, mặc dù có nhiều hành khách đã bị thương, nhưng vẫn còn sống sót.

Nhưng bây giờ.... hơn hai mươi vị hành khách đại nạn không chết, lại lập tức đối mặt với nguy cơ lớn hơn nữa.

Trong nháy mắt đã có hơn năm mươi con đại tinh tinh đen lao nhanh đến chỗ máy bay rơi. Chưa đợi các hành khách kịp phản ứng, năm mươi con đại tinh tinh kia đã tản ra tạo thành một vòng tròn, bao vây hai mươi vị hành khách lại.

Sau khi những con đại tinh tinh đen này bao vây các hành khách, liền lôi dây thừng ra, xem bộ dạng thì hình như muốn trói nhóm hành khách này lại.

Trong nhóm người lập tức có tiếng thét của phụ nữ và tiếng trẻ con khóc vang lên....

- Chúa ơi, đây là gì thế này? - Một chú da đen dùng tiếng Anh bật thốt, giọng của anh ta bẩm sinh đã hơi to, nên nhất thời át cả tiếng thét của phụ nữ và tiếng khóc của trẻ con luôn.

Trong ấn tượng của chú da đen này, thì đàn tinh tinh bình thường có nhiều nhất ba mươi con thôi, nhưng đàn tinh tinh hơn năm mươi con này là ở đâu ra đây?

Với cả, đại tinh tinh còn có thể lấy dây thừng trói người á! Đây là đại tinh tinh kiểu gì chứ?

Tiếng thét vang dội của chú da đen khiến cho đàn đại tinh tinh chú ý đến.

Sau đó, một con đại tinh tinh cường tráng đi ra khỏi đàn, bước đến trước mặt của ông chú da đen, gầm to một tiếng.

Hình như.... tiếng kêu sang sảng của ông chú da đen khi nãy bị đàn tinh tinh xem như hành động khiêu khích thì phải?

Sau đó, một con đại tinh tinh cường tráng rút cái chùy trong ngực ra, đập về phía ông chú da đên như một chiếc xe công thành.

Chân của ông chú da đen nọ lập tức mềm nhũn ra.

Đại tinh tinh cường tráng xông đến trước mặt chú da đen, đập một cú đánh ông chú da đen kia ngã ra đất ngất xỉu.

- Xì! - Trên mặt của đại tinh tinh lộ ra vẻ khinh thường thấy rõ. Tiếp theo, nó lấy dây thừng ra, thuần thục trói ông chú da đen lại.

Đây đúng là cảnh tượng đau thương.

Nhưng không biết tại sao, khi con đại tinh tinh kia dùng dây thừng trói chú da đen lại điêu luyện nhường ấy, lại khiến mọi người cảm thấy như có một cây kim đâm phải huyệt cười của mình, khiến họ cảm thấy buồn cười.

Sau khi trói chú da đen lại xong, con đại tinh tinh cường tráng này quay lại gầm thét với mọi người: - Hú hú hú!

Sau đó, hai tay của nó điên cuồng đấm thùm thụp vào lồng ngực của mình, làm động tác kinh điển của bọn tinh tinh.

Các vị khách còn lại đều bị dọa sợ hết hồn.

Có người liều mạng lấy điện thoại ra gọi, bấm gọi vào một dãy số nào đó, có người la hét, nước mắt không ngừng rơi, có người co ro run rẩy....

Trong hai mươi vị khách trên máy bay thì có đến mười hai người đều là phụ nữ yếu ớt.

Tám người đàn ông còn lại thì có bốn người là công nhân viên chức bình thường, người hơi phát tướng.

Bốn người còn lại, một người là ông chú da đen vừa bị đại tinh tinh cường tráng trói lại.

Một người là một cậu nhóc con đáng yêu.

Một người là một vị giáo sư già tóc bạc trắng.

Người cuối cùng là Joseph đệ tử trên danh nghĩa của Tống Thư Hàng.

Ngoại trừ Joseph và ông chú da đen vừa bị trói khi nãy coi như sức chiến đấu ra, còn lại đều là nhóm bỏ đi.

Đàn ông trẻ tuổi khỏe mạnh trên máy bay khi nãy đều đã bị biến thành đốm sáng tan biến trong ánh hào quang cả rồi!

Cảnh tượng này thật sự làm người ta tuyệt vọng mà!

……

……

Cô nàng Lục Phi trốn ở trong nhóm người, nhỏ giọng hỏi: - Chị ơi, chúng ta phải làm gì bây giờ?

Chị gái họ Lục nhíu mày, nhỏ giọng thở dài: - Phiền phức rồi, bị bao vây thế này, theo tình hình bây giờ của chúng ta, không cách nào chạy thoát khỏi đàn tinh tinh này được.

Joseph ở bên cạnh, cắn răng yên lặng đứng bảo vệ hai người. Con gái hắn biến mất tiêu trên máy bay, bây giờ hắn tuyệt đối không thể để hai cô gái nhỏ này xảy ra chuyện gì nữa!

Joseph nhìn chằm chằm vào năm mươi con đại tinh tinh hung thần ác sát trước mặt, giờ đã lâm vào đường cùng. Bây giờ... nếu không đứng dậy phản kháng, thì chỉ còn có đường chết.

Nhưng nếu phản kháng, hai mươi người già yếu bên cạnh đấu với năm mươi con đại tinh tinh to lớn mạnh mẽ kia, xem thế nào cũng thấy không có phần thắng.

Có lẽ, bây giờ là lúc mình phải sử dụng tuyệt thế võ học mà sư phụ đã dạy! - Joseph dùng lực nắm chặt tay.

Joseph có lòng tin tuyệt đối với sư phụ Tống Thư Hàng - hắn tin sư phụ của mình chỉ cần vung tay một cái nhẹ là có thể đánh nổ cả không khí, nên võ công mà sư phụ truyền thụ lại cho mình chính là tuyệt thế thần công.

Mặc dù mình chỉ mới luyện hơn một tháng nhưng Joseph cảm thấy bản thân bây giờ đã cường đại lắm rồi.

- Hú hú hú! - Lúc này, con đại tinh tinh cường tráng đó lại gầm thét với đoàn người, dùng sức vỗ ngực.

Những con tinh tinh đen khác ở đằng sau nó cũng rống to, cầm dây thừng đến gần đoàn người.

Động tác của bọn nó rất có trật tự.... Nhìn sơ qua trông không khác gì một nhóm người đang hành động.

Vẻ mặt đại tinh tinh cường tráng tỏ ra khá hài lòng.

Sau đó, nó lại lấy dây thừng ra, giơ tay bắt lấy tiếp viên hàng không bên cạnh.

Cuối cùng Joseph đi ra, phẫn nộ quát: - Dừng tay! -

Đại tinh tinh cường tránh nghi hoặc, quay đầu lại nhìn Joseph.

Ánh mắt Joseph lộ ra hung quang, vẻ mặt đanh lại.

Tiếp sau đó, hắn bắt đầu thi triển chiêu thứ nhất của 'thời đại vẫy gọi', động tác mở đầu.

Đầu tiên, đứng thẳng, tay trái giơ lên, mắt nhìn tay trái.

Bước thứ hai, chân phải bước lên phía trước, khụy gối lại, đồng thời lòng tay trái hướng vào trong từ từ hạ xuống, mắt nhìn tay phải.

Bước tiếp theo, chân phải về vị trí cũ, hai tay giơ lên cùng lúc (lòng bàn tay hướng ra bên ngoài), hơi ngẩng đầu lên.

Joseph nhìn đại tinh tinh cường tráng với vẻ khiêu khích.

Đại tinh tinh cường tráng đứng đực ra một lúc.

Sau đó nó lộ ra vẻ mặt suy tư. Tiếp đó, nó lại lộ ra vẻ mặt khinh thường - biểu cảm rất sinh động, giống hệt như con người.

Cuối cùng đại tinh tinh cường tráng đứng thẳng lên!

Tay trái của nó giơ lên, mắt nhìn tay trái!

Chân phải của nó nhấc lên, đồng thời lòng bàn tay trái hướng vào trong từ từ hạ xuống, mắt nhìn tay phải!

Sau cùng, chân phải của nó về vị trí cũ, hai tay giơ lên (lòng bàn tay hướng ra ngoài), hơi nâng đầu.

Động tác tuyệt đẹp, lưu loát vô cùng, hoàn toàn không giống mới làm lần đầu tiên! Trông là thấy vui mắt rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.