Chẳng lẽ vốn dĩ Đặng Y Ma muốn ném viên đạn Trì Hoãn Thuật, nhưng lại ném nhầm viên đạn có hiệu quả tăng tốc rồi?
Cũng không phải... Nếu như đó chỉ pháp thuật gia tốc đơn giản, chắc hẳn hai người bảo vệ Tiên Thai chắc chắn phát hiện được chỗ kỳ lạ mới đúng, sau đó bọn họ nhất định sẽ ra tay gián đoạn cuộc chiến đoạn tiên thai ngay lập tức!
Nhưng hiện tại, ánh mắt của hai người bảo vệ vẫn sáng trong có thần, không hề có ý định dò xét cuộc chiến giữa hai bên, lại chẳng có ý muốn ngăn cản. Dường như bọn họ cũng bị ảnh hưởng bởi tác dụng gia tốc vậy.
Trên đoạn tiên thai.
Cuộc chiến giữa “Sở Sở” và Diệp Đường ngày càng kịch liệt.
Mỗi một giây, đao kiếm của hai người va chạm vào nhau đến hơn bốn mươi lần...
Trong lúc vô tình, cả hai giao chiến dữ dội trong khoảng hơn sáu phút, nhưng trong lúc chiến đấu, thoạt nhìn cả hai đều không cảm thấy mỏi mệt, tựa như đây chỉ là một cuộc chiến hết sức bình thường.
- Nếu như đây là trận pháp gia tốc, nhất định sẽ xảy ra tình trạng tiêu hao thể lực và năng lượng của cả hai bên mới đúng.
Hoàng Sơn Chân Quân nghĩ thầm trong đầu.
Tình huống trước mắt thực sự rất kỳ lạ.
Hoàng Sơn Chân Nhân xoa cằm suy nghĩ, muốn pháp thuật được hiệu quả giống như những gì đang diễn ra trên đoạn tiên thai - Nhất định phải khiến cho những người nằm trong phạm vị chịu ảnh hưởng gia tăng nhiều phương diện, như tốc độ tư duy, năng lực phản xạ, tốc độ di chuyển, vân vân mới được! Trong cảm giác của hắn, mọi thứ giống như chịu ảnh hưởng của Thời Gian Gia Tốc vậy.
Mà khoan, Thời Gian Gia Tốc!
Không thể nào, pháp thuật ẩn chứa bên trong một viên đạn bình thường như thế lại có liên quan đến loại pháp thuật đáng sợ vậy ư?
…
…
Trên đoạn tiên thai.
- Cổn Thạch Trọng Kiếm!
Diệp Đường gào thét, kiếm đè ép về phía Sở Sở như đá lăn. Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến giờ, hắn đã vận dụng ba loại kiếm pháp, loại sau lại càng mạnh hơn loại trước!
Thế nhưng Sở Sở ở phía đối diện lại chỉ dùng một chiêu Hỏa Diễm Đao! Cô ta cứ lặp đi lặp lại một chiêu đao pháp thông thường như thế.
Nhưng nó lại khiến cho Diệp Đường muốn ói máu, rõ ràng đó chỉ là một chiêu Hỏa Diễm Đao mà thôi, nhưng hắn lại không thể đánh bại Sở Sở được. Trái lại... hắn cảm giác Sở Sở càng đánh càng hăng.
Chẳng phải cô ta đã bị trọng thương, phải sử dụng biện pháp kích phát tiềm lực để tham gia chiến đấu sao?
Vì sao Sở Sở này lại mang đến cho hắn suy nghĩ rằng căn bản là cô ta không hề bị thương, lại còn càng đánh càng hăng nữa chứ?
Ầm!
Cổn Thạch Trọng Kiếm lại bị cản bước lần nữa bởi chiêu Hỏa Diễm Đao của đối phương.
Diệp Đường phát hiện năng lượng trong cơ thể đối phương càng ngày càng mạnh, mỗi một đợt tấn công của cô ta ẩn chứa sức mạnh ngày càng lớn. Hơn nữa, mỗi lần Sở Sở ra sức vung đao, dường như trên người cô ta phát ra tiếng cá voi kêu lớn.
Chẳng lẽ Sở Sở đang càng ngày càng mạnh?
Hay là... thực lực của cô ta đang khôi phục dần dần?
Diệp Đường cắn răng, nghĩ thầm, bây giờ bản thân hắn là chân sư nhị phẩm, vậy mà lại không đối phó nổi một Sở Sở Dược Long Môn nhất phẩm.
- Đáng chết, nếu để cô ta tiếp tục khôi phục, nói không chừng có thể khôi phục đến cảnh giới nhị phẩm? Đến lúc đó ta sẽ phải thua ư?
Hơn nữa, cả hai đã chiến đấu với nhau gần một giờ rồi phải không?
- Không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy, phải giải quyết cô ta thật nhanh!
- Một kiếm cuối cùng!
Diệp Đường gòa to, thân ảnh bật nhảy cao lên không trung... Hắn mượn nhờ lần nhảy cao này để ngưng tụ chân khí toàn thân một cách cao độ.
Tiếp đó, hắn muốn thi triển chiêu kiếm mạnh nhất của mình, Khai Sơn Kiếm. Kiếm pháp này có thể bộc phát chân khí ngưng tụ, tạo ra uy lực gấp hai trở lên.
Hơn nữa, bên trong chiêu kiếm pháp này còn có hiệu quả “cách sơn đả ngưu”*. Cho dù chiêu kiếm này bị ngăn cản nhưng chân khí sẽ xuyên thẳng vào cơ thể đối phương, tạo thành nội thương từ bên trong.
* cách sơn đả ngưu: phát lực gián tiếp làm vỡ đồ vật.
Nếu không có tu vi chân sư nhị phẩm thì không thể nào ngăn cản việc chân khí xâm nhập vào cơ thể, cho dù khí huyết chi lực có tràn đầy mạnh mẽ cỡ nào cũng vô dụng thôi!
Một kiếm này, quyết định thắng thua!
Cùng lúc đó, khóe mắt Diệp Đường nhìn quét sang Sở Sở, cô ta sẽ dùng cách nào để đối phó với chiêu kiếm mạnh nhất của hắn? Thậm chí ngay cả trong thời điểm này mà cô ta cũng không rút kiếm ư?
Vẫn không rút kiếm, giống y như lúc nãy!
Hai tay Sở Sở nắm bảo đao trong tay, ngọn lửa lại bốc lên thân đao... Thế nhưng, có lẽ bởi vì thực lực của cô đã từ từ khôi phục, ngọn lửa trên đao đã không còn chỉ là một lớp mỏng như trước, mà lại thiêu đốt hừng hực, đây mới là Hỏa Diễm Đao thực sự.
Thế nhưng... Hỏa Diễm Đao tầm thường kia chắc chắn không thể ngăn được chiêu kiếm tiếp theo của hắn, hắn đã nắm chắc thắng lợi của ván đầu tiên đoạn tiên thai trong tay rồi!
- Khai Sơn Kiếm!
Diệp Đường gào lên, hắn gọi tên chiêu kiếm của mình với vẻ đầy oai vệ.
Thân thể hắn mang theo khí thế phá vỡ núi cao, chém một kiếm về phía “Sở Sở”.
Sở Sở không hề sợ hãi, vẫn dùng một chiêu đao nghênh đón.
K... E... N... G!!
Tiếng va đập lần này càng nặng nề hơn trước, tựa như tiếng chuông lớn trong những chùa miếu, thanh âm truyền xa dằng dặc.
- Hây!
Diệp Đường bộc phát toàn lực, thừa dịp đao kiếm chạm nhau, đánh thẳng chân khí đã hóa thành kiếm khí của mình vào cơ thể Sở Sở. Những kiếm khí này sẽ phá vỡ hoàn toàn kinh mạch của Sở Sở, khiến cô không còn sức chống cự nữa.
Khí huyết chi lực của một tu sĩ nhất phẩm không thể ngăn cản chân khí được!
Quả nhiên, “Sở Sở” vừa tiếp chiêu Khai Sơn Kiếm này thì toàn thân đã cứng lại.
Cô cau mày, hai tay run lên, sau đó bảo đao trong tay cô rơi xuống đất, phát ra tiếng leng keng...
- Kết thúc!
Diệp Đường phun ra một ngụm trọc khí, giọng điệu khẳng định.
Người thắng cuối cùng là hắn!
Thế nhưng... ngay lúc Diệp Đường thở phào nhẹ nhõm, “Sở Sở” đứng đối diện bỗng dưng đập mặt lên mặt đất.
Sau một chốc, thân thể nhỏ nhắn linh hoạt của “Sở Sở” đã xuất hiện trước mặt hắn.
Quả đấm của nàng nện xuống giống như sao chỗi, mỗi một quyền đều mang theo tiếng kêu của cá voi.
Chiêu thứ hai Quyền Như Lưu Tinh trong Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp phối hợp với Cự Kình Thiên Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công.
Sở Sở bộc phát bất thình lình.
Diệp Đường không hề phòng ngự, dùng thân thể rắn chắc của mình thừa nhận cả một trận quyền như sao băng.
Từng nắm đấm đấm vào da thịt, mỗi một quyền như chùy sắt nện vào mặt hắn.
- A a a a a!
Diệp Đường liên tục kêu lên thảm thiết, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Lúc rơi xuống đất, gương mặt hắn in toàn là dấu quyền. Còn lực nắm tay lại chui thẳng vào cơ thể hắn, khiến nội tạng bị tổn thương.
- Không thể nào như thế được... Vì sao cô còn cử động được chứ, chắc chắn kiếm khí của ta đã cắn nát kinh mạch của cô mới đúng!
Diệp Đường nhìn chằm chằm “Sở Sở”, nghiến răng, vì sao cô ta không bị thương chút nào?
Chính hắn đã tự mình đánh chân khí kiếm khí vào cơ thể cô ta mà.
Trừ khi...
Đôi mắt Diệp Đường trợn to.
Lúc này, khí huyết chị lực trên người “Sở Sở” đã rút dần đi... thay vào đó chính là chân khí khổng lồ tinh khiết.
Hóa ra cô ta đã khôi phục cảnh giới nhị phẩm?
Sở Sờ nhìn hắn, mỉm cười điềm tĩnh - trong lúc hắn đang đối chiến cùng Diệp Đường, phong ấn Súc Khí Khoách Chân Pháp do Bạch tiền bối thiết lập đã bị cởi bỏ trong âm thầm lặng lẽ rồi.
Trong suốt quá trình chiến đấu, toàn bộ khí huyết chi lực trong năm khiếu huyệt lớn của hắn đều rót vào đan điền lần nữa!
Lần trước khi thăng cấp được một nửa tạo thành hình thức ban đầu của đan điền thì tạm dừng, giờ đây nó lại được đợt khí huyết chi lực lần thứ hai khuếch đại lớn thêm một vòng!