Trên mặt biển, chỉ cần một ý nghĩ trong đầu của Giao Bá Chân Quân thì có thể tạo ra sóng lớn rồi. Một câu mệnh lệnh, có thể tạo thành cả sóng thần cỡ nhỏ trong một phạm vi đáng kể.
- Nham hiểm!
Lạc Trần Chân Quân cười mắng.
- Lạc Trần Chân Quân nặng lời rồi, đây được gọi là chiến thuật, lợi dụng ưu thế về địa bàn một cách hợp lý.
Giao Bá Chân Quân cười hắc hắc, có lẽ đám sóng lớn này chỉ ảnh hưởng đến các đạo hữu đằng sau trong khoảnh khắc rất ngắn thôi.
Nhưng có đôi khi... giữa quán quân và á quân cũng chỉ kém nhau chỉ trong một khoảnh khắc như thế!
Hắn ăn chắc vị trí quán quân của cuộc đua xe kéo lần này rồi!
Đương lúc Giao Bá Chân Quân dương dương đắc ý, đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng thét chói tai nhưng rất dễ nghe truyền vào tai mình.
Sau đó, một luồng kiếm quang bọc lấy chiếc máy kéo quen thuộc, lao nhanh về phía trước, chỉ trong giây lát đã vượt qua Giao Bá Chân Quân.
Vị đạo hữu nào lại đạp trúng cạm bẫy may mắn thế?
Chẳng mấy chốc, Giao Bá Chân Quân thấy được chiếc máy kéo số 22 của Vũ Nhu Tử Linh Điệp Đảo bên trong kiếm quang.
Lại là vị cô nương này à?
Trong suốt chặng đua, cô ấy đã đạp trúng “cạm bẫy may mắn” những ba lần rồi đúng không? Hơn nữa, từ đầu trận đấu đến bây giờ, chỉ có một mình cô là người liên tục giẫm trúng “cạm bẫy may mắn” không ngừng, đúng chứ?
Giao Bá Chân Quân hết sức bối rối.
Không chỉ có một mình Giao Bá Chân Quân, ngay cả Lạc Trần Chân Quân, Tuyết Lang Động Chủ ở đằng sau cũng đang rất bối rối.
Sau đó, ba vị đạo hữu ngẩng đầu lên đầy ăn ý, ánh mắt sáng ngời hữu thần đâm rách tầng mây, nhìn chằm chằm vào trọng tài chính Linh Điệp Tôn Giả đang ngự trên mây kia.
Mọi người đều biết, Linh Điệp Tôn Giả rất yêu thương cô con gái bảo bối của hắn. Tôn giả sẽ không mặt dày mà âm thầm ra tay trợ giúp con gái của hắn chứ?
Dù sao trúng “cạm bẫy may mắn” ba lượt liên tục, cạm bẫy may mắn đã sắp trở thanh độc quyền của một mình Vũ Nhu Tử rồi.
- Đừng có mà nhìn ta!
Linh Điệp Tôn Giả cũng rất nhạy cảm, hắn nhún vai giải thích:
- Cạm bẫy may mắn kiếm độn do chính Bạch đạo hữu bố trí đó, ngay cả ta cũng không biết Bạch đạo hữu đã bố trí tại chỗ nào nữa.
Nói cách khác, chỉ số may mắn của vị tiểu cô nương Vũ Nhu Tử này thực sự rất cao.
- Thực lực có mạnh cỡ nào đi nữa thì cũng phải sợ số may mắn nghịch thiên.
Giao Bá Chân Quân thở dài, rống to lần nữa:
- Dâng sóng lên!
Từng đợt sóng lại trào dâng cuồn cuộn, những đợt sóng này không cuốn về phía các đạo hữu khác, mà chúng hóa thành nguồn lực trợ giúp hắn, đẩy tốc độ máy kéo của Giao Bá Chân Quân nhanh lên thêm một bậc!
*****************
Khi các vị tiền bối lần lượt chạy đến bờ biển, khởi động trận pháp tị thủy, nhảy lên mặt biển thì trận đấu đã bắt đầu tiến vào khâu kích thích nhất.
Từ thời khắc tiến lên mặt biển, số lượng cạm bẫy đã bắt đầu nhiều thêm.
Không chỉ có thủy lôi, mà các thứ như ngư lôi cũng lao ra từ đáy biển, nổ mạnh khiến các tuyển thủ dự thi kêu khổ thấu trời.
Cạm bẫy “đinh ốc thăng thiên tại chỗ” cũng xuất hiện mấy lần. Cuối cùng thì thứ cạm bẫy này không chỉ là độc quyền của một mình Tống Thư Hàng nữa rồi.
Hơn nữa, các vị tiền bối cũng nhận được lợi ích từ “Linh Điệp tăng tốc gấp sáu mươi lần“.
Các tuyển thủ dự thi đi đầu đã nhìn thấy một khu vực lôi điện trên mặt biển, bên trong đó có vô số lôi điện đang đánh xuống không ngừng... Nếu muốn đi qua một khu vực như thế, thì phải xem thử kỹ thuật lái máy kéo của mỗi người rồi.
Là một tay đua chuyên nghiệp hay là một tên nghiệp dư, cứ nhìn vào việc có thể vượt qua được lần khảo nghiệm ở khu vực lôi điện này hay không.
...
...
Rốt cuộc thì Tống Thư Hàng cũng đã lái được đến bờ biển.
Trước khi xuống biển, Tống Thư Hàng đã hỏi dò:
- Đã khởi động trận pháp tị thủy chưa?
”Đã xong”, hệ thống chiến giáp Diệt Phượng siêu cấp trả lời.
- Thế thì, chúng ta lên thôi!
Tống Thư Hàng hít sâu... Hắn lập tức điều khiển máy kéo, nghênh đón mưa to gió lớn, chạy nước rút trong sóng biển ập tới!
Tăng tốc độ máy kéo, nhảy ùm! một cái vào trong nước.
”Khinh công thủy thượng phiêu” di chuyển một mạch đến khoảng cách hơn một trăm thước.
Ơ?
Ơ ơ ơ ơ?
Có phải đã có điều gì đó sai sai rồi không?
Vì sao ta lại có cảm giác tầm mắt của chính mình lại càng ngày càng thấp thế này...
Máy kéo đang chìm xuống?
Tuy rằng hắn vẫn có cảm giác “chạy nhanh như trên đấy bằng” hệt như cũ, có lẽ trận pháp chống nước phát huy tác dụng. Nhưng mà, thực sự là máy kéo đang chìm xuống!
- Trận pháp chống nước đã khởi động rồi đúng không?
Tống Thư Hàng lớn tiếng hỏi xác nhận lần nữa.
Cùng lúc đó, hắn lập tức lựa chọn phanh lại, ngăn không cho máy kéo tiếp tục di chuyển về phía trước.
Nhưng phản ứng chậm ba giây chết tiệt..., sau ba giây thì hắn mới thực hiện động tác hãm phanh. Đến lúc đó, với tốc độ hiện tại của máy kéo thì đã lao ra một đoạn đường thật xa rồi.
”Xác định. “, hệ thống Diệt Phượng siêu cấp đáp lại chắc chắn.
- Vậy thì tại sao chúng ta lại chìm xuống nước!
Tống Thư Hàng bực tức chất vấn.
Đương lúc nói chuyện, chỉ còn phần đầu của hắn nằm ở trên mặt nước. Cũng may đây là thân thể của Diệt Phượng Công Tử, cho dù không hô hấp cả ngày thì cũng chẳng hề ảnh hưởng gì đến thân thể của hắn.
Hơn nữa, máy kéo cũng tự chủ khởi động lớp phòng ngự hình tròn, bảo vệ toàn bộ chiếc máy kéo, không cho nước biển xâm nhập.
”Hệ thống tự kiểm tra đang khởi động, vui lòng đợi... “.
”Cảnh báo, phát hiện vấn đề. Trận pháp chống nước đã bị phá hủy nghiêm trọng... Trận pháp chống nước giữ được trạng thái khởi động, hiện tại khu vực chống nước là 20% tổng bộ phận máy kéo.”
Nói cách khác, trận pháp chống nước đã bị hủy... Tuy rằng vẫn còn hoạt động, nhưng phần lớn chức năng đã mất tác dụng. Vì vậy, máy kéo vẫn còn mang lại cảm giác “đi trên đất bằng” nhưng lại tiếp tục chìm xuống chậm rãi.
Trong lúc bọn họ đang trao đổi, cả chiếc máy kéo bao gồm cả vòng bảo vệ đã bắt đầu chìm xuống mặt nước.
...
...
Máy kéo vẫn đang giữ vững trạng thái chìm dần.
Hệ thống Diệt Phượng đã truyền hình ảnh vị trí trận pháp chống nước bị hủy đến cho Tống Thư Hàng. Vị trí hỏng hóc này nằm ở phía sàn máy kéo.
Tống Thư Hàng hoàn toàn không thể nhớ được lúc nào thì trận pháp này bị hủy, có lẽ là khi bị Đông Phương Tiên Tử đụng trúng khi đi ngược chiều, cũng có thể lúc máy kéo Thanh Tiêu Kiếm Quân đứt rời, hoặc máy kéo của Bạch Hạc Chân Quân nổ tan tành lan đến gần hắn.
Cho dù như thế nào đi nước, trận pháp chống nước của hắn đã bị hư.
Tống Thư Hàng:
- Mẹ kiếp...
Vậy hắn phải làm gì bây giờ? Chẳng lẽ hắn sẽ phải tiếp tục thi đấu dưới đáy biển?
Hắn cũng chẳng có bản lĩnh đó đâu, trong lúc chìm xuống đáy biển thì năng lượng vòng bảo vệ cũng bị tiêu hao từng phút từng giây.
Một khi năng lượng này bị tiêu hao hết, vòng bảo vệ biến mất, chiếc máy kéo này cũng sẽ bị áp suất nước đè ép phá hủy mất thôi.
- Có thể sửa chữa không?
Tống Thư Hàng hỏi.
”Xác định có thể. “ Hệ thống chiến giáp Diệt Phượng trả lời.
- Vậy thì sửa chữa mau đi!
Tống Thư Hàng kêu lên thúc giục.
“... “.
”Chẳng phải việc sửa chữa gì đó là do Diệt Phượng chủ nhân ngươi tự sửa chữa ư? “
Tống Thư Hàng:
-...
Con mẹ mày, nếu tao trâu đến mức sửa chữa được trận pháp chống nước này thì cần gì tao phải buồn rầu như thế à?
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
...
...
Đầu óc Tống Thư Hàng bỗng dưng sáng lên, hỏi:
- Đúng rồi, ngươi có thể lên mạng không?
”Có. “
- Mau giúp ta đăng nhập vào Nhóm Cửu Châu số 1 đi!
Tống Thư Hàng thúc giục.
Mặc dù có rất nhiều tiền bối Nhóm Cửu Châu số 1 tham gia giải đua “máy kéo” này, nhưng vẫn còn kha khá tiền bối không đến tham gia.
Nếu có người đang online thì đây đúng là cách cầu cứu tốt nhất. Nếu các tiền bối Nhóm Cửu Châu số 1 không thể có bất kỳ một phương án giải quyết nào, Tống Thư Hàng chỉ còn cách bỏ xe chạy để khỏi chết thôi.
”Xin chờ một lát... đang kết nối với Internet... “.
Chỉ trong một chốc, màn hình cứng nhắc đã xuất hiện cửa sổ đăng nhập phần mềm chat.
Tống Thư Hàng đang muốn đăng nhập vào tài khoản của mình, nhưng màn hình cứng nhắc kia đã tự động đăng nhập vào tài khoản của Diệt Phượng Công Tử.
Thôi được rồi, tài khoản gì gì đó cũng không quan trọng.
Tống Thư Hàng thao tác trên giao diện khung chat, bắt đầu nhập tin nhắn.
...
...
Trong Nhóm Cửu Châu số 1.
Lúc này trong nhóm đang cực kỳ náo nhiệt, một ít vị tiền bối không tham gia “giải đua máy kéo tay cầm” đang trò chuyện về giải thi đấu này.
Hơn nữa, đa số đều là những tiền bối mà thường ngày Tống Thư Hàng chưa được gặp.
Lưu Huỳnh Tiên Tử:
- Ha ha ha, Bạch Hạc Chân Quân bị nổ rồi! Thật sự rất thú vị mà, nếu biết sớm như thế, ta cũng sẽ tham gia cuộc so tài lần này rồi.
Đông Phương Tĩnh Tuyết:
- Ta cho rằng khúc ca “Bài hát của Hoàng Sơn Đại Ngốc” của Đậu Đậu trước đó mới thật là đáng yêu. Quá thú vị!
”Hệ thống tin nhắn nhắc nhở: (******) Đông Phương Tĩnh Tuyết đã bị cấm ngôn 1 ngày bởi chủ nhóm Hoàng Sơn Chân Quân. “.
Hoàng Sơn Chân Quân đang nghe trộm sau màn thật đáng sợ!
Nhiều vị đạo hữu lập tức nói lảng sang chuyện khác...
Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
- Hắc hắc, chỗ của ta chính là trạm cuối cùng trong cuộc so tài giữa bọn hắn, hơn nữa, dưới sự trợ giúp của Bạch tiền bối, Linh Điệp tiền bối, ta còn bố trí một phù trận rất lớn nghênh đón các đạo hữu.
Điền Thiên Đảo Chủ:
- Ta thích xem cảnh con khỉ lớn kia đi tìm đường chết nhất, đáng tiếc là trước đó Tạo Hóa đạo hữu và Bắc Hà Tán Nhân không cạo chết con khỉ lớn đó.
Điềm Điềm Phó Đảo Chủ:
- Ca ca, đó là Tam Lãng sư huynh đó, không để ý đến ngươi nữa!
Điềm Thiên Đảo Chủ:
-...
Chính vì ta con mẹ nó biết rõ đó là Tam Lãng, nên mới thích xem hắn tìm đường chết đó chứ!
- Ôi, không được rồi, buồn cười chết ta. Ngay lúc vừa rồi, tên yêu tinh ngốc Diệt Phượng này đương lúc chạy xuống biển thì đã chìm xuống luôn. Ha ha ha, chìm xuống nữa... Không được rồi, bụng ta đau quá!
Thiên Phủ Khí tông Dương Huyền gửi đến mấy hình ảnh ôm bụng cười to liên tiếp.
Lúc này, Lệ Chi Tiên Tử bỗng dưng ngoi đầu lên nói:
- Mấy lúc thế này, có lẽ ngươi nên post lên đây những bức ảnh như thế này: “Meme gương mặt tươi cười của Bạch tiền bối“.
Nhóm đạo hữu bỗng dưng nhạt như nước ốc.
Mọi người đều biết rằng, bởi vì bộ meme Bạch tiền bối kia mới dẫn đến sự kiện mưa sao băng lần này. Lệ Chi Tiên Tử lại dám tiếp tục post meme của Bạch Tôn Giả thế đó hả!
Sau một lát, Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
- Đồng ý.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
- Lại nói tiếp, Lệ Chi Chân Quân, nghe nói ngươi đưa Thiết Quái đó đến chỗ Dược Sư rồi hả?
- Ừ, ta vừa đến chỗ Dược Sư, Dược Sư đang tiến hành trị liệu cho Thiết Quái. Ha ha ha.
Hiển nhiên là tâm trạng của Lệ Chi Tiên Tử đang rất vui vẻ.
Bởi vì, chỉ cần Thiết Quái ở đó, khi vừa tính quẻ ngược thì nhất định sẽ bị ngăn cản cho mà xem.
Đúng lúc này, Tống Thư Hàng đã đăng nhập vào net thành công.
Diệt Phượng Công Tử:
- Các vị tiền bối ơi, cầu cứu. Máy kéo bị nước vào rồi, làm thế nào để khắc phục? Online đợi, gấp lắm đó!
- Phụt ha ha ha, Diệt Phượng, chúng ta đang xem trực tiếp đây, thấy máy kéo của ngươi chìm xuống biển luôn kìa. Đã xảy ra chuyện gì thế? Phụt hắc hắc hắc.
Thiên Phủ Khí tông Dương Huyền cười thật to.
Diệt Phượng Công Tử:
- Không giải thích kịp đâu, “trận pháp chống nước” của ta bị hỏng rồi, ta buộc phải bị chìm xuống đáy biển đây. Xin các tiền bối cho biện pháp nào đó giải quyết với.
- Hôm nay Diệt Phượng đặc biệt lễ phép nhỉ, thậm chí còn xưng hô mọi người là tiền bối. Lại nói, trận pháp hỏng rồi, ngươi chỉ cần đi xuống tu sửa một chút là được, chỉ là một trận pháp chống nước, cần mấy giây thôi mà?
Lệ Chi Tiên Tử hỏi bằng giọng tò mò.
Diệt Phượng Công Tử trả lời: