Theo như mùi mà Biệt Tuyết Tiên Cơ ngửi được thì cái mùi hành này hoàn toàn không thua kém gì viên kết tinh thông yêu mà Tống Thư Hàng giao dịch với cô trước đây, thậm chí mùi vị lần này còn thơm đậm rõ ràng hơn một chút.
Mùi của viên kết tinh thông yêu lúc trước, giống như hương liệu vị hành đã qua bước xử lý cơ bản, hương hành tản ra thoang thoảng.
Còn mùi lần này thì lại giống như mùi liệu vị hành cao cấp đã qua bàn tay của Biệt Tuyết Tiên Cơ tự mình gia công vậy, ngửi qua thì mùi vị sẽ khiến người ta rục rịch, sinh ra cảm giác thèm ăn.
”Chẳng lẽ trước khi Tống Thư Hàng tiểu hữu tấn thăng lại tìm được một gốc hành đủ tuổi nữa à? Hơn nữa ngửi mùi vị này thì hình như cây hành này đã bị thiên kiếp tác động đến, cho nên mùi vị mới trở nên thơm ngát nồng nàn như vậy thì phải?
Trong lòng Biệt Tuyết Tiên Cơ âm thầm suy đoán.
Khi càng đến gần nơi độ kiếp của Tống Thư Hàng thì mùi thơm càng nồng hơn. Đồng thời Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng thấy yên tâm hẳn. Kiếp vân của thiên kiếp đã tan đi rồi, mà khí tức sinh mệnh của Tống Thư Hàng tiểu hữu vẫn không bị gì cả.
Xem ra hắn đã thông qua lần thiên kiếp này rồi.
”Nếu như Tống Thư Hàng tiểu hữu thật sự lại tìm thêm được một gốc hành mới thì đúng là tuyệt vời. “
Biệt Tuyết Tiên Cơ nhủ thầm. Đúng lúc viên kết tinh thông yêu kia của cô đã bị con rắn ngu ngốc tham ăn kia nuốt mất tiêu rồi, bây giờ cô lại phải đi tìm đồ gia vị lại. Thực Tiện Yến lần này của cô đang cần một loại hành tốt đủ tuổi thế này.
Chỉ có điều lần này cô phải lấy thứ gì để giao dịch với Tống Thư Hàng tiểu hữu bây giờ?
Trong lúc đang suy tư thì thuyền tiên đã đáp xuống.
Biệt Tuyết Tiên Cơ bước xuống thuyền tiên, sau đó liền trông thấy được tình hình chỗ độ kiếp.
Thiên kiếp đã tan đi, lượng sương mù bao phủ lấy vùng này cũng đã tản đi rồi.
Chỉ có điều Ngư Kiều Kiều đã kịp thời bố trí một ảo trận cỡ nhỏ ở nơi đây bao phủ lấy Tống Thư Hàng, cô ấy, Thông Nương và Thiên Nhai Tử đạo trưởng ở trong, tránh bị người phàm nhìn thấy bọn họ.
Ảo trận này chỉ có thể ngăn cản người bình thường, nhưng không thể ngăn cản được tu sĩ.
Sau khi Biệt Tuyết Tiên Cơ bước vào trong ảo trận thì lại trông thấy Tống Thư Hàng tiểu hữu và vị Ngư Kiều Kiều cô nương kia đang đứng cùng một chỗ… Mà mùi hành thơm nồng cô ngửi thấy lại phát ra từ hai nguồn.
Một nguồn trong đó là Tống Thư Hàng tiểu hữu.
Mùi thịt xào hành trên người hắn còn nồng đậm hơn, có lẽ là do thiên kiếp đã đề thăng thể chất của hắn, khiến cho dược lực còn sót lại của đủ loại đan dược lẫn thiên tài địa bảo trong người hắn trước kia đều được kích phát ra toàn bộ, dẫn đến mùi hành trên người hắn mãi mà không tan.
Thật là một mùi hương quyến rũ ngon lành. May mà ở gần đây không có đại yêu hung ác nào, nếu không một vài yêu thú vừa hung ác vừa cường đại màngửi thấy mùi trên người Tống Thư Hàng thì chưa biết chừng sẽ thèm thuồng nhào đến đánh chén một bữa ấy chứ.
Sau đó, ánh mắt của Biệt Tuyết Tiên Cơ lại chuyển sang một hướng khác. Ở đó có một cô gái tóc xanh cột hai chùm đang ngồi khoanh chân, hai tay hướng thẳng lên trời.
Thiên Nhai Tử đạo trưởng với tư thế úp ngược, đang quay tròn rất nhanh giống như một cánh quạt hình người ngay trên đỉnh đầu của cô ấy.
… Mới nửa ngày không gặp mà cái tên ngốc Thiên Nhai Tử này lại đang gieo rắc tai họa lên một tiểu tu sĩ trẻ tuổi nữa rồi.
Tiểu cô nương cột tóc hai chùm được truyền công ở bên dưới, đang khóc đặc biệt đau lòng, nước mắt tuôn như mưa.
Nơi thứ hai phát ra mùi hành chính là trên người tiểu của cô nương tóc xanh cột hai chùm này. Nói đúng hơn thì mùi thơm cực kỳ nồng nàn kia đến từ trong những giọt nước mắt đang tuôn trào của cô ấy…
”Lại là một tiểu đạo hữu đã ăn một gốc hành lâu năm như Tống Thư Hàng tiểu hữu à?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ cảm thấy nghi hoặc, nhưng một khắc sau thì hai mắt của cô chợt sáng bừng. Không đúng! Không phải đã ăn một gốc hành lâu năm, mà trên người tiểu cô nương này có phát ra yêu khí nhàn nhạt.
Tiểu cô nương này chính là một cây hành đã tu hành nhiều năm!
Nhưng không ngờ gốc hành này đã có thể hóa thành hình người rồi..
Lúc này Tống Thư Hàng mới gọi Biệt Tuyết Tiên Cơ một tiếng:
- Biệt Tuyết Tiên Cơ tiền bối? Ngươi đến đây làm gì thế?
Biệt Tuyết Tiên Cơ đáp:
- Ta trông thấy ngươi đang độ kiếp nên chạy qua xem thử có thể giúp được gì cho ngươi hay không ấy mà. Có điều xem ra ngươi đã độ kiếp thành công rồi. Chúc mừng ngươi nhé Tống tiểu hữu!
- Cảm ơn tiên cơ.
Tống Thư Hàng chân thành đáp lại.
Mặc kệ có giúp được gì hay không, Biệt Tuyết Tiên Cơ có lòng muốn giúp hắn độ kiếp, ngàn dặm xa xôi chạy tới đây như thế, phần tâm ý này khiến hắn thật lòng thấy rất cảm kích.
Lúc này, Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ về phía Thông Nương, nói:
- Tống tiểu hữu, vị hành tinh có thể hóa hình nhưng thực lực lại chỉ có nhị phẩm này là ai thế?
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật. Suýt chút nữa là quên béng mất nghề nghiệp của Biệt Tuyết Tiên Cơ rồi, cô ấy chính là tiên trù đấy. Đối với Thông Nương mà nói, đây tuyệt đối là kiểu tồn tại giống như “thiên địch“.
Sau khi nghĩ đi nghĩ lại thì hắn mới trả lời:
- Tiên cơ, vì một vài nguyên nhân cho nên cọng hành tinh lâu năm này vẫn luôn ở bên cạnh ta. Thật ra viên kết tinh thông yêu lúc đầu ta giao dịch cho tiên cơ chính là lấy từ trên người cô ấy đấy.
- Ồ? Thì ra là như thế.
Biệt Tuyết Tiên Cơ gật đầu, sau đó quả nhiên tiên cơ lại cất tiếng hỏi:
- Vậy thì Tống Thư Hàng tiểu hữu này, lá hành của cô ấy ngươi có bán không thế? Ta thấy cô ấy đã mọc ra được lá mới rồi kìa.
Dù sao thì yêu vật loại hành lá này chỉ cần gốc hành vẫn còn thì vẫn có thể mọc lá lại y như cũ. Hơn nữa nếu như chịu dùng thiên tài địa bảo để làm phân bón chăm chút nó thì độ tuổi của cọng hành mới mọc ra cũng sẽ không ít hơn cọng hành bị ngắt đi trước đó là bao.
Đương nhiên, làm như vậy thì không có lời chút nào. Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng sẽ không phí phạm đến múc dùng thiên tài địa bảo làm phân bón để chăm một cây hành như thế. Bây giờ cô cũng có trồng một vài cây hành tinh, nhưng lá hành mới mọc lại lại non quá, không thể xài được.
Đây cũng là lý do khiến phần hành tinh năm ngoái rất có giá.
Có lẽ cọng hành tinh này của Tống Thư Hàng tiểu hữu đã hấp thu được thiên tài địa bảo gì đó rồi chăng? Lá hành vừa mới mọc ra cũng đã đủ tuổi rồi, đáng để giao dịch.
Biệt Tuyết Tiên Cơ không hề biết rằng cọng hành của Thông Nương đã mọc lại rất nhiều lần chỉ trong một thời gian ngắn. Hơn nữa… Thông Nương khác với những cọng hành mà Biệt Tuyết Tiên Cơ biết. Dù cho lá hành của cô bị hái đi bao nhiêu lần đi nữa thì độ tuổi của lá hành mới mọc lại cũng y hệt như cọng hành đã bị ngắt đi trước đó.
Tống Thư Hàng:
- …
Hắn biết ngay là Biệt Tuyết Tiên Cơ sẽ hỏi vấn đề này mà. Điều này cũng không thể trách tiên cơ được. Bởi vì Tống Thư Hàng đã bán kết tinh thông yêu cho cô hết một lầnmột lần, và chính bản thân hắn cũng đã từng ăn Thông Nương rồi.
Cho nên Biệt Tuyết Tiên Cơ tự nhiên sẽ cho rằn lá của cây hành tinh này nằm trong số những thứ có thể giao dịch.
- Hu hu hu hu!
- Thông Nương ở cách đó không xa bị dọa sợ chết khiếp, bây giờ cô đã có cảnh giới nhị phẩm, nhĩ khiếu cũng mở rồi nên thính lực tăng lên gấp bội.
Lúc nãy cô vừa trông thấy Biệt Tuyết Tiên Cơ thì đã sợ quéo rồi.
Bây giờ nghe thấy Biệt Tuyết Tiên Cơ chính miệng nói muốn mua lá hành của cô thì chân cũng nhũn hết cả ra. Trong lòng vừa sợ vừa kinh hãi, lại có nỗi ấm ức nói không thành lời. Lá hành mới mọc lại của cô lại sắp bị ngắt đi rồi sao?
Rất nhiều cảm xúc tiêu cực cùng tụ lại, cộng thêm cả ảnh hưởng của “Thiên Khấp Bảo Điển” nữa, trở thành nỗi bi thương mạnh mẽ nhất trong cuộc đời của Thông Nương.
Thông Nương cảm thấy nước mắt của mình như muốn chảy ngược lên. Bởi vì đau thương đến cùng cực thì nước mắt sẽ chảy ngược vào trong.
Dưới sự tác động lẫn thôi thúc của nỗi bi thương này, “Thiên Khấp Bảo Điển” của Thông Nương tiến bộ một cách khoa trương điên cuồng.
Cuối cùng… Sau vài giây thì trong đan điền của Thông Nương đã sinh ra một tiếng vang khẽ.
”Ào! “ Trong bản nguyên đan điền của cô có thêm một giọt chân khí giống như là giọt nước mắt. Đó tượng trưng cho việc cô đã tu luyện “Thiên Khấp Bảo Điển” xong!
Đồng thời, ngay cả chân khí mà Thiên Nhai Tử đạo trưởng truyền nhập vào trong cơ thể cô cũng bắt đầu bị đồng hóa, không ngừng chuyển hóa thành thiên khấp chân khí, sau đó nhanh chóng bị “Thiên Khấp Bảo Điển” ôn dưỡng, triệt để hóa thành chân khí thuộc về Thông Nương.
- Được rồi á?
Thiên Nhai Tử đạo trưởng đang xoay tròn liên tục phía trên kinh ngạc bật thốt.
Đúng là chuyện không thể tin được!
Chỉ trong vòng hơn mười phút mà cọng hành tinh nhìn có vẻ ngốc nghếch ngây thơ này lại thật sự luyện được công pháp vận chuyển chân khí của giai đoạn nhị phẩm mà Tống Thư Hàng tiểu hữu truyền thụ cho cô ấy!
Chẳng lẽ cọng hành tinh ngây ngô ngốc nghếch này thật sự là một thiên tài tu luyện bị vùi lấp sao? Chỉ là trước đây không có danh sư chỉ giáo cho nên không thể tấn thăng à?
Nếu mà biết trước thì lão đạo thu nhận cô vào môn hạ là được rồi, như vậy thì có thêm một đệ tử thiên tài. Đáng tiếc, hạt giống tốt thế này lại bị Tống Thư Hàng đoạt mất đi mất tiêu.
Trong lúc đang suy tư thì Thiên Nhai Tử lại nói:
- Giỏi lắm, tiểu đạo hữu! Mau phối hợp với lão đạo, vận chuyển công pháp của ngươi. Sau khi lão đạo thêm đầy khí hải đan điền của ngươi thì chúng ta sẽ trùng kích Long Vỹ đan điền. Theo như lão đạo thấy thì chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, ít nhất có thể để cho ngươi một hơi lên ới đan điền thứ ba của nhị phẩm đấy.
Thông Nương lại đần mặt ra. Bản thân cô cũng không ngờ “Thiên Khấp Bảo Điển” này tự dưng lại luyện thành bất ngờ như thế, đúng là lạ đời.
Lẽ nào là do “Thiên Khấp Bảo Điển” này rất phù hợp với cô à?
Nhưng bất kể nói thế nào thì luyện thành chính là luyện thành. Rốt cuộc cô cũng có thể tiếp tục phối hợp với Thiên Nhai Tử đạo trưởng, hưởng thụ khoái cảm tấn cấp vèo vèo rồi!
Thông Nương vừa khóc vừa cười, bắt đầu phối hợp với Thiên Nhai Tử đạo trưởng.
Cô phải trở nên mạnh hơn, ít nhất thì phải mạnh đến mức đủ để bảo vệ lá hành của mình.
…
Ở một phía khác, Tống Thư Hàng lắc đầu nói với Biệt Tuyết Tiên Cơ:
- Xin lỗi tiên cơ. Bây giờ ta không định bán lá hành của Thông Nương. Ta đã hứa với cô ấy là sẽ không ngắt lá hành của cô ấy nữa rồi.
Biệt Tuyết Tiên Cơ cười như không cười, đưa mắt nhìn về phía Tống Thư Hàng, nói:
- Cũng đúng… Tuy chỉ là một cây hành nhưng cũng là một mỹ nhân. Dù là nhìn từ góc độ yêu tinh hay là nhìn từ góc độ con người thì cũng rất xinh đẹp. Tống Thư Hàng tiểu hữu không nỡ tổn thương cô ấy cũng là chuyện bình thường.
Dù sao thì vị Tống tiểu hữu này vẫn chỉ là một thanh niên trai trẻ huyết khí căng tràn thôi.
- Không, thật sự không phải như tiên cơ ngươi đang nghĩ đâu.
Tống Thư Hàng vội vàng giải thích.
- Yên tâm đi, ta hiểu mà. Chỉ là tiếc quá, rõ ràng đây là một nguyên liệu nấu ăn tuyệt vời.
Biệt Tuyết Tiên Cơ lẩm bẩm nói, cô nhìn chằm chằm vào Thông Nương, trong ánh mắt ngập tràn ý muốn chiếm đoạt.
Đó là ánh mắt của một vị tiên trù khi nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn quý giá.
Thông Nương run cầm cập bởi ánh mắt này.
Biệt Tuyết Tiên Cơ nhìn chằm chằm vào Thông Nương một lúc thì lại nhìn về phía Thiên Nhai Tử đạo trưởng đang quay tròn ở trên đầu cô ấy.
- Ừm… à! Đúng rồi!
Biệt Tuyết Tiên Cơ liên tục chuyển mấy câu cảm thán liền.
Sau đó cô lại quay sang nói với Tống Thư Hàng:
- Tống Thư Hàng tiểu hữu này. Nếu như, ta nói là nếu như nhé… Sau khi được Thiên Nhai Tử truyền công không bao lâu… Mà Thông Nương này của ngươi xảy ra việc gì ngoài ý muốn thì ngươi có thể bán một phần lá hành của cô ấy cho ta được không?
Ý tứ trong lời nói của Biệt Tuyết Tiên Cơ trắng trợn khỏi nói. Đã tiếp nhận Thiên Nhai Tử đạo trưởng truyền công thì sợ là tiểu yêu tên Thông Nương này sẽ cửu tử nhất sinh mất thôi.
Nói không chừng qua vài ngày thì thân tử đạo tiêu gì đó vì đủ loại chuyện bất ngờ. Dù sao đây cũng là Thiên Nhai Tử truyền công mà lị, Tống Thư Hàng tiểu hữu cũng biết uy danh của Truyền Công Cuồng mà.
Cho nên nếu như sau khi Thông Nương xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu vẫn còn lưu lại củ hành thì chẳng phải có thể lấy đi giao dịch rồi sao?
Nói cho cùng thì trong mắt của Biệt Tuyết Tiên Cơ Thông Nương vẫn là một cây nguyên liệu dùng trong nấu ăn mà thôi.
Tống Thư Hàng:
- …
Ngư Kiều Kiều:
- …
Thiên Nhai Tử đạo trưởng:
- …
Thông Nương tiếp tục run cầm cập, càng khóc thương tâm hơn.
Thiên Nhai Tử đạo trưởng nói rất đỗi thành khẩn:
- Tiểu yêu tinh này, ngươi phải sống đấy nhé, hơn nữa nhất định phải sống cho tốt vào. Thì tuyệt đối đừng để người đời xem thường lão đạo với ngươi!
Không chỉ vì cô ấy, mà cũng là vì mặt mũi của hắn nữa.
- Đạo trưởng, chúng ta cùng nhau cố gắng đi.
Thông Nương nức nở nói.
Trong khi đang nói chuyện thì cô lại rơi nước mắt như mưa lần nữa.
…
Lúc này, Biệt Tuyết Tiên Cơ đột nhiên lại nhìn chằm chằm vào Thông Nương, ngửi một cái.
Sau đó cô nhanh chóng bước đến trước mặt Thông Nương và Thiên Nhai Tử đạo trưởng, ngồi thụp xuống, dáng người cao ráo của cô ngang bằng với Thông Nương đang khoanh chân ngồi.
Thông Nương hoảng sợ nhắm tịt mắt lại.
- Yên tâm đi tiểu cô nương. Tống Thư Hàng tiểu hữu không định bán lá hành của cô đâu, ta cũng sẽ không bức ép làm khó người khác.
Biệt Tuyết Tiên Cơ an ủi. Dù sao thì sau khi đợi Thông Nương này có chuyện thì cô vẫn có thể giao dịch với Tống tiểu hữu, không cần phải vội vàng nhất thời làm gì.
Cô duỗi ngón tay thon dài của mình ra, khẽ chạm vào khóe mắt của Thông Nương, quệt nước mắt của cô.
Tiên cơ vén tấm màn che mặt của mình lên, thè lưỡi ra liếm nhẹ giọt nước mắt ở trên ngón tay.
- Ừm, thú vị lắm. Tuy rằng phẩm cấp không cao lắm, nhưng rất thơm. Gia công một chút rồi thêm lá hành của hành tinh bình thường thì có lẽ sẽ tạo ra được hương liệu không tệ.
Biệt Tuyết Tiên Cơ khẽ nói.
Trong nước mắt của Thông Nương mang theo mùi thơm nồng, không cần xử lý mà đã có có đẳng cấp của hương liệu cấp cao rồi. Nếu như lượng nước mắt đủ nhiều thì cô lấy ra, gia công một chút, cũng có thể đủ dùng.
- Tống Thư Hàng tiểu hữu, nếu ngươi không bán lá hành, thì nước hành có thể giao dịch không? Mỗi ngày bảo cô ấy khóc vài lần, sau đó ta có thể giao dịch nước mắt của cô ấy với ngươi.
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.
Đến lúc đó có thể gọi loại hương liệu này là nước mắt thông yêu.
Tống Thư Hàng:
- …
Ngư Kiều Kiều sờ sờ lên mắt mình. Cô nói thế nào cũng là con lai của Giao Long và Nhân Ngư, mắt của Thông Nương cũng có thể bán lấy tiền, thế nước mắt của cô có bán được không ta?
Không cần nhiều đâu, nếu như nước mắt của cô có thể đổi được một tấn tiệc Tiên Trân thì ngay tối nay cô sẽ về xem mấy tập phim tình yêu thê thảm quằn quại đặng còn khóc mót tí nước mắt.
- Trả lời đi chứ?
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.
- Nếu như là nước mắt… Đến lúc đó hẳn là Thông Nương sẽ có không ít, tiên cơ cứ trực tiếp giao dịch với Thông Nương là được rồi.
Tống Thư Hàng trả lời.
Sau khi luyện thành Thiên Khấp Bảo Điển, cái khác thì không có nhưng nhưng nước mắt thì nhất định sẽ hứng không hết.
Trong đầu Tống Thư Hàng đột nhiên hiện lên một cảnh tượng.
Biệt Tuyết Tiên Cơ đứng một bên xào rau, Thông Nương ngồi ở bên cạnh chảo cất tiếng khóc lớn… Cảnh tượng này nghĩ thôi cũng thấy có rợn gáy rồi.
Hơn nữa, nước hành là cái quỷ gì chứ!
...
Thiên Hà Tô Thị, trong linh mạch của Thiên Hà bí cảnh, một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn chui ra từ trong con sông linh mạch.
Cô có vóc người nhỏ nhắn xinh xắn, tóc ngắn ngang vai gọn gàng, dung mạo vô cùng xinh đẹp. Lúc này, trên thân thể nhỏ nhắn của cô lại phát ra uy áp giống như 'rồng'.
- Thương thế mà thiên kiếp mang lại cuối cùng cũng hồi phục gần hết rồi.
Tô Thị A Thập Lục khẽ nói.
Cô đưa tay lộ ra một gốc linh dược, loại linh dược này có hình dáng giao long sống động như thật.
Long Cốt Khô Đằng, nghe A Thất nói đây là thứ do Tống Thư Hàng tìm thấy ở trên hòn đảo thần bí cho cô. Vì thế cho nên tên ngốc kia mới mất đi một phần ký ức.
Khép bàn tay nhỏ bé lại, A Thập Lục rời khỏi Thiên Hà bí cảnh.
Sau khi A Thập Lục khởi động điện thoại thì khẽ nhíu mày. Cô vươn tay ra vỗ lên điện thoại một cái, một đạo “Nạp Điện Thuật” được vỗ lên điện thoại, khiến điện thoại thuận lợi khởi động.
Tiểu đạo thuật này do “Cuồng Đao Tam Lang” tiền bối chế ra, đến bây giờ đã lưu truyền rộng rãi đến các đạo hữu và bạn bè trong nhóm Cửu Châu số 1. Nói thật… “Cuồng Đao Tam Lang” mà có thể chế ra được tiểu đạo thuật loại tinh xảo như thế này đúng là ứng với câu nói “không thể trông mặt mà bắt hình dong”. Có lẽ thật ra đám người thích tự tìm đường chết đều có sức tưởng tượng và khả năng sáng tạo hết sức phong phú chăng?
Sau khi mở máy thì A Thập Lục nhanh chóng kéo màn hình điện thoại, mở nhóm Cửu Châu số 1 ra.
Cô trực tiếp vào lịch sử chat của nhóm, kéo đến đoạn mấy ngày trước mình bế quan rồi kéo xuống phía dưới.
Cô đã tham gia vào nhóm này từ lâu lắm rồi, là do Tô Thị A Thất thêm vào, nhưng bởi vì tính tình của mình nên cô không nói gì nhiều trong nhóm Cửu Châu số 1.
Mấy tháng qua, lịch sử chat trong nhóm rất dài, A Thập Lục cũng không có thời gian để xem từng tin, cô chỉ tùy tiện kéo lướt đi, để tìm hiểu mọi chuyện xảy ra trong mấy tháng qua của nhóm.
Thông qua nhật ký chat này cô hiểu được rất nhiều thứ.
Kể từ khi cô gửi mình đến chỗ Tống Thư Hàng, gặp mặt hắn lần cuối… Bởi vì quen biết với các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số mà cuộc sống của Tống Thư Hàng đã trở nên muôn hình vạn trạng.
Ví dụ như… Sau khi cô bế tử quan thì Tống Thư Hàng đã tiếp đãi vị “Bạch Chân Quân” trong truyền thuyết kia, cũng đã xảy ra khá nhiều chuyện dở khóc dở cười.
Còn có hòn đảo thần bí, Đoạn Tiên Đài của Sở gia, cuộc thi máy kéo tay cầm.
Cuối cùng vài ngày trước Tống Thư Hàng bị tiễn vào trong vũ trụ rồi.
Là Lưu Huỳnh Tiên Tử hai lần tống hắn vào trong vũ trụ!
Tô Thị A Thập Lục:
- …
Tống Thư Hàng gần đây chịu lắm khổ thế nhỉ?
Hơn nữa, trong lúc bất tri bất giác mà Thư Hàng đã đến cảnh giới nhị phẩm rồi. Nhanh thật… Ban đầu khi mình mới gặp hắn thì hắn mới vừa chân ướt chân ráo bước lên con đường tu chân, đang xây dựng căn cơ dưới sự giúp đỡ của Dược Sư tiền bối.
Chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà hắn đã chính thức trở thành một vị tu sĩ rồi.
Rõ ràng đã bỏ lỡ mất độ tuổi tốt nhất để tu luyện, nhưng tốc độ tu luyện của hắn lại rất nhanh. Hai mắt của A Thập Lục sáng bừng lên.
- Cũng không biết lúc nào hắn mới quay về từ trong vũ trụ đây.
A Thập Lục lướt khung trò chuyện của nhóm Cửu Châu số 1.
Cô đã quyết định cuối tháng này thì sẽ thử trùng kích cảnh giới tứ phẩm tiếp. Lần này cô sẽ không thất bại nữa đâu!
Vốn cô muốn đi gặp Tống Thư Hàng một lần trước khi trùng kích cảnh giới tứ phẩm. Không ngờ hắn lại đi vào vũ trụ rồi.
Thôi vậy, đợi sau khi mình độ kiếp thì lại gặp hắn cũng được. Đến lúc đó, mình có thể trực tiếp ngự đao phi hành bay đi tìm hắn, tạo một bất ngờ cho hắn vậy.
Trong lúc A Thập Lục suy tư thì có người gửi một tin nhắn trong nhóm Cửu Châu số 1.
Là Hiến Công Cư Sĩ:
- Hôm nay lão phu tức tới mức cười luôn, khó khăn lắm mới có người giao dịch máu của Long Ma hàng xịn với ta, nhưng số lượng máu Long Ma giao dịch chỉ có một cục to bằng ngón tay cái, lại còn là máu Long Ma cấp bậc ngũ phẩm nữa. Tên nhóc kia vừa mở miệng đã đòi lão phu ba mươi vạn linh thạch lục phẩm. Muốn linh thạch đến phát điên rồi à! Hay là coi lão phu là kẻ ngốc đấy?
Bắc Hà Tán Nhân:
- Ba mươi vạn linh thạch lục phẩm á? Đúng là đồ điên.
- Bắc Hà ở bên đó ngươi có tin tức gì không?
Hiến Công Cư Sĩ buồn bực nói.
Bắc Hà Tán Nhân:
- Xin lỗi Hiến Công tiền bối. Gần đây quả thực có mấy con ngoại vực Thiên Ma hàng lâm, nhưng đều là Hắc Ma cấp thấp, cảnh giới tam phẩm tứ phẩm mà thôi. Nếu như có tin gì thì ta nhất định sẽ thông báo với tiền bối trước tiên.
- Ai… Xin Bắc Hà ngươi tiếp tục chú ý giúp ta nhé.
Hiến Công Cư Sĩ thở dài. Luôn cảm thấy kể từ sau khi bị quả bom hạt nhân rớt trúng thì vận khí của hắn ngày càng tụt dốc.
Lúc này Thất Tôn Giả đột nhiên nói:
- Hiến Công đạo hữu, nếu như ba tháng sau ngươi vẫn chưa có được máu của Long Ma thì liên hệ với ta nhé. Đến lúc đó ta sẽ có cách giúp ngươi làm một phần máu của Long Ma phẩm cấp cao, nhưng phẩm chất có thể sẽ rất cao rất cao, cho nên có thể hơi đắt một chút, ngươi phải chuẩn bị sẵn tâm lý đấy.
- Đa tạ Thất Tu đạo hữu, ta sẽ tiếp tục xem thử, nếu như trong ba tháng không có thu hoạch gì thì ta sẽ liên lạc với ngươi.
Hiến Công Cư Sĩ thở dài một hơi.
Gần đây có phải là Long Ma tuyệt chủng rồi nên mới không hàng lâm nữa không?
Sau khi Hiến Công Cư Sĩ nói xong thì, trong nhóm im lặng mất một lúc.
Sau đó lại có một vị đạo hữu ngoi lên.
Là linh hồn ca vương Tạo Hóa Pháp Vương.
Tạo Hóa Pháp Vương:
- Có vị tiên tử nào ở gần khu Giang Nam của Hoa Hạ không? Có thể giúp ta chút việc được không? @Nữ tài xế Đông Phương Lục Tiên Tử.
Tạo Hóa Pháp Vương:
- Ấy? Sao trước tên Đông Phương Lục Tiên Tử lại có thêm cái danh xưng lạ thế?
Đông Phương Lục Tiên Tử nhanh chóng ngoi lên:
- Cái đậu xanh rau má, là tên ngốc nào đổi biệt hiệu của ta thế kia? Đậu Đậu, có phải ngươi làm hay không?
Hoàng Sơn Chân Quân hiện thân:
- Không phải Đậu Đậu đâu, Đậu Đậu nó lại bỏ nhà đi rồi… Lần này đi khá là xa, ở trong vũ trụ lận. Ở đó không có tín hiệu, cho nên không phải do nó làm đâu. Ha ha ha, ta vẫn luôn định vị chỗ của nó. Qua mấy ngày nữa sẽ bắt nó về.
Đông Phương Lục Tiên Tử:
- …
Bắc Hà Tán Nhân:
- Hoàng Sơn tiền bối sa đọa rồi.
Cổ Hồ Quan Chân Quân:
- Nghe nói Hoàng Sơn Chân Quân sắp gả Đậu Đậu cho người ta rồi à?
Diệt Phượng Công Tử:
- Moah ha ha ha! Chân Quân làm tốt lắm!
Phủ Chủ Thất Sinh Phù:
- Ấy? Đậu Đậu sắp gả đi rồi á? Gả cho ai thế? Lại nói, Hoàng Sơn tiền bối đen tối thành như thế là do bài hát của Đậu Đậu ở trong cuộc thi máy kéo tay cầm lần trước phải không?
Hiến Công Cư Sĩ:
- Bài hát gì thế?
Phủ Chủ Thất Sinh Phù:
- Í chết, tên bài hát không tiện nói ra.
Phương Đông Tĩnh Tuyết:
- Ta biết này, ta biết này. Bài hát ấy thú vị lắm, trước đây không lâu ta còn mở lại nghe nữa. Tên là “Bài ca Hoàng Sơn đại ngốc”, là của Đậu Đậu sáng tác đấy. Ta cảm thấy trong nguyên cuộc thi máy kéo tay cầm kia thì bài hát của Đậu Đậu là một nét như điểm mắt cho rồng luôn, có thể trở thành ca khúc chủ đề của cuộc thi máy kéo tay cầm ấy, đó đúng là chân ái mà. Thú vị lắm
~~[Hệ thống thông báo: Đông Phương Tĩnh Tuyết bị trưởng nhóm Hoàng Sơn Chân Quân cấm phát ngôn 30 ngày.]
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử… Lần trước cũng vì thảo luận chuyện “Bài ca Hoàng Sơn đại ngốc”, bị Hoàng Sơn Chân Quân nhìn thấy nên đã cấm phát ngôn một ngày.
Không ngờ cô lại hay quên thế, lần này lại còn nói về về bài hát này ngay trước mặt Hoàng Sơn Chân Quân nữa.
Dược Sư:
- Ha ha ha… Thú vị lắm!
Dược Sư [chat voice]:
- Đợi chút, đợi một chút, không phải là ta cười Hoàng Sơn tiền bối đâu, ta đang cười biệt hiệu của Đông Phương Lục Tiên Tử. Chỉ là bởi vì gõ chữ chậm quá cho nên vừa mới gửi lên thôi. Chân quân đừng cấm phát ngôn ta nhé.
Hoàng Sơn Chân Quân:
- …
Quản lý cái nhóm này mệt mỏi quá đi, có nên giải tán cái nhóm này luôn không đây?
- Vậy là ai làm thế? Ngoài Đậu Đậu ra thì còn ai ở không làm mấy chuyện dở hơi thế này chứ?
Đông Phương Lục Tiên Tử cắn răng nói. Nữ tài xế thì sao hả? Nữ tài xế thì không được lái xe à? Có tin ta cán chết ngươi hay không!
Trong “Thất Tu phủ” xa xôi, Thất Tu Tôn Giả đột nhiên có một loại dự cảm không lành.
Nếu như không phải là Đậu Đậu nhà Hoàng Sơn Chân Quân làm ra vậy thì ai lại đi làm chuyện thế này này, chỉ còn lại mấy đứa trẻ có vấn đề của nhà hắn mà thôi.
Tứ Tu Bạch Ngọc Sư Tử, Lục Tu Mạt Lỵ Tiên Tử, hai người này đều có khả năng sẽ làm ra chuyện như thế.
Vì vậy Thất Tu Tôn Giả lẳng lặng lặn mất, không phát ngôn thêm gì nữa.
Tạo Hóa Pháp Vương:
- Đông Phương Lục Tiên Tử, quay lại chủ đề cũ, bây giờ cô có ở gần khu Giang Nam không?
- Chuyện gì thế?
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi lại.
- Ta muốn quay một video chơi cho vui, nên muốn nhờ cô đến nhảy múa một điệu, làm cảnh mở đầu cho video của ta. Với dáng vẻ xinh đẹp mỹ miều của tiên tử cô khi múa thì bảo đảm video sẽ rất đặc biệt! Bây giờ ta ở trong thành phố điện ảnh mới xây dựng ở khu Giang Nam. Chỗ này có một cung điện được xây dựng rất đặc biệt, phía trước có một biển hoa rộng lớn. Tranh thủ lúc thành phố điện ảnh này vẫn chưa đi mở cửa, ta đã tạm thời bao hết cả khu xung quanh cung điện này rồi, định nhân dịp này quay một cái video.
Tạo Hóa Pháp Vương cười nói.
- Quay một cái video á? Mời ta khiêu vũ? Được thôi, không thành vấn đề. Bây giờ ta cách khu Giang Nam cũng chưa đến một giờ đồng hồ. Ngươi gửi tọa độ đến cho ta đi, ta sẽ lập tức đến ngay.
Đông Phương Lục Tiên Tử đáp lời. Chuyện nhỏ có thể tiện tay giúp bất cứ lúc nào này, cô vẫn rất vui vẻ đi giúp một phen. Hơn nữa cô cũng rất thích khiêu vũ.
- Trong nhóm còn có vị tiên tử nào rảnh nữa không, đến giúp góp vui đi, ở đây ta có mấy bài hát hay lắm, muốn mời vị tiên tử nào đó tới hát. Tốt nhất là ba vị tiên tử, bài hát này có ba giọng nữ, phối hợp lại với nhau nhất định sẽ hay tuyệt vời.
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Lúc này, Lưu Huỳnh Tiên Tử nói:
- Ta rảnh này, khoảng bốn mươi phút nữa là đến khu Giang Nam rồi, gửi tọa độ cho ta.
- Được. Lưu Huỳnh Tiên Tử, ta sẽ gửi tọa độ cho cô.
Tạo Hóa Pháp Vương vui vẻ đáp lại.
Lúc này Tô Thị A Thập Lục nhìn vào nội dung trò chuyện, trầm ngâm suy tư.
Khu Giang Nam là nơi cô độ kiếp lần trước, về sau cô gặp được Tống Thư Hàng ở gần khu đại học học Giang Nam.
Đi xem thử cũng được.
Sau khi suy đi tính lại, Tô Thị A Thập Lục cũng gửi một tin nhắn:
- Tạo Hóa tiền bối, cho ta một suất. Có điều ta đi hơi chậm, hôm nay A Thất không ở đây, có thể ta sẽ lái xe đi, chắc là phải tốn chút thời gian.
Bắc Hà Tán Nhân nhìn thấy A Thập Lục xuất hiện thì lập tức hỏi dò:
- A Thập Lục, vết thương của cô đã đỡ hơn chưa?
- Cám ơn Bắc Hà tiền bối đã quan tâm, vết thương trong lần độ kiếp trước đã hoàn toàn khỏi rồi.
A Thập Lục gửi một icon mặt cười.
Tạo Hóa Pháp Vương rất vui vẻ đáp lại:
- Thập Lục cô không cần phải lái xe đâu, để ta đi đón cô, bây giờ cô đang ở địa bàn tộc Tô Thị phải không?
- Ừ.
A Thập Lục mỉm cười trả lời.
- Chờ ta nhé, ta đi đón cô ngay đây. Ta dốc toàn lực thì qua lại cũng chỉ hơn một giờ thôi.
Tạo Hóa Pháp Vương vui vẻ nói.
- Còn có vị tiên tử nào khác ở đây không? Có thì đến giúp ta thêm đi.
- Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Diệt Phượng Công Tử:
- Tạo Hóa đạo hữu, có cần ta giúp đỡ không?
- Diệt Phượng đạo hữu đến giúp ta à? Được thế thì còn gì bằng, mị lực của ngươi nhất định có thể thu được hiệu quả rất tốt, chỉ có điều… ngươi phải mặc đồ nữ đấy! Có được không?
Tạo Hóa Pháp Vương hỏi.
- Ngươi đi chết đi!