Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 846: Chương 846: Chương 848: Cớ Sao Thần Đạo Lại Không Thể Gửi Thư Thông Báo Chứ?




- Chúc mừng đạo trưởng!

Tống Thư Hàng cũng mở mắt.

Chỉ mới tu luyện ba tiếng, thực lực của hắn cũng không tăng lên được bao nhiều.

Trong thời gian này, tiên thiên chân khí hóa dịch do Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công tu luyện ra, không mạnh bằng linh lực từ trong cơ thể Diệp Tư phản hồi tới. Trong quá trình trùng kích mạch Dương Viêm, cũng không hữu hiệu bằng hoạt tuyền.

Bây giờ, tốc độ đả tọa tu luyện của Tống Thư Hàng đã thua xa tốc độ tool hack rồi.

- Cảm ơn.

Vân Vụ đạo trưởng khẽ mỉm cười.

Tiếp đó, hắn đưa tay vào ngực lấy ra một tấm thiếp giao cho Tống Thư Hàng:

- Tiểu hữu, ngươi có thể giúp ta một chuyện cuối cùng được không? Giúp ta giao thư thông báo này cho Hoàng Sơn đại ngốc!

- Thư thông báo?

Tống Thư Hàng sững sốt hỏi lại.

- Đúng vậy, thư thông báo! Hơn một tháng nay, ta đã xem rất nhiều phim điện ảnh cũng như phim truyền hình hiện đại. Ta phát hiện trong những bộ phim có liên quan đến thần trộm đạo chích, trước khi muốn lấy đi thứ gì đó, nhân vật chính đều gửi thư thông báo đến trước. Làm như vậy có thể tạo ra tác dụng đánh rắn động cỏ rất tốt, hơn nữa cũng cực cool ngầu. Thậm chí ta có thể dùng thư thông báo để chơi trò dương đông... khụ!

Vân Vụ đạo trưởng ho khan một tiếng, sau đó vô cùng tự tin nói:

- Hơn nữa ta là thần đạo mà, là thiên tài của Không Không Đạo Môn. Ngay cả đạo chích trong phim cũng có thể gửi thư thông báo, cớ sao ta lại không thể gửi chứ?

- Tiền bối, dù sao thì phim ảnh cũng chỉ là phim ảnh... Phim ảnh chỉ là hư cấu, hoàn toàn khác với thực tế. Ngài nhất định phải nghĩ thật kỹ rồi hãy làm.

Tống Thư Hàng khuyên nhủ.

Vân Vụ đạo trưởng vốn đã tìm đường chết lắm rồi... Bây giờ lại còn phát thư thông báo cho Hoàng Sơn tiền bối nữa, đúng là chết không thể chết hơn nữa mà!

Không, đây không phải là tự đâm đầu vào chỗ chết, đây là tự cắt đầu dâng lên cho Hoàng Sơn Chân Quân luôn rồi!

Dù sao Vân Vụ đạo trưởng cũng đã giải quyết con rối nhện giúp hắn, Tống Thư Hàng không đành lòng nhìn đối phương cứ đi chịu chết một cách ngốc nghếch như vậy.

- Yên tâm đi, ẩn sĩ tất có diệu kế, tiểu hữu chỉ cần giúp ta chuyển giao thư thông báo này cho Hoàng Sơn đại ngốc là được rồi.

Vân Vụ đạo trưởng cực kỳ tự tin nói:

- Vả lại ta cũng đã lên sẵn kế hoạch rồi, sẽ không hành động lỗ mãng đâu.

Tống Thư Hàng:

-...

Lên kế hoạch làm thế nào để đi chịu chết sao?

- Vậy chào tiểu hữu nhé, sau này gặp lại! Giờ ta phải tìm một chỗ an tĩnh để tu luyện bí học bất truyền của Không Không đạo Môn bọn ta. Chờ đến ngày thần công đại thành, chính là lúc ta dọn sạch toàn bộ tài sản của Hoàng Sơn đại ngốc!

Lúc Vân Vụ đạo trưởng nói tới chỗ này, lại chợt nổi lên thi hứng. Mặc dù hắn không hề có chút thiên phú làm thơ nào, nhưng lúc hắn nổi hứng lên thì lại rất thích ngâm mấy câu.

- Năm đó bị áp dưới phong ấn, mai kia phá ấn được tự do. Đợi ngày thần công ta đại thành, chính là lúc Hoàng Sơn đại ngốc phá sản!

Vân Vụ đạo trưởng cao giọng ngâm vang.

Ngâm xông, hắn lại lắc đầu:

- Hầy, câu cuối không ổn, phá hỏng nguyên cả bài thơ luôn rồi.

Tống Thư Hàng:

-...

- Trở về phải chỉnh sửa lại bài thơ này cho thật hay, sau đó đưa vào “Vân Vụ thi tập” của ta mới được. À tiểu hữu này, ngươi nhất định phải giúp ta giao thư thông báo này đến tận tay Hoàng Sơn đại ngốc nhé! Chào tiểu hữu, sau này gặp lại!

Vân Vụ đạo trưởng chắp tay chào Tống Thư Hàng, sau đó nhảy về phía cửa sổ.

Rầm!

Vân Vụ đạo trưởng đụng phải song chắn chống trộm!

Bất kể là cao thủ võ lâm trong ti vi, hay là tu sĩ trong thực tế đều không thích đi cửa chính. Dù sao cũng là cao nhân đi mây về gió mà, dù cách mười mấy tầng lầu, ai cũng nhảy từ trong cửa sổ ra cái vù, sau đó rời đi một cách tiêu sái.

Chỉ có điều trong hiện đại, rất nhiều cửa sổ đều lắp song chắn chống trộm. Lúc các cao nhân phóng qua cửa sổ, chỉ cần sơ ý chút thôi là rất dễ đụng vào những song chắn chống trộm này.

- Ôi chao

~~Vân Vụ Đạo Nhân đã bị trúng chiêu. Hơn nữa sau khi đụng vào song chắn chống trộm, hắn còn bị bắn ngược trở lại, ngã xuống đất nữa chứ!

Oh my god!

Từ bao giờ mà chất lượng của song chắn chống trộm ở Hoa Hạ lại khủng thế này? Tống Thư Hàng trợn to mắt nghĩ.

Vân Vụ đạo trưởng cũng trợn to mắt ngạc nhiên. Hắn là tu sĩ ngũ phẩm đấy nhé, thể chất vô cùng mạnh mẽ. Cho dù là vạn lý trường thành, chỉ cần hắn đụng mạnh một cái là có thể vỡ ngay.

Nhưng đây chỉ là song chắn chống trộm, làm sao ngăn hắn lại được chứ?

Ngay lúc hai người đang suy tư, đột nhiên có một đạo kiếm quang từ xa lao vụt tới, đụng vào ô cửa sổ khác.

Rầm~~ cả cửa sổ và khung chống trộm đều bị đánh bay.

Sau đó, một bóng người thành thục ổn trọng xuất hiện bên cạnh Tống Thư Hàng và Vân Vụ đạo trưởng.

Người kia mỉm cười đi tới cạnh Tống Thư Hàng, hắn giơ tay lấy thư thông báo từ trong tay Thư Hàng.

- Vân Vụ đạo hữu, ta nhận được thư thông báo của người rồi.

Người tới chính là Hoàng Sơn Chân Quân, hắn mỉm cười giơ thư thông báo đưa qua đưa lại rồi nói:

- Bây giờ... Có muốn khoanh tay chịu trói luôn không?

Giống hệt như Tống Thư Hàng đã đoán, quả thật Hoàng Sơn Chân Quân vẫn luôn theo dõi Vân Vụ Đạo Nhân, hơn nữa thủ đoạn theo dõi cũng rất phong phú đa dạng. Bảo giáp trên thân người bắt yêu trẻ tuổi, điện thoại di động Vân Vụ Đạo Nhân mới mua, rất nhiều đồ dùng sinh hoạt mà Vân Vụ Đạo Nhân đã mua, trong những thứ này đều cất giấu tai mắt của Hoàng Sơn Chân Quân.

Sở dĩ ban đầu Hoàng Sơn Chân Quân bình tĩnh để mặc cho Vân Vụ Đạo Nhân chạy thoát, đi ra ngoài tiêu dao tự tại cũng là vì từ đầu tới cuối, Vân Vụ Đạo Nhân đều không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

Ngay cả mấy trăm nick fan hâm mộ mà Vân Vụ Đạo Nhân mới kiếm được cũng là nick phụ của Hoàng Sơn Chân Quân.

Hơn nữa... cũng chính là một nhóm nick phụ ngày trước.

Vẫn là cách điều chế đó, vẫn là mùi vị quen thuộc đó! Chỉ là đổi cái vỏ mới mà thôi~~

- Hoàng Sơn đại ngốc, sao ngươi lại ở chỗ này?

Vân Vụ Đạo Nhân giật mình nói.

Hoàng Sơn Chân Quân cười ha ha đáp:

- Ta tới vào sáng sớm hôm nay rồi. Thật ra từ lúc ngươi rời khỏi phong ấn của ta cho tới bây giờ thì ta vẫn luôn chú ý đến ngươi.

- Em gái ngươi!

Vân Vụ Đạo Nhân cả giận nói:

- Có hiểu quyền cá nhân là gì không hả?

- Ha ha.

Hoàng Sơn Chân Quân cười khẩy.

- Ta sẽ không khoanh tay chịu trói đâu, cho dù ngươi muốn bắt ta cũng phải trả giá đắt!

Vân Vụ Đạo Nhân cắn răng nói.

- Ha ha.

Hoàng Sơn Chân Quân tiếp tục cười nhạt, ngoắt ngón tay thách thức.

Chiến đấu chính diện, mười Vân Vụ Đạo Nhân cũng không đánh lại tay của Hoàng Sơn Chân Quân.

- A a a a! Xem chiêu, Không Không Đại Phá Diệt Thủ!

Vân Vụ Đạo Nhân nhào tới, vỗ một chưởng về phía Hoàng Sơn Chân Quân. Trong hư không, bàn tay hắn bỗng hóa thành bàn tay linh lực to lớn dài năm thước, rộng ba thước, nhìn qua có uy lực rất mạnh.

Hoàng Sơn Chân Quân nhíu mày.

Sau đó thân hình hắn nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ.

Lúc xuất hiện lại, hắn đã ở ngay sau lưng Vân Vụ Đạo Nhân rồi.

Hoàng Sơn Chân Quân dùng khuỷu tay phải đánh lên lưng Vân Vụ Đạo Nhân.

Phịch~~

Vân Vụ Đạo Nhân ngã xuống đất, trên người hắn bùng lên một loạt tia lửa cùng ánh chớp.

Tia lửa cùng ánh chớp? Tống Thư Hàng trợn to hai mắt, không có máu cùng vết thương!

Tách tách tách.

Trong ánh chớp, thân hình Vân Vụ Đạo Nhân rút nhỏ lại.

Càng rút càng nhỏ, cuối cùng ngay tại chỗ hiện ra một con rối thế thân.

Tống Thư Hàng:

- Ồ? Không ngờ lại là con rối!

Sản phẩm chất lượng cao của Mặc môn, nếu tranh mua vào ngày 11 tháng 11 hàng năm sẽ được giảm giá 25%

~Năng lực ngụy trang của con rối thế thân này siêu xuất sắc, thậm chí ngay cả Hoàng Sơn Chân Quân cũng bị lừa.

Từ đầu tới cuối, Tống Thư Hàng không hề phát hiện ra Vân Vụ Đạo Nhân đã đánh tráo, để con rối này ở đây từ lúc nào nữa.

- Ồ, nhà ngươi cũng có bản lĩnh đấy.

Hoàng Sơn Chân Quân nhẹ giọng nói.

- Khà khà khà, đương nhiên rồi. Từ khi biết được tiểu hữu quen biết với Hoàng Sơn đại ngốc nhà ngươi, ta vẫn luôn đề phòng tình huống thế này.

Con rối thế thân của Vân Vụ Đạo Nhân phát ra tiếng cười đắc ý. Hắn là người của Không Không Đạo Môn, thông qua con đường trong môn phái, hắn có thể biết được rất nhiều tin tức.

Hoàng Sơn Chân Quân cười nói:

- Xem ra ngươi còn chưa đần đến mức hết thuốc chữa nhỉ?

- Đương nhiên rồi, nếu không làm sao ta có tự tin trộm sạch động phủ của ngươi chứ? Hoàng Sơn đại ngốc, hãy đợi đấy! Chờ đến ngày thần công của ta đại thành, chính là lúc ngươi phải táng gia bại sản! Cầm lấy thư thông báo của ta, cứ ở đó nơm nớp lo sợ, chờ ta đến thăm đi.

Con rối thế thân kêu lên.

Sau khi nói xong, con rối lập tức ngã xuống đất, không động đậy nữa.

- Có tiến bộ hơn hồi đó rồi.

Hoàng Sơn Chân Quân đưa tay thu hồi con rối thế thân, sau đó hắn nhếch miệng lên, ánh mắt nhìn về phương xa trên đường Bạch Kình:

- Đáng tiếc... cho dù ngươi có tinh quái thế nào đi nữa cũng trốn không thoát lòng bàn tay ta đâu.

Tống Thư Hàng:

-...

Xem ra kế thoát thân của Vân Vụ đạo trưởng cũng không hoàn mỹ, Hoàng Sơn Chân Quân vẫn có thể nắm bắt được hành tung của hắn!

Song Hoàng Sơn Chân Quân cũng không lập tức đuổi bắt Vân Vụ Đạo Nhân, lẽ nào hắn cố ý thả Vân Vụ Đạo Nhân chạy đi? Kiểu này chẳng khác gì mèo đang vờn chuột.

...

Một lát sau, Hoàng Sơn Chân Quân thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía Tống Thư Hàng cười nói:

- Xin lỗi Thư Hàng tiểu hữu nhé, chắc tên Vân Vụ này gây không ít phiền toái cho người nhỉ?

- Không có gì, thật ra Vân Vụ đạo trưởng còn giúp ta một chuyện nữa là đằng khác.

Tống Thư Hàng vừa nói vừa đưa tay vào trong ngực lấy ra con rối nhện to cỡ cúc áo, sau đó đưa cho Hoàng Sơn Chân Quân rồi nói:

- Trước đây không lâu, con rối nhện này đã lẻn vào trong nhà ta. Vân Vụ Đạo Nhân không nhìn ra tác dụng của nó là gì, nhưng vì tránh cho nó gây ra chuyện xấu nen đã phá hủy hết chân của nó.

- Đây là một loại con rối mô hình nhỏ dùng để giám thị, nhưng mà... hình như nó đã được cải tạo lại rồi, thú vị đây.

Hoàng Sơn Chân Quân nhìn con rối nhện, nói:

- Ta cũng không rành về phương diện con rối, nếu ngươi có thời gian thì có thể để cho Hằng Hỏa Chân Quân nhìn thử xem, bây giờ hắn cũng được coi là một đại sư con rối đấy. Chắc chẳng bao lâu nữa Hằng Hỏa Chân Quân sẽ đến cửa tìm ngươi thôi, Nho gia thiếu ngươi một ân tình lớn, hẳn lại có thứ tốt muốn tặng cho ngươi đấy.

Bạch Vân Thư Viện của Nho gia mua rất nhiều con rối từ Mặc môn, tất cả con rối đều do Hằng Hỏa Chân Quân làm chủ và khống chế. Dần dà, Hằng Hỏa Chân Quân cũng trở thành một đại sư con rối.

Tống Thư Hàng gật đầu, nhận lại con rối nhện rối cất nó vào.

- À Thư Hàng tiểu hữu này, cái người bình thường bị ma khí của thế giới Cửu U cải tạo qua mà các ngươi bắt được ấy, bây giờ hắn thế nào rồi?

Hoàng Sơn Chân Quân thu liễm nụ cười, nói:

- Chỉ sợ chuyện này không phải do trùng hợp đâu, mà là có một vị tồn tại của thế giới Cửu U cố ý gây ra. Nói không chừng đây lại là một hồi kiếp nạn đấy.

Dứt lời, Hoàng Sơn Chân Quân vẫy tay, lại có một thanh phi kiếm bay tới, tên ngốc to con lật xe nọ đang nằm trên đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.