Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 90: Chương 90: Tin nóng




“Wow!”

Đám người yên lặng nửa giây, liền bùng nổ tiếng kinh hô vang dội.

“Hách Liên Liệt là thủ khoa đại học thành Phù Qua năm nay! Độ phát triển linh căn 88%, tổng thành tích 629.2! Thành tích tốt khó gặp trong mấy năm gần đây!”

“Đã nhiều năm rồi, trường trung học Xích Tiêu chúng ta rốt cục cũng giành được danh hiệu “thủ khoa đại học thành Phù Qua” lần nữa!”

“Wow, các ngươi xem, xếp hạng hai là Trịnh Đông Minh của trường trung học Phong Sơn, độ phát triển linh căn cao hơn với Hách Liên Liệt 2%, nhưng điểm quá thấp, thành tích cuối cùng chỉ thấp hơn Hách Liên Liệt nửa điểm, quá nguy hiểm!”

“Hạng ba Tư Giai Tuyết cũng là trường trung học Xích Tiêu chúng ta, tổng thành tích của cô ấy cũng chỉ kém Trịnh Đông Minh nửa điểm!”

“Trong top 3 có hai học sinh của trường trung học Xích Tiêu, lần này trường trung học Xích Tiêu hoàn toàn xứng đáng là trường học số 1 của thành phố Phù Qua!”

“Ta thành công rồi!”

Hách Liên Liệt hưng phấn hét lớn một tiếng, nắm đấm màu bạc đấm mạnh vào không khí, lại có thể đấm ra một đường không khí gợn sóng.

Cách đó không xa, hiệu trưởng Triệu Thụ Đức, thầy chủ nhiệm Hắc Diện Thần và các vị hội đồng quản trị dồn dập thở nhẹ một hơi, trên mặt toát lên nét mừng rỡ như điên.

Hách Liên Bá lại càng đắc ý, cười toe toét.

“Lão Triệu, năm nay trường trung học Xích Tiêu chúng ta thu hoạch lớn rồi, hoàn toàn đè ép trường trung học Phượng Sơn rồi!”

“Đúng vậy, năm nay thi xuất sắc như vậy, sang năm nhất định có không ít hạt giống tốt chọn trường trung học Xích Tiêu, nguồn sinh viên tốt, sau này thành tích sẽ càng ngày càng tốt, thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn mấy năm trước, bắt đầu tuần hoàn tốt, quỹ đạo ngày càng mạnh!”

“Lão Triệu, đây đều là công lao của ông, đợi tin tức truyền đến phái Xích Tiêu, chắc chắn cả tông chủ cũng hết sức vui mừng đấy!”

“Không dám không dám, năm nay có thể đạt được thành tích khá như vậy, một là có các vị hội đồng quản trị ủng hộ, hai là dựa vào sự cố gắng của thầy cô, ba là nhóm học sinh này tự mình phấn đấu, liên quan gì với tôi chứ, ha ha ha ha!”

Triệu Thụ Đức cười vô cùng rực rỡ, hơn một tháng qua hắn luôn luôn canh cánh trong lòng chuyện Lý Diệu, cảm giác có dằm trong tim, vô cùng không dễ chịu.

Cho tới lúc này, hết thảy phiền não tan thành mây khói, chỉ cảm thấy mây thưa gió nhẹ, trời cao biển rộng, thoải mái vô cùng, quả thực cho cái Đại La Kim Tiên cũng không đổi!

“Tích tích tích!”

Có người gởi linh hạc truyền thư, chính là Chu Ẩn trưởng lão phụ trách quản lý giáo dục Xích Tiêu phái.

Chu Ẩn trong màn sáng cũng cười đến cảnh xuân tươi đẹp, trăm hoa đua nở.

“Hiệu trưởng Triệu, lần này trường trung học Xích Tiêu chúng ta biểu hiện rất tốt, trong top 3 có đến 2 học sinh trường trung học Xích Tiêu, đến cả tông chủ cũng tìm tôi học hỏi kinh nghiệm, ha ha ha ha, tôi nói với tông chủ đều là công lao của ông, không bằng đến lúc đó để hiệu trưởng Triệu ông đích thân phát biểu trong đại hội tông môn nhé?”

Triệu Thụ Đức kích động đến sắp phát tác bệnh tim, mặt đỏ tai hồng nói:

“Đều là Chu trưởng lão đề bạt, đều là Chu trưởng lão đề bạt!”

Chu Ẩn huơ tay lên:

“Đề bạt là đề bạt, cố gắng là cố gắng, tóm lại lần này chúng ta đã thắng trận lớn, người có công đều phải khen ngợi! Ha ha, ông nhìn xem, cả giá cổ phiếu của Xích Tiêu phái cũng bắt đầu dao động, xem ra tin tức đã truyền ra, giá cổ phiếu tăng mạnh rồi! không nói với ông nữa, tôi còn phải cùng tông chủ thương lượng một chút kế hoạch tuyên truyền tiếp theo, triệt để bùng nổ tin tốt này! Ông cũng chuẩn bị vài bản nháp phát biểu trên bản tin, đợi lát nữa nhất định phải mở hội chiêu đãi nhà báo, còn phải đãi mấy ngày lễ chúc mừng, ông và Hách Liên Liệt đều là nhân vật chính, không thể qua loa xem thường đâu!”

“Vâng! Chu trưởng lão yên tâm, tôi nhất định đem thương hiệu trường trung học Xích Tiêu làm thành công triệt để!” Triệu Thụ Đức tươi cười rạng rỡ, mặt đỏ bừng, như một quả hồng chín.

Chưa qua một giây, trên bầu trời truyền đến tiếng rít chói tai, hơn mười chiếc xe phi toa cấp tốc chạy đến.

“Là nhà báo, là nhà báo các trang tin tức truyền thông!” Có vài phụ huynh mắt sắc nhận ra.

Quả nhiên, xe phi toa còn chưa dáp xuống đất, vài tên nhà báo nóng vội đã nhảy xuống, đằng đằng sát khí chen vào đám người, rống lên khàn cả giọng:

“Bạn học Hách Liên Liệt? Vị nào là bạn học Hách Liên Liệt?”

“Bạn học Hách Liên Liệt, cậu là thủ khoa đại học thành Phù Qua năm nay, xin nói một chút về cảm giác hiện tại của cậu được không?”

“Bạn học Hách Liên Liệt, xin hỏi cậu bình thường sắp xếp kế hoạch tu luyện như thế nào, có bí quyết tu luyện gì có thể bật mí cho các bạn học sinh biết được không?”

“Hiệu trưởng Triệu, hiệu trưởng Triệu Thụ Đức! Từ mười mấy năm trước xuất hiện thiên tài như “Yêu đao Bành Hải” tới nay, trường trung học Xích Tiêu của các vị luôn vắng lặng, trong Liên bang tu luyện trọng trấn thành Phù Qua, luôn luôn bị trường trung học Phượng Sơn ngầm áp chế, tại sao năm nay có thể đột nhiên bức phá, một lúc xuất hiện hai thiên tài? Xin chia sẻ kinh nghiệm đi, hiệu trưởng Triệu.”

“Đừng vội, đừng vội, các vị bạn bè giới truyền thông, vấn đề của các vị chúng tôi đều sẽ giải đáp, mời các vị bình tĩnh chớ nóng, đợi một lát chúng tôi sẽ tổ chức một buổi họp báo, có vấn đề gì, có thể nói trong cuộc họp, tôi cam đoan biết gì đều nói hết không giấu diếm!”

Triệu Thụ Đức mặt mày hớn hở, cười toe tóet.

Hách Liên Bá cũng chen được đến bên cạnh con trai, dùng sức vỗ vỗ bả vai Hách Liên Liệt, không che dấu được vui sướng:

“Con ngoan, không làm cha ngươi mất mặt, thi rất tốt!”

“Cậu chính là Hách Liên Liệt? Chúng tôi là phóng viên tờ báo buổi sáng thành Phù Qua, trước hé lộ một chút kinh nghiệm cho chúng tôi đi!”

Vài tên nhà báo nhận ra thân phận Hách Liên Liệt, bất chấp tất cả chen chúc tới.

Hách Liên Liệt sau hưng phấn lúc đầu, lại trở nên vô cùng bình tĩnh, nhìn lướt qua màn sáng, lắc đầu nói:

“Đợi một chút, hiện tại chỉ tính xong thành tích của 80% thí sinh, còn thí sinh một vài khu vực chưa tính xong thành tích, đây chưa phải xếp hạng sau cùng.”

Bởi vì thí sinh quá nhiều, lượng số liệu quá lớn, toàn bộ thành tích đều là chia nhóm nhập vào kho số liệu tổng.

Tính đến trước mắt, còn thành tích thí sinh mấy khu dân nghèo chưa được tính toán.

Nhưng theo kinh nghiệm bao năm qua, những thí sinh khu dân nghèo này đều không tạo nổi sóng gió gì, dù sao cả cơm cũng ăn không đủ no, làm sao có sức lực tu luyện, càng làm sao có thể lọt vào “top 1.000 cuộc thi đại học thành Phù Qua”?

Coi như lọt vào top 1.000 cũng không thể ảnh hưởng gì tới top 100, ít nhất mấy chục năm gần đây đều không nghe nói qua trong trường học khu dân nghèo có thí sinh có thể tiến vào top 100 toàn thành phố.

Bởi vậy, top 100 một khi xác định, trăm phần trăm nhất định sẽ không thay đổi rồi!

Rất nhanh, bảng tiến độ phía dưới cùng màn sáng nhảy tới “90%”, thành tích 90% thí sinh thành toàn thành phố đều đã nhập vào kho dữ liệu tiến hành tập hợp tính toán.

“Lại có thêm thành tích thí sinh của ba khu, bảng xếp hạng top 1.000 không phát sinh thay đổi nào, hạng nhất vẫn là Hách Liên Liệt. Hiện tại có thể nhận phỏng vấn rồi chứ?”

“Chờ chút nữa!” Hách Liên Liệt nhìn chòng chọc màn sáng, gân xanh mu bàn tay lộ ra.

“93% rồi! Lần này cả thành tích thí sinh lấy danh nghĩa cá nhân tham gia thi đại học cũng thêm vào tính toán, Hách Liên Liệt vẫn là hạng nhất, mau giới thiệu một chút kinh nghiệm đi bạn học Hách Liên Liệt, tuyệt đối đừng giấu giếm nhé, đông đảo người xem đều trông ngóng cậu đó!”

“Chờ một chút!”

“97% rồi! Cả thành Phù Qua chỉ còn thành tích thí sinh khu Khôi Nham chưa gia nhập tính toán, khu Khôi Nhan là khu dân nghèo có tiếng, mấy ngôi trường đều cực kì rách nát, năm ngoái ngay cả thí sinh tiến vào top 10.000 toàn thành phố cũng không có! Bạn học Hách Liên Liệt, hiện tại có thể nhận phỏng vấn chứ!”

Vài tên phóng viên rát cổ bỏng họng, cơ hồ muốn đem khuếch âm tinh nhét vào miệng Hách Liên Liệt.

“Chỉ còn lại có khu Khôi Nham?”

Hách Liên Liệt thở một hơi nhẹ nhõm, cả người có vẻ thần thái sáng láng, tươi cười rạng rỡ.

Hắn gật gật đầu với vài tên nhà báo, nhận một chiếc khuếch âm tinh, chậm rãi mà nói:

“Xin chào các vị khán giả, các vị phụ huynh, các bạn học, các thầy cô, tôi là Hách Liên Liệt thủ khoa đại học năm nay của thành Phù Qua, vừa rồi bạn phóng viên hỏi tôi về mặt tu luyện có bí quyết gì. Đương nhiên có! Tôi có ba bí quyết, đầu tiên là cố gắng, thứ hai vẫn là cố gắng, thứ ba là vô cùng điên cuồng cố gắng! Tôi tin tưởng, chỉ cần đủ cố gắng, mọi kỳ tích đều có thể xảy...”

Hắn đang chuẩn bị nói tiếp, đã thấy toàn bộ nhà báo, phụ huynh và học sinh đều trợn mắt há mồm, giống như là gặp ma nhìn chòng chọc màn sáng cực lớn sau lung hắn.

Trái tim Hách Liên Liệt giống như bị một bàn tay vô hình hung hăng bóp một cái, quay đầu nhìn lại, đã thấy màn sáng luôn bất động lại bắt đầu nhấp nháy, bảng xếp hạng phía dưới đã xảy ra thay đổi nho nhỏ.

“Wow, tin tức lớn, tin hot!”

“Không thể nào, tuyệt đối không có chuyện này!’

“Một thí sinh khu Khôi Nham, tổng thành tích lại có thể tiến vào top 1.000, xếp thứ 998!”

“Thật lợi hại, thí sinh Cát Cường này đến từ trường trung học Khôi Nham thực sự quá lợi hại, lại có thể đánh bại nhiều đối thủ từ nhiều trường trung học chất lượng cao khác, tiến vào top 1.000, giỏi lắm, thật sự giỏi lắm!”

Vài tên nhà báo nghị luận ầm ĩ, đều nói đợi phỏng vấn xong thủ khoa đại học Hách Liên Liệt xong, nhất định phải đến trung học Khôi Nham phỏng vấn bạn học Cát Cường một chút.

Hách Liên Liệt lại thở nhẹ một hơi, lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn lướt qua thanh tiến độ phía dưới màn sáng, phát hiện thành tích 99.9% thí sinh đều đã tính toán trong đó.

Chỉ còn trường trung học Quảng Công Tử Đệ thành Phù Qua” rác rưởi năm ngoái thành tích đứng chót còn chưa được nhập vào.

Hách Liên Liệt lấy lại bình tĩnh, trên mặt một lần nữa xuất hiện nụ cười:

“Mọi người đều thấy rồi đấy, tôi mới vừa nói qua, chỉ cần đủ cố gắng, mọi kỳ tích cũng có thể xảy ra! Giờ khắc này ở đằng sau tôi, đã xảy ra một kỳ tích không hơn không kém, một thí sinh đến từ khu Khôi Nham, lại có thể lọt vào top 1.000 bảng xếp hạng cuộc thi đại học thành Phù Qua, đây là chuyện không dễ dàng chút nào! Kỳ thật mọi người không nên phỏng vấn tôi, nên đi phỏng vấn bạn học Cát Cường trường trung học Khôi Nham, tôi đạt được danh hiệu thủ khoa đại học cũng không kỳ lạ, bạn học Cát Cường mới thực sự đáng...”

Âm thanh của Hách Liên Liệt thanh lại dừng một lần nữa.

Hắn phát hiện mọi người trước mặt, cho dù là nhà báo, phụ huynh, học sinh, hiệu trưởng, thầy chủ nhiệm, thành viên hội đồng quản trị, bao gồm cả cha của mình Hách Liên Bá trong đó.

Tất cả mọi người trợn mắt há mồm, thất hồn lạc phách, kinh hãi cực độ!

Biểu cảm của bọn họ khác hoàn toàn so với vừa rồi.

Vừa rồi bọn họ như là đã gặp quỷ.

Bây giờ, bọn họ lại như là đều biến thành quỷ, biến thành Du Hồn, biến thành cương thi. Còn là cương thi trên trán dán đầy linh phù, bị trấn áp!

Sân trường lớn như vậy trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, như khu mộ hoang phế đã lâu.

Mấy nghìn người đứng thẳng tắp, giống như mấy nghìn mộ bia mọc lên!

Hách Liên Liệt thở vô cùng dồn dập, mỗi một đốt ngón tay đều như bị gỉ sét, ngay cả lắc cổ cũng trở nên vô cùng khó khăn.

“Nhìn, cậu... cậu mau nhìn, mau nhìn...”

Một gã nhà báo lắp bắp nói, ánh mắt giống như bị một thứ gì đó sau lưng Hách Liên Liệt dán chặt, không thể động đậy.

Đầu óc Hách Liên Liệt trống rỗng, dùng hết sức lực toàn thân, đem đầu một tâc một tấc xoay qua, bắt buộc ánh mắt của mình rơi lên trên màn sáng.

Phía trên cùng của màn sáng, phía trên tên của hắn xuất hiện một cái tên mới.

Tên này giống như là một cái u linh, từ vực sâu của biển số liệu im hơi lặng tiếng chạy ra, nháy mắt bò tới đỉnh đầu Hách Liên Liệt!

“Lý Diệu trường trung học Quảng Công Tử Đệ thành Phù Qua, tổng điểm thi đại học 781, độ phát triển linh căn 92%, thành tích cuối cùng 718.52, hạng nhất toàn thành phố!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.