Tử Cực Thiên Hạ

Chương 77: Chương 77: Quỷ sát




Editor:HamNguyet

Thanh âm cười quái dị liên tiếp ở bốn phía vang lên,đám cương thi còn lại không nhiều lắm đình chỉ công kích đứng dại ra cách đó không xa,sát khí dày đặc một trận đánh úp lại,trong tiếng kêu quỷ quái hỗn loạn dần dần hiện lên một mảnh bóng đen phù phiếm!

Nhìn kỹ lại thì ra là một đám oán quỷ cực kỳ xấu xí! Mấy người âm thầm hút một hơi lãnh khí! Đêm nay nhìn thấy nhiều cương thi như vậy đã là ngoài ý liệu! Hiện giờ trước mặt bọn họ là quỷ quái hàng thật giá thật,bọn họ lại không phải đạo sĩ,như thế nào có thể bắt được nhiều quỷ như vậy!

Có lẽ gặp được huyết nhục mới mẻ,một đám ác quỷ đông nghìn nghịt giương nanh múa vuốt muốn nhào lại đây,bộc phát ra một trận tiếng kêu hưng phấn mạnh hơn trước, tựa hồ nề hà kiêng kị cái gì đó nên chậm chạp không dám tiến lên!

Vương Tử rũ mắt xuống,lệ khí trong mắt biến mất,cư nhiên là oán quỷ! Nhiều oán quỷ như vậy rõ ràng là được người nuôi dưỡng, hiện giờ kinh đô nhìn như sóng êm gió lặng cư nhiên xuất hiện quỷ tu! Hơn nữa là quỷ tu trong cấm kỵ của giới tu sĩ! Không nghĩ tới trận chiến đầu nàng bước vào con đường tu chân cư nhiên là quỷ tu!

“Ha hả ~đây là vị các hạ nào? Còn không hiện thân sao? Phô trương đủ lớn đi ~”Thanh âm Mộ Thiên Công khêu gợi không nhanh không chậm vang lên, trên mặt tươi cười không chút bị ảnh hưởng bởi bầu không khí quỷ dị.

“Khặc Khặc... Ngươi chính là Mộ Thiên Công đi ~khặc khặc...Bộ dạng đích xác tuấn mĩ a! Không biết luyện thành oán quỷ,còn có thể tuấn mĩ như vậy hay không đây~khặc khặc...” Một thanh âm bén nhọn khó nghe vang lên,vừa dứt lời đã thấy phía trước một đám oán quỷ xuất hiện một người, thắt lưng câu lũ,tóc dài hỗn độn, đạo bào đen nhánh, tay trái cầm một quỷ diện hồn phiên.

“Khặc khặc... Nhìn xem nhóm hài tử của ta cỡ nào cao hứng a ~ hôm nay nếu có thể nuốt trôi bọn họ,hết thảy các ngươi có thể thăng cấp!Khặc khặc...”Dưới mái tóc hỗn độn của người nọ là đôi lục mâu quỷ dị đảo qua mấy người, đối với đàn oán quỷ nói, khiến cho một mảnh “khặc khặc”cười quái dị.

“A! Buồn cười,lão đầu tử ngươi có những ý nghĩ thực kỳ lạ? Sở gia gia ta đây còn chưa xuất thủ đâu! Chỉ bằng đàn oán quỷ cùng ngươi ghê tởm giống nhau? Cũng không tự soi gương xem chính mình xấu thành bộ dáng gì nữa,nói lời này cũng không sợ cười người chết sao?”Lời nói Vệ Tử Sở ghét bỏ không chút nào che dấu.

“Khặc khặc...Tính tình thực không nhỏ đâu! Dám nói như vậy,khặc khặc...Nhóm hài tử,trong chốc lát linh hồn của bọn hắn liền cho các ngươi phân chia nuốt,khặc khặc...”Thanh âm lão đầu tử tức giận càng thêm bén nhọn nói,mà đàn oán quỷ đột nhiên được khen thưởng,lục mâu quỷ dị nhất thời gắt gao tập trung trên người Vệ Tử Sở,hận không thể lập tức nhào lên cắn xé!

“Khặc khặc... Các ngươi còn ở đây chờ cái gì nữa,hưởng dụng đi!” Lão đầu tử vung tay trái cầm quỷ diện hồn phiên lên,ra lệnh nói,đàn oán quỷ nhận được chỉ lệnh liền hưng phấn nhào về phía mấy người.

“Ngao..Khặc khặc...”Đây là thanh âm thống khổ phẫn nộ!Vài oán quỷ nhào lên đầu tiên đến gần mấy người nhất liền bị một đạo kim quang bắn ra,phát ra tiếng thét chói tai phẫn nộ!

“Khặc khặc...Không nghĩ tới các ngươi còn có thứ này! Có ý tứ có ý tứ! Vậy nhóm các ngươi càng phải chết!” Lão đầu tử nhìn đến mấy người cư nhiên có phù chú hộ thân phật gia,tâm tư nhổ cỏ phải nhổ tận gốc càng nặng,hung hăng vung hồn phiên lên,đàn oán quỷ đông nghìn nghịt một lần nữa liều lĩnh nhào lên.

*(phù chú:lá bùa)*

Năng lực phòng ngự phù chú hữu hạn,đối mặt với quỷ quái mang oán khí nặng như thế, kim quang từng chút một ảm đạm xuống dưới,mấy người bị quỷ quái vây quanh tuy rằng sốt ruột lại ứng đối đâu vào đấy,thẳng đến khi phù chú hoàn toàn mất đi hiệu lực,mấy người liền đem nội lực cổ võ lên tiếp tục chém giết!

Mấy người đều tu tập cổ võ,nội lực dương cương vừa vặn có thể chống đỡ quỷ khí âm trầm,nhưng dù sao đối phương cũng không phải huyết nhục chi khu,thương bổng vũ khí đều không sử dụng được, bọn họn làm như vậy cũng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi,nội lực thâm hậu hơn nữa cũng có thời điểm hao hết, đến lúc đó không cần quỷ đông quỷ tây,chỉ riêng sát khí chung quanh cũng khiến mấy người không chịu được.

*(huyết nhục chi khu:thân thể máu thịt)*

Chỉ thấy sáu người đưa lưng về nhau tạo thành vòng chiến hình tròn,quỷ quái bốn phía đông nghìn nghịt không ngừng nảy lên bịt kín không một kẽ hở bị nội lực ngăn trở bên ngoài, trận đánh giằng co này,tựa hồ thấy thế nào cũng không lạc quan.

Quả nhiên không được bao lâu,nội lực sáu người đã vơi đi hơn phân nửa,nội lực tạo thành lá chắn chớp lên không thôi,làm cho đàn oán quỷ khẩn cấp chờ không nổi công kích càng thêm ác liệt.

“Khặc khặc...Hài tử của ta, các ngươi còn chơi đùa cái gì? Còn không mau nỗ lực hơn nữa, lãng phí nhiều thời gian như vậy!”Lão đầu tử bên kia tựa hồ xem đủ trận đánh giằng co vô nghĩa này,ra mệnh lệnh oán quỷ toàn lực công kích!

“Ngao...”Ngoài dự đoán của lão đầu tử,nguyên tưởng rằng sẽ nhìn đến biểu tình tuyệt diệu mấy người bị cắn xé, không nghĩ tới lại nghe được tiếng kêu thảm thiết của đàn oán quỷ!Đàn oán quỷ nhào lên vây quanh mấy người chỉ kịp lưu lại từng tiếng kêu thảm gào liền biến thành một luồng khói đen hồn phi phách tán!

Lục mâu quỷ dị của lão đầu tử trợn to!Giờ phút này có chút bất khả tư nghị trừng mắt nhìn thanh kiếm trong tay Lý Chiến --Hiên Viên kiếm!

*(bất khả tư nghị:có chút không dám tin or không ngờ đến)*

Làm sao có thể?! Đó là pháp khí?Tin tức hắn thu được không phải như thế a! Hơn nữa Lý Chiến cũng không phải là tu sĩ...Tại sao có thể sử dụng pháp khí!

Lý Chiến thình lình xảy ra một kích,khiến cho đàn oán quỷ không ngừng tiến lên kinh sợ, dù sao đó là hồn phi phách tán,vĩnh viễn không được siêu sinh! Tuy rằng bọn họ cũng không có khả năng đầu thai, nhưng không có nghĩa là bọn họ nguyện ý hồn phi phách tán! Yên lặng cùng mấy người Lý Chiến cầm đầu rớt ra khoảng cách, kiêng kị

Hiên Viên kiếm trong tay hắn.

Lại nói Hiên Viên kiếm, ở trong hoàn cảnh hắc ám lại vẫn như cũ có thể rõ ràng thấy được thân kiếm màu ngân bạch,hoa văn kim sắc uốn lượn,kiếm khí dày đặc giống như đem sát khí vờn chung quanh ngăn cách thật xa! Lý Chiến cầm kiếm mà đứng,chính khí hồn nhiên thiên thành thế nhưng lại đem đàn oán quỷ nhìn chằm chằm khó khăn lắm bức lui vài bước!

“Khặc khặc... Hiên Viên kiếm này thực sự là một thứ tốt, nhưng các ngươi cho rằng chỉ một phen phá kiếm là có thể tránh được vô số thủ hạ oán quỷ của ta sao? Đừng vọng tưởng,khặc khặc...”Thanh âm lão đầu tử bén nhọn tùy ý cười nhạo nói, miệt thị sáu người, cười nhạo bọn họ thiên chân.

“Khặc khặc... Còn không mau động thủ cho ta động!Xé nát bọn họ cho ta! Đem linh hồn bọn họ trình lên đây!” Lão đầu tử dùng sức quơ hồn phiên,từng đợt sát khí dày đặc trào ra, oán quỷ tựa hồ đã quên kiêng kị mới vừa rồi, không muốn sống nhào lên,lại một loạt hóa thành làn khói đen tiêu tán dưới Hiên Viên kiếm!

Nhìn đến oán quỷ chính mình vất vả nuôi dưỡng tiêu tán dưới Hiên Viên kiếm trong tay Lý Chiến,gương mặt ẩn ẩn dưới lớp tóc rối bay dần vặn vẹo,hồn phiên không ngừng đong đưa tản ra sát khí nồng đậm hơn trước, hắn nghĩ muốn vậy chết sáu người!

Sáu người cũng không đủ nội lực chống đỡ,ở trong sát khí hành động càng ngày càng chậm chạp, tựa hồ tiên đoán được kết cục bi thảm của mấy người,vẻ mặt lão đầu tử càng thêm vặn vẹo quái dị, trong miệng phát ra tiếng cười quái dị liên tiếp.

Nhưng sự thật chứng minh lão đầu tử hôm nay xuất môn tuyệt đối không xem hoàng lịch!Trong rừng cây đông nghìn nghịt chợt hiện cường quang!Một chúng oán quỷ đều ôm đầu kêu rên!

“Lâm “

“Binh “

“Đấu “

“Giả “

“Giai “

“Trận “

“Liệt “

“Trụ”

“Tiền”

Thanh âm thanh thúy kiên định tựa hồ từ bốn phương tám hướng truyền đến,cùng với từng chữ hạ xuống chính là chú ấn vô hình, hung hăng chèn ép trên người chúng quỷ! Một trận kêu rên lớn hơn,thanh âm “phốc...phốc” lục tục vang lên, đã có một ít quỷ quái chống đỡ không được hồn phi phách tán!

Tay phải lão đầu tử nhanh chóng bấm tay niệm thần chú đánh vào hồn phiên,sát khí càng thêm dày đặc trong hồn phiên mạnh mẽ trào ra hướng về phía đàn oán quỷ,nhưng cũng không ngăn cản được chú ngữ không ngừng phá hủy bọn họ, lão đầu tử hung hăng nhìn chằm chằm chung quanh, thần thức quét qua cũng không gặp bất cứ kẻ nào!

Đầu tiên là Hiên Viên kiếm, sau là nhân vật không rõ lai lịch,có thể tránh được thần thức của mình tám phần chính là người không thể trêu vào, tuy rằng trong lòng hận không thể đem hắn bầm thây vạn đoạn,nhưng giờ phút này cũng không phải thời điểm xúc động,đau lòng đưa mắt nhìn đàn oán quỷ rất nhanh sẽ không chống đỡ được,thân hình hắn chợt lóe chuẩn bị đào thoát.

“Ngao...”Một thủ quyết cuối cùng hạ xuống,vô số oán quỷ ban đầu thoáng chốc tiêu tán hầu như không còn!Cường quang tán đi,chỉ còn lại hắc vụ cùng sát khí còn chưa tan hết.

“Ngươi,còn không thể đi!”Lão đầu tử cho là thần không biết quỷ không hay đào thoát,trong nháy mắt lại bị một người đứng trước mặt cản đường! Một thân y phục cắt may hợp thể,bao quanh mặt ngoài dáng người quyến rũ, tóc ngắn lưu loát,lão đầu tử thắt lưng câu lũ lộ ra ý cười đáng khinh, là một nữ nhân a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.