Tứ Đại Đại Náo Học Đường

Chương 39: Chương 39: Chương 36




Hôm sau, đi học như bình thường thì nghe tin hiệu phó đi công tác mấy tuần không có ở trường, quả nhiên mọi chuyện chấn động hôm qua không có ai hay biết, Hinh Trạch cũng quá giỏi trong việc chặn thông tin lan ra, như vậy cũng tốt với tụi nó thôi. Còn việc của mấy chàng với cái bang gì gì đó thì chỉ có nội bộ bọn họ biết, tác giả xin mạn phép không nói nhiều, không thôi chúng đuổi giết:)

------------

Buổi tối tại biệt thự của tứ đại...

Ái Vũ ngồi trầm tư trên sofa, nhìn chằm chằm vào cái điện thoại trên bàn, Thiên Di cầm cuốn sách đi tới, thấy bạn mình như thế cô liền hiểu, nhưng vẫn làm vẻ thản nhiên hỏi

“ sao thế? “

“ Di Di, bà nói xem, tui gọi cho ai thì mới có thể sống sót đây... “- Ái Vũ kích động túm lấy cánh tay T.Di lắc mạnh

“ ây da, tao bị mày lắc thành trà sủi bây giờ, buôn ra “- T.Di cau mày giật tay ra, Ái Vũ mới chịu ngồi yên không manh động nữa

“ muốn gọi cho tên Duy đó hỏi thăm chớ gì, vậy thì gọi đi, có gì mà chết với sống “- Thiên Băng từ trên lầu đi xuống, nghe được 2 đứa nói chuyện nên chỏ mỏ

“ ai nói “- Ái Vũ nhướn mày

“ thì tao nghe mày nói gọi gì cho ai đó “- T.Băng

“ mày... thứ tào lao, không biết gì mà nói như đúng rồi “- Ái Vũ khinh bỉ liếc nhìn T.Băng

“ ủa chứ sao? “- T.Băng quay sang nhìn T.Di

“ ai biết nó đâu “- T.Di nhún vai

“ thì cái vụ cái cài áo bị mất í, tao định chờ lập công lớn rồi mới đi khai báo với phụ huynh, sẵn lấy công chuộc tội, giờ thì hay rồi... cài áo bị mất chưa biết lưu lạc nơi nào mà chuyện lớn cũng đổ bể. Huhu cho nên tao gọi ba hay mẹ thì tỷ lệ sống sót mới cao hơn đây “- Ái Vũ kể lễ

“ hừm... đáng suy ngẫm “- T.Băng xoa cằm

“ gọi cho anh Điển thử xem “- T.Di mở cuốn sách ra nhàn nhạt nói

“ Ế, sao tao có thể quên mất anh trai yêu dấu của mình nhỉ, đợt này được cứu rồi kk “- Ái Vũ túm lấy điện thoại gọi cho anh trai mình

Sau một tràng dài tiếng tút... tút, cuối cùng đầu dây bên kia cũng chịu bắt máy

[ Anh trai ] Ai? - chất giọng ngáy ngủ lười biếng vang lên

[ Vũ ] Anh hai, anh đang ngủ trưa hả? - chất giọng ngọt ngào làm 2 con bạn muốn nôn

[ Anh trai ] à Ái Vũ, có chuyện gì?

Bây giờ ở Việt Nam là 6 giờ tối, thì ở Pháp là 12 giờ trưa

[ Vũ ] ây.. vì anh trai đáng yêu đẹp trai siêu xuất sắc của em đang buồn ngủ nên là em sẽ vào vấn đề chính luôn đây...

[ Anh trai ] thôi cho anh mày xin, đừng dùng cái chất giọng kinh dị đó nữa

[ Vũ ] xí làm như em thích lắm dị á, à mà... hihi anh hai thân yêu, thật ra... e-hèm... chuyện là... em... làm mất cái cài áo rồi - mấy chữ cuối Ái Vũ nói nhỏ

[ Anh trai ] cài áo nào? - chưa nhận thức được

[ Vũ ] cài áo... của tổ chức...

[ Anh trai ] CÁI GÌ? - đầu dây bên kia hét lớn, làm Ái Vũ phải để điện thoại ra xa, T.Di và T.Băng ngồi cách đó một khoản mà còn nghe rõ mồn một. T.Thanh dọn đồ ăn lên rồi ngồi hóng chuyện

[ Anh trai ] Ái Vũ! bình thường em lơ đãng quên mấy việc lặt vặt, quên trước quên sau thì không hề gì, nhưng tới cái cài áo quan trọng như vậy mà em...

[ Vũ ] em biết lỗi rồi, biết lỗi rồi mà, em sai rồi, anh giúp em đi, chỉ có anh thôi, anh trai quý mến của em ơi... - Ái Vũ hạ giọng năn nỉ đáng thương

[ Anh trai ] haizz... muốn học huyết với em... Chuyện này không phải anh không muốn giúp

[ Vũ ] anh hai... huhu - Ái Vũ òa khóc, cái kiểu nước mắt cá sấu này anh trai Ái Vũ quá quen rồi, nhưng lúc nào cũng bị nó thuyết phục một cách dễ dàng, hơn nữa chiêu này Ái Vũ chỉ áp dụng với mỗi mình anh, cũng xem như là được đối xử đặc biệt. Tấm lòng người anh trai ai nào thấu đây

[ Anh trai ] thôi được rồi, tôi xin cô đấy cô đừng khóc nữa, tôi giúp gì được cô nói đi - Anh hằn giọng

[ Vũ ] hế hế, giồi ôi anh trai tốt nhứt mà, này nha, anh chỉ cần bí mật dò tung tích của cài áo rồi báo cho em là được, mọi chuyện bên đây em sẽ giải quyết. Nhưng mà phải bí mật, chỉ anh biết em biết, trời biết đất biết, 3 con bạn em biết, ngoài ra không ai được biết!!

[ Anh trai ] rồi rồi anh hiểu rồi, vậy anh sẽ liều cái mạng này đi lấy định vị cho em... Nhưng.. - chữ “nhưng “ của anh làm Ái Vũ đang hớn hở tự nhiên tuột cảm xúc

[ Vũ ] merci ( tiếng pháp: làm ơn) đừng có “ nhưng “ như vậy chứ

[ Anh trai ] hở? anh hai của em dễ sai bảo vậy à? chuyện mở định vị là một chuyện lớn rồi, thêm việc bảo mật là một chuyện lớn nữa, em nghĩ xem...- anh ngắt quãng đầy ẩn ý

[ Vũ ] anh muốn gì?

[ Anh trai ] ừm... chiếc lamborghini veneno của em...

[ Vũ ] ô nô nô, cái đó không được nha anh yêu, anh quá đáng vừa thôi, anh có biết em phải đổ máu mồ hôi và nước mắt mới sở hữu được nó không hả?

[ Anh trai ] Bình tĩnh cái đã đi cô nương, ý anh là từ khi em về VN nó không được dùng ngày nào hết, để như thế nó sắp khô hết động cơ rồi. Anh định mượn vi vu vài hôm chứ có lấy luôn đâu mà sợ

[ Vũ ] thế à... hừ thế thì được, nhưng mà nó mà trầy một milimet nào thôi là em tính sổ với anh ngay và luôn đó

[ Anh trai ] thật á? cảm ơn nhé, chìa khóa em giấu ở đâu rồi

[ Vũ ] anh vô phòng em lấy chìa khóa mở cốp chiếc lamborghini centenario ra, trong đó có cái hộp nhỏ đựng chìa khóa ấy

[ Anh trai ] em làm gì giấu kĩ vậy?

[ Vũ ] sợ anh lấy đi chơi chứ sao? được rồi nhớ giúp đó nha, bí mật đó

[ Anh trai ] OK

[ Vũ ] vậy không phiền anh nữa, ngủ ngon

[ Anh trai ] thôi khỏi, tỉnh ngủ rồi

Ái Vũ vui vẻ tắt máy, đặt điện thoại xuống và chuẩn bị ăn cơm, cầm chén đũa lên định gấp thức ăn thì

“ ôi lạy trời trên cao, bọn mày không đợi tao ăn? “- Ái Vũ đưa mắt nhìn 3 con bạn đang thản nhiên ăn những miếng cuối cùng

“ đợi mày chắc tụi tao chết đói, ợ... “- sau tiếng ợ sảng khoái, T.Băng với lấy ly nước cam uống ngon lành, rồi ợ thêm một cái nữa rõ mất nết

“ tao cũng ăn xong rồi “- T.Di để chén đũa xuống

“ trong bếp còn, để tui đi lấy thêm “- T.Thanh đi vào bếp

Ái Vũ nhìn theo một đoạn rồi thì thầm to nhỏ với 2 con bạn

“ hôm bữa bã còn lớn tiếng, hôm nay bã lại im im, là sao? “- Ái Vũ

“ ai mà biết, chắc bã đang hối hận vì hôm qua nạt mày đó “- T.Băng

“ ở với tụi mày thật chán đời mà “- T.Di dùng ánh mắt khinh bỉ liếc hai đứa rồi lắc đầu, kiểu gì mà chơi với nhau bao lâu mà không hiểu nhau

“ hừ... í mi là sao Di Di “- T.Băng nghiến răng

“ không có gì đâu, lo ăn đê “- T.Di

-------------------------------

Xin lỗi vì sự chậm trễ bao lâu nay huhu T^T

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.