Tứ Đại Gia Tộc Bản Tình Ca Của Vương Tử

Chương 117: Chương 117: trêu chọc hoa đào




“Elroy mời cậu và vị hôn thê của cậu tới đây một chút” Sắc mặt của Jess cứng lại mà đến gần nhỏ giọng thỉnh cầu với Quý Thần Hi

Quý Thần Hi xoay người “Không cần thiết nữa rồi, chuyện này đến đây là ngừng chúng tôi cáo từ”

“Nhưng mà” Jess hơi hốt hoảng đắc tội vương tử điện hạ Eros đây cũng không phải là một việc hay

“Không sao nhưng mà mời trong vòng ba ngày gửi tín vật về Eros” Quý Thần Hi khoát khoát tay; “Tôi quan tâm chỉ là tín vật về phần cái khác tôi cũng không để ý.”

“Nhưng mà” Ông ta vẫn không thể bớt buồn

Tô Mạt vốn là ở một bên không nói một lời nào, đúng lúc này mà mở miệng nhàn nhạt nói “Nếu Thần Hi vừa rồi đã nói như vậy, ông cũng không cần giải thích nữa, vậy thì ông thật hi vọng con gái ông tự sát tạ tội vì một tay cô ta biên đạo trận côn đồ này xâm nhập làm trò”

“Cô –” Làm sao biết, hai người đàn ông một già một trẻ này đều kinh ngạc

“Đường đường là tổng bộ gia tộc Nặc Duy Tư đệ nhất tư bản, mà cảnh giới an toàn lại thấp đến mức ngay cả 5 tên cướp nhỏ cũng có thể dễ dàng xông tới như thế, quan trọng nhất chính là không cướp bóc tiền tài, mục đích chỉ là muốn đẩy tôi vào chỗ chết, ngoại trừ Juli đại tiểu thư thì còn có ai làm như vậy”

Quý Thần Hi luôn luôn vì thông minh nhất thời của Tô Mạt mà kinh ngạc sau ánh mắt lại tán dương, nhẹ nhàng hôn gương mặt của cô rồi sau đó ôm lấy cô nghênh ngang rời đi.

Jess nhìn bọn họ ngồi xe biến mất ở cửa trang viên, rồi mới mở miệng khuyên con gái vẫn núp trong bóng tối nghe lén: “Chết tâm đi, con thua rồi”

“Vậy thì sau này con nhất định sẽ tìm được người đàn ông tốt hơn Elroy” Juli tháo dây chuyền trên cổ xuống nhét vào trong tay Jess, kiêu ngạo mà nâng cằm lên giấu đi nứơc mắt lóe ra.

Jess cúi đầu nhìn dây chuyền bảo thạch xanh biếc rực rỡ xinh đẹp, nhìn lại một chút kiêu ngạo thuộc về Juli, biết mình không cần lại lo lắng cho con gái.

“Tô Tô, có phải em tức giận hay không “

Trên máy bay, vương tử điện hạ thông minh khôn khéo cẩn thận hỏi lại vấn đề nhiều lần, nhận được như cũ là một tiếng hừ lạnh của Tô Mạt

Mặc dù là ở Gia Tộc Nặc Duy Tư Tô Mạt hoàn toàn tín nhiệm, nhưng bây giờ lại bắt đầu lật nợ cũ, vừa lên máy bay cô an vị nằm ở trên ghế sa lon trong khoang thuyền, lạnh lùng nhìn mây trắng ngoài cửa sổ mà không nói một lời

Quý Thần Hi dĩ nhiên là luôn rất hiểu rõ Tô Mạt, không thể làm gì khác hơn là thở dài một tiếng “Tô Tô, tình huống lúc đó không phải là như em nghĩ đâu, nếu như em có thể nghe một chút anh có thể giải thích”

Tô Mạt đếm mây trắng: “Cho tới bây giờ em cũng không có hoài nghi anh.”

Nếu không có hoài nghi, vậy bây giờ sao lại bắt đầu cho mình sắc mặt nhìn chứ.

Quý Thần Hi nháy mắt mấy cái “Vậy tại sao em tức giận”

Tô Mạt quay đầu nhàn nhạt liếc anh một cái: “Chồng tương lai của mình, cha của con tương lai ở trước mặt em bị con gái cưỡng hôn, xin hỏi vương tử điện hạ em có nên ghen hay không, có nên tức giận hay không đây.”

Hoá ra cô gái nhỏ này cuối cùng cũng phơi bày tính khí ra ngoài, Tô Tô của anh càng lúc càng giống cô gái bình thường biết yêu trong thế gian.

Quý Thần Hi giấu vui sướng ở trong lòng, ánh mắt rũ xuống bắt đầu thành kính nhận sai: “Tô Tô, anh sai rồi anh không nên để cho cô gái kia thừa dịp nhảy vào, anh sai rồi”

Tô Mạt thấy anh giống như rất thành kính, cười lạnh một tiếng: “Nói cho cùng cũng là anh quá đào hoa”

Bộ dạng lãnh đạm của Tô Mạt đã thấy nhiều, nhưng lần đầu tiên Quý Thần Hi cảm thấy sống lưng chợt lạnh: “Cho nên”

“Em ghét đàn ông xinh đẹp giống như con gái.”

Giống như con gái, Quý Thần Hi bừng tỉnh hiểu ra chỉ chóp mũi mình, mở to mắt kêu oan: “Tô Tô, bộ dạng anh chỗ nào giống con gái”

“Da trắng, mắt xanh, tóc đen, ngũ quan tuấn mỹ, khí chất tao nhã thân ảnh nho nhã” Tô Mạt cẩn thận quan sát Quý Thần Hi, cuối cùng tổng kết một câu “Thấy thế nào cũng đều giống như con gái”

Rõ ràng mỗi một câu đều khen người nói ngọt, sao đến chỗ này anh thì thay đổi thành con gái chứ.

Quý Thần Hi hơi cắn răng kiên quyết muốn thoát khỏi tiếng xấu “Nếu nói như vậy, thì dáng dấp của Ôn Nhược Khê càng giống hơn anh”

Ôn Nhược Khê là chàng trai đẹp đệ nhất Châu Á, là người con trai với đôi mắt tím có vẻ đẹp làm ngừơi giật nảy mình, giờ phút này cũng bị Quý Thần Hi người bạn tốt không chịu trách nhiệm này lôi xuống nước.

“Ôn Nhược Khê rất là tuấn mỹ, nhưng anh ấy không có giống như anh trêu chọc một đống hoa đào” Tô Mạt không chút lưu tình mà đánh vỡ ý đồ gian xảo muốn giá họa của Quý Thần Hi: “Theo em được biết, hiện tại anh ấy cũng còn là độc thân, cũng không có một đống vị hôn thê như anh.”

Người khác đính hôn cũng chỉ là một, có bao nhiêu cô gái giống như cô đối mặt với bốn tình địch.

Quý Thần Hi tự biết đuối lý, không dám ở trên vị hôn thê làm nhiều so đo, tránh nói vào vẫn đề chính: “Ai nói cậu ấy là độc thân”

“Hử”

“Năm năm trước lúc Nhược Khê còn chưa có thừa kế Stunning, thì đã từng yêu một người, chỉ là sau đó bởi vì nhiều nguyên nhân mà hai người tách ra. Trong năm năm nay Nhược Khê chưa bao giờ từng nhắc tới chuyện này, có thể thấy được địa vị của cô gái này ở trong lòng cậu ấy không thể lay động, cho nên nói thẳng ra cậu ấy cũng không phải là người hoàn toàn không có đào hoa sao”

Tô Mạt không quan tâm lắm chuyện tình của Ôn Nhược Khê, chẳng qua là đối với Quý Thần Hi, cho dù cô ghen thế nào cũng không có bất kỳ phương pháp nào, dù sao yêu anh tin tưởng anh lại vì khó khăn của anh, chỉ sợ tim của mình cũng sẽ tổn thương.

Đóng cánh cửa sổ trên máy bay, Tô Mạt thở dài một cái: “Thần Hi em cũng không phải là cố ý”

“Anh biết, anh đều biết” Quý Thần Hi từ trên ghế salon chèn eo cô ôm ngồi xuống, để cho cô ngồi ở chân của mình, vòng chắc eo thon của cô: “Em càng như vậy anh càng cảm giác được em đang quan tâm anh, Tô Tô của anh cởi ra áo khoác lạnh như băng, còn lại đều là tình yêu nóng bỏng, cho nên Tô Tô à anh rất vui vẻ”

“Thần Hi” Tô Mạt ngẩng đầu nhìn con ngươi sáng chói như Lưu Ly của anh, nhất thời lại không biết phải nói gì

Người đàn ông này từ lúc mới bắt đầu dây dưa đến quan tâm, từ quan tâm ban đầu đến yêu say đắm, từng bước từng bước nắm tay của cô, ở trên con đường tràn đầy nhấp nhô mà chưa bao giờ buông tay.

Tựa đầu áp vào trong ngực của anh, Tô Mạt nhắm mắt lại quanh quẩn trong mũi đều là hơi thở thuộc về Quý Thần Hi, ở trên bầu trời ba vạn thước Anh làm cho cô tồn tại một loại vô cùng an tâm.

Quý Thần Hi dịu dàng vuốt tóc của cô: “Chờ giải quyết xong Sophie, là chúng ta có thể kết hôn”

“Công chúa Sophie” Tô Mạt mở mắt ra, suy nghĩ một cái rồi chớp mắt: “Bây giờ chúng ta phải đi Thụy Điển sao”

“Không, vương thất Thụy Điển cùng với anh khác nhau, Sophie là công chúa đệ nhất vương thất Thụy Điển, cho dù chúng ta đi cũng không thể làm cho đối phương đồng ý giải trừ.”

“Vậy làm sao bây giờ”

“Chuyện này vẫn phải là để cho cậu anh đi giải quyết”

Bệ hạ Nors. Ánh mắt Tô Mạt ảm đạm một chút “Bệ hạ Nors chắc là sẽ không đồng ý”

Quốc vương đó lấy Thần Hi làm kiêu ngạo, làm sao có thể dễ dàng đáp ứng giúp bọn họ giải trừ hôn ước chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.