Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 18: Q.7 - Chương 18: Rời khỏi hắn (2)




Trình Thiến Tây như vừa nghe được một chuyện cười, bà bật cười lắc đầu nói: 'Không, Sầm tiểu thư, từ lúc cô bước vào căn phòng này đến giờ, tôi cũng chưa từng nói là tôi tin tưởng lời nói của Ân Hà!'

Sầm Tử Tranh nghe vậy, nhất thời trong mắt tràn đầy nghi hoặc ...

'Cô cảm thấy rất lạ sao?' Trình Thiến Tây không khó nhìn ra suy nghĩ của cô.

'Cô chắc là rất muốn hỏi, nếu như tôi đã không tin lời nói của Ngải Ân Hà vì sao vẫn còn phản đối cô và Quý Dương đến với nhau?'

Sầm Tử Tranh cũng không dấu sự hoài nghi và khó hiểu của mình, cô thẳng thắn nói: 'Đúng vậy, đúng là cháu rất khó hiểu!'

Trên gương mặt quý phái của Trình Thiến Tây lộ ra một vẻ âm trầm.

'Sầm tt, cô nên biết, con cháu của những nhà giàu có vốn không có quyền chọn lựa phối ngẫu. Tôi với cha của Quý Dương như vậy, Quý Dương cũng như vậy, nhà họ Ngải tuy không thể so sánh sự giàu có với nhà họ Cung chúng tôi nhưng dù sao họ cũng có nền tảng kinh doanh ổn định, hơn nữa ngành nghề kinh doanh của họ là nghiên cứu vũ khí, đương nhiên có liên quan chặt chẽ với nhà họ Cung, vì vậy hôn nhân thương nghiệp dĩ nhiên cũng là khó tránh!'

Sầm Tử Tranh nghe bà nói vậy, trên mặt càng lộ vẻ khó hiểu: 'Chẳng lẽ ý bác muốn nói, vì lợi ích bác có thể bán rẻ hạnh phúc của con trai mình sao? Điều mà Quý Dương để tâm vốn cũng không phải là là kinh doanh vũ khí gì đó!'

'Sầm tiểu thư ...'

Nếu so với vẻ kích động của Sầm Tử Tranh thì Trình Thiến Tây trông có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, 'Quý Dương lúc này không để tâm không có nghĩa là sau này cũng sẽ không đẻ tâm. Hiện giờ Quý Dương còn quá trẻ, tâm ý còn chưa xác định. Hơn nữa vợ của nó nhất định phải là người có thể trợ giúp được nó cho nên tôi không quan tâm rốt cuộc Ngải Ân Hà đã nói dối điều gì, tôi chỉ biết một chuyện, trước mắt mà nói, Ân Hà là lựa chọn tốt nhất!'

'Bác làm như vậy chẳng lẽ không sợ Quý Dương sẽ có lúc hận bác sao?'

Lúc này Sầm Tử Tranh hoàn toàn không rõ suy nghĩ của bà là như thế nào, đây là mẹ kiểu gì vậy, hoàn toàn không để tâm đến hạnh phúc của con mình mà chỉ quan tâm đến lợi ích kinh tế.

'Hận tôi?'

Trong mắt Trình Thiến Tây thoáng qua một tia lạnh lùng: 'Tất cả những chuyện tôi làm đều là vì để cho Quý Dương có thể có một sự nghiệp vững vàng hơn, đối với đàn ông mà nói, còn có gì quan trọng hơn sự nghiệp chứ? Còn về tình yêu, cái đó chẳng qua chỉ là trò chơi lúc nhàn rỗi của những người có tiền mà thôi, Sầm tiểu thư, chẳng lẽ cô xem đó là thật sao? Chẳng lẽ cô thật sự cho rằng, Quý Dương sẽ yêu cô suốt đời sao?'

'Cháu tin!'

Sầm Tử Tranh không chút do dự trả lời ngay, 'Quý Dương đã từng nói với cháu, tình yêu vốn là chuyện của riêng hai người, không liên quan gì đến những người khác cả, cháu tin tình cảm anh ấy dành cho cháu là thật lòng! Cháu với Quý Dương đã lãng phí tám năm, cháu không muốn tiếp tục lãng phí thời gian nữa!'

'Đó là hiện tại thôi!'

Trình Thiến Tây không chút khách khí lên tiếng ngắt lời cô, giọng nói ưu nhã mà lạnh lùng như một bàn tay hung hăng bóp chết những suy nghĩ của Sầm Tử Tranh ...

'Một người đàn ông thành công sau lưng nhất định phải có một người phụ nữ ủng hộ anh ta. Trong những gia đình hào môn, người phụ đó nhất định phải là người trợ giúp được cho chồng mình. Sầm tiểu thư, tôi hỏi cô một câu, nếu như sau khi cô với Quý Dương kết hôn, một khi Quý Dương gặp phải nguy cơ kinh tế gì, cô làm sao giúp được nó? Cô có nguồn nhân lực, vật lực gì để giúp nó? Hiện giờ Quý Dương nghĩ không thông cũng không sao, sau này nhất định sẽ có lúc nó nghĩ thông suốt đạo lý này!'

'Cháu không đồng ý với cách nghĩ của bác!'

Sầm Tử Tranh cũng không chút khách khí phản bác lại: 'Cháu yêu Quý Dương, cho dù sau này anh ấy gặp khó khăn gì cháu cũng sẽ đồng cam cộng khổ với anh ấy. Đó chính là sự ủng hộ lớn nhất, Quý Dương cần chính là tình yêu chứ không phải những điều mà bác nói!'

'Tình yêu?'

Trình Thiến Tây cười lạnh một tiếng, 'Sầm tiểu thư, tôi cho cô biết cái gì gọi là tình yêu, tình yêu là thứ lấy vật chất làm cơ sở , đối với người nghèo mà nói, tình yêu chỉ là một thứ xa xỉ. Còn đối với người có tiền mà nói, tình yêu chỉ là một món hàng rẻ tiền. Con trai tôi tôi hiểu rõ điều đó hơn cô. Hơn nữa nó biết, tôi sẽ không làm chuyện gì làm hại đến nó!'

'Bác gái, xin bác đừng giận nếu như cháu nói cháu không hiểu cách nghĩ của bác! Cháu không xuất thân từ hào môn nhưng cũng biết chân tình đáng quý. Bác gái, tình yêu không phải là món hàng để mua bán, cũng không thể dùng vật chất để ước lượng!' Sầm Tử Tranh cố gắng thuyết phục bà bằng quan điểm của mình.

'Sầm tiểu thư!' Trình Thiến Tây lạnh lùng nói: 'Thực ra tính cách của cô tôi rất thích, có trách là trách cô và Quý Dương môn không đăng hộ không đối, nếu như cô có một xuất thân khác, tôi sẽ hai tay tán thành hôn sự giữa cô và Quý Dương!'

'Cháu tin Quý Dương tuyệt đối sẽ không nghĩ như bác!'

Sầm Tử Tranh làm sao không nhận ra sự lãnh mạc và tuyệt tình trong giọng nói của Trình Thiến Tây chứ nhưng cô thực sự nghĩ không ra, tiền bạc có thật sự quan đến như thế không? Cung gia đã có nhiều tiền như vậy rồi, tiền bạc đối với họ chỉ là con số mà thôi, không phải sao?

Trình Thiến Tây nghe vậy, bất mãn chau mày nói: 'Sầm tiểu thư, tôi mong cô hiểu, tôi quan tâm không phải là Quý Dương sẽ yêu ai mà là ai mới có thể giúp đỡ nó trên con đường tương lai sự nghiệp!'

'Bác gái, theo như cháu biết, Quý Dương từ sau khi tiếp quản Cung thị, hiệu quả kinh doanh của Cung thị chỉ có tăng không giảm, việc kinh doanh càng làm càng lớn, chẳng lẽ bác cho rằng Quý Dương sẽ nghe theo cách sắp xếp của bác sao? Theo năng lực của anh ấy, cháu tin Quý Dương không cần phải có bất kỳ người nào hỗ trợ thì sự nghiệp mới vững vàng được. Hơn nữa Quý Dương cũng không phải đứa trẻ, anh ấy muốn làm gì cháu nghĩ bác chắc chẳng có cách nào nhúng tay vào!'

Càng nói chuyện với Trình Thiến Tây, Sầm Tử Tranh càng có cảm giác đồng tình với Cung Quý Dương, cô nói với giọng kích động.

Có một người mẹ như vậy sao? Đó là cách thương con của bà đó sao?

Trình Thiến Tây nghe cô nói vậy, trên mặt ý cười càng sâu, bà lắc đầu, tự châm cho mình một tách trà khác, nói: 'Không, Sầm tiểu thư, tôi nghĩ cô hiểu lầm ý của tôi rồi!'

Đặt tách trà xuống, trong mắt bà chợt lóe lên một tia tinh quang, bà chậm rãi n nói: 'Đúng vậy, nếu tôi muốn nhúng tay vào việc của Quý Dương thì rất khó nhưng cô thì khác, nếu như cô chủ động rời khỏi nó, tôi nghĩ Quý Dương rồi sẽ tiếp nhận sự sắp xếp của tôi thôi.'

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.