Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 252: Chương 252: Tham gia dạ tiệc (8)




Là Liên Kiều! Cô đang híp mắt cười thật quỷ dị.

Mà mặt Lăng Thiếu Đường thì … kinh ngạc ngoài sức tưởng tượng!

‘Sao em lại vào đây?’

Liên Kiều bụm miệng cười, thong thả nói, ‘Tại sao em lại không thể vào đây? Lăng Thiếu Đường …’

Cô đẩy người về phía hắn, cười xấu xa, ‘Câu này là em hỏi anh mới đúng nha, anh … sao lại vào đây?’

‘Em …’ Lăng Thiếu Đường càng lúc càng cảm thấy không đúng, ngay cả bầu không khí cũng hết sức khác thường.

Đúng lúc này, Liên Kiều bất thình lình nâng điện thoại lên, ấn chụp vài lần.

‘Em đang làm gì vậy?’ Lăng Thiếu Đường cảm thấy sau lưng lạnh buốt.

‘Ồ, em chỉ muốn lưu lại bằng chứng mà thôi, oa, anh thật ăn ảnh nha!’ Liên Kiều hào hứng vẫy vẫy điện thoại, ánh mắt lóe lên một tia đắc ý.

‘Lưu lại chứng cứ? Em …’ Lăng Thiếu Đường nhất thời hoang mang, không nói hai lời bước nhanh ra cửa, ngẩng đầu nhìn …

Rõ ràng là biển báo phòng vệ sinh nữ!

Trời ạ …

Hắn vừa bước vào … phòng vệ sinh nữ?

Không đúng nha, lúc hắn bước vào, bên trên rõ ràng là ký hiệu phòng vệ sinh nam kia mà …

Nhất định là Liên Kiều giở trò quỷ, từ đầu đến cuối đều là cô …

Thật là nha đầu quỷ!

Lăng Thiếu Đường lửa giận bừng bừng vừa mới định đẩy cửa phòng vệ sinh vào tìm cô tính sổ thì chợt cảm thấy không thỏa đáng, hắn như vậy lại xông vào nhà vệ sinh nữ thì …

Đang suy nghĩ thì cửa phòng chợt mở ra, Liên Kiều nghiêng đầu ra nhìn về phía Lăng Thiếu Đường, cười gập bụng.

“Ha ha….”

Cô vừa cười vừa chỉ về phía hắn, “Chẳng lẽ anh còn muốn vào lần nữa sao? Ha ha….”

“Đáng chết! Em dám tính kế anh?” Lăng Thiếu Đường không ngờ mình lại bị một cô nhóc chơi xỏ, chuyện này sao có thể chứ?

Liên Kiều cười đến sắp đứt hơi.

“Không được cười nữa!”

Lăng Thiếu Đường kéo cô qua một bên, tức tối hỏi: “Bảng đánh dấu trên cửa là em đổi phải không? Còn có acid trong bình xà phòng, toàn bộ đều là em làm sao?”

Liên Kiều cố nén cười, trả lời hắn: “Anh thật thông minh!”

Lăng Thiếu Đường quả thật bị chấn động rồi, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị ai chơi xỏ đến mức này, tuy nói Cung Quý Dương là người nghịch ngợm nhất thích đùa bỡn nhất trong số bốn người bọn họ nhưng hắn trước giờ chưa bao giờ dùng thủ đoạn…. trẻ con nghịch ngợm như thế này.

“Liên Kiều, em cũng to gan thật, vì chỉnh anh mà tự mình lén chạy đến phòng vệ sinh nam sao?” Hắn còn chưa tiêu hoá nổi cơn tức thì nhưng đồng thời cũng ngoài ý muốn hết sức đồng tình với Ngạn Tước…

Liên Kiều vẫn còn tức cười, không dễ dàng gì mới nhịn xuống được, chạy vội ra….

“Ha ha… Lăng Thiếu Đường, anh thật ngốc nha, vừa nãy anh vào là nhà vệ sinh nữ mà, ha ha…..”

“Gì chứ?” Lăng Thiếu Đường giật mình.

“Không tin anh nhìn xem….” Liên Kiều bình thản chỉ tay về một phía. Lăng Thiếu Đường nhìn theo hướng tay cô chỉ….

Một cô gái xinh đẹp đang hướng về phía đó đi đến, trong một khoảnh khắc nhìn thấy Lăng Thiếu Đường ở đó, trên mặt rõ ràng là bất ngờ và sợ hãi.

Đầu Lăng Thiếu Đường không tránh khỏi một cơn choáng váng, hắn không nói gì thêm, trực tiếp kéo Liên Kiều đi về một hướng khác.

Trời ạ, Lăng Thiếu Đường chưa có lúc nào bê bối như vậy!

“Liên Kiều….”

Hắn nghiến răng nói: “Có phải trước tiên em đem đổi hai bảng hiệu của phòng vệ sịnh nữ và nam với nhau rồi cố tình đổi rượu lên áo anh, biết rõ anh sẽ vào nhầm phòng vệ sinh sau đó lại còn dùng acid làm hỏng áo của anh không? Em thật… quá đáng mà!”

Liên Kiều xua tay: “Không, đó còn chưa hết đâu….”

“Em còn muốn thế nào nữa?” Lăng Thiếu Đường quả thật không tưởng tượng nổi Ngạn Tước ở bên cạnh cô lâu như vậy làm sao mà còn sống đến bây giờ, nếu như là hắn, không bị nữ ma đầu này chọc tức chết thì cũng là bị chỉnh tức chết lâu rồi!

Liên Kiều ung dung vẫy điện thoại về phía hắn….

“Thấy điện thoại của em không, bên trong chụp mấy tấm hình làm bằng chứng anh xông vào nhà vệ sinh nữ đó, đường đường là tổng tài của Lăng thị tài phiệt lại xông vào phòng vệ sinh nữ lúc ban đêm, còn làm cô gái như em hoảng sợ, hô hô…. Cái tin này nhất định sẽ sốt dẻo lắm đây!”

“Đáng chết….” Lăng Thiếu Đường quả thật tức chết rồi. Hắn vậy mà hết lần này đến lần khác rơi vào bẫy rập của một cô nhóc, mà nguyên nhân chỉ bởi vì hắn… quá khinh địch!

“Nói đi, em muốn thế nào?” Người ngu hơn nữa cũng có thể nghĩ ra tất cả những chuyện cô làm đều là có ý đồ.

Nụ cười của Liên Kiều càng sáng lạn, “Ừ, không hổ là người của tứ đại tài phiệt, kẻ biết điều mới là tuấn kiệt nha!”

“Là ‘Người thức thời mới là trang tuấn kiệt’ !” Lăng Thiếu Đường cắn răng nhả ra từng chữ.

Mắt Liên Kiều loé lên một tia cảnh cáo….

“Anh ên biết hậu quả một khi em phát ra những tấm ảnh này nha!”

“Được được được, em muốn nói thế nào tuỳ em. Nói đi, muốn gì!” Hắn quả thực bị nha đầu này đánh bại rồi.

“Đơn giản thôi, trước hết… anh phải xin lỗi em!” Liên Kiều một bộ “cây ngay không sợ chết đứng” nói.

“Anh xin lỗi em? Có nhầm lẫn gì không đó? Là em chỉnh anh trước….”

Lời của Lăng Thiếu Đường còn chưa nói hết thì đa thấy Liên Kiều vẫy vẫy điện thoại, hắn đành nuốt xuống….

“Được được, anh xin lỗi em, là anh không đúng!” Hắn liền rất thức thời, nói xin lỗi.

Liên Kiều thoả mã gật đầu, “Ừm, nói…. Mình sai ở đâu!”

Hả?

Lăng Thiếu Đường ngây ngốc tại chỗ. Đáng chết! Hắn làm sao biết mình sai ở đâu chứ? Hắn đã làm gi sai đâu chứ?

Liên Kiều nghiêng đầu nhìn hắn…

“Lăng Thiếu Đường, anh ngay cả mình sai ở đâu cũng không biết sao? Vừa nãy ai nói em trẻ con hả? Là ai cười nhạo em không thể cưỡi ngựa hả? Là ai nói em dùng từ không đúng hả? Lại còn “tám” chuyện em bị đánh nữa hả?”

Một tràng buộc tội, từng câu từng chữ hướng về Lăng Thiếu Đường.

Lần này thì Lăng Thiếu Đường ngây ngốc thật sự rồi…. hắn cuối cùng đã hiểu, lòng dạ đàn bà rốt cuộc là hẹp hòi đến đâu, những chuyện lông gà vỏ tỏi vậy mà cô toàn bộ đều ghi nhớ trong lòng…

Trời ạ….

Hắn đầu hang, nhẹ lắc đầu, “Liên Kiều, OK, anh xin lỗi em, anh không nên nói em như vậy, vậy được rồi chứ?”

“Vậy còn được!” Liên Kiều cười càng tươi.

“Vậy hình chụp đó…. Ách, có thể xoá đi được chưa?”

Lăng Thiếu Đường dè dặt hỏi lại, chỉ sợ cô cao hứng đem hình đó đi truyền ra ngoài thật…

Hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.