Tại Mỹ:
Nana: trùi ui chán chết rùi mấy bà có còn trò gì nửa để chơi hay ko ? tui bùn sắp phát khùng òi
Rannie mặt mày bí xị: hết rùi , những trò mình có thể chơi được phá được tụi mình đã chơi qua hết rùi
Ariel : thui đi máy bà đừng có than thở nữa được hem? thà ngồi nghĩ cách náo để chơi còn hay hơn a
Bỗng nhiên Nana hét lên , rùi mắt sáng rỡ nhìn sang hai con bản thân yêu của mình.
- Tui nghĩ ra mình nên làm gì òi
Rannie ' Ariel mừng húm : làm gì ?làm gì ?nói lẹ
Nana nở một nụ cười tinh quái và nói: tụi mình sẽ về Đài Loan
Rannie và Ariel há hốc nhìn Nana: về Đài Loan?
Ariel: nè bà nói nhầm hay tụi tui nghe nhằm vậy? Bà có biết về Đài Loan là chuyện lớn thế nào ko?
Rannie: phải đó, muốn về đó còn khó hơn lên trời làm sao mà về được ?
Ba cô gái mỗi người một suy nghĩ rồi đột nhiên Nana búng tay cái chóc: bây giờ tui với mấy bà về xin papa đi nếu ko được thì chỉ cònmột cách thui
- Cách gì? - Rannie và Ariel đồng thanh
Nana nở một nụ cười bí hiểm rồi kéo hai con bạn lại to nhỏ một hồi khálâu rùi cả ba cùng phá ra cười một nụ cười đầy nguy hiểm
Rannie cao giọng : cứ vậy mà làm đi nha tới lúc đó thì .. hehehe (trui ui sắp có chuyện òi)
+ Nhà của Nana:
- Papa con có chuyện muốn nói papa nghe nè - Nana vừa nói vừa cười nhìn ông Chu với ánh mắt long lanh
- Chuyện gì nói đi! Lần này lại muốn gì nữa đây?
- Hihihi sao papa biết hay dza?
- Còn ko biết tính con nữa sao? Nào có gì thì nói mau ba còn nhiều việc lắm
- Papa lúc nào cũng công việc công việc ko à - nó vừa nói vừa phụngphịu- chuyện là vầy , tụi con định xin papa cho tụi con về Đài Loan họccó được hông papa?
- Không được - papa của nó trả lời một cách dứt khoát mà ko hay rằng congái yêu của ông đang mếu mếu sắp khóc ( trùi ui ss nhà ta mà khóc cáigì , ss nhà ta đang giả vờ làm nũng đây mà)
- papa à Đài Loan thì có gì mà ko tốt chứ, con qua bên đó có thể tiếptục học mà với lại về đó có anh hai nữa. Anh hai có thể lo cho con màcó gì đâu pa , cho con đi đi pa , người ta thường nói đi cho biết đóbiết đây mà . Chẳng lẻ cả anh hai pa cũng ko tin tưởng hay sao? Chocon đi đi , con hứa là ko quậy đâu mà- nó sổ một tràng làm cho papa nócũng phải phát hoảng
- Anh hai con thì dĩ nhiên pa tin nhưng con thì pa ko tin với lại anhcon còn nhiều việc ở bên đó lắm ko có thời gian đâu mà chăm sóc cho con.
- Con lớn rồi mà con có thể tự chăm sóc cho mình - nó cố gằn dùng hết sức bình sinh để thuyết phục papa nó
- Thôi đi bản thân con còn lo ko xong kìa , ở nhà ko nói năng gì nữa hết.
Ba nó nói xong rồi bỏ đi một mạch để lại nó một cái nhìn cảnh cáo nhưngpapa nó nào có hay đâu tụi nó đã chuẩn bị kế hoạch hết rùi nên việcthuyết phục này bị thất bại cũng nằm trong dự đoán của tụi nó. Đợi khipapa nó ra khỏi nhà , nó tức tốc bay tới bàn điện thoại gọi cho haiđông minh của mình.
- Alo! dạ cho cháu xin gặp Rannie
- Tui đây nè! Bên bà sao rồi?
- Thất bại rùi, còn bị nghe giảng một trận nè , bên đó sao rồi?
- Tui cũng có hơn gì bà đâu , bây giờ tính sao?
- Tính gì nữa bây giờ theo kế hoạch thôi ,nhưng để coi bên Ariel thế nào đã
- Uhm được òi nhưng tui nghĩ chắc cũng ko mấy khả quan gì cho lắm đâu mình nên chuẩn bị hết đồ đạc đi là vừa.
- Biết òi, nhưng lấy càng ít đồ càng tốt tụi mình đang chạy nạn chứ ko phải đi chơi bình thường như người khác
- Ok bây giờ tui gọi cho Ariel còn bà thì chuẩn bị mọi thứ đi nha .
- Bye bye- nói rùi Nana cúp máy bay thẳng lên phòng chuẩn bị mọi thứ cho cuộc đào tẩu của mình
Cuộc nói chuyện của Rannie và Ariel cũng đang bắt đầu
- Là tui đây Rannie đây bên bà sao rồi Ariel? Tui với Nana thất bại rùi
- Tui chưa kịp nói hết câu papa tui đã đành đoạn trả lời là không rùi (tội nghiệp ss )
- Vậy tối nay lúc 11g bắt đầu hành động theo kế hoạch nha?
- Ok nhưng tui chưa kịp chuẩn bị gì cả mà- chị Ariel ngây thơ hỏi
- Bá làm ơn dùm tui lần này ko giống những lần trước mình đi du lịch đâunên càng gọn càng tốt , tốt nhất đem theo những gì quan trọng thôi quầnáo thì lấy vài bộ rồii sang đó tha hồ mà bà mua- Rannie nha ta sổ 1tang làm chị Ariel ko biết nói gì hơn ngoài chữ Uhm
- Được òi !được òi! Bà làm gì dữ vậy , tối nay mình gặp lại nha.
- Uhm! Tối nay tui và Nana đến đón bà
- Bye bye tối gặp giờ tui đi chuẩn bị đồ đây
Tối hôm đó khi mọi vật đã chiềm sâu vào trong bóng đêm , môi người đangsay giấc thì tại ba ngôi biệt thự đã có mấy bóng đen từ trong nhà đi ranhưng nói chính xác hơn là ko phải đi ra mà là trèo ra . Các côphải trèo tường ra để tránh gây tiếng động làm mọi người trong nhà phảithức giấc. Hành động của họ phải nói là thần ko biết quỷ kohay.Rannie va Nana ngồi taxi đến biệt thự nhà họ Lâm để đón Ariel .
Trong khi đó Ariel thì đang vừa đừng ngủ vừa đợi hai cô bạn mình đếnđón ( ma ơi giờ phút nì mà ss nhà ta còn có tâm trí để ngủ nữa chứ).Đang dựa cột đèn mơ màng từ đàng xa Ariel thấy cóa ánh sáng đèn xen laođến.
Nana: Nè lên nhanh đi
Ariel cho hànnh lí mình vào cốp xe rùi lật đật chui vào xe. Vừa vàotrong thì Ariel đã bị Rannie và Nana thay phiên nhau chọc
Rannie: Tui bái phục bà luôn a trong lúc nguy hiểm vậy mà bà còn có tâm trí để ngủ nửa hay sao?
Nana: Bà ko biết Ariel nhà ta sao? Dù gặp hoàn cảnh nào vẩn có thể ngủđược hay sao? Chẳng những vậy tui chỉ sợ có thể nằm thấy một giấc mơluôn a!
Nói rồi cả hai cùng phá ra cười để mặc cho Ariel đang hờn dỗi hai con bạn đang chọc quê mình
- Hai bà quá đáng quá con người ai mà chẳng cần ngủ chứ , tui cũng đâu ngoại lệ đâu ?
Thấy Ariel sắp nổi giận hai người kia mới chịu buông tha . Bỗng như sực nhớ điều gì Ariel quay sang hỏi bạn:
- Mình đi vậy rồi nhà đâu mà ở?
- Ở nhà mình- Nana đã giải đáp thắc mắc cho cô bạn ngây thơ của mình
Nhân vật mới:
Ken Chu : Anh trai của Nana , là mộtngười điềm tĩnh trong công việc nhưng chuyện gì là có liên quan đến emgái mình là anh ko còn điềm tĩnh được nữa.
Vỹ Luân : Chị hai của Rannie, là vợsắp cưới của Ken hiện đang làm việc ở Anh quốc, nếu Rannie lém lĩnh baonhiêu thì chị dịu dàng hiền lành bấy nhiêu , hiểu ý người khác.
+ Tại nhà họ Chu ở Đài Loan:
Nana vui mừng la lên : Cuối cùng cũng về nhà rồi ôi sướng mê ly
Rannie nhăn nhó nói: Nè bà có vui đi nữa thì cũng phải phụ tụi tui xách hành lý vào nhà đã chứ
- Oh sorry tui quên mất , bà để tui xách cái đó cho- Nana cười tươi nhìn Rannie
- Ủa mà sao hôm nay nhà thấy lạ quá vậy?- Nana cứ nhìn lom lom cửa nhà mình
- Hey bà đừng có nói là bà lộn nhà rồi nha ? - Ariel trợn to mắt nhìn con bạn
- Ko phải, ý tui là mọi thường cửa nhà đều đóng kín mít ruồi bay vàocũng ko lọt mà sao hôm nay lại có thể để cửa mở như vậy?- Nana ra chiềuthắc mắc
- Hay là có ma? - Ariel sợ sệt hỏi
- Ma cái đầu bà , chẳng lẽ - Rannie cốc đầu Ariel một cái đau điếng rồi nhìn Nana với ánh mắt nghi ngờ
- Thui vào đi rồi biết liền chứ gì - Nana hí hửng vừa lôi hành lý vàovừa nói với hai con bạn - chưa gì mới về mà đã cóa trò để chơi rùi ( máơi ss nhà ta ko bit sợ hau seo?)
Tra chìa khóa vào mở cửa thì 3 cô mới biết là cánh cửa đã bị khóa trái rồi ko thể dùng chìa khóa để mở được.
Rannie lo lắng hỏi: Tính sao đây? nếu ko vào được chẳng lẽ đứng đây hoài sao ?
- Bà yên tâm đi có tui ở đây bảo đảm bà ko có ở ngoài đâu mà lo - Vừatrấn an bạn Nana vừa bấm vào mật mã của khóa tự động , chưa tới ba giâycánh cửa đã được mở ra
- Sao hả? Bà thấy tay nghề tui thế nào? - nghênh bộ mặt đắc thắng lên Nana hỏi Rannie
- Mấy bà cho tui xin đi giờ này mà còn vậy nữa sao? còn ko mau vào nhàà? - Ariel phá tan bầu ko khí ghê rợn mà hai con bạn tạo ra rồi đẩy đồđạc vào nhà
Vừa bước vào nhà ba người ai nấy cũng sữngsốt , mắt chữ A mồm chữ O nhìn nhau há hốc nhìn quanh căn nhà. Mọi vậtquý giá trong nhà tự nhiên ko cánh mà bay
- Trời ơi có ai giải thích cho tui chuyện này ko vậy? - Nana kinh hoàng nhìn ngôi nhà yêu dấu của nó
Đang trong giây phút sững sờ thì Soảng tiếng vỡ đồ phát ra từ trênlầu đã đánh thức ba cô gái . Tức thì ba cô phóng nhanh lên phòng .Tiếng vỡ đồ phá ra từ phòng trưng bày đồ cổ , khi đến nơi thì 3 cô gáilặng lẽ theo dõi một sự việc đang diễn ra trước mắt họ.
Một cô gái trạc hai mươi mấy tuổi đang lui cui gom mấy bình đồ cổ chovào trong túi mà ko hề hay rằng có sự hiện diện của chủ nhân căn nhà.
- Ariel bà ra ngoài gọi điện thoại báo cảnh sát đi ở đây để tụi tui lo cho - Rannie nói nhỏ với Ariel .
Còn Nana thì tiếp tục quan sát xem cô gái đó giở trò gì mà dám vào nhàcô trộm đồ. Như chợt nhớ ra cô vội vàng lôi trong giỏ của mình ra mộtcái máy quay phim quay lai hết mọi hành động của tên trộm .
- Bà làm gì vậy? - Rannie thắc mắc hỏi
- Bà ko thấy sao hỏi tui , muốn bắt trộm cũng cần phải có bằng chứngchứ- Nana trả lời bạn mà ko quên tiếp tục công việc của mình
Được một lúc như đã có đầy đủ chứng cứ nên Nana đã cất chiếc máy quay vào giỏ trở lại.
Đột nhiên Nana lên tiếng làm cho tên trộm cũng phải giật mình quay lại
- Cô còn quên chưa lấy chiếc bình cổ đời nhà Trần giá trị liên thànhđấy- vừa nói vừa cười làm cho Rannie cũng ko hiểu Nana đang tính giởtrò gì
- Cô.. cô là ai? Tại sao cô vào được đây? chẳng phải tui đã .- tên trộm lắp bắp hỏi Nana như hiều ý nên bình thản trả lời
- cô định nói là cửa đã bị khóa trái làm sao mà tôi có thể vào đúngvậyko?- Nana nói rồi cười khẩy nhìn thẳng vào mắt tên trộm mà nói- Côcũng to gan quá ha dám vào nhà này để mà trộm ?
Nghe đến đây cô gái kia càng xanh mặt, thở ko ra hơi hỏi lại Nana một lần nữa:
- Thật ..ra ..cô ..là.. ai ?
- Tôi a`? Tôi là chủ nhà này như thế được chưa?- Nana nhướng mắt trả lời cô gái kia
- Nói láo , chủ nhà này là một chàng trai chứ ko phải là cô- cô gái kia vẫn ko tin lời Nana
- Thế ko phải chủ nhà thì làm sao tôi biết mật mã mở cửa để vào?- Nana vẫn điềm nhiên trả lời
Đến nước này thì cô gái kia ko còn lời nào để mà nói nữa . Còn Ranniethì thầm phục con bạn trông lí lắc vậy mà xử sự điềm tĩnh thiệt( heheheanh em giống nhau muh)
Rannie cất giọng nói : Cô còn ko mau để những gì cô ăn cắp được vào chỗ cũ à? hay là muốn tôi đưa cô ra cảnh sát cô mới chịu?
NGhe thế cô gái kia khúm rúm lôi tất cả những gì trong chiếc túi ra đặtvào chỗ cũ. Sau khi vật hoàn cố chủ xong thì cũng vừa lúc Ken về đến. Anh hết sức ngạc nhiên vì những sự việc đang sảy ra trước mắt anh.
- Chuyện này là sao vậy hả?- Ken quay qua hỏi em gái mình
Không trả lời câu hỏi của anh mình Nana nói với cô gái kia bằng giọng sắc lạnh:
- Cô theo tôi xuống phòng khách
Nói rồi nó đi một mạch xuống để lại cho anh nó biết bao điều ngơ ngác .
- Đi thôi anh Ken- Rannie vừa nói vừa lôi Ken đi theo
Sau khi mọi người đa an tọa hết rồi Rannie mới nói
- Bây giờ cô hãy khai ra sự thật đi
Trước mặt mọi người như thế này cô ta ko còn gì mà có thể che giấu nữacả . Cô ta đã kể hết sự thật và mong được tha thứ.Nhã Trúc thật ra saoem lại làm như vậy? - Ken nhìn nó trân trối
- Anh hai à anh nói cho em biết cô gái này là ai được ko? - Nana chiếu đôi mắt to tròn nhìn anh mình
Ken giọng trầm ấm bắt đầu kể lại mọi chuyện cho 3 cô gái nghe.Anh vàNhã Trúc tình cờ gặp nhau thôi . Chuyện là hôm đó sau khi tan sở về ,đang chuẩn bị quẹo cua vào đường XXXX thì anh vô tình đụng trúng một côgái , đó chính là Nhã Trúc . Ken hốt hoảng chạy xuống xe xem cô gái cóbị sao ko thì thấy cô gái đã ngất xỉu trước xe của mình rồi . Không còncách nào khác nên Ken đã mang cô gái ấy về nhà sức thuốc và băng bó chocô ấy . Trong khi băng vết thương cho cô gái lạ Ken hết sức ngạc nhiênvì trên người cô gái này ko chỉ có một vết thương mà còn có nhiều vếtthương khác nữa , mới cũng có mà cũ cũng có . Đợi khi Nhã Trúc thức dậyKen mới bắt đầu hỏi cô .
Sự thật nhiều lúc làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ , ba Nhã Trúc mấtsớm nên mẹ cô phải vừa làm cha vừa làm mẹ đi làm mọi viêc để kiếm tiềnnuôi sống hai chị em cô . Rồi có một ngày , cái ngày làm thay đổi toànbộ cuộc đời của ba mẹ con cô là khi mẹ cô quen với một người đàn ôngkhác kể từ ngày ba cô mất đi. Chẳng bao lâu mẹ cô tái hôn với người đànông đó , người ta thường nói ở lâu mới biết lòng người quả thật kosai. Ban đầu khi đến với mẹ cô ông ta là một người đàn ông tốt về mọimặt nhưng khi đã trở thành người nhà với ông ta thì ba mẹ con cô mới vỡlẽ ra ông ta chẵng những ko tốt mà suốt ngày rượu chè , cờ bạc be bét.Cứ ngỡ ông ta sẽ mang lại hạnh phúc cho mẹ cô nhưng đằng này mẹ cô cònphải làm việc gấp mấy lần hồi đó để có tiền nuôi ông ta , nhìn mẹ càngngày càng héo hon Nhã Trúc thương mẹ lắm nhưng cô ko biết làm cách nàogiúp mẹ cả vì lúc đó cô và em gái còn quá nhỏ . Cho đến một ngày mẹ côsức cùng lực kiệt rồi ra đi vĩnh viễn để lại hai chị em cô trên cõi đờinày . Sau khi tốt nghiệp trung học do ko chịu nỗi những lời sĩ vả củabố dượng nên cô đành thôi học và đi xin việc làm . Có nhiều người bảorằng Tại sao hai chị em cô ko bỏ đi mà cứ phải sống như vậy? đâuphải cô ko nghĩ tới chuyện đó đâu nhưng bây giờ trời đất rộng lớn biếtđi đâu về đâu? Chính vì thế mà hai chị em cô nhịn nhục chịu đựng . Đếnmột ngày sau khi đi làm về đang chuẩn bị cho bữa tối thì cô nghe tiếngđập đồ ngoài phòng khách , bố dượng cô lại say sưa trở về xin tiền cô.Nhưng lần này cô lại nói với ông là dượng hãy tự đi tìm việc làm điđừng như thế nữa , uống rược với bài bạc đâu phải là một việc tốt gìđâu, tiền này còn để đi chợ nữa lần trước lãnh lương con có đưa chodượng một ít rồi mà . Không xin được tiền mà còn bị dạy đời lão ta nổiđiên lên dùng roi da quất vào người cô túi bụi . Mặc cho cô van xin cỡnào ông ta cũng ko dùng tay mà còn ra tay ác độc hơn , chịu ko nổi nêncô mới xô lão ta ngã rồi chạy ra đường . Trong lúc này mọi vật trưốcmắt cô quay vòng vòng như chong chóng bỗng nhiên cô thấy có một thứ ánhsáng chiếu vào mắt mình rồi cô ngất đi ko còn biết gì nữa. Sau khi tỉnhdậy cô đạ thấy mình đang ở trong một căn phòng y như phòng của một côcông chúa , xung quanh toàn là một màu trắng tinh khiết. Đó là cuộc gặpgỡ ngoài ý muốn của cô và Ken.
- Rồi sau đó thì sao? - Ariel nôn nóng hỏi
Sau sự việc lần đó Ken vì tội nghiệp cô nên đã nhận cô vào giúp việcnhà dùm mình , nhờ những lời động viên của Ken nên cô đã cùng em gáimình dọn ra ngoài ở.Từ đó Nhã Trúc làm người giúp việc cho Ken đến naycũng mấy tháng rồi.Nghe xong câu chuyện Nana lấy chiếc máy quay phimtrong túi ra mở lên cho mọi người xem rồii nhìn Nhã Trúc hỏi:
- Chuyện này là sao? Nếu tôi đem cuốn băng này giao cho cảnh sát thì cô nghĩ mọi việc sẽ như thế nào?
Nhã Trúc sợ hãi nói mà ko còn mặt mũi nào nhìn Ken:Xin lỗi em ko cố ýđâu , em xin anh Ken à nếu em ko làm vậy thì em gái của em sẽ gặp nguyhiểm , anh hãy hiểu cho em.
- Thật ra sao em phải làm vậy hả? việc đến nước này mà em định che dấu nữa sao?-Ken nghiêm nghị nhìn Nhã Trúc
- Mấy hôm trước ông ta có đến tìm em , ông ta hiện đang thiếu nợ ngườita ông ta nói nếu em ko đưa tiền cho ổng, ổng sẽ cho người bắt em gáiem ra tiếp khách . Em đã nghĩ hết mọi cách rồi nhưng ko còn con đườngnào nên em mới làm như vậy thôi. Em xin anh , xin anh đừng bắt em đếncảnh sát- Nhã Trúc vừa nói mà nước mắt rưng rưng
Ken thấy vậy cũng ko biết nên xử thế nào cho phải đành lên tiếng nói:
- Trộm là do ba đứa bắt , nấy đứa muốn xử sao thì tùy anh ko có ý kiến
Ba cô gái vô cùng ngạc nhiên về quyết định của ông anh mình , họ nhìnnhau ko biết làm thế nào cho phải thì ngay lúc đó Rannie lên tiếng hỏi :
- Bố dượng cô thiếu nợ người ta bao nhiêu?
Nhã Trúc bất ngờ trước câu hỏi của Rannie nhưng cũng e dè trả lời: tổng cộng là 4 triệu đài tệ.
Nghe được câu trả lời từ Nhã Trúc Rannie, Ariel và Nana cùng nhau imlặng ko ai nói lời nào cả. Thấy thế Nhã Trúc mới bạo gan đánh tiếngtrước : tôi biết con số đó ko phải là con số nhỏ nhưng ..
Chưa kịp nói hết câu thì đã nghe tiếng xe cảnh sát đã đến ,mặt Nhã Trúcbây giờ tái xanh như tàu lá chuối , tay chân bủn rủn ko nói nên lời.
- Bộ mấy đứa báo cảnh sát đó hả? - Ken nhìn 3 cô hỏi
- Thì ban đầu bọn em tưởng cướp vào nhà nên mới báo ai dè thui để em ra giải quyết cho- Nana nói rồi đi thẳng ra cửa
Bên ngoài xe cảnh sát đã chờ sẵn , khi Nana bước ra thì có một anh cảnh sát đến gần nói:
- Ban nảy chúng tôi được tin là nhà này có trộm đột nhập nên mới đến đây- anh ta nói mà mắt ko rời khỏi Nana
- À chỉ là hiểu lầm thui , làm phiền các anh tới đây tôi ngại quá- Nananói mà ko quên tặng kèm cho anh cảnh sát một nụ cười chít người ,mặc dù trong lòng cô đang phát ói
Nana cầm một ít tiền nhét vào tay tên cảnh sát và nói: Các anh hãy cầmđi uông nước đi nha , thật ngại quá . Nói xong cô đóng cửa đi vào đểcho gã cảnh sát phải tiếc nuối nhìn theo ngẩn ngơ
Vừa vào trong Ken đã hỏi:
- Sao rồi? Đám cảnh sát đi chưa?
- Chắc đi rồi
Nana chiếu tia nhìn sang Nhã Trúc , suy nghĩ một lát rồi lên tiếng:
- Hai bà nghĩ sao?
- Tùy bà đi bà cứ quyết định tụi tui sẽ ủng hộ - Rannie và Ariel đồngthanh- Được ! Vậy thì cô- Nana vừa nói vừa quay sang nhìn Nhã Trúc- kểtừ ngày mai khỏi cần đến đây làm nữa
Mọi người ai cũng kinh ngạc trước quyết định của nó. Ken như ko tin vào tai mình nên mới hỏi lại:
- Em nói gì? Vậy chuyện này tính sao?
- Chuyện này đến đây kết thúc- Nó phán một câu ngắn gọn nhưng cũng làm tan đi nỗi lo của mọi người trong phòng
- Cô ko truy cứu nữa à , nói vậy là tui ko phải bị bắt đúng ko?-NhãTrúc nhìn nó mà ko khỏi ngỡ ngàng , cứ tưởng đâu nó sẽ bắt cô chứ
- Bộ cô muốn tôi truy cứu lắm à? Nếu ko phải vì thương em nên cô mới ăn cắp đồ tôi đã tống cô cho cảnh sát nãy giờ rồi.
Nói rồi Nana nhướng mắt hỏi Rannie và Ariel:
- Hai bà có đồng ý quyết định này hông?
- Tuyệt! - Cả hai đông thanh tập hai
- Đây là một quyết định hết sức sáng suốt- Ariel bồi thêm
- Dĩ nhiên rồi tui muh- Nana vênh mặt trước lời khen tặng của Ariel( ui lúc nước sôi lửa bỏng thế mà ss còn vô tư thế?)
- Thôi được rồi mọi chuyện đến đây chấm dứt đi- Ken lên tiếng để kéo côem mình xuống vì giờ này Nana bay cao quá òi- Á mấy đứa cũng đi vềphòng tắm rửa đi tối nay anh sẽ làm việc với ba đứa.
- Hixhixhix khổ tới nơi rùi- Nana than vãn
- Amen-Ariel vừa nói vừa làm dấu thánh khiền Rannie và Nana ko khỏi phìcườiMọi việc được giải quyết êm xuôi thì 3 người ai về phòng nấy. Saukhi tắm táp sạch sẽ các cô đánh một giấc ko còn biết trời trăng gì nữa.
Đến 7g tối, người thức dậy đầu tiên làAriel nguyên nhân là vì đang ngủ thì cái bụng yêu dấu của cô biểu tình liên tục. Cô lọ mọ thức dậy rồi sang phòng Rannie với đôi mắt còn mơmàng ngáy ngủ.Mười lăm phút sau ở phòng của Rannie:
- AAAAAAAAAAAAA!- Rannie hét thất thanh
- Bà làm gì mà la dữ vậy ,làm như tui là ma ko bằng- Ariel mặt bí xị
- Hỏi bà giật mình tỉnh dậy mà trông bộ dạng của bà như thế ko la mới lạ a
Thì ra là sau khi sang phòng của Rannie vì còn buồn ngủ nên cô ko đánhthức Rannie mà ngồi yên ở đó nhìn Rannie chằm chằm. Còn Rannie đangchuẩn bị trở mình thì cảm thấy như có ai đó đang nhìn nên mở mắt ra xemthì thấy mặt Ariel chần dần ngay phía trước, tóc tai xõa dài mà cònngồi trong chỗ tối nữa hỏi ai mà ko la lên vì kinh hoàng chứ ( tui mànhư dzay chắc xỉu tám lớp we).
Tiếng la của Rannie đã đánh thức luôn Nana đang ngủ ở phòng bên ( đúnglà một mủi tên bắn 2 con nhạn mà ss Ariel hay thiệt) rồi cô cũng lậtđật chạy sang xem chuyện gì sảy ra.
- Bà làm gì mà vào phòng tui vậy?- Rannie cau có hỏi
- Tại tui đói nên mới qua phòng bà xem bà dậy chưa rồi cùng xuống ăn- Ariel lí nhí trả lời
Nghe đến đây Nana chịu ko được mà bật cười ngặt nghẽo nói với Ariel:
- Hahahaha! Cũng may bà ko sang phòng tui hahahaha- Nana cười tới chảy nước mắt
Tức thì cô đã nhận được cái nhìn hình viên đạn của Rannie nên im bặt. Bỗng cửa phòng xịt mở, Ken ló đầu vô bảo:
- Ko có chuyện gì chứ? Nếu mấy đứa dậy rồi thì xuống ăn tối luôn
Ken nói xong rồi bỏ đi, Ariel cũng lon ton chạy theo (ui vì ss đóimuh)Nana và Rannie cũng phải lắc đầu chào thua con bạn trẻ con của mình.
+ Tại phòng ăn:
Vừa ngồi xuống ghế 3 cô gái đã bị Ken hỏi tội :
- Ba đứa ngon lành quá ha ? Dám trốn nhà mà đi cơ đấy- Ken vừa nóivừa cười cười rồi chuyển sang giọng nghiêm nghị - Nói mau làm cách nàomà ba đứa trốn qua được chẳng phải nhà có vệ sĩ canh chừng hay sao màcó thể trốn được?
Thấy Ken nổi giận nên các cô đành phải nói thật hết đầu đuôi câu chuyệnkể cả việc làm cách nào để đào tẩu. Khi nghe câu chuyện phiêu lưu của ba đứa em nghịch ngợm Ken cũng giơ tay đầu hàng luôn. Anh ko ngờchúng dám trèo cửa sau mà trốn đi.
- Anh hai à cho tụi em ở đây nha! Tụi em sẽ ko có quậy anh đâu- Nanabắt đầu giở trò làm nũng vì cô biết anh hai cô rất thương cô nên chắcchắn ko bao giờ nói chữ không với cô đâu .
Và quả thật chiêu này của cô rất có tác dụng , chưa đầy năm phút mà Ken đã xiu lòng .
- Tuyệt đối ko được quậy à nha !- Ken cảnh cáo
- Ui! Anh hai vạn tuế , iu anh hai nhất nhất lun- Nana cười toe toét
- Có anh rễ như anh thì sướng ngất trời- Rannie tâng bốc Ken lên làm anh sướng phỗng mũi.
- Anh Ken là tuyệt nhất- Ariel cũng hùa theo
Ken sướng mê li nhưng cũng ráng gượng nói:
- Thui thui ba đứa này hôm nay cho anh đi đĩa bay như vậy là được rùi.
- Nhưng về phía phụ huynh thì sao hả anh?- Rannie có vẻ ko yên tâm
- Đừng lo anh sẽ giải quyết cho - Ken trấn an Rannie vì biết mấy cô nhỏ cũng lo lắm
- Yeah ! - ba cô nhảy cẫng lên sung sướng
- Anh sẽ sắp xếp trường cho mấy đứa học- Ken nói làm cắt ngang niềm vui của ba nàng
- Uhm !nhưng phải có kèm theo điều kiện- Nana nở nụ cười nham hiểm với anh mình
Ba người kia trố mắt nhìn Nana nhà ta lom lom ko hiểu cô nàng định bàytrò gì nữa đây. Ken cảm thấy nhức đầu tới nơi nhưng vì qua thương emgái nên anh đành cười trừ trước những hành động quái gở của ba cô nhóc
Nana bắt đầu tằng hắng giọng rồi nói:
- Thứ nhất là khi đi học em ko muốn đem theo vệ sĩ , Ok?
- Được
- Thứ hai tụi em sẽ đi bộ hay đi xe bus tới trường , OK?- Nana lém lĩnh nói
- Tại sao? Hãy cho anh lí do đi- Ken khó hiểu trước những yêu cầu của em gái mình
- Lí do rất đơn giản vì em ko muốn gây sự chú ý với lại em cũng muốnthử cảm giác cùng bạn bè ngồi xe bus tới trường là như thế nào- Nanathản nhiên trả lời câu hỏi của Ken
- Đúng rồi , từ nhỏ tới giờ tụi em chưa biết đi xe bus công cộng là thếnào- Rannie hí hửng trả lời thêm- ko biết nó có vui hem ha?- Nó nói màmắt sáng rỡ
- Như vậy mới có cảm giác là đang đi học chứ- Ariel cũng tán đồng ( ui nhà giàu nói chuyện có khác).
- Thui thui được rùi thật hết cách với mấy đứa- Ken lắc đầu chào thua
- Cuối cùng là điều quan trọng nhất, đó là ko được cho ai biết thânphận thật sự của tụi em , em ko muốn cho ai biết hết- Nana tí tởn vừanói vừa cười một cách mãn nguyện
- Được , nhưng cũng phải cho anh biết lí do- Ken lần này như đuối trước những điều kiện của con em siêu nghịch của mình
- Lại cần lí do nữa à?- Nana hỏi ông anh iu dấu
- Phải- Ken đáp gọn
- Em muốn người khác nhìn em cũng như những người khác mà thôi, em muốnmọi người chơi với em vì em là em chứ ko phải vì em là một đại tiểu thư, em ko muốn núp bóng hào quang của gia đình nếu tình bạn đến với nhauchỉ vì hai chữ giàu- nghèo thì tình bạn đó ko chân thật- Nana sổ mộttràng làm Ken cũng phải há hốc mà nhìn vì anh ko ngờ em gái mình lại cóthể nói ra những lời như vậy
- Hồi đó lúc còn ở bên Mỹ mọi người chơi với bọn em là vì nhìn vào giacảnh của bọn em , nó thật giả tạo , tụi em muốn có những người bạn theonghĩa thật sự- Rannie buồn buồn kể lại
- Anh hiểu rồi ba đứa đi nghĩ sớm đi- Ken nói xong rồi bỏ lên lầu. Tộinghiệp ba cô nhỏ anh ko ngờ ba cô em mình lại phải chịu áp lực như thếkhi ở trường
Thấy ai cũng im lặng nên Ariel lên tiếng :
- Ngày mai đi shopping ko? Cũng phải mua quần áo để mặc chứ
- Ok- Rannie và Nana đồng thanh
- Gì chứ đi shopping là ok liền- Nana reo lên
- Sẵn mua sách vở chuẩn bị nhập học luôn- Rannie nhắc nhở hai cô bạn
- Ok quyết định vậy đi- Nana tán thành
- Vậy giờ thì đi ngủ nha- Ariel nói rồi chạy tót lên phòng
- Good night- Rannie
- Uhm !good night- rồi Nana cũng về phòng
Sáng hôm sau tại trung tâm mua sắm Sky:
Ba cô gái xinh tươi với ba sắc màu khác nhau đang thu hút sự chú ý củamọi người. Ariel trong bộ váy màu xanh lá tràn đầy sức sống. Rannie thìmặc chiếc váy màu trắng tinh khiết . Cuối cùng là Nana xuất hiện trongchiếc váy màu vàng năng động. Cả ba người, ba phong cách khác nhau nhưba cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích . Khi bước vào khu mua sắmcác cô trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người.
Trong khi đó trên lầu hai của trung tâm cũng xuất hiện ba chàng bạchmã hoàng tử đang làm xôn xao trái tim nhiều cô gái.Ba người họ chínhlà ba cậu ấm của Tam đại gia tộc: Dason, Mike và Joseph. Tại sao họ lạicó nhã hứng tới đây? Vì những cô bồ mới của họ muốn mua sắm để chiềulòng người đẹp nên ba chàng mới vác tấm thân ngọc ngà đến đây chứtrong lòng đang buồn đến phát chán vì phải dành thời gian vào cái tròdạo chơi của mấy nàng.
- Nè hai người ko cảm thấy mệt vì cái tró mua sắm vớ vẩn này à?- Mikehỏi 2 thằng bạn mà mặt mày nhăn nhó như ăn phải ớt vứa dứt lời thì:
- joseph à em khát nước quá à mình đi uống chút gì đi nha- Cô người yêu của Joseph nũng nịu năn nỉ anh
- Vậy à ! Thế chúng ta đi uống nước nha cưng? - giọng joseph ngọt xớt,rồi anh quay sang hai thằng bạn - Tao đi tí rồi trở lại ngay hẹn nhauở đây, OK?
Nói xong joseph khoát eo người yêu đi một nước bỏ mặt Mike và Dason đứng đó. Thấy vậy Mike cũng muốn chuồn :
- Vậy tao cũng đi đây mày ở lại vui vẻ nha , gặp nhau sau ở đây
Dứt lời Mike cùng cô bạn gái tóc hết sức sành điệu của mình bỏ đi ,giờ đây chỉ còn lại Dason và Amy- cô bạn gái mới quen cách đây ba ngàycủa anh (hixhix công nhận mí ông nì kinh thiệt)
Trở lại với ba cô gái đáng yêu của chúng ta, bây giờ họ cũng đang ở lầu hai của khu mua sắm
- Đi ăn trước - Ariel gân cổ lên nói
- Ko , đi sắm quần áo trước- Rannie cũng ko chịu thua
- Đi ăn- Ariel phùng má lên
- Đi sắm quần áo- Rannie vẫn ko chịu thua
Thế rồi mùi thuốc súng nồng nạc bốc lên làm Nana cũng kinh sợ vội giải vây để dập tắt ngòi nổ của hai con bạn ngang bướng
- Hai bà làm ơn thôi dùm cho tui nhờ , đây là chỗ đông người đó . Nhưvầy đi nha, Ariel, bà đói thì cứ việc đi mua thức ăn.Còn Rannie, bàmuốn mua sắm quần áo thì cứ đi . Khi mua xong thì 1 tiếng sau chúng tatập trung tại đây. Mấy bà thấy như vậy được hông?
- Uhm - Rannie và Ariel đồng thanh
- Được cứ vậy mà làm đi, nghe hai bà tranh cãi tui cũng sắp phát khùng
Nana vừa nói hết câu thì đã ko thấy bóng dáng hai người kia đâu nên cũng đi vòng quanh xem hàng( ui trình độ mí ss nì ghê we)
Sau khi ăn uống no say với người yêu, Joseph chuẩn bị đứng lên để tínhtiền thì PHẶP nguyên một cây kem bay thẳng vào khuôn mặt đẹp đẽ củaanh. Máu nóng dâng trào anh định quay lại xem ai mà gan to thế thì nghe:
- Trời ơi! Tiêu cây kem của tui òi- Ariel nhìn cây kem nằm chễm trệntrên khuôn mặt Joseph mà tiếc hùi hụi- Anh đi mà mắt để trên trời à?!
Vừa quê vừa tức Joseph quát:
- Cô làm mặt tui như vậy , tui còn chưa tính sổ với cô mà cô dám
- Hứ! Anh làm rớt cây kem của tui, tui chưa bắt anh đền là anh may lắm rồi- Ariel cũng ko vừa đã vội chặn họng anh lại
- Cô cô cô dám xem tui ko bằng cây kem rẻ tiền này à? Joseph giận run người
- Trong mắt tui anh chẳng đáng là gì cả( hixhix câu nì shock nặng òi)
Nói rồi Ariel bỏ đi ko thèm quay lại đề nhìn mặt Joseph giờ đây đỏ như trái cà chua:
- Cô ngon lắm , tui mà gặp lại cô thì cô chết chắc- Joseph hầm hầm đi vào toilet trước ánh mắt khiếp sợ của cô bạn gái
Ariel đến tìm Nana, vừa đi mà cô vừa tiếc cây kem
- Tên ôn thần đó làm mình ko được ăn kem , tức quá mà , gặp lại nhất định sẽ cho hắn biết tay.
Rannie mặt mày tươi rói hết dạo cửa hàng này rồi đến cửa hàng khác trêntay cô nàng giờ đây đã có tới hai túi chiến lợi phẩm. Mãi mê đi xemquần áo do ko để ý mà cô đã va vào người khác , hai túi đồ vì sự vachạm này mà rơi tứ tung xuống đất ngay cả cô cũng bị ngã chỏng chơ nhìnrất tội nghiệp.Đang lui cui đứng dậy thì Bốp đầu cô đập trúng đầucủa người ban nãy,vừa mới té xong chưa kịp ngồi dây mà bây giờ lại bịđập trúng đầu đau điếng người nên cô đâm ra quạu
- Chết cái đầu của tui òi, nè đi đứng phải coi chứ!
- Way! Cô nên nhớ tui là nạn nhân của cô nha, con gái gì mà .-Nạnnhân của Rannie là Mike , anh chành đã bị đau còn nghe chửi nên tức tốiquát lại
- Tui sao? anh con trai mà đi ko biết nhìn đường à? anh cũng có lỗi vậynếu anh chịu nhìn đường thì đã né được òi- Rannie gân cổ lên cãi ( Mikegặp ss la tiêu òi)
- Cô Cô cô sao mà ăn nói ngang như cua vậy?- Mike tức xì khói
- Ây da mới té có một cái thui mà đã cà.. cà cà lăm rồi à- vừa nóiRannie vừa bắt chước điệu bộ của Mike để chọc quê anh- đẹp trai mà càlăm gái nó ko có ham đâu hahahaha. À! Quên cho anh biết là tui ko thíchcon cua đâu tui thích con ghẹ hơn a hahaha.
Nói rồi Rannie bỏ đi ko kịp cho Mike nói thêm lời nào. Chưa bao giờ anhcóa cảm giác bị sĩ nhục như vậy , ko có cô gái nào dám nói với anhnhững lời như thế cả vậy mà cô gái này là người đầu tiêm dám xem thườnganhVề phần Nana sau khi hai cô bạn đi rồi thìcô cũng bắt đầu dấn thân vào cuộc mua sắm của mình. Lướt một vòng rồicô cũng dùng lại tại quầy trang sức ngắm nhìn chiếc vòng cổ hình mặttrăng màu tím được viền rất đẹp bằng những viên ruby vàng càng làm nổibật nét thanh mảnh của chiếc vòng.
Suy nghĩ một hồi cô quyết định mua thì:
- Làm ơn lấy cho tui xem chiếc vòng đó- Nana hết sức ngạc nhiên vì cóngười lại mua cùng lúc với mình nhưng vì quá yêu thích chiếc vòng nêncô cãi bừa với chàng trai kia
- Tui tới trước chứ bộ nên chiếc vòng này tui mua
- Ai chứng minh ? Tui cũng thấy nó từ hôm qua nè vậy nên người mua nóphải là tui mới đúng- chàng trai cũng ko chịu thua- với lại người yêutui cũng rất thích nó
- Anh .!- Nana tức lắm nhưng cũng nghênh mặt lên nói- vậy chúng ta nhờ anh bán hàng này phân xử nhé?
- Được thôi ! - chàng trai gật đầu đồng ý
Nana nở nụ cười nham hiểm vì cô biết đối thủ của mình đã sập bẫy nhưng vẫn vờ nói:
- Dù kết quả có ra sao anh cũng ko được lật lọng nha?
- Quân tử nhất ngôn- anh chàng mạnh miệng nói
- Ọe anh mà là quân tử hả? Nếu như ai cũng là quân tử kiểu như anhthì quân tử thật sự chết hết rồi . Lúc đó con gái chúng tui thà cắnlưỡi chết đi còn sướng hơn là phải lấy quân tử dỏm các anh- Nanacười chế giễu
- Cô cô ngon lắm - vừa nói anh chàng vừa di dí ngón tay vào mặt Nana
- Dĩ nhiên, bây giờ bắt đầu nha- nói rồi Nana quay sang anh bán hàng vànói với giọng ngọt ngào nhất và ko quên tặng cho anh ta một nụ cười mêhồn- Anh hãy phân xử xem ai là người thích hợp mua chiếc vòng này hả?(ss nhà ta có biệt danh là Mạch Nha Đường đương nhiên nụ cười cũng ngọtchít người òi)
Không cần suy nghĩ nhiều, anh bán hàng đã vui vẻ phán gọn :
- Chắc chắn là cô gái dễ thương này rồi
- Yeah ! Thắng òi- Nana nhảy cẩng lên như con nít vì vui sướng
- Như vậy thật gian lận, cô thừa biết anh ta sẽ xử cho cô thắng vậymà - chàng trai bất bình trước phân xử của người bán hàng
- Nếu anh đã biết thế thì lúc đầu sao còn đấu với tui? Rõ là đại ngốc -Nana đã ko kịp để anh nói hết câu rồi vênh mặt lên thách thức( ui má ơiss nói shock we)
- Cô . xem như lần này cô may mắn , nhưng sẽ ko có lần sau đâu- anh tức trước thái độ ngạo nghễ của cô
- Ko phải là may mắn mà là thật sự anh ko đấu lại tui, hahaha- Nana cười đắc thắng
Sau khi thanh toán cho chiếc vòng xong, Nana vờ đung đưa nó trước mặtchàng trai để khiêu khích anh. Tức lắm chứ nhưng vì đã nói là ko ăngian nên anh đành nuốt cục tức vào bụng. Bỗng từ phía sau vang lên:
- Dason - Mike và Joseph đang gọi tên anh và họ đang từ từ tiến về chỗ của hai người
Cũng trong lúc đó thì:
- Nana !tụi này mua được nhiều lém nè!- Ariel và Rannie hí hửng nói và lao tới chỗ cô
- Tại sao lại là anh/cô? - 4 người há hốc mồm nhìn nhau đồng thanh
- Bộ 4 người quen với nhau à?- Nana ngạc nhiên hỏi
- Không- 4 người đồng thanh tập hai
- Vậy đã sảy ra chuyện gì à?- Dason hỏi tiếp
- Uhm- đồng thanh tập ba
- Ko ngờ lại gặp cô- Joseph vừa nói vừa nhìn Ariel với ánh mắt thích chí
- Gặp tên ôn thần như anh quả là xuối quẩy- Ariel nhìn Joseph với anhnhìn căm hờn( bà Ariel này cũng kinh thật vì ko đc en kem muh thế đóa)
- Cô ..- Joseph tức cứng họng ko nói được lời nào
- Đúng là xui xẻo mà- Rannie lẩm bẩm
Nhưng ko ngờ những lời nói đó Mike đã nghe thấy và :
- Cô nói cái gì? nói lại xem?- Mike tức tối nhìn Rannie
- Hứ !Nói thì nói bộ sợ anh sao. Tui nói gặp lại anh ko biết anh lạiđem tai nạn gì nữa đến cho tui đây- Rannie cũng ko vừa đáp lại
Nói rồi cô và anh cùng nhìn nhau nảy lửa. Thấy tình thế ko ồn nên :
- Mà mày mua được gì rồi hả Dason?- Joseph quay sang hỏi thằng bạn của mình để giải vây cho không khí lúc nì
- Mua được gì đâu bị người khác cướp mất rồi- Dason trả lời rồi nhìn sang Nana như ám chỉ điều gì
- Ăn nói đàng hoàng nhé ,vẫn còn nhân chứng , vật chứng đấy, cần cho xem lại ko? - Nana cũng chẳng vừa trả đũa
Ba cô gái và ba chàng trai khoanh tay trước ngực mà nhìn nhau bằngnhững cái nhìn dao búa. Không khí giờ đây nồng nặc mùi thuốc súng. Cứthế hai bên kình nhau tóe lửa, được một hồi lâu Rannie mới lên tiếng:
- Về thôi ! Lần sau đi nhớ coi ngày nha!
- Uhm lần sau tui ko muốn gặp phải ôn thần như thế đâu- Ariel tiếp lời
- Làm mất nhã hứng mua sắm rồi- Nana than thở - lần khác quay lại vậy
Nói là làm, ba cô gái bỏ đi nhưng ko quên để lại cho các chàng trai của chúng ta những cái lườm ,nguýt dài cả cây số.
- Thui anh ơi! Hạng người như thế mình chấp làm chi- một cô bạn gái, có lẽ là người yêu của một trong ba anh lên tiếng.
- Im ngay!- ba người đồng thanh hét lên làm cho các cô phải khiếp sợ
- Thù này ko trả thề ko cua gái - Dason lớn tiếng nói
- Đúng , nếu gặp lại phải cho họ biết tay- Mike cũng tức giận ko kém
- Phải cho họ muốn sống ko được mà chết cũng ko xong- Joseph tiếplời( ui mí ông nì cũng ko phải hạng vừa , sắp cóa chiến tranh òi)
Ba chàng nhìn theo bóng ba cô gái khuất dần mà tức cằm canh. Họ đànhtrở về nhà với một bụng tức chờ ngày gặp lại để trả thù, rửa nhục.Khivề đến nhà ba cô gái tập trung tại phòng Nana rồi bắt đầu kể cho nhaunghe về cuộc đụng độ bất ngờ của mình:
- Tại hắn ta mà tui hem được en kem tức quá- Ariel vừa nói vừa đập tay thình thịch vào gối
- Bà còn đỡ hơn tui, chẳng những ko mua được đồ mà còn bị té đau nữa .Ui cái đầu iu quý của tui!- Rannie vừa nói vừa xoa xoa đầu mình
- Bà nói lại đi! Bà ko mua được đồ à ? Thế cái đống này là gì vậy? -Nana nói , tay chỉ thẳng vào hai túi đồ tổ bố mà Rannie rinh từ khu muasắm về
- Hihihihi . nhưng chuyện tui bị té là thiệt à- Rannie nhìn con bạn cười cười
- Tại ba ông tám đó mà bọn mình mới ra nông nổi này nè, lần sau đừng đểtui gặp bằng ko tui sẽ ko tha cho hắn đâu- Nana kiên quyết nói mà đôimắt ngập tràn lửa hận thù ( tụi nghiệp ghia 3 anh đẹp zai thế muh bịnoái là ông tám )
- Đúng vậy - Ariel và Rannie đồng thanh
- Nhưng tui nghĩ chắc hem cóa lần sau nữa đâu- Rannie vừa nói vừa lắc đầu ngoày ngậy( hem dám đâu ss ui sẽ gặp dài dài đấy)
Lửc giận hừng hực trong phòng thì may thay lúc này có một vị cứu tinh đi vào gỡ rối cho mọi người
- Anh đã nộp đơn nhập học cho ba đứa rồi đó, ngày mai bắt đầu đi học nha- Ken nói và quay sang ba đứa em dặn dò
- Ngày mai?- cả bọn trợn to mắt nhìn Ken
- Uhm có gì ko?- Ken hỏi
- Dạ ko nhưng sao sớm vậy?- Nana trả lời và hỏi thay hai cô bạn mình luôn
- Vậy mà sớm, mấy đứa vào học trễ hơn người khác hai tuần rồi đó, chơibấy nhiêu đủ rồi- Ken la ba cô- Nhưng yên tâm đi, anh đã bảo hiệutrưởng cho ba em học chung với nhau rồi đừng lo, nhóc!- Anh cười và nóivới em gái
- Thank you anh hai, anh quả là hiểu ý tụi em - Nana nói xong bay lại và hôn anh mình một cái chóc
Ken đi rồi, ba cô gái tiếp tục ngồi đó để buôn chuyện đến tận 12g đêm. Thấy cũng đã khuya nên Rannie lên tiếng giục:
- Thôi cũng khuya rồi hai bà cũng nghỉ sớm đi mai còn đi học nữa đó
- Ừ! Sáng mai dậy sớm nha!- Nana nói xong rồi phi thẳng lên giường trùm nềm ngủ
Mọi người giải tán , ai về phòng nấy. Có lẽ do quá mệt mỏi với nhữngchuyện sảy ra ngày hôm nay nên giấc ngủ đến với các cô rất nhanh chóng
Sáng hôm sau:
- Dậy đi bà! Hôm qua ko biết ai bảo hôm nay phải vậy sớm vậy mà sang nay lại là người dậy trễ nhất à- Rannie nói móc
- Tui biết òi mà mí bà cằn nhằn mãi . Xuông trước đi rùi tui xuống liền- Nana còn ngái ngủ đáp
- Năm phút nữa mà bà ko xuống đừng trách tụi tui ra tay độc ác- Rannie phán một câu xanh rờn
Nana lập tức bay vào toilet vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo với mộttốc độ tên lửa vì nóa biết tính con bạn đã nói là làm. Vừa xuống tớiphòng ăn Nana đã nghe
- Mấy đứa vào trường rồi nhớ ghé qua phòng hiệu trưởng một tí nha- Ken dặn dò kỹ lưỡng
- Tụi em biết roài- Ariel trả lời mà khuôn mặt tươi như hoa
- Chưa đi học mà anh đã lo vậy rùi à? - Nana bước tới bàn ăn nói
- Dặn vậy đó mà còn có đứa gây chuyện mới ghê ấy chứ- Ken trêu lại
- Anh ..nể tình anh đã giúp đỡ em ko tranh cãi với anh nữa- Nana đuối lí
- Bà ăn lẹ đi còn đi nữa trể xe tui cho bà đi bộ bây giờ- Rannie dọa cô nàng
- Uhm!..ừ ..ừ ui .ăn anh em o .ò .ui em i ây- Nananghe Rannie hù nên vội vàng ngốn một đống thức ăn vào miệng rùi nói (nguyên văn là : từ từ tui ăn , anh em no rồi tụi em đi đây)
- Đi cẩn thận đó- Ken nói vớii theo( đúng là ông nì iu em ghê)