Tự Do Tự Tại

Chương 1: Chương 1: Giới thiệu




Hạnh Nguyên là một cô gái kỳ lạ. Lý tưởng khác biệt. Quan niệm khác biệt. Lối sống khác biệt.

Hạnh Nguyên sống theo ý mình, bản tính phản nghịch từ khi sinh ra. Vẻ ngoài cô xinh đẹp giống như một nữ thần nhưng tính cách quái gỡ khiến người sinh hận nhưng lại không thể không yêu.

Bình Phàm là một chàng trai hoàn mĩ. Dung mạo tuấn tú. Học vấn uyên bác. Tính tình ôn hòa.

Bình Phàm sống theo bản năng, mong muốn ấm áp, mong muốn bình phàm. Anh độc lập và quyết đoán, tôn trọng cuộc sống, tận hưởng cuộc sống. Anh là mẫu người khiến người ta hâm mộ đến mức muốn chết đi, đầu thai chuyển kiếp lại một lần.

“Em đừng mãi khóc. Anh thật sự không quen.”

“Vậy anh hôn em, em sẽ không khóc nữa.”

“Thành giao!”

Cô như một đóa hoa căng tràn nhựa sống. Cô đưa anh đến những khoảng trời khác biệt, những cung bậc cảm xúc khác biệt.

Họ cùng nhau ngã người giữa thảo nguyên bao la, chìm vào đại dương sâu thẳm, leo lên đỉnh Everest chọc thủng trời cao.

Trước khi gặp cô, anh chưa từng nghĩ tới việc làm thử những điều đó, cuộc sống của anh đã đủ bận rộn rồi. Nhưng kể từ khi gặp cô, mọi thứ đều thay đổi. Anh chợt phát hiện anh không bận như anh vẫn tưởng. Anh còn đủ thời gian để nghĩ đến cô. Còn đủ thời gian để đi theo cô đến cùng trời cuối đất. Còn đủ thời gian để vì cô mà nổi giận, mà cười, mà suy tư. Rồi khi anh để mất cô, anh lại chợt phát hiện một sự thật mà anh không nguyện tin tưởng. Để mất cô, anh cảm thấy cuộc sống rất không chân thực. Để mất cô, anh liền không còn gì cả.

“Em nhất định sẽ sống thật lâu, thật lâu.”

“Tại sao?”

“Vì nếu em đã chết thì anh không thể còn sống được.”

“Anh không tin.”

“Anh chắc chứ?”

“Em nhất định phải sống thật lâu, thật lâu.”

“...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.