Tự Em Sẽ Mạnh Mẽ

Chương 2: Chương 2: không nhận ra....




Ngày 2/12... hôm nay là ngày mà cô trở về thành phố... Phải, cô muốn trở về là vì cậu, vì cậu mà cô đã phải cố gắng đậu ngôi trường có tiếng ở nước Pháp này. Sau khi đã hoàn thành khóa học của mình, cô trở về thành phố... đúng như lời hứa của cậu và cô.....

Chuyến bay có vẻ rất nhanh, chập tối cô đã trở về... cô vui mừng nhìn tp, nơi mình sống đã thay đổi rất nhiều, không biết ba mẹ cô sao rồi, ngày mai cô sẽ về thăm liền ^^ ahii~ à đúng rồi còn cậu ấy nữa chứ, cô rút tấm ảnh trong túi sách ra, nhìn một lát rồi cười cười hạnh phúc ko biết cậu như thế nào rồi Huy^^? nói xong cô men theo con đường se se lạnh đến khách sạn để ngủ qua đêm...

Đang đi thì cô thấy có một người con trai đang đi cùng hướng với cô, tay cậu ta cầm một hộp quà đẹp ơi là đẹp. Có gì đó rất lạ ở đây, cô cảm thấy ng con trai đang đi trước mặt cô là ng rất quen thuộc cực quen luôn í!! Quen quá, hay lại hỏi cậu ta tên dì :)) nghĩ xong cô chạy lại đứng trước mặt cậu làm cậu có phần hơi ngạc nhiên Hửm? Cô ta là ai phiền phức! Cậu định bỏ đi thì cô nói to:

-Cậu kia!! Câu là ai vậy!!

- cô khùng à! Câu đó tôi hỏi cô á, đi đường rảnh lắm hay sao mà chặn tôi- câu nói 1 cách lạnh lùng pha chút tức giận

- Cho tôi hỏi 1 câu được không ?

- Gì?

-Cậu tên gì vậy, tôi thấy cậu rất quen á- cô ngu ngơ hỏi trước mặt cậu

- Huy! Xin lỗi nhưng tôi không quen cô- cậu đinh bỏ đi thì tay cô nắm lại áo cậu.

- Có phải là Phạm Vũ Minh Huy không?!- cô la to trong lòng rất hạnh phúc.

-sao... sao cô biết dc? - cậu ngạc nhiên

- Hân Hân nè, cậu không nhớ à:)) cô cười rồi ôm lấy cậu.

- Bỏ ra! - Cậu lớn tiếng đẩy cô mạnh ra đến nỗi cô té xuống đất tôi không quen cô, cô nhầm người rồi!

- Cậu... có giữ cái nơ không?

- Nơ nào? Tôi không biết! Phiền cô biến cho!- cậu nói to từng chữ

-Ơ ...- tim cô thắt lại người con trai cô từng cố gắng chăm chỉ để học, hay cùng cô chơi, bây giờ trở về thì lại xua đuổi cô... lời hứa năm xưa cậu mang vào thùng rác hết rồi à.... sao cậu nhẫn tâm thế.....

- Ba cậu là Phạm Minh Vũ đúng không?- cô cố gắng dò hỏi để chắc chắn đay không phải là ng cô tìm.

-Đúng! Sao?

Đến đây cô tràn trề thất vọng,.... sao lại như thế nhỉ cô ngồi dậy phủ lớp bụi con dính trên quần áo rồi nói với chất giọng nghẹn ngào:

- Chắc tớ nhầm người xin lỗi cậu...- cô cúi gầm mặt xuống.

Từ xa có 1 cô gái xinh đẹp như thiên thần chạy đến...

- Huy ơi em ở đây~~- cô gái kia vừa kêu vừa chạy đến cậu

- Nhi lại đây^^- cậu cười tươi và nói với cô gái kia

Cô nhìn cô gái ấy, cô nghĩ đây chắc là bn gái của cậu đây rồi, phải chăng cậu định tặng cô ấy món quà này.

- Ủa ai vậy anh? - Cô gái ngây thơ hỏi

- người ta lộn ng ấy mà- anh nhìn cô khinh bỉ

-ồh

Cậu lạ quá?? Sau 10 năm không có cô cậu bị sao vậy..? Cậu bé hoạt bát, quậy phá đâu rồi? Cậu lạnh lùng, ác độc thế? Cô thật ngốc mà.... lời hứa tận 10 năm ấy ai mà nhớ, chỉ mình cô mang hy vọng viển vông ấy thôi. Cô ngước mặt lên nhìn cậu nói:

- Huy cậu thực sự không nhớ tớ à? Thôi cũng không sao..... chúc cậu hạnh phúc...- cô nghẹn ngào cố gắng rặng từng chữ ra, nói xong cô quay đi... bóng lưng nhỏ nhắn cúi xuống ... có ai biết rằng đằng sau đó là cả một bầu trời nước mắt.....

Tim cậu chợt nhói lên lạ thường... cậu nghĩ là không có gì mà phớt lờ qua... Nhi nhìn 1 cách khinh bỉ rồi quay sang nắm tay cậu đi.....

Buổi tối lạnh giá... một cô gái đang vừa đi vừa khóc trên con đường vắng vẻ... trời đột nhiên đổ mưa to... nặng trĩu từng hạt... như lòng cô......

Ht chương 1

Chúc m.n đọc vv :* ahihihi iu lắm ~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.