Tư Hôn Chi Boss VIP Lão Bà

Chương 1: Chương 1: Nử cẩu tử.




Một chiếc xe màu đen dài phóng nhanh vào kho, sau đó cố định dừng lại, một người đàn ông dẫn đầu xuống xe, đem cửa xe mở ra, sau đó cung kính lùi sang một bên.

Ngay sau đó một nam nhân bước xuống, không chút lưỡng lự, ngẫn đầu lên liền hướng tới thang máy mà đi, hắn hành động quả quyết, hơn nữa không có thói quen chờ đợi.

Phía sau tất cả mọi người điều nhỏ bước đuổi theo, sau đó bước vào thang máy, vị trợ lý trẻ tuổi bên cạnh lúc này mới mở miệng, “Tứ ca, bức ảnh tạm thời đã được ngăn cản lại, nhưng chúng ta cũng không thể xác định được bênh ngoài trang web có phải cũng lấy được, đây nói cho cùng là liên quan đến chuyện riêng tư của ngài, người xem…..”.

Nét mặt nghiêm nghị xem qua, như đang ngẫm ngĩ, trong thang máy đông đúc nhưng ít người chú ý, phản chiếu qua gương một khuôn mặt anh tuấn dễ nhìn, nam nhân duỗi tay ra, bên cạnh trớ lý liền tranh thủ kẹp văn kiện giao vào tay hắn.

Giản Trì Hoài thông thả mở ra, nhìn vào bên trong có vài bức ảnh.

Nhìn thấy hình xăm giống nhau rõ rệt, Giản Trì Hoài nâng tầm mắt, càng phát ra nét mặt lạnh lùng.

Hắn đương nhiên nhận ra được, cái này hình xăm là của ai, lại là hoa văn nằm ở nơi nàotrên người hắn.

Mà nếu muốn chụp lại ảnh, thì phải đem quần của hắn lột xuống.

Bên cạnh người của hắn có lòng tốt nhắc nhở, “Tứ ca, ngài tối hôm qua có phải là đi đến nơi không nên đi?”.

Giản Trì Hoài dọc đường điều nghĩ đến chuyện tối hôm qua, hắn lườm đối phương một cái, đem văn kiện cắp dùng sức ném đến tay người nọ, “ảnh chụp là như thế nào có”.

“Sau khi sàng lọc mục giải trí, chuẩn bị ngày mai lên trang đầu của báo, nghe nói là tin tức có một không hai, chỉ là bọn họ không biết ông chủ sau lưng là ngài..…”.

“Mai mà việc này chỉ ở bên trong, ảnh chụp đã bị ngăn lại..…”.

Trong khi nói chuyện, cửa thang máy đã mở ra, Giản Trì Hoài lại đứng yên tại chổ không nhúc nhích, cửa mở thì bênh ngoài gió thừa dịp chen vào, quấn quanh sườn vạc áo gió của hắn, trực tiếp bay lên, chậm rãi mà rơi, nam nhân đôi mắt sáng lên tia ưu ám, “Trần, ngươi tối hôm qua theo ta ở cùng một chổ, ngươi đi hảo hảo điều tra thêm vụ nuông chiều, tổng giám đốc lạnh lùng thiếu dạy dỗ( chổ này ta hoàn toàn không dịch được mong các nàng thông cảm, chỉ biết là hắn ta mơ mơ hồ sũng nịch 1 cô gái rồi bị chụp lại mà cả hắn cũng không biết người kia thật là ai ”.

“Vâng”.

Cùng lúc đó, việc tìm kiếm bên dưới bộ giải trí cũng cực kỳ náo nhiệt.

Hai bên bốn mươi nữ tổng biên tập cố sức tân bóc Chử Đồng, “Thật sự là tốt lắm, ảnh chụp cô điều mang đến đầy đủ, nhân tài a, nhân tài a, phải trọng dụng bồi dưỡng”.

Chử Đồng được tâng bốc lùi về phía bàn, nàng một dáng vẽ gật đầu, “Vì chúng ta làm cuộc tìm kiếm lớn, hết mức rồi sau đó dừng lại a”.

“Có tiền đồ, có tiền đồ” chủ biên chỉ vào ảnh chụp trên máy tính, “Giản Trì Hoài này mặc dù là một giáo sư đại học, nhưng vẻ mặt trí tuệ này, không vào làng giải trí là điều đáng tiết, lần trước lộ ra ảnh chụp hắn nghĩ phép ở bãi cát, như ẩn như hiện hình xâm tạo ra đề tài bạn bè trên mạng cảm thấy hứng thú nhất, cái này tốt lắm, câu đó về hình xăm cuối cùng cũng được khai giải, ngày mai chúng ta hãy chọn tấn công số mục chắc chắn sẽ vèo vèo, nói không chùng còn có thể đứng đầu bảng tin nóng…..”.

“Cái gì” trử đồng đứng thẳng dậy, “Ông đã đồng ý với tôi là coi như cân nhắc sao”.

Chủ biên nhẹ giật mình, suy nghĩ, trong ánh mắt lộ ra một chút khó tin, “cô thật sự nghĩ muốn dời lúc này?”.

“Tôi nghĩ cuộc sống”.

“Đồ đần, quan hệ khoái lạc có cái gì không tốt, cô xem cuộc sống này, người nào thoát không khỏi một chút chơ cháo?”.

“Tôi cảm thấy rất tốt”.

Chủ biên va trạm ánh mắt Trử Đồng, trong vắt và kiên quyết, nên cũng không khuyên nàng nữa, “Trước tiên cầm bản thảo viết cho tốt, như thế nào lại chấn động như thế, ngài mai tôi liền cho cô đi xin”.

“Tốt, cám ơn chủ biên”.

Trước tiên đi lên phòng làm việc chuẩn bị chào mừng sớm, chủ biên đoán tiếp người nổi tiếng đi uống rượu, đem Chử Đồng một thân một mình ở lại, nói là ai cũng không cho đi làm phiền”.

Bên trong phòng làm việc nháy mắt đã yên tĩnh không tiếng động, đã không còn tiếng mỉa mai, ngược lại làm Chử Đồng không quen. Nàng đưa tay gãy gãy tóc, nhưng lại có cảm giác bảng phác thảo này, cảm thấy không thể nào bắt tay làm. Ánh mắt rơi xuốn computer trên màng hình, hình xăm trên bụng giản trì hoài rõ nét lóa mắt, như là giống như cây kim đâm trong mắt Chử Đồng.

Đến sau nữa đêm, mới miễn cưỡng mang bảng thảo viết xong, Chử Đồng lấy xe về nhà, khoảng chừng hai mươi phút sau, xe chậm rãi chạy đến trước một tòa biệt thự.

Chiếu theo giá thị trường lúc này, tòa biệt thự này cũng đủ để Chữ Đồng phấn đấu cả đời, cổng cửa sắt chầm chậm di chuyển, nàng theo bản năng ngẩn đầu lên, đã thấy lầu hai gian phòng đèn vẫn còn phát sáng, phản chiếu bóng của chủ nhân.

Xem ra, hắn còn chưa ngủ.

Dừng xe xong, Chử Đồng bước vào, bóng đen bên cạnh cửa sổ trên lầu hai vẫn không nhúc nhích, nhưng vào lúc này tiếng chuông di động chói tai vang lên làm nam nhân vương tay.

“Này’.

“Tứ ca, đã tra được”.

“Nói”.

“Là chị dâu”.

Nam nhân hạ ánh mắt xuống, nhìn thấy Chử Đồng nhảy nhảy vài cái, nét mặt tung tăng rất rõ ràng dường như vạch trần. Xem ra mấy tấm ảnh chụp kia công lao quả thật không nhỏ, lại có thể làm cho nàng vui vẽ đến thế.

Dung mạo này của nàng cười tươi lên thì ngũ quan càng phát ra sự trong sáng, xinh đẹp, bởi vì thường xuyên chạy tin tức, nên trở thành thói quen, chân mang một đôi giầy thể thao, nhưng mà tốt xấu gì thì dáng người nàng cũng đã cao thanh, không cần làm đẹp cho những thứ dư thừa. Chử Đồng coi chừng bốn phía, nhắc nhở chính mình chớ đắc ý dơ dáng dạng hình ( là hí hững đó),vội vã giấu đi cảm xúc đang bung lên bước nhanh vào bên trong.

Đi vào lầu hai, đẫy cửa phòng ngủ bước vào đã thấy nam nhân ngồi bên cửa sổ, trong tay cầm một ly rượu, bên trong chỉ có một màu tăm tối, Chử Đồng bỏ túi sách xuống, “ Anh còn chưa ngủ a?”.

Giản Trì Hoài quay đầu đi, vẽ mặt mịch mờ môi rung lên nụ cười nhạt,

“Em không thấy sao còn phải hỏi, tôi còn chưa có ngủ?”.

Chử Đồng bị nghẹn họng, “Tôi đi tắm rữa đây”.

“Đợi chút”.

Tim nàng hồi hợp, “Để làm gì?”.

Chử Đồng thấy Giản Trì Hoài đặt ly rượu xuống, chậm rãi đứng dậy, nàng giật mình một cái, nàng không khỏi chột dạ, sẽ không phải là sự việc kia bị bại lộ chứ?.

“Tôi thực rất mệt mõi”, nàng vội vàng nói thêm.

Giản Trì Hoài gật đầu, “Thế, em đi tắm rữa đi”.

Nàng như buông được gánh nặng, chạy nhanh đi lấy quần áo vào phòng tắm rữa.

Chà rữa thân thể một lúc lâu, nàng bước ra gặp Giản Trì Hoài vẫn chưa ngủ như nàng hi vọng, Chử đồng đành phải bất chấp đi tới giường, cuộn mền lại chui vào trong.

Nàng vừa mới phủ xong mền,nhưng không ngờ Giản Trì Hoài lại xốc lên phủ trên đùi của hắn, ánh mắt Chử Đồng đột nhiên hạ xuống, nhìn thấy trên thân nam nhân nay chỉ có một cái quần lót, vẫn là ở dưới thắt lưng, khuông mặt nhỏ nhắn của nàng đột nhiên ửng hồng lên, từ khi kết hôn tới nay, bọn họ vẫn ngủ chung trên một cái giường. Nhưng Giản Trì Hoài không hề chạm qua nàng, đương nhiên nàng cũng sẽ không chủ động chạm vào hắn, hơi thở của Chử Đồng nóng lên, chỉ thấy nam nhân đưa tay chỉ vào phí trước, “Nhìn xem, đây là cái gì?”.

“Tò mò sao?”.

Chử Đồng chuyển động tầm mắt, “Đó là chuyện riêng của anh, có cái quái gì tốt chứ?”.

“Em là vợ của tôi”.

Nàng rét rung, nhìn thấy Giản Trì Hoài một tay chống đở phía dưới, nữa người trên rõ ràng nẫy lên, dựa về phía nàng, Chử Đồng đôi mi thanh tú không khỏi trao mày lại, nam nhân ngủ quan vô cùng tinh xảo, đẹp đẽ áp sát, nàng cũng không cần né tránh, Giản Trì Hoài nói đúng bọn họ là vợ chồng, mặc dù hữu danh vô thực, nhưng cũng không cần phải ngại ngùng đến vậy.

“Tối hôm qua tôi tình cờ gặp một cô gái, rất là phong tình vạn chủng ( lẵng lơ ), tôi ôm nàng, bàn tay chạm đến đa thịt vừa trơn nhẵn vừa mềm mại”.

Chử Đồng cảm giác được tiếng thở hỗn hểnh và mồ hôi lạnh của mình từ gò má chảy xuống bênh hông, “Sau đó thì thế nào?”.

“Sao đó, hình như tôi cởi áo nàng ta ra, còn nàng cởi quần của tôi”.

Nàng hô hấp nhỏ nhẹ không thông, xem ra tối hôm qua hắn còn chưa có sai chết, lại có thể ngay cả những chi tiết này điều có thể nhớ minh bạch, Chử Đồng trừng lớn con ngươi, nam nhân mĩm cười khóe mắt nhìn chằm chằm nàng, dường như kiên quyết muốn từ nàng khai thác ra chút gì, Chử Đồng hoảng hốt, dự định đánh một đoàn phủ đầu đối phương, nàng trưng bộ mặt diễn xuất khoa trương, vươn ngón trỏ, “A……., anh lại có thể…………..”.

Ngón tay bị giữ mạnh mẽ, Giản Trì Hoài nhẹ nhàng dùng sức, Chử Đồng lão đảo hướng xuống phía dưới, hai người gần như đâm vào nhau. Nàng gượng ép che đậy, “Anh còn có quan tâm, tôi tốt xấu gì cũng là vợ của anh, anh lại có thể trước mặt của tôi nói những lời như thế”.

Nói xong lời cuối cùng, âm thanh của Chử Đồng không khỏi nhỏ dần đi, bởi vì nàng cuối cùng ý thức được tư thế của hai người đang đứng đen tối đến cở nào, Giản Trì Hoài hô hấp nóng như lữa bóc ra bên hông nàng, nàng rũ mắt xuống rèm, nhìn đến nam nhân tinh xảo trước mặt áp xát gần mặt (thấy rõ lỗ chân lông),ánh mắt sâu thẳm hẹp dài, mũi cao thẳng, gần như có thể trở thành hình mẫu chuẩn cho các thẩm mỹ viện nổi tiếng, thay ý muốn nói, hắn nếu không phải bởi vì dung mạo xuất chúng, dựa vào thân phận giáo sư đại học, cũng không có khả năng được mọi người biết đến đến tận bây giờ.

“Vợ? bản thân tôi muốn hỏi em, em muốn nhìn tôi, đương nhiên là chổ nào cũng điều có thể xem qua, nhưng em thật sự không cần thiết hóa trang tươi đẹp bôi đậm như vậy, giả bộ là gái hầu rượu tới tiếp cận tôi, em muốn chụp hình xăm của tôi làm cái quái gì”.

Hắn một câu, liền đem suy nghĩ Chử Đồng che dấu vạch trần, nhưng nàng tất nhiên là chết cũng không thừa nhận, sở dĩ không ra tay ở nhà, là bởi vì tính chất chuyện này quá lớn, nàng dứt khoác giương cổ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn quậc cường, “ai chụp ảnh anh?, ai trang điểm tươi mát, không có chứng cớ thì đừng nói lung tung”.

“Theo dõi đã nắm chắc sự tình, cho dù em cố tình tránh né, nhưng mà lại chụp được đầy đủ khuôn mặt em a, Chử Đồng, em thật đúng là khó lường, lấy tin tức khai thác được từ trên người chồng mình? Em muốn làm cái gì? Là muốn đem tôi vạch trần trên trang nhất bảng tin sao?”.

“Tôi cũng vì, không có chuyện gì gả cho tôi, vã lại, không phải chỉ là một hình xăm?Chủ yếu là vì, bọn chúng sẽ cho em đánh mosaic. (cái này bó tay).

“Hừ”. Giản Trì Hoài cười lạnh, “Đổi lại em thử xem?”.

“Chính xác là tôi……….”. Nàng nói sạo, lại tiếp tục nói sạo.

Giản Trì Hoài nới long cánh tay đang nắm chặc tay nàng, liền nhìn nàng một hồi lâu, Chử Đồng trong lòng tràng đầy lo lắng, nam nhân này thường ngày vẫn vô cùng bí ấn, hỷ nộ ái ố cung không tùy tiện biểu lộ ra mặt, nếu muốn từ trong mắt của hắn nhìn ra được chuyện gì, chuyện này so với lên trời còn dễ hơn, nàng kéo căng da mặt, “Anh cũng nói, anh là chồng của tôi, chúng ta cùng nhau vinh nhục đúng không?, tôi như thế nào lại mang ảnh chụp tư mật của anh tiết lộ ra bên ngoài a…….”.

“Em còn ở đó giả bộ ngu ngơ?”.

Chử Đồng không ngờ hắn biết chuyện nhanh đến vậy, liên tục không ngừng xuôi theo, “Đúng’.

“Hài lòng sao?”.

“Tôi không giả ngu ngơ, hằng ngày điều phải theo dõi chuyện sinh hoạt cá nhân của các ngôi sao, tựa như làm trộm”.

Giản Trì Hoài như nghỉ ra cái gì liền gật đầu, sap đó khẽ nhếch môi, “Ngủ đi”.

Ách, chuyện này kết thúc rồi sao?.

Không tin được?.

Hắn có thể nói ra những lời này, rõ ràng là hắn đã nắm chắc được mười phần chuyện này.

Chử Đồng thấy hắn quay lại, vội vàng nôm nấp lo sợ kéo chăn lên, vốn là kịch liệt mệt mỏi, cũng không lâu lắm liền nặng nề tiến vào mộng đẹp.

Hôm sau, Chử Đồng bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nàng lấy mắt nhìn sang, ngồi dậy bắt máy, “Này, chủ biên có chuyện gì?”.

“Thành cái rắm a”, chủ biên thanh âm phát ra to vô cùng hoảng sợ, “Tin tức này còn không lên trang đầu đâu, tin có một không hai bị cướp trước, Chử Đồng, đây không phải là tài liệu một tay cô tìm sao? Con mẹ nó cô trả lại cho người nào?”.

Chủ biên quýnh lên, nói trực thiếp thô bạo, “Cô còn muốn đi dân sinh, hy vọng đắc ý, cô cứ thành thành thật thật đợi, cả đời của cô cứ làm đội chó săn đi!”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.