Cho đến nhiều năm sau,
Hoàng Phủ Ngọc lên ngôi vị hoàng đế, vừa nghĩ tới phụ hoàng mẫu hậu của mình
vài thập niên trước đã ẩn cư, đến thế ngoại đào nguyên thì trên mặt vẫn biểu lộ
ra sự hâm mộ.
Hắn không chỉ một lần nói với mẫu hậu của mình, có những tình yêu không phải
người phàm có thể trải qua.
Tỷ như Hắc Sơn, phụ hoàng từng sai người tìm kiếm nhiều năm, nhưng cho đến lúc
hắn nhập thổ an vi (chôn
cất), vẫn chưa tìm được một chút tin tức về
Hắc Sơn.
Về phần năm đó tại sao mẫu hậu sau bốn năm hôn mê tỉnh lại như kỳ tích, theo
cách nói của phụ hoàng, bởi vì tình yêu của ông với mẫu hậu cảm động đến trời,
mới khiến cho mẫu hậu đã bị thu hồn phách hoàn dương một lần nữa.
Chẳng qua mẫu hậu lại nói là quỷ tố chủ nhân Hắc Sơn, khi nàng hôn mê đã đánh
cược với nàng, hắn cược nhân tính đều là tham lam, sa đọa, không giữ chữ tín,
tình yêu dễ đổi mà ngắn ngủi, nhưng mẫu hậu lại cược nhân tính là tốt đẹp, tình
yêu chân chính sẽ vượt qua mọi thử thách.
Rốt cuộc, mẫu hậu thắng, cho nên được trả về dân gian.
Mặc kệ chân tướng sự tình rốt cuộc như thế nào, cuối cùng, phụ hoàng và mẫu hậu
cũng vui vẻ mà hạnh phúc cùng sống với bọn họ nửa đời sau, kỳ tích như vậy,
thật lâu thật lâu về sau, đã trở thành câu chuyện trong lịch sử Doanh quốc mà
mọi người ca tụng nhất.
Mỗi khi con cháu đời sau của hoàng thất Doanh quốc nhắc tới đôi vợ chồng Tĩnh Đức
đế và Hiếu Trinh hoàng hậu đều nhịn không được dùng bốn chữ chuẩn xác nhất để
hình dung bọn họ, đó là —— Thần Tiên Quyến Lữ!