Tu La Khuynh Thành

Chương 3: Chương 3: Cuộc sống mới II




Lúc tỉnh lại cậu thấy mình đang trong một căn phòng, “cơ thể này thật yếu ớt”. Cậu cẩn thận xem xét cơ thể này, phát hiện có vật gì đó khiến cậu khó chịu, đó là một khối ngọc đã được cất bên trong y phục của cậu, khối ngọc hình tròn khắc 2 vầng trăng trông rất đặc biệt, là hình của một vầng Trăng khuyết đang ôm lấy vầng Trăng tròn, màu sắc của khối ngọc rất giống với thứ ánh sáng mà cậu nhìn thấy trước và sau lúc chết, tựa như màu ánh trăng. “Thật kỳ lạ”, suy ngẫm một lúc rồi cậu mang khối ngọc vào cổ, “Trong cũng không tệ” ánh sáng nhẹ nhẹ, ấm áp hình dáng của khối ngọc quả là đẹp mắt khiến cậu không dời ánh nhìn cùng màu của ánh trăng càng làm cho lòng người mê đắm. Bên ngoài có tiếng động, cửa phòng mở ra, Văn thúc thúc bước vào trên tay cầm 1 bát cháo đến gần chiếc giường nơi cậu đang ngồi.

- Cháu tỉnh rồi à?

- Dạ, đa tạ thúc đã giúp đỡ mẫu thân và cháu.

- Đây cháu cầm lấy, ăn đi lấy lại sức.

- Mẫu thân cháu giờ ra sao?

- Mẫu thân cháu tốt hơn rồi.

- Dạ!! -Cậu cảm thấy cơ thể khá yếu nên nghe theo lời Văn thúc, nhanh chóng ăn hết bát cháo.

- Cháu kể cho thúc thúc chuyện gì đã xảy ra với mẫu thân và cháu không. Sao hai người lại vào Phù Lâm Sơn.

- Cháu cũng không biết, cháu cùng mẫu thân đi một nơi nào đó, nhưng lại bị một bọn hắc y nhân đuổi giết.

- Cũng may vì không quá sâu và trong, nếu thật sự xảy ra bên trong thật không biết hậu quả.

- Bên trong, bên trong thì như thế nào ạ?

- Đấy là khu vực có nhiều quái thú, nếu càng vào trong quái thú càng mạnh, đến lúc đó cũng chẳng ai dám bén mạng vào trong.

- Cháu hiểu rồi.

Nửa năm trôi qua cậu cùng mẫu thân đang bất tỉnh, cùng sống trong căn nhà của Văn thúc. Cậu rất được lòng của mẫu thân văn thúc, bà dường như đã xem cậu là cháu trai của mình. Nhà Văn thúc làm buông bán nhỏ, là những lọ dược phẩm từ cấp 1 đến cấp 4. Thật ra Văn thúc là dược sư cấp bậc 4.

Thúc ấy đã dạy cho cậu rất nhiều về thảo dược, dược phẩm và về cách bào chế dược phẩm.

- Đây là đan dược cấp 1, phẩm chất tinh xảo. Loại này giúp hồi phục sinh lực, giá cũng khá đấy, 10 đồng bạc. -Dược phẩm chủ yếu có 2 tác dụng là hồi phục sinh lực và hồi phục ma lực còn có có các tác dụng thần kì hơn: thăng cấp, tăng ma lực, phục sinh,… một cấp bậc được chia là bốn cấp bình thường, tinh xảo, hoàn mỹ và trác việt. Bào chế phẩm chất trác việt gần như là không thể có xác suất gần như là 0 và nhiều nhất là 1%.

- Dạ.

- Cháu thử làm xem.

Cậu cố gắng dung hòa tất cả thảo dược vào nhau, nhưng cũng không dễ. Lần đầu thất bại, lần hai, ba, bốn thất bạn. Đến lần thứ năm khi cậu đang gần như hết sức lực cậu cảm thấy có nguồn lực phát ra trong lòng ngực. “Là khối ngọc ấy sao?” cậu sờ vào khối ngọc rồi tập trung hết khả năng dung hòa lần nữa các loại thảo dược, ánh sáng phát ra từ đôi bàn tay cậu, rồi vụt mất để lại viên đan dược.

- Thật không ngờ, không tin được.

- Thúc, có vấn đề gì sao?

- Ak không phải, đây là lần đầu tiên thúc nhìn thấy một người bình thường chế tạo được đan dược cấp 1 nhưng phẩm chất là hoàn mỹ.

- Thật sao, thúc nói thật chứ.

- Hoàn toàn thật.

Sau lần đó cậu tiếp tục chế tạo đan dược, thành quả vượt mong đợi. Không dừng lại ở đó, cậu nhân lúc Văn thúc không ở cạnh, cậu chế tạo đan dược bậc 2 lần đầu thất bại, hai,ba, bốn… sau một canh giờ vẫn thất bại, bàn tay cậu đã xuất hiện vài giọt máu tươi, ma lực khối ngọc lại truyền ra chữa trị vết thương cậu, cậu vô tình đặt bàn tay còn máu chạm vào khối ngọc. Một hiện tượng bất ngờ diễn ra. Ánh sáng ấm áp ấy lại phát ra chiếu sáng cả vùng trời tuy trời vẫn còn sáng. Cậu cảm nhận mình được đưa vào một không gian khác, nơi đây là một hành lang, phía trước có 4 cửa, cậu định bước tiếp thì xuất hiện giọng nói.

- Cuối cùng ngươi cũng đến

- Ngươi là ai?

- Ha ha ha!!! –Âm thanh có chút quái lạ nhưng lại rất trong trẻo, giọng của một thiếu nữ, nàng từ bóng tốt chậm rãi bước ra, một thiếu nữ xinh đẹp, vẻ đẹp của nàng ta không gì sánh bằng mái tóc trắng dài, dáng người cao đầy đặn, khuôn mặt thon, đôi mắt huyết nhãn ma mị, làn da trắng tựa tuyết. Tất cả vẻ lên một mỹ nhân của thượng giới, cùng phong thái lãnh đạm uư nhã, tạo nên một nữ thần.

- Ngươi là ai? –Câu kinh ngạc, thất thần.

- Ta là người đã cho ngươi sức mạnh, người đã cho ngươi phục sinh.

- Ngươi nói gì?

- Ha ha ha ta nghĩ ngươi nghe rồi đấy.

- Làm thế nào ngươi có thể.

- Ta là một vị thần hahaha.

- …...

- Haiz dù sao bổn cung cũng buồn chán ở đây rồi tận 1000 năm.

- Ngươi có ý gì.

- Ngươi được ta cứu sống, vì ta cảm nhận được ngươi, ngươi là kẻ được chọn, kẻ sẽ thay đổi cả một thế giới. Và ta sẽ là người giúp ngươi làm chuyện đó.

- Ngươi là ai?

- …, ngươi nhàm chán quá đấy. Được rồi bổn cung cho ngươi biết, thật ra bổn cung là thánh thú thượng thần trong truyền thuyết.

- Cái gì!!!

- Im lặng tí đi. Bổn cung, người được trao tặng sức mạnh của vầng Trăng. Nguyên hình thánh thú của ta là Bạch Phượng Hoàng bốn cánh, ba đuôi.

- Không thể!!!

- Sao lại không thể, bổn cung là cung chủ vằng trăng, nói ngươi biết chỉ có tộc trưởng Long Thần tộc, Thánh Kỳ Lân và Kim Quy lão tổ so ra với ta ngang hàng.

- Sao ngươi ở đây.

- Này gọi ta một tiếng thượng thần tỷ tỷ không được ak, chí ít cũng là Hoàng Nguyệt tỷ, ta hơn ngươi 5 vạn tuổi đấy. Thật trùng hợp nha ta và ngươi cùng tên Nguyệt.

- Vậy thì sao?

- Ta nói ngươi thật là, không đa tạ ta cũng nên có chút biểu cảm bái phục chứ.

- Ta không tin ngươi.

- …, tên kia!!! –Không chịu được thái độ của cậu nàng phát tiết. Ta là thượng thần đấy sau này ngươi sẽ là chủ nhân của ta, ngươi có biết chỉ cần ta vẫn tay, một ngọn núi liền đổ vỡ không hả. Sức mạnh như vậy cả thần thánh phải nể sợ đấy.

- Chủ nhân??

- Ta lại ngốc rồi nói luôn nguyên thể. Ta vì bảo vệ vầng Trăng đối đầu cùng một thứ gì đó ta không rõ, nhưng ta biết hắn ta có thực lực trên ta, nên ta đã dùng hết khả năng mình tạo kết giới cho vầng Trăng và phong ấn hắn tại một nơi nào đó. Còn ta thì bị phong ấn bên trong khối ngọc này.

- Có liên quan gì ta.

- Ngươi là người được chọn thay đổi thế giới ta sẽ là người giúp ngươi và khi ngươi có sức mạnh sẽ tập hợp 4 đại thượng thần thánh thú cùng tiêu diệt hắn ta.

- Oh nguy hiểm quá ta không làm.

- Trời đã định chạy không thoát.- nàng nở nụ cười vô tư, khiến cậu lạnh người vì độ nguy hiểm hơn hết của nữ nhân này ak không thượng thần thánh thú –Được rồi việc trước tiên là chỉ dạy ngươi trở thành ma thuật sư, rồi đến chiến sư, vì ma thuật sư sức lực cơ thể yếu dễ bị tổn thương nên ngươi cần thêm kỉ năng chiến đấy vật lý.

- Nhưng theo ta biết ma thuật sư không thể là chiến sư. Không lẽ là song tu.

- Đúng vậy nhưng cũng đâu chỉ có vậy. Ngươi không chỉ song tu mà còn thân tu tứ thần.

- Là ý gì?

- Là ngươi cùng lúc tu luyện để trở thành ma thuật sư, chiến sư, dược sư và quan trọng nhất là triệu hồi sư.

- Không có khả năng, không thể được – cậu không tin những điều đó có thể thành hiện thực.

- Ngươi quên còn có ta.

- …, ta hiểu rồi. Nhưng từ nhỏ ta đã không có bất cứ khả năng gì, sao có thể?

- Được rồi cho ngươi thấy 1 phần nhỏ sức mạnh của bổn cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.