Tu La Quân Tử

Chương 129: Chương 129: Chương 126




Ba người Đông Li nhập điện, từ có chút khẩn trương dần trở nên trầm ổn, khí thế có kinh hoàng lắng đọng lại trở thành kiên định, không chút hoang mang rồi lại mang theo quyết tuyệt.

Thượng Quan Khiêm thú vị nhìn sự thay đổi của bọn họ, còn có cả tín niệm duy trì của bọn họ.

Ba người liếc mắt một cái liền nhìn thấy được hai người đang ngồi trên ngôi vị hoàng đế. Bỏ qua những cái nhíu mày hoặc là ánh mắt khinh miệt cùng cười nhạo trên đại điện, ba người kiên định tiêu sái.

Quỳ gối dưới bậc, mang theo kính sợ cùng khiêm tốn, cung kính thỉnh an Thượng Quan Khiêm cùng Quân Hành Tuyệt, sau đó mới đối với Sùng đế ân cần thăm hỏi.

”Ngươi thực sự có dũng khí khi xuất hiện ở trước mặt ta, Công chúa Đông Li.” Không phải ngữ điều tựa như băng hàn, thế nhưng đi vào trong tâm khiến cho người ta cảm thấy rét lạnh, hàn ý tới tận xương.

Thân thể nhu nhược của Công chúa Đông Li run rẩy, nhưng mà cũng không khuất phục. Lúc này nàng tin tưởng rằng bản thân sẽ phải chết, vì thế nàng mới có gan để đối mặt với sự khủng bố của Quân Hành Tuyệt.

”Đông Lê Nhi tự biết bản thân không nên mạo phạm Thái thượng hoàng, chính là xin Thái thượng hoàng thương hại dân chúng vô tội của Đông Li chúng ta. Hết thảy đều là nghiệp chướng của bản thân ta. Ta nguyện ý thừa nhận hình phạt.” Đông Lê Nhi nói xong, ở trên mặt đất dập đầu thật mạnh ba cái. Thời điểm ngẩng đầu lên, trên trán đã sưng đỏ một mảnh, trong mắt là giác ngộ.

”Ngươi có tư cách gì để mà yêu cầu?” Vừa thấy nữ nhân này, Quân Hành Tuyệt liền vô cùng không thoải mái. Nguyên nhân rất đơn giản, cặp mắt kia từ khi tiến vào liền ẩn tình nhìn Khiêm, hừ.

Đông Lê Nhi nghẹn lời, bản thân dựa vào cái gì.

”Thái thượng hoàng xin thứ tội, Công chúa đã biết lỗi của mình, chính là muốn tới để thỉnh tội.” Kí Thanh Vân vội vàng ngắt lời.

”Biết lỗi của mình? Vì sao ta không nhìn thấy được.” Sai, vị Công chúa này cũng không cho rằng bản thân sai lầm đi.

”Ta chỉ là khó kìm lòng. Để cho Đông Li lâm vào nông nỗi này, là lỗi sai của ta. Chính là dân chúng Đông Li ta vô tội, thỉnh Tín vương thương hại.” Đông Li phải dựa vào cầu xin của Thượng Quan Khiêm. Trong đôi mắt đẹp xuất hiện vài gợn sóng, đủ để cho lòng người mềm nhũn. Đáng tiếc, hai người ở trước mặt nàng đều là những người lãnh tâm lãnh huyết.

”Ngươi...” Hảo cho một cái khó kìm lòng nổi, vị Công chúa này thật sự dám ở trước mặt mình nói a.

Lửa giận ngập trời tràn ngập đại điện, khiến cho tất cả phải quỳ xuống trên mặt đất. Bất quá ngay sau đó tức giận tràn ngập trong đại điện đã bị một thanh âm ôn hòa đánh tan.

”Tuyệt.” Chính là gọi một cái, lửa giận tràn ngập của Quân Hành Tuyệt liền biến mất.

Quân Hành Tuyệt tựa đầu chôn ở trên cổ của Thượng Quan Khiêm, không có nói chuyện. Một khắc từ khi ba người kia bước vào, hắn liền chú ý tới ánh mắt thú vị của Thượng Quan Khiêm, biết được Khiêm có tính toán của chính mình cho nên không muốn phá hư tâm tình của Khiêm. Hắn so với trước kia phải càng thêm quý trọng Khiêm, so với trước kia phải càng thêm coi trọng Khiêm, làm cho Khiêm càng thêm hạnh phúc.

”Ngươi là đang hướng ta cầu tình?” Thượng Quan khiêm nhìn ba người đang quỳ ở giữa đại điện.

”Đúng vậy, thỉnh Tín vương thương hại dân chúng vô tội của Đông Li chúng ta.” Công chúa Đông Li bị lửa giận của Quân Hành Tuyệt công kích, tạm thời không thể nói chuyện, người đang nói là Kí Thanh Vân.

”À...” Thượng Quan Khiêm cũng không có hồi đáp cho ba người Đông Li. Đối với nguyên nhân ba người Đông Li cầu xin y, y biết rõ, hết thảy là bởi vì vẻ ngoài của mình.

Phản ứng không mặn không nhạt làm cho trong lòng của Kí Thanh Vân hiện lên bất an. Gã không phải đã đánh giá sai cái gì rồi đấy chứ.

”Tín vương, hoàng muội tình cảm đối với Tín vương ta cũng không nói tới, nhưng mà thời điểm biết được quan hệ giữa Tín vương cùng Thái thượng hoàng, xá muội đã muốn cứu Tín vương.” Thái tử Đông Li lấy cớ tiếp tục nói.

”Cứu ta?” Thượng Quan Khiêm nhìn Thái tử Đông Li, không hiểu tại sao. Y cần cứu sao?

Thái tử Đông Li nghĩ tới thái độ của Thượng Quan Khiêm đã buông lỏng, tiếp tục đem hiểu lầm cùng tính toán của Công chúa nói ra, hi vọng có thể làm cho Tín vương buông lỏng thêm vài phần nữa.

”Hừ.” Hiểu lầm này chiếm được một cái hừ lạnh của Quân Hành Tuyệt. Không phải hắn không muốn phát tác, chỉ là Khiêm đang chấn an nắm lấy tay của hắn, khiến cho trong lòng hắn vô cùng ngọt ngào, không tiện ngắt lời.

”Các ngươi cho rằng ta là bị bắt buộc?” Thượng Quan Khiêm nhướng mi, nhìn ba người Đông Li, “Ta có chỗ nào khiến cho các ngươi sinh ra suy nghĩ như vậy?” Thật sự là buồn cười.

”Ngươi không phải là bị bắt buộc?” Công chúa Đông Li rốt cuộc cũng có thể nói chuyện, nghe được câu hỏi của Thượng Quan Khiêm, không hiểu rõ hỏi. Điều này không nên a, nam nhân này không phải là người như vậy.

Sau đó một cỗ khí thế bất đồng với khí thế của Quân Hành Tuyệt bao phủ toàn bộ đại điện. Cùng với hai lần trước của Quân Hành Tuyệt giống nhau, thổi quét cả thế giới này. Thế giới đáng thương này, còn có sinh vật sinh hoạt tại thế giới đáng thương này, lần thứ ba gặp phải lực lượng bất khả tư nghị xâm hại.

Kia không phải là uy áp đế vương làm cho người ta khuất phục, cũng không phải là hủy diệt cùng tàn nhẫn khiến cho người ta sợ hãi, đó là hắc ám thuần túy nhất, khiến cho người ta sợ run phát ra từ nội tâm, khủng bố tới đông lại linh hồn. Mọi người chưa bao giờ được cảm thụ qua, tại khi cỗ khí thế này hạ xuống thì vô cùng sợ hãi. Sợ hãi, cảm thụ được trống vắng cùng trầm lãnh khi gần với tử vong nhất. Giống như phiêu đãng ở trong hư không hắc sắc, nói chuyện không được, không có cảm giác gì, cảm giác được tĩnh lặng của tử vong.

”Trên đời này không có bất luận kẻ nào có thể bắt buộc được Thượng Quan Khiêm ta.” Trong thanh âm ôn hòa là tự tin cùng ngạo nghễ cường đại, “Đông Lê Nhi, bởi vì ta mượn qua sách của ngươi, ta có thể nói cho ngươi kết cục của Đông Li. Nó sẽ không bị hủy diệt, nhưng mà, Tuyệt đã quyết định tương lai của nó, ta sẽ không can thiệp vào.” Sự tình do nhóm đồng bạn quyết định, bọn họ sẽ hỗ trợ chứ không khuyên can, mặc kệ là cái gì. Quân Hành Tuyệt là đồng bạn của y, mà những người này cùng y chẳng có quan hệ gì cả.

Thu hồi khí thế của mình, Thượng Quan Khiêm lại là cái người ôn hòa khiêm tốn kia, nhưng mà người ở trong đại điện đã hiểu được khủng bố của y. Còn cường thế hơn cả Quân Hành Tuyệt, Thượng Quan Khiêm nhìn như ôn hòa này mới là tồn tại càng thêm khủng bố.

Công chúa Đông Li sợ hãi nhìn Thượng Quan Khiêm. Không phải, đây không phải là y, y không nên là như vậy.

”Nữ nhân ngu xuẩn, chính là bị hư ảo của Khiêm làm cho mê hoặc, căn bản không nhìn thấy rõ được bộ dáng chân chính của Khiêm. Như vậy mà cũng xứng nói yêu Khiêm, ngươi đúng là chà đạp chữ yêu.” Quân Hành Tuyệt nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Công chúa Đông Li, trong lòng phi thường cao hứng, tiếp tục đả kích. Hừ, nữ nhân này ngay cả tư cách kính trọng kẻ địch còn không có.

”Xin hỏi, Đông Li tới tột cùng sẽ như thế nào?” Kí Thanh Vân lại bị đả kích rõ ràng đã già đi mấy tuổi, thời điểm cảm nhận dược khí thế truyền tới từ trên người Thượng Quan Khiêm, Kí Thanh Vân đã biết được vị Tín vương này là một nhân vật đủ thực lực để cùng sánh vai với Thái thượng hoàng. Một cường giả siêu việt thế tục, người như vậy sao có thể bị người khác bắt buộc. Trong khí thế quyết tuyệt cùng tàn khốc kia, đã nói lên được Tín vương này là một nhân vật khủng bố như thế nào. Kia không phải khí thế chỉ giết một hai người là có thể tạo thành, đó là khí thế được tạo nên từ người đã trải qua tử vong vô số lần.

Quân Hành Tuyệt vung tay lên, cửa điện liền biến mất, xuất hiện tại nơi đó là một triều đình khác. Một bức tường trong suốt ngăn cách hai bên.

Triều đình ở đối diện cũng phát hiện ra bọn họ, chính là kinh ngạc mà nhìn bọn họ.

”Hoàng thượng.”

”Phụ hoàng.” Ba người Đông Li theo mọi người chuyển tầm mắt. Người bên trong triều đình ở đối diện bọn họ sao có thể xa lạ, đó chính là triều đình Đông Li.

Triều đình Đông Li bởi vì hành động dị thường của Nguyên quốc ngày hôm qua, lâm triều ngày hôm nay còn chưa tan. Sau đó hình ảnh xuất hiện ở trong điện, nghe được thanh âm ở đối diện, người Đông Li nhận ra, đó chính là Công chúa và Thái tử Đông Li cùng với Bố Y Tướng.

Đây là có chuyện gì?

”Đông Lê Nhi.” Không đợi người Đông Li hiểu được, thanh âm lãnh đạm của Quân Hành Tuyệt vang lên, đó là thanh âm tuyên án, “Ta sẽ không giết ngươi, để cho ngươi tiếp tục sống như vậy mà thừa nhận tội nghiệt mới là thống khổ nhất. Cả đời của ngươi sẽ phải vượt qua trong hối hận, những vong hồn đã chết sẽ mãi mãi dây dưa ngươi, ngươi sẽ không có quyền trở nên điên cuồng.” Làm Hoàng đế sẽ biết nên xử lý Công chúa này như hế nào, đây cũng là nguyên nhân hắn để cho triều đình Đông Li bên kia nhìn thấy được tất cả.

”Ngươi là ai?” Hoàng đế Đông Li ở đối diện khí phách hỏi. Tuy rằng tới tột cùng chuyện gì đang xảy ra, hắn ta cũng không rõ, nhưng mà không ai có thể làm trò ở trước mặt hắn ta, tuyên án nữ nhi của hắn ta có tội.

Đối với Hoàng đế Đông Li, Quân Hành Tuyệt chính là ném lại một nụ cười khinh thường, chọc giận Hoàng đế Đông Li. Lần đầu tiên có người dám dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, ánh mắt cao cao tại thượng.

”Hoàng thượng.” Kí Thanh Vân rất nhanh đi tới trước hình ảnh, đối với Hoàng đế Đông Li muốn nói gì đó. Chính là trên sàn nhà xảy ra dị trạng, làm cho gã sợ tới không mở miệng được. Là Bố Y Tướng, bản thân gã biết được bề mặt địa hình sông núi đột nhiên xuất hiện kia là gì. Đó chính là Đông Li.

Bên kia Đông Li cũng đồng dạng xuất hiện hình ảnh như vậy, bọn họ kinh dị nhìn xuống mặt đất.

”Khiêm, ngươi hướng dược viên là ở đâu?” Ngữ khí lạnh như băng biến mất, chuyển thành ôn nhu, hỏi người đang ở trong ngực.

Thượng Quan Khiêm nhìn bản đồ kia, tay phải khẽ phất, trên mặt bản đồ có một vài địa phương được đánh dấu kí hiệu màu đỏ.

Thấy Thượng Quan Khiêm đã xác định địa phương, Quân Hành Tuyệt bắt đầu hành động.

Người Nguyên quốc chưa từng thấy qua mà chỉ từng nghe nói, lại một lần nữa được chứng kiến tình huống cùng Viêm quốc năm đó giống nhau đang xuất hiện ở trước mặt mình.

Quân Hành Tuyệt trong nháy mắt, hơn mười quang cầu nho nhỏ xuất hiện, nhẹ nhàng phiêu động, tìm kiếm mục tiêu. Dừng lại một chút ở trong không trung, có chút lay động đi tới bức tường trong suốt kia, trôi nổi ở bên kia Đông Li.

Sau đó, những quang cầu này chỉnh tề lao xuống phía dưới. Từ trên bản đồ nhìn xem, có thể nhìn thấy được mặt đất bị nổ mạnh, bắn lên tung tóe giống hệt như gợn sóng trong sông hồ.

Đông Li bên kia, bởi vì bị một cỗ năng lượng này đánh mạnh tới, dao động. Hoàng đế cùng các vị đại thần đứng ngồi không vững, tới tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

”Hoàng đế, sự tình còn lại, ngươi tới nói đi.” Quân Hành Tuyệt thoải mái làm xong liền gọi Sùng đế tới giải quyết hậu quả. Tuy rằng Đông Li bên kia đã muốn bị phá hủy, bất quá giá trị lợi dụng thì vẫn còn, “Chú ý vị trí dược viên của Khiêm, ta không hi vọng nơi đó bị người nào làm tổn hại.”

Vấn đề khác, hắn không quan tâm, chỉ có Khiêm để ý cái gì thì hắn mới để ý cái đó.

”Diêm La, ngươi phụ trợ giúp bọn họ duy trì hình ảnh.” Đối với Diêm La ngày hôm qua liều lĩnh xâm nhập, Quân Hành Tuyệt cũng không thể trách phạt được, đành phải tăng thêm vài sự việc để cho hắn ta giải quyết. Không phải không nghĩ tới dùng đồ ăn thất bại để cho Diêm La ăn, chính là Diêm La căn bản chẳng để tâm tới những thứ như hương vị. Bởi vì không phải là con người, đồ vật thức ăn gì đó Diêm La đều có thể chuyển hóa trở thành năng lượng được. Thật không hổ là trí năng tiên tiến nhất, Quân Hành Tuyệt oán hận nghĩ.

Kết quả đám phán giữa hai nước không cần phải nói, tự nhiên là Nguyên quốc lấy được toàn thắng. Ở lúc một nhóm vong hồn xuất hiện bên cạnh, Thái tử cùng Công chúa Đông Li bị dọa tới ngất xỉu. Còn có chính là, dưới sự giải thích của Kí Thanh Vân, Đông Li mới biết được bọn họ sẽ phải đối mặt như thế nào nếu xúc phạm tới cấm kỵ của Nguyên quốc. Sau đó ở trong tấu sớ kế tiếp của Đông Li truyền về, người Đông Li cũng biết được Đông Li quả thực bị hủy diệt không sai biệt lắm. Chính vì vậy trong đàm phán lực lượng cũng hoàn toàn bị đánh tan, chỉ có thể thần phục trước Nguyên quốc.

Từ nay về sau, có quốc huấn, không thể cùng Nguyên quốc trở thành địch. Biết rõ Đông Li đã không còn giá trị gì, còn tưởng Đông Li sẽ biến mất ở trong lịch sử.

Kết quả cuối cùng là, Đông Li vẫn tồn tại như cũ, Nguyên quốc cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của Đông Li. Tương phản, Nguyên quốc sẽ bảo vệ một số khu vực của Đông Li, cam đoan Đông Li của hiện tại được nguyên vẹn. Đông Li cần làm chính là hàng năm thông qua cửa, đem dược vật nộp lên. Về những thứ khác, đã không còn quan trọng.

Về phần Công chúa Đông Li, đã bị hoàng thất xóa tên, ở trong dân gian chịu đựng hối hận cho sai lầm của mình. Thẳng đến khi sinh mệnh chấm dứt, vị Công chúa kia mới an tâm nhắm mắt lại. Đối với Thượng Quan Khiêm đã không còn vọng tưởng gì cả, chỉ có sự sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.