Tu La Quân Tử

Chương 132: Chương 132: Chương 129




Quân Hành Tuyệt sẽ không biết, cũng không nhớ rõ, bọn họ đã từng gặp mặt qua. Ngay tại trong kinh thành, ngay tại trong hoàng cung, thời điểm mà hết thảy mọi sự tình còn chưa có phát sinh, bọn họ đã từng gặp mặt qua.

Quân Hành Tuyệt sinh ra làm cho phụ hoàng vô cùng vui sướng, sôi nổi của lúc ấy, vẫn còn có một chút ảnh hưởng mơ hồ. Y nhớ rõ Phượng Vũ xinh đẹp mà kiêu ngạo, một thân hồng y xinh đẹp, vẻ mặt thỏa mãn rúc vào bên người của phụ hoàng, thần tình hạnh phúc nhìn phụ hoàng không thèm quan tâm tới quy định hoàng gia, ôm đứa nhỏ lên. Còn có chính là đau đớn bởi vì mẫu hậu gắt gao nắm chặt lấy tay mình truyền tới. Đó mới chính là lần đầu tiên y cùng Quân Hành Tuyệt gặp mặt.

Cuộc sống sau đó, mẫu hậu tăng mạnh giáo dục đối với y, mỗi một tháng hắn đều phải vượt qua trong sách vở, cố gắng, cố gắng, lại cố gắng. Có khi sẽ nhớ tới đứa nhỏ hạnh phúc kia, hẳn là sẽ không giống như y đâu? Mang theo tò mò đặc biệt của hài tử, y trộm đi tới trong cung điện của Phượng Vũ, trốn ở góc phòng, nhìn đứa nhỏ kia khinh thường đem sách ném tại một bên. Phượng Vũ cười khen đứa nhỏ này giống nàng, không thích đọc sách, phụ hoàng thần tình sủng nịnh nhìn hai người.

Kia không phải nơi y thuộc về, yên lặng rời đi, ở nơi đó bản thân chính là người ngoài. Trở lại bên người mẫu hậu, tự nhiên chiếm được một chút trách đánh của mẫu hậu.

Tiếp theo, chính là hết thảy sự tình phát sinh xảy ra.

Thời điểm ở đáy cốc tịch mịch, đem tất cả quá khứ hồi tưởng lại trong đầu, thân ảnh của Quân Hành Tuyệt cũng sẽ xuất hiện, đó là một loại cảm xúc hỗn loạn phức tạp giữa bi thương, phẫn nộ cùng hâm mộ.

Khi xuất cốc nghe được tin tức về Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt thời điểm ấy đã đăng cơ. Không có gì phải kinh ngạc, phụ hoàng sủng nịnh Quân Hành Tuyệt như vậy, như thế nào sẽ không đem ngôi vị giao cho hắn chứ.

Vốn tưởng rằng đây sẽ là một phần kí ức chỉ bản thân mình biết, không nghĩ tới khi tiến vào trong Ma phương, trải qua giữa sinh tồn gian khổ, quá khứ đều đã chôn thật sâu xuống. Chỉ cần không đào lên, thì cơ hội nhớ tới cũng sẽ nhỏ bé tới không đáng kể.

Không nghĩ tới sẽ có một ngày mình nhớ lại những điều này, hồi tưởng lại những chuyện tình thật lâu về trước. Bất quá, cũng chỉ là như thế thôi, nhớ lại, đây chẳng qua chỉ là nhớ lại, bản thân đã không thèm để ý tới.

Bình tĩnh qua vài ngày, không ngờ được rằng Quân Hành Tuyệt sẽ xuất hiện ở trước mặt mình. Lần đầu tiên nhìn thấy liền biết được người trước mắt này là ai. Không nói tới cặp mắt phượng kia, huyết thống không thay đổi được đã nhắc nhở bản thân rằng người trước mắt có quan hệ với mình, là huynh đệ. Thì tính sao, là huynh đệ lại như thế nào, hắn cùng y trừ cái đó ra thì cũng chẳng còn quan hệ gì khác nữa.

Vì hắn mà giải độc, chỉ là bởi vì đối với độc có hứng thú. Nói tới không để ý những chuyện cũ, chẳng qua y cũng chỉ trả thù nho nhỏ, làm cho quá trình giải độc của Quân Hành Tuyệt trở nên khó chịu hơn một chút. Nhìn thấy Quân Hành Tuyệt vì bản thân trình diễn một màn tiết mục hữu tình.

Nói chuyện trời đất, du ngoạn ngắm hoa, chỉ là một tiết mục có tên là hữu nghị. Bản thân chưa bao giờ thực sự đem Quân Hành Tuyệt để vào trong lòng, chỉ là theo dõi, chờ Quân Hành Tuyệt sẽ làm như thế nào mà thôi, một trò tiêu khiển khó có được. Đối với y mà nói Quân Hành Tuyệt là một người không liên quan, tùy thời đều có thể gạt bỏ đi sự tồn tại.

Quân Hành Tuyệt lại xuất hiện ở trước mặt mình, vẻ mặt thống khổ cùng đau thương, y thấy nhưng cũng không quan tâm, cùng y có quan hệ gì đâu. Cho dù đã biết thân phận thật sự của y, Quân Hành Tuyệt vẫn như cũ phản ứng thực buồn cười. Hết thảy cứ như vậy chấm dứt, y sẽ tiếp tục cuộc sống của y, sự xuất hiện của Quân Hành Tuyệt sẽ biến mất mà không để lại bất cứ một gợn sóng hay cảm giác nào trong lòng của y.

Không nghĩ tới, Quân Hành Tuyệt thế nhưng lại chính là đối tinh của y. Ý niệm đầu tiên trong đầu chính là giết hắn, nếu không phải Diêm La gia nhập, Quân Hành Tuyệt tuyệt đối sẽ chết. Hy vọng của Đế, hy vọng của y đối với những người khác, khiến cho y cuối cùng cũng không đối với Quân Hành Tuyệt xuống tay, vậy thì sẽ cho hắn một cơ hội. Bất quá, phải từ y mới có thể quyết định, Quân Hành Tuyệt có hay không đủ tư cách.

Cho nên y cùng Quân Hành Tuyệt trở về nơi đó, địa phương mà y sinh ra. Quan sát Quân Hành Tuyệt, nhìn thấy hắn nhàm chán giãy dụa, nhìn sự ngu dại của hắn, nhìn thấy hắn thống khổ tuyệt vọng, lại ở trước mặt y giấu diếm đi hết thảy, vô cùng bình tĩnh.

Không có cảm giác, trong lòng không có cảm giác. Địa vị của Quân Hành Tuyệt đối với y mà nói chỉ là một tồn ại có thể trở thành đồng bạn, cũng chưa là gì cả. Sẽ không để ý, sẽ không lo lắng.

Thời điểm Quân Hành Tuyệt trở thành đồng bạn của y, y mới bắt đầu buông lỏng đề phòng, để cho Quân Hành Tuyệt tới gần, để cho hắn chiếm cứ một vị trí trong lòng.

Sau đó phát hiện ra, Quân Hành Tuyệt kì thực chỉ là một tên ngốc. Bởi vì không biết nên biểu đạt tình yêu của mình như thế nào, cho nên Quân Hành Tuyệt ở trước mặt bản thân liền giả vờ ngoan ngoãn lấy lòng, ở trước mặt người khác thì liền ra vẻ ổn trọng hơn nhiều. Khác nhau như vậy, khiến cho bản thân biết được, đối với hắn mà nói, chính mình là một sự tồn tại đặc biệt như thế nào.

Quân Hành Tuyệt ở trước mặt mình là có chút cố ý làm ra một ít hành động trong phạm vi cho phép. Chưa đủ, bản thân cũng không chán ghét, bởi vì y nhận ra, ở phương diện này có bao nhiêu thiết thực. Hơn nữa nhìn thấy Quân Hành Tuyệt bộ dạng có khi ngây ngốc, động tác chạy trối chết, đó là một việc rất thú vị.

Quân Hành Tuyệt cũng biết, không thể gạt được mình, thế nhưng mà ở tại trước một phân tình yêu này, Quân Hành Tuyệt cũng chỉ có thể làm được như vậy, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn thật sự yêu một người. Bởi vì quý trọng, cho nên tính kế, cho nên thật cẩn thận, cho nên mới có những hành động thất thố, biểu hiện ngây thơ. Bản thân đều hiểu được.

Mà bắt đầu từ khi nào, y bắt đầu thích ôm ấp của Quân Hành Tuyệt, bắt đầu thích những thứ mà Quân Hành Tuyệt làm, bởi vì Quân Hành Tuyệt vẫn luôn ở bên mình cho nên bản thân không hề phát giác ra. Quãng thời gian Quân Hành Tuyệt rời đi qua, mới phát hiện ra sự bất thường của chính mình. Chính mình trì độn như vậy, đã bắt đầu ỷ lại, nghĩ tới phải sửa chữa, chính là cố gắng thật lâu nhưng vẫn không có biện pháp gì. Thời điểm không có Quân Hành Tuyệt ở đó, cảm giác tịch mịch luôn tồn tại. Cho nên mới để cho Quân Hành Tuyệt ôm chính mình, muốn xem tới tột cùng bản thân muốn xác nhận cái gì.

Bắt đầu ý thức được bất đồng, nhưng mà vẫn không rõ. Đối với cảm tình của những người khác, y đều có thể xem thấu bọn họ. Thế nhưng tới lượt của chính bản thân thì y lại mơ hồ.

Không thể không nói, phương pháp lần này của Quân Hành Tuyệt quả thực rất hữu hiệu. Ở thời khắc biết được Quân Hành Tuyệt có thể gặp nguy hiểm, trong lòng khủng hoảng. Đúng vậy, là khủng hoảng. Không phải kinh hoàng khi đồng bạn gặp phải nguy hiểm, mà là nỗi sợ hãi hỗn loạn kinh hoảng. Sợ hãi người kia sẽ gặp phải cái gì đó, sẽ không thể gặp lại được hắn nữa, sẽ mất đi ân cần thăm hỏi ôn nhu vào mỗi buổi sáng, sẽ mất đi người tỉ mỉ chuẩn bị hết thảy này, sẽ mất đi cái người mỗi ngày đều nói ta yêu người kia, sẽ mất đi người luôn làm bạn cùng với mình, sẽ mất đi sự an giấc yên lặng trong mỗi đêm, sẽ mất đi độ ấm của người kia. Y sợ, Tu La Quân Tử của Vô Xá thế nhưng trong nháy mắt lại cảm giác được sợ hãi.

Ngực đau xót, không cần xem, Thượng Quan Khiêm cũng biết được cái gì đã xuất hiện. Bản thân không phải người ngu dốt, như thế nào sẽ không rõ tình cảm của mình dành cho Quân Hành Tuyệt. Nguyên lai chính mình bất trí bất giác, đã dừng lại trong võng lưới do Quân Hành Tuyệt dăng ra kia. Võng lưới dùng bằng chân tâm, dùng hết thảy cố gắng, dùng tất cả mọi thứ để bện lên. Rốt cuộc, đã làm cho y rơi vào trong võng. Dùng chính an toàn của bản thân, để cho y buông hết thảy mọi phòng hộ, tiến vào trong võng.

”Đều đã hiểu được.” Đế đột nhiên lên tiếng.

Mộc Cảnh gật đầu.

”Thật là.” Ngữ khí của Khắc Lạc Duy thật bất đắc dĩ.

”Suy nghĩ cẩn thận.” Thượng Quan Khiêm ngữ khí đồng dạng bất đắc dĩ. Sau đó, như thế nào còn không hiểu được.

”Xem ra tất cả mọi người đều giống nhau.” Đế ngạo nghễ nói, “Để cho chúng ta nhìn xem, xem có phải hay không đối tinh vận mệnh của chúng ta thật sự tuyệt đối sẽ không phản bội.” Thức tỉnh rồi thì lại như thế nào, hắn vẫn như cũ là Đế • Lạp Pháp, Ám Dạ Quân Vương, người đứng đầu Vô Xá.

”Nếu hắn ta dám phản bội a, sẽ giết hắn.” Thanh âm của Khắc Lạc Duy vẫn hoa mỹ như cũ, thức tỉnh như thế nào, người phản bội thì vẫn sẽ bị giết như cũ, cho dù là đối tinh của mình.

”Thực lực của hắn cũng không kém a, đối tinh vận mệnh chính là cùng sinh cùng tử, nếu không thắng được thì còn có thể đồng quy vu tận, không phải sao?” Khiêm ôn hòa nói. Như thế thì đã sao, y sẽ không trốn tránh, người Vô Xá sẽ không tha thứ cho sự phản bội, bất luận kẻ kia có là ai. Chỉ cần phản bội, nhất định sẽ phải chết. Quân Hành Tuyệt, ngươi có thể giác ngộ, cho dù là đối tinh lại như thế nào, cho dù yêu ngươi lại như thế nào. Y là Thượng Quan Khiêm, sẽ không chấp nhận sự phản bội, thời điểm phải xuống tay thì sẽ tuyệt đối không nương tay.

”Không sợ.” Cảnh cuối cùng nói. Thương y thì như thế nào. Nếu dám can đảm phản bội, giống nhau giết không tha. Giết y sẽ đánh mất chính mình, như vậy thì sẽ đồng quy vu tận.

Đây là Vô Xá, Vô Xá tuyệt tình mà lại tàn nhẫn, không trốn tránh, không khoan thứ, kiên định với bản thân. Cho dù yêu thì như thế nào, cho dù là đối tinh thì như thế nào. Bọn họ Vô Xá vẫn như cũ là Vô Xá. Đối với tất cả những kẻ phản bội, giết không tha, cho dù bất luận là ai cũng như nhau.

”Như vậy đối với hành động can đảm dám tính kế chúng ta lần này của bọn họ, các vị có chủ ý gì không.” Đế cười, nhìn những đồng bạn làm cho bản thân kiêu ngạo.

”Hành vi như vậy phải trừng phạt thật tốt.” Trên mặt Khắc Lạc Duy là ý cười tao nhã.

”Nghĩ lại thật tốt, nên làm như thế nào?” Khiêm cũng cười nói. Quân Hành Tuyệt, ta có phải hay không đã buông thả ngươi quá. Lần này, bất luận ngươi giả vờ giả vịt như thế nào cũng sẽ không chiếm được sự tha thứ dễ dàng đâu.

Mộc Cảnh nhìn đồng bạn của mình, loại sự tình này hắn không am hiểu lắm, chờ nhóm đồng bạn của mình nghĩ ra biện pháp, lúc đó bản thân chấp hành là được rồi.

Khắc Lạc Duy cười, kéo Cảnh qua, người Vô Xá vây quanh nhau, thương lượng xem nên chỉnh mấy kẻ dám can đảm tính kế bọn họ như thế nào.

Tôn Hoàng, Mộc Linh Hạo, Quân Hành Tuyệt cùng Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ tại một khắc này đều có một dự cảm không được tốt cho lắm, đồng loạt nhíu mày. Bọn hắn không hề biết rằng, tương lai của bọn hắn trong một ngày không quá xa thật sự vô cùng không tốt. Vô Xá kia một đám đều là những người có thù tất báo, không thể chọc vào a.

Khi Quân Hành Tuyệt nghe được tiếng kêu thảm thiết ở đâu đó trên vị diện, liền biết Thượng Quan Khiêm tới rồi. Tới thật nhanh, Mộc Linh Hạo bị thương thời gian mới chỉ có nửa ngày a, bọn họ đã liền tra ra được. Chỉ là vẫn còn có chút chuẩn bị chưa xong, mặc kệ, tiến hành tới loại tình trạng này rồi, cho dù trăm ngàn chỗ hở thì cũng chỉ có thể tiếp tục làm tiếp. Liên thủ thiết lập một kết giới cường lực, tạo ra tình huống giả rằng bọn hắn bị tù vây.

Không qua bao lâu, người Vô Xá đã tới được bên ngoài kết giới. Nhìn người mấy người đang bị nhốt bên trong, bốn người đồng loạt ra tay hủy diệt kết giới, kết giới bị phá tan.

Bốn người kia vừa định mở miệng, liền nhìn thấy Vô Xá phân tán đứng theo bốn góc tứ giác, thiết lập nên một cái kết giới càng thêm mạnh mẽ, vây chặt bọn hắn ở bên trong. Bốn người liền hiểu được, Vô Xá đã biết bọn hắn hoàn toàn không có gặp phải nguy hiểm. Nguy rồi, nhìn Vô Xá thiết lập kết giới, bốn người vội vàng muốn phá bỏ kết thời. Về phần cãi nhau vì thất bại, hiện tại là thời điểm làm loại sự tình này sao? Sau khi kết giới bị phá bỏ, bốn người đi theo đối tinh của mình trở lại thế giới của bản thân. Về phần có kết cục như thế nào, aiz, ai mà biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.