Tu La Quân Tử

Chương 67: Chương 67: Chương 65




Lúc Quân Hành Tuyệt biến mất ở tại chỗ thì nhóm Quân Thường Hằng đã kịp lấy lại tinh thần từ trong hoảng sợ.

“Hoàng thượng.” Huyễn Ảnh hiện thân, là người đầu tiên kêu to. Hết thảy vừa rồi hắn cũng thấy được, sợ hãi có, nhưng chức trách thuộc về mình khiến cho hắn phản ứng lại trước hết.

“Ngươi đem Hoàng thượng đi đâu” Quân Thường Hằng chất vấn.

“Hắn không có việc gì, qua một hồi sẽ trở lại.” Thượng Quan Khiêm liếc mắt nhìn Quân Thường Hằng một cái, trả lời, sau đó lại cùng Đế hàn huyên

“Trong kế hoạch biểu của ngươi có cái gì?” Vừa rồi bảng kế hoạch của Khiêm hắn không có nhìn thấy. Bây giờ muốn hỏi một câu cho biết.

“Một ít thứ rất thích hợp cho Quân Hành Tuyệt.” Thượng Quan Khiêm đáp, sau đó trên mặt đất trống xuất hiện một đôi ghế, một cái bàn, mọi người đã chịu phải đả kích rất lớn lại nhìn thấy những thứ xuất hiện càng bị đả kích hơn nữa.

Vẫn là Quân Thường Hằng có ý chí mạnh hơn bọn họ, phân phó Đỗ Thành đi gọi Nguyên Quốc lui binh. Nhíu mày nhìn một núi thi thể phía sau Thượng Quan Khiêm, vẫn là nên dọn dẹp hết trước. Sau đó nhìn Thượng Quan Khiêm cùng Diêm La, còn có con người quỷ dị bên trong tấm gương kia, họ đang cùng nhau nhàn nhã trò chuyện. Trong lòng lại nổi lên e ngại, sau khi giết quá nhiều người như vậy, vì sao lại còn có thể bình tĩnh, nguyên nhân chỉ có một, bọn họ không đặt mệnh của những người chết đó ở trong lòng, nhất định bọn họ đã giết không ít người rồi nên mới có tâm tính như thế, chỉ cần tưởng tượng đã cảm thấy sợ hãi.

Đỗ Thành không trực tiếp đi mà phân phó một thủ hạ thông minh đi làm, thủ hạ của hắn biết đúng mực, cái gì nên nói cái gì không nên nói, phân biệt rất rõ ràng, còn lại thì chờ Hoàng thượng về rồi nói sau.

Mọi người lẳng lặng đứng nhìn nam tử nhìn rất ôn hòa nhưng kì thực là Tu La kia.

Thượng Quan Khiêm nhấp một ngụm trà, sau đó nói với Đế, “Tầm nhìn của Quân Hành Tuyệt quá nhỏ bé, thứ đầu tiên hắn phải bổ sung chính là nhận thức về thế giới thật sự.”

Quân Hành Tuyệt lúc này đang đứng trong một khoảng không gian hư vô, nam tử tóc vàng mắt vàng kia cũng đang đứng trước mặt hắn.

“Ta là Tôn Hoàng, đối tinh của Đế.” Tôn Hoàng nhanh chóng nói. Đã không có Đế đứng trước mặt để mà phải khó xử nữa, Tôn Hoàng lập tức khôi phục thần sắc như bình thường.

“Quân Hành Tuyệt, đối tinh của Khiêm.” Quân Hành Tuyệt nhìn nam tử mà với hắn là rất kì dị. “Ta phải làm sao mới có thể mạnh lên được?” Đối với việc tại sao lại xuất hiện ở nơi đây hắn cũng không quá kinh ngạc, hắn muốn mạnh lên, sau đó nghĩ biện pháp để đạt được tình yêu của Khiêm.

“Kế hoạch mà Thượng Quan Khiêm nghĩ ra cho ngươi,” Trong khoảng không xuất hiện một bảng kế hoạch mà Diêm La đã đưa cho hắn, “Dựa theo kế hoạch này ngươi quả thật có thể mạnh lên, bất quá, ta hoài nghi không biết ngươi có còn sống nổi không thôi, ta cũng không thể để cho ngươi chết được.” Người lập kế hoạch này quả thật có bỏ tâm tư suy nghĩ vì Quân Hành Tuyệt, nhưng lại không nghĩ đến chuyện Quân Hành Tuyệt có thể sẽ chết. Mà hắn tuyệt đối sẽ không để cho Quân Hành Tuyệt chết được, cho nên hắn phải thay đổi một chút. “Ngươi chết, ai có thể làm cho Thượng Quan Khiêm hạnh phúc.” Tôn Hoàng nói với Quân Hành Tuyệt, “Thượng Quan Khiêm không đạt được hạnh phúc, Đế sẽ không an tâm, trong lòng Đế có mình ta là đã đủ rồi, vô luận là Thượng Quan Khiêm, Mộc Cảnh hay là Khắc Lạc Duy, những người này ta đều không muốn bọn họ quấy rầy đến Đế của ta nữa. Quân Hành Tuyệt, ngươi cũng là như thế đi. Cho nên mạnh lên nhanh chút, sau đó canh vị Tu La Quân Tử của ngươi cho kĩ, đừng có đến tìm Đế của ta nữa.”

“Không cần ngươi nói.” Quân Hành Tuyệt đã hiểu được ý đồ của nam nhân này, bất quá quả thật, ràng buộc giữa Khiêm và đồng bạn khiến cho hắn trước khi hiểu được tình cảm của mình là đã không thể chịu, sau khi minh bạch tình cảm của mình rồi thì là ghen tị muốn chết, có thể khiến cho bọn họ ít lui tới một chút, hắn đương nhiên là nguyện ý. Nam nhân này có thể nhìn trúng Đế thì thật là tốt, bất quá, thông qua quan sát của bản thân nãy giờ thì hắn hình như vẫn không có biện pháp nào với Đế được. Nghĩ như vậy, Quân Hành Tuyệt còn non lắm nên đã để cho nam nhân nhìn ra suy nghĩ trong đầu hắn lúc này.

“Quân Hành Tuyệt, tình yêu của Vô Xá không phải muốn đạt là đạt được, ngươi sau này cũng sẽ như thế thôi.” Tôn Hoàng đã đoán được tương lai của Quân Hành Tuyệt, Tôn Hoàng không khỏi có chút cảm khái, bất luận là hắn hay là Mộc Linh Hạo thì đều rất không biết làm sao với người yêu của mình, Quân Hành Tuyệt cũng tuyệt đối không ngoại lệ

Biết tâm tư của mình bị nam nhân này nhìn thấu, Quân Hành Tuyệt cười ngất ngưỡng không chút ngượng ngùng, nghe ra ý vị bất đắc dĩ trong lời nói của Tôn Hoàng, nghĩ đên chuyện của Khiên thì cũng hiểu đôi chút, trong mắt không khỏi dâng lên chút cảm giác đồng bệnh tương liên. Bọn họ đều yêu người có quá ít ‘tình’.

“Như vậy, bắt đầu đi.” Không hề nhiều lời, Tôn Hoàng chuẩn bị bắt đầu.

“Mất bao lâu?” Quân Hành Tuyệt hỏi, đây là một vấn đề rất lớn, lỡ khi hắn mạnh lên rồi mà Khiêm đã tìm được ái nhân rồi thì sao?

“Bất luận ở trong này bao lâu, ở bên ngoài cũng chỉ là trong nháy mắt, đầu tiên, ngươi phải biết rằng thế giới này là thế nào đã.” Một lỗ kính đánh vào giữa trán Quân Hành Tuyệt, dung nhập vào trong đầu hắn, tri thức về vị diện, về căn nguyên, về sức mạnh cứ như vậy xuất hiện trong đầu Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt cũng chầm chậm tiếp thu. Trang bị kết giới xong, Tôn Hoàng lui ra ngoài.

“Đế.” Tôn Hoàng xuất hiện bên người Đế. “Thượng Quan Khiêm, hành động của ngươi có thể bắt đầu rồi, hắn đã tiếp thu được tri thức.” Tôn Hoàng đánh vào trong hư không, mở ra một cái lỗ nhỏ.

“Diêm La, bắt đầu đi.” Thượng Quan Khiêm phân phó.

“Vâng, chủ nhân.” Diêm La nhắm mắt lại, đưa tay sáp nhập vào cái lỗ nhỏ kia, hắn đã bắt đầu vận chuyển trình tự, thiết kế khảo nghiệm Quân Hành Tuyệt cần, chủ nhân của hắn đã chuẩn bị hết thảy.

Thượng Quan Khiêm tiếp tục nói với Đế, “Tri thức là rất dễ dàng tiếp thu được, Quân Hành Tuyệt đã tìm được sức mạnh của mình, sau đó tu luyện. Mà sau khi tu luyện hắn sẽ nhân ra bản thân vốn không giỏi như mình vẫn tưởng, điều ta muốn chính là đập nát kiêu ngạo của hắn.”

Quân Hành Tuyệt tiếp thu tư liệu mà Tôn Hoàng cung cấp, cười khổ, nguyên lai thế giới là quảng đại như thế, thế mà hắn luôn vì có được Nguyên Quốc mà kiêu ngạo, cường quốc đệ nhất đương thời, cách xưng thật quá vinh dự, thật ra chỉ là một hạt bụi nhỏ trong vũ trụ. Còn có tông sư, hắn đã gần như đạt được đến mục tiêu này, hiện tại mới biết được đó vẫn quá nhỏ be. Sức mạnh không chỉ là võ công, khoa học kỹ thuật, Ma Phương thần bí, dị năng khó lường, thế giới này thì ra còn nhiều chủng loại sức mạnh như vậy. Hắn cách Khiêm đến tột cùng là xa bao nhiêu.

Tư liệu của Tôn Hoàng là nhận thức giảng thuật chứ không phải phương pháp tu luyện, hắn cần phải làm là lý giải, sau đó tu luyện. Nhìn thấy cánh cửa phía sau, đó là nơi chữa bệnh mà Tôn Hoàng đặc biệt nhắc tới, chỉ có lúc trọng thương mới có thể mở ra, lúc gần như sắp chết cũng sẽ tự động tống hắn vào hồ chữa bệnh bên trong đó. Như vậy bắt đầu đi, vì Khiêm, liều chết nỗ lực nào.

Quân Hành Tuyệt cứ như vậy lần lượt thí luyện, thất bại, chính là gân mạch đứt đoạn, sống không bằng chết, nhưng hắn muốn kiên trì, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian, cứ như vậy nỗ lực tìm kiếm con đường thuộc về chính mình. Lần lượt thất bại khiến cho kiêu ngạo của Quân Hành Tuyệt biến mất, hắn trước kia cho rằng mình thiên phú hơn người, nhưng hiện tại mới biết được mình chẳng qua chỉ là hưởng ké chút ánh sáng của tiền nhân, nếu không phải bọn họ công bố cho hắn bí tịch, hắn sao có thể thuận lợi tu luyện thế này. Hắn không có tư cách kiêu ngạo.

Quân Hành Tuyệt lúc bắt đầu tu luyện cũng đã bắt đầu thay đổi tâm tình hời hợt của mình, hắn thay đổi chính mình, thiên tài có tồn tại, nhưng không có loại thiên tài chưa từng chảy máu và nước mắt. Mà hắn không phải cái loại thiên tài đến mức có thể đạt được như vậy.

Không biết đã trải qua bao lâu, Quân Hành Tuyệt rốt cục cũng thành công. Trong lòng thật vui vẻ, sau đó phía sau hắn xuất hiện một cánh cửa. Quân Hành Tuyệt bước vào, đây là cánh cửa thí luyện.

“Sức mạnh không phải chỉ cần tu luyện là có được, hắn sẽ cần đối thủ.” Thượng Quan Khiêm nhấp tiếp một ngụm trà.

Quân Hành Tuyệt sau khi bước qua cánh cửa liền cùng những kẻ khác chiến đấu, Quân Hành Tuyệt thất bại. Trọng thương mà quay trở lại cánh cửa chữa bệnh.

Những người bên trong phòng thí luyện đều là những người mà Thượng Quan Khiêm có thể nhớ được, đều từng là đối thủ của y, y đưa số liệu về những đối thủ đó vào hệ thống của Diêm La, làm cho những con người giả đó đào tạo Quân Hành Tuyệt. Giảo hoạt có, độc ác có, nhẫn tâm có, đủ loại, Quân Hành Tuyệt cứ như vậy chậm rãi tiến tới, rừng rậm, đại mạc, bờ biển, còn có một ít địa phương kỳ dị, gặp rất nhiều con người kỳ dị, thất bại, thất bại, Quân Hành Tuyệt biết mình nhỏ yếu, bất quá hắn không nổi giận, mỗi thất bại, hắn đều tổng kết ra kinh nghiệm, Quân Hành Tuyệt đang chậm rãi trở nên mạnh hơn.

Giết chóc, huyết tinh, là toàn bộ thí luyện, một người bị giết, trên chiến trường hắn cũng giết quá, đã nghĩ giống như Khiêm khi đó, thoải mái tàn sát hàng vạn binh sĩ trước mặt như con tốt thí, mạng người chưa chắc là cái gì, thật sự không là cái gì, nguyên lai đây là tâm tính của Khiêm, hết thảy đều như loài giun dế, nhỏ bé như thế.

Trải qua chiến đấu tàn khốc, Quân Hành Tuyệt đi tới trước một cánh cửa.

“Sau khi chiến đấu với những người đó, Quân Hành Tuyệt sẽ mạnh lên, nhưng sự chênh lệch giữa hắn và người thường sẽ sinh ra, tựa như Mộc Linh Hạo, hắn sẽ cảm giác được ngăn cách, sau đó hắn sẽ cảm thấy mờ mịt.” Thượng Quan Khiêm buông chén trà.

Phía sau cánh cửa không phải là chiến trường tàn khốc, ngược lại là thế giới rất bình thường, Quân Hành Tuyệt không cảm giác được bất cứ tồn tại cường đại nào, giống như quốc gia của hắn, xã hội nhân loại bình thường. Quân Hành Tuyệt không hiểu được, nhưng hắn biết thí luyện của hắn là do Khiêm an bài, Khiêm sẽ không vô duyên vô cớ an bài thí luyện như vậy cho hắn, nhưng là hắn thật sự không rõ Khiêm rốt cuộc muốn hắn thế nào.

Quân Hành Tuyệt mang theo nghi hoặc bước vào thế giới này, trong mắt hắn tất cả những người này đều không thú vị, thật nhỏ yếu, Sắc mặt Quân Hành Tuyệt càng ngày càng lạnh, có người chọc tới hắn hắn liền giết, sau đó trở thành hung danh, bị người của thế giới này đuổi giết, rất dễ dàng, Quân Hành Tuyệt hủy cả thế giới. Trong lúc thế giới đó tan biến, Quân Hành Tuyệt lạnh lùng đứng thẳng, hắn khinh thường.

Mà đúng lúc này, một hư ảnh xuất hiện phía sau Quân Hành Tuyệt, nhìn một núi thi thể, cùng thân ảnh mê mang đang đứng trước mặt y.

“Ngươi cảm thấy mờ mịt, Quân Hành Tuyệt.” Thanh âm ôn hòa vang lên. Đồng thời khiến cho thân thể lãnh khốc của Quân Hành Tuyệt chấn động, hắn không quên thanh âm này cùng với chủ nhân của nó, ngày qua ngày tu luyện chiến đấu buồn tẻ, mỗi một lần thất bại đau đớn khó chịu, chiến đấu cùng với tử vong, giúp cho hắn tiếp tục chiến đấu, giúp cho hắn không rơi vào tuyệt vọng, chính là chủ nhân của thanh âm này, đối tinh của hắn, người mà hắn yêu, huynh trưởng của hắn, Thượng Quan Khiêm. Hết thảy đều là vì muốn đạt được tình yêu của người này.

Quân Hành Tuyệt quay đầu lại, nhìn người vừa xuất hiện ở đây, trên mặt là biểu cảm khó tin, y thật sự xuất hiện ở đây. Bỏ qua núi thi thể cùng dòng màu chảy, hắn chạy đến trước mặt người ấy, muốn xác nhận sự tồn tại của y là chân thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.