Tự Mình Đa Tình

Chương 10: Chương 10: Tiểu khả ái toàn lực lên sàn - 3




Tề Tiêu từng đem quyển sách 《 Tiên Đồ 》 này lăn qua lộn lại đọc vô số lần, Yến Như Vân sở dĩ cuối cùng có thể đăng đỉnh Tiên Đồ, trong sách không thể thiếu vai đại ác làm “phụ tá”, mà vai đại ác trong sách, tên là Bách Lý Liên Giang.

Bách Lý Liên Giang lần đầu tiên lên sân khấu thì quyển sách đã đi được nửa hành trình—— thực lực và thiên phú của hắn so với Yến Như Vân không phân cao thấp, thậm chí bởi vì luyện công pháp tà môn, lấy mạng người để tế, tu vi càng cao hơn một ít —— lúc Yến Như Vân cho rằng đã đánh bại vai ác ở bên ngoài bí cảnh trong lúc đi rèn luyện, Bách Lý Liên Giang đã ra tay tập hợp một quân đoàn toàn là kẻ xấu, chuyện thứ nhất hắn làm, chính là dẫn theo thuộc hạ tấn công Mê Vụ Sơn, bằng vào thực lực của bản thân phá hộ sơn đại trận của Mê Vụ Sơn, ở trên Mê Vụ Sơn thả một mồi lửa lớn.

Hắn dùng một vị phong chủ làm mắt trận, hao hết máu của vị phong chủ này mở ra một cái đại tà trận, phong tỏa các góc ở Mê Vụ Sơn, lửa lớn vì thế thiêu hủy bốn mươi chín phong, tất cả môn hạ đệ tử của Mê Vụ Sơn không một ai sống sót.

Lúc ấy nhân vật này vừa lên sân khấu đã khiến độc giả bình luận sôi nổi, rất nhiều độc giả cho rằng Bách Lý Liên Giang xuất hiện không hề nằm trong dự liệu, sự xuất hiện của hắn đã làm cho hệ thống chiến lực trước mắt sụp đổ——

Không ai biết sư môn của hắn ở nơi nào, không ai biết hắn từ nơi nào học được tà trận cao siêu như vậy, Mê Vụ Sơn có rất nhiều phong chủ có thực lực siêu tuyệt, vai ác này nửa đường giết ra, vậy mà có thể đem Phong chủ của bốn mươi chín phong giết sạch, tu vi và thực lực tất nhiên đã vượt qua Yến Như Vân một khoảng lớn.

Lúc trước Tề Tiêu truy hỏi đến ruột gan cồn cào, chờ đợi tác giả giải đáp bí mật này, nhưng mà tác giả không đưa ra bất kỳ giải thích gì, về sau đành phải thông qua miệng của Bách Lý Liên Giang, lúc hắn xuất hiện lộ ra một ít thông tin ——

“Ta từ nhỏ bái nhập làm môn hạ của tiên môn, thấy rất nhiều danh môn chính phái dơ bẩn, nói là tiên môn chính thống, chẳng qua chỉ là chốn tụ tập của một đám tiểu nhân ra vẻ đạo mạo rắp tâm hại người, ta chỉ muốn diệt trừ cho sảng khoái.”

Thông qua đôi câu vài lời này, các độc giả suy đoán ra Bách Lý Liên Giang khi còn nhỏ có khả năng từng bái nhập môn hạ vào các đại tiên môn đứng đầu thanh thế lừng lẫy, nhưng ở bên trong tiên môn bởi vì nguyên nhân nào đó đã chịu nhiều oan khuất, khiến cho hắn càng ngày càng ghi hận tiên môn chính thống, từ đây bắt đầu đối địch với người đại diện cho danh môn chính phái trong quyển sách là Yến Như Vân.

Tiên môn này vô cùng có khả năng chính là Mê Vụ Sơn, làm Bách Lý Liên Giang chịu oan khuất chính là vị phong chủ bị hắn huyết tế kia. Bởi vì sau khi Bách Lý Liên Giang xuất hiện, đây là tiên môn chính thống đầu tiên bị tiêu diệt, lấy tính tình có thù tất báo của Bách Lý Liên Giang, cái thứ nhất bị diệt khẳng định chính là kẻ thù của hắn, hơn nữa sau đó giữa cốt truyện, hắn lại mở ra cái tà trận này lần nữa, nhưng căn bản không cần phải huyết tế, hẳn là chỉ vì tra tấnvị phong chủ kia mới cố ý làm như vậy.

Điều này càng thêm chứng thực Bách Lý Liên Giang xuất hiện hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của tác giả, thời thơ ấu của vị BOSS trên đường xuất hiện này rất có khả năng cùng Mê Vụ Sơn có quan hệ, nhưng bởi vì thời kỳ thiếu niên của Yến Như Vân ở Mê Vụ Sơn đã qua đi, không có khả năng lại quay đầu bổ sung lại thời thơ ấu mà vai ác đã trải qua, cho nên chỉ có vài nét bút ít ỏi được quẹt ra.

Rất có khả năng là tác giả vì kéo cốt truyện, giữa chừng đột phá ý tưởng viết ra nhân vật này —— rốt cuộc vai ác nên đánh đã đánh xong, bản đồ cũ đã thăm dò xong, muốn mở ra hành trình mới, yêu cầu một Bách Lý Liên Giang như vậy để làm vai ác cho “thế giới mới”.

Việc suy đoán lai lịch của Bách Lý Liên Giang rất nhanh đã bị mấy cái tình tiết thú vị liên tiếp xuất hiện đè ép đi xuống —— sư môn của Yến Như Vân bị diệt, hắn vì bởi vậy mà đau khổ phát cuồng, bắt đầu luyện quyển công pháp thứ hai và thứ ba có trợ giúp rất lớn cho hắn đăng đỉnh Tiên Đồ ——《 Phệ Tiên Ấn 》 và《 Huyễn Bộ 》.

Hai bản tuyệt thế công pháp này Yến Như Vân đã sớm đạt được ở trong bí cảnh nọ, hắn chậm chạp chưa luyện và cũng không có ý định luyện, bởi vì hơn ngàn năm trước, Mê Điệt Lão Nhân người sáng chế hai bản công pháp này là một tuyệt thế ác nhân, 《 Phệ Tiên Ấn 》 là một loại công pháp tà môn chuyên hấp thu tu vi của người khác cho mình sử dụng, còn 《 Huyễn Bộ 》 có thể ngày đi nghìn dặm, so với ngự kiếm càng nhanh hơn.

Mê Điệt Lão Nhân từng lợi dụng hai tuyệt học này, trong một đêm đem tất cả người trên dưới của ba tiên môn hút thành xác khô, từ đây ác danh truyền xa.

Tuy nói hai bản công pháp này cũng có thể dùng vào việc thiện, nhưng tráng sĩ không uống nước khác dòng, Yến Như Vân là người chính phái, trước sau không chịu học hai bản công pháp này.

Mê Vụ Sơn bị diệt môn trở thành cơ hội tốt, Yến Như Vân tuy không hiểu được đối phương là người phương nào, nhưng biết tu vi của mình căn bản khó có thể chống lại, hắn vì báo thù mà sốt ruột, cùng đường mới đem hai bản công pháp này luyện thành, lợi dụng 《 Huyễn Bộ 》quấy nhiễu đám kẻ xấu tay sai, hấp thu tu vi của bọn họ, ép hỏi bọn họ nói ra hung thủ phía sau màn.

Sự kiện Mê Vụ Sơn cùng hai bản công pháp này xuất hiện, không chỉ giúp tu vi của Yến Như Vân trong khoảng thời gian ngắn tăng vọt, hệ thống chiến lực toàn quyển sách thăng cấp, sáng lập bản đồ mới, còn đưa Yến Như Vân từ một người đơn thuần lương thiện biến thành một hiệp khách áo đen sát phạt quyết đoán, tác giả tích cực miêu tả tâm lý vai chính biến đổi, từ đơn thuần lương thiện đến sát phạt quyết đoán phảng phất là một quá trình thức tỉnh, khiến độc giả muốn ngừng cũng không ngừng được, ai còn tâm trí đâu đi truy cứu vai ác ở nơi nào tới?

Sảng khoái đến phải bái phục.

Nhưng đó là thiết lập ở trong sách, hiện tại toàn bộ thế giới trong sách trước sau đã như một với bản thân Tề Tiêu, vai ác có khả năng có quan hệ với Mê Vụ Sơn, thật sự xuất hiện ở Mê Vụ Sơn, xuất hiện ở trước mặt hắn.

Bách Lý Liên Giang, vai ác lớn nhất trong sách, chỉ tin vào chính mình, hành sự quỷ dị, âm tình bất định, không ra bài theo lẽ thường, tâm tình tốt dù là kẻ địch cũng có thể là bạn bè, tâm tình không tốt mặc dù là bạn bè cũng coi như kẻ địch cùng nhau giết chết, ở thời điểm Yến Như Vân đuổi theo giết hắn, hắn hôm nay giúp danh môn chính phái thảo phạt vai ác cứu người, ngày mai có khả năng liền trở mặt đem tu sĩ mới vừa cứu ra chém giết, tựa như đi tản bộ trong sân nhà mình, dương dương tự đắc.

Nói như thế nào đều là kẻ bệnh tâm thần trăm phần trăm, nhưng cũng bởi vì chiến lực của hắn cao siêu, cùng với thời kỳ thiếu niên có nội tình khác, khiến cho độc giả đối với hắn cực kỳ nhẫn nại, thậm chí còn lung lạc không ít fans, cho rằng Bách Lý Liên Giang cuối cùng bị thua bởi vì căn bản không đem Yến Như Vân để vào mắt, cho Yến Như Vân có cơ hội mạnh lên, nếu không Yến Như Vân sớm đã bị hắn tiêu diệt.

Nhưng “không ít fans” này lại không bao gồm Tề Tiêu.

Tề Tiêu là người ủng hộ Yến Như Vân trăm phần trăm, lúc ấy còn cùng đám fans này chiến bàn phím suốt vài ngày, thời điểm Bách Lý Liên Giang cuối cùng bại dưới tay Yến Như Vân hắn đã tặng hết mấy ngàn lễ vật, hao hết tiền tiêu vặt, đi kèm theo lễ vật hắn nhắn đi nhắn lại thông cáo trên toàn trạm: Chết rất hay, chết rất đẹp, chết kêu oa oa!

Khi đó Bách Lý Liên Giang chỉ là một nhân vật trong sách, là hòn đá kê chân cho Yến Như Vân đăng đỉnh Tiên Đồ, hiện tại lại không giống —— Bách Lý Liên Giang đứng ở trước mặt hắn là một người sống sờ sờ, là một thiếu niên giống như một con thú non, nhỏ yếu, bất lực lại đáng thương.

Tay Tề Tiêu ngừng trên đỉnh đầu của hắn lại cử động, trấn an nói: “Đừng khóc.”

Trái tim đập hỗn loạn của Tề Tiêu dần dần bình ổn —— nếu như vận mệnh trong sách khó có thể xoay chuyển, hắn làm phong chủ Vân Tiêu Phong của Mê Vụ Sơn, thu hay không thu Bách Lý Liên Giang đều khó thoát cái chết. Nếu như vận mệnh có thể xoay chuyển, có lẽ hôm nay chính là cơ hội để thay đổi.

Hết thảy đều không biết, mà hắn cần phải làm, chính là nghe theo trái tim của mình, chỉ làm chuyện tốt, đừng hỏi đúng sai.

Tề Tiêu nói: “Bách Lý Liên Giang, về sau ngươi chính là đồ đệ của ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.