Vào xế chiều.
Trong phòng khám tư vấn tâm lý.
Đỗ Duy ngồi trên sô pha, tay phải cầm bút chì viết trên giấy.
Ở bên bàn cà phê, đặc những vật phẩm của hắn.
Zippo, mặt nạ, lá Joker chỉ còn cơ hội cuối cùng để thực hiện điều ước, đồng xu tượng trưng cho may mắn và xui xẻo, khẩu súng kíp, một chiếc ô đen bị bắn thủng lỗ, và một phong thư.
Cùng với sợi dây chuyền thánh giá bằng gỗ mun, và một đôi bao tay trắng.
Sợi dây chuyền này Đỗ Duy đã đeo trên cổ để giải trừ tai hoạ ngầm của ác linh hoá, nhưng hiện giờ hắn đã tháo nó ra.
Mà đôi găng tay trắng đó đã được Giám mục Slivika và Giám mục Jon đưa cho hắn, khi hắn xử lý cánh cửa ở tầng hầm trong Thành phố Essegrin.
Có thể cắt đứt ảnh hưởng của một số tồn tại tà ác, nhưng nó không hữu ích lắm đối với Đỗ Duy.
Vào lúc này, Đỗ Duy ngừng viết, ghi chú những thông tin sau đây lên giấy.
[Các ác linh đã Đánh Dấu: Cái Bóng, Xe Bus, Annabelle, cần gấp bổ sung thành viên mới để gia tăng thế lực]【Sự kiện đang chờ xử lý: ác linh Đỗ Duy, đồng hồ cổ】
Trong đó, ác linh Đỗ Duy được khoanh tròn, có nghĩa là ưu tiên xử lý, phía sau đặt đồng hồ và đồng hồ cổ.
Nói cho cùng, ở giai đoạn này, giải quyết ác linh Đỗ Duy là ưu tiên hàng đầu.
Cộp cộp...
Đỗ Duy đặt tờ giấy xuống, gõ ngón tay lên bàn cà phê.
Giờ hắn đang nghĩ cách giải quyết ác linh Đỗ Duy.
Cứng đối cứng là không thể.
Vì vậy, phải bắt đầu từ những khía cạnh khác.
“Nó hiện đang ở trụ sở chính của Vidar. Đến đó để giải quyết nó thực sự là cách tốt và duy nhất vào lúc này.”
“Nếu không, mọi thứ sẽ chỉ trở nên rắc rối hơn khi có Vidar tìm đến cửa.”
“Dù sao có nó ở đó. Giáo đồ của Vidar khó có thể mắc sai lầm như trước“.
Đỗ Duy nói như vậy, sắc mặt càng lạnh.
Ác linh Đỗ Duy có ý thức, tính cách và phương thức suy nghĩ hoàn toàn giống hắn, điều hắn có thể nghĩ, ác linh Đỗ Duy cũng có thể nghĩ ra.
Cho dù là nhìn chiêu, đoán chiêu, giữa hai bên cũng không chiếm được gì tốt.
Điều quan trọng nhất là Giáo phái Vidar có quá nhiều người...
Hơn nữa ác linh Đỗ Duy, gần như là không thể giải quyết.
“Cho nên mình phải chủ động, nhưng phải hoàn thành tốt kế hoạch, nếu không cơ hội thành công quá nhỏ.”
Trước đó Đỗ Duy từng nghĩ cách đối phó với ác linh Đỗ Duy.
Đó là mình trở thành ác linh Đỗ Duy, để cho ác linh Đỗ Duy trở thành mình, sau đó mình lấy thân phận của ác linh Đỗ Duy đoạt lại thân thể.
Nhưng hắn không nghĩ được cách phải làm gì để hiện thực hóa ý tưởng này.
Bên cạnh đó, còn có một cách để giết chết ác linh Đỗ Duy.
Đó là Đỗ Duy chết.
Nếu hắn không tồn tại, thì cũng không có cái gọi là ác linh Đỗ Duy.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy không khỏi lắc đầu: “Phương pháp này quá mức cực đoan. Trừ phi có thể bảo đảm sau khi chết sống lại, nếu không chẳng khác gì cùng chết.”
Từ đầu đến cuối, tất cả những gì Đỗ Duy muốn là sống sót.
Như khi ở phòng khám nghiệm tử thi, hắn cảm thấy cha mẹ muốn mình sống thật tốt, nên hắn sẽ không để họ thất vọng.
Hơn nữa, giờ hắn đã có bạn gái và bạn bè.
“Không nên bị ác linh Đỗ Duy ép đến mức cùng chết.”
Đỗ Duy vừa nói vừa sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Chênh lệch giữa hắn và ác linh Đỗ Duy quá lớn.
Về năng lực cá nhân, Đỗ Duy tính toán dù cộng thêm Cái Bóng, Annabelle, chỉ có thể sống sót chưa tới 3 phút dưới tay của ác linh Đỗ Duy.
Còn xe buýt thì chỉ dùng để chạy trốn.
Gia tăng Đánh Dấu ác linh, cùng lắm thì tới đây tiếp xúc với ác linh nhiều hơn.
Về phần Vidar...
Phải tìm một thế lực có thể đối phó với Vidar.
“Giáo hội Twilight không phù hợp, nhưng mối quan hệ giữa giáo hội và Vidar đã rất căng thẳng. Nếu giáo hội có động thái, Twilight cũng sẽ trả đũa.”
“Bằng cách này, có thể san lấp chênh lệch.”
Ngay sau đó, Đỗ Duy đã có được ý tưởng.
Nhưng đây chỉ là lý thuyết, khi triển khai thì còn tùy tình hình.
Vào lúc này, smartphone của Đỗ Duy trong phòng ngủ vang lên.
Hắn ngạc nhiên: “Chẳng lẽ là Alexis gọi tới? Không phải em ấy đang ngủ sao?”
Khi ác linh Đỗ Duy rời đi, hắn nhìn qua smartphone của mình, Alexis gửi cho hắn một tin nhắn nói rằng mình tới tháng, hôm nay cô không còn chút sức lực nào, chỉ muốn ngủ.
Vì vậy, hắn đành về nhà ngủ một mình.
“Chắc là người khác...”
Đỗ Duy lắc đầu, đứng dậy đi tới phòng ngủ lầu hai.
Rất nhanh, bèn đi đến phòng ngủ.
Đi đến cạnh giường và nhặt chiếc smatphone đang sạc, nhưng ID liên lạc hiển thị trên màn hình là Senna, người yêu cũ của Cha Tony.
Bà Senna, với tư cách là Sở Trưởng Sở Tài Phán, và là người trực tiếp lãnh đạo Đỗ Duy, nếu không có chuyện quan trọng sẽ không chủ động gọi điện cho Đỗ Duy, mà chỉ thông qua Cha Tony để thông báo.
Đỗ Duy lập tức nhấn nút trả lời.
“Chào xơ Senna.”
Sau đó, hắn nghe thấy bà Senna hắng giọng ở đầu dây bên kia, nói: “Chào buổi chiều, Đỗ Duy, giáo hội đã biết những gì đã xảy ra ở đây ở New York.”
“Hunter đã phản bội Giáo hội Twilight giờ sao rồi?”
Bà ta đề cập đến Hannibal.
Đỗ Duy dấp: “Có thể xơ không tin, nhưng gã đã bị sét đánh chết.”
Ặc ặc...
Bà Senna dường như vừa bị sặc nước.
Một lúc sau, bà nói với vẻ khó tin: “Bị sét đánh chết? Sao có thể? Xơ biết kẻ này đến vì con. Nếu con đã giết gã, cứ nói, bọn xơ sẽ giúp cô che giấu sự thật. “
Đỗ Duy bất lực nói: “Con có tấn công gã, nhưng gã thật sự bị sét đánh chết.”
Cảnh Hannibal bị sét đánh chết quá phi lý.
Nói là do hắn làm, chỉ gây thêm rắc rối không đáng có. Tốt hơn là nên phủ sạch liên hệ.
Bà Senna luôn xem trọng Đỗ Duy.
Rốt cuộc, trong giáo hội, không có Người Đuổi Quỷ nào có trách nhiệm, lại không sợ tà ác bằng Đỗ Duy.
Mỗi khi gặp nguy hiểm, hắn luôn dẫn đầu.
Đúng là một thánh nhân hoàn mỹ.
Vì vậy, bà Senna đau đầu nói: “Bị sét đánh, thì bị sét đánh. Có lẽ Chúa muốn trừng phạt gã ta.”
“Nhân tiện, tới đây giáo hội có thể sẽ giao cho con một vài nhiệm vụ, nhưng có vẻ như con vừa mới giải quyết xong một sự kiện ác linh, cũng đã cứu được Tony...”
“Ừm... nếu con cần nghỉ ngơi, xơ có thể nói chuyện với giáo hội, và tạm hoãn một số việc không quan trọng lắm.”
Nghe vậy, Đỗ Duy cau mày, vừa lúc muốn kiếm thêm ác linh để Đánh Dấu thì giáo hội tìm đến.
Chuyện tốt như vậy...
Tuy nhiên, hắn vẫn hỏi: “Nhiệm vụ có liên quan đến ác linh sao?”
Bà Senna trả lời: “Cũng có liên quan đến ác linh, nhưng xét thấy gần đây con tiếp xúc với ác linh quá nhiều, giáo hội sẽ giao cho con những công việc hậu trường, chẳng hạn như hướng dẫn một số Người Đuổi Quỷ, hoặc xử lý một số việc nội bộ của giáo hội. “
“Điều này rất có ích cho sự thăng tiến của con, con hiểu...”
Đỗ Duy nghiêm nghị nói: “Bà Senna, với tư cách là một Người Đuổi Quỷ, con có trách nhiệm chống lại ác linh. Lời nói của bà là một sự sỉ nhục đối với con.”
Bà Senna vội vàng xin lỗi: “Thực xin lỗi Đỗ Duy, xơ biết con có tinh thần trách nhiệm cao, nhưng việc này là vì lợi ích của con. Liên tục đối phó với ác linh, thân thể của con sẽ không thể chịu đựng nổi.”
Đỗ Duy trầm giọng nói: “Chỉ cần trên đời này còn có ác linh, con sẽ không lùi lại xử lý chuyện ở hậu trường. Thân thể của con tuyệt đối ổn.”
Bà Senna xúc động: “Lần thăng chức tới trong nội bộ giáo hội, con nhất định sẽ trở thành giám mục. Đến lúc đó, vị trí lãnh đạo Sở Tài Phán, xơ cũng sẽ giao cho con.”
“Đỗ Duy, con chính là Người Đuổi Quỷ cao thượng nhất mà xơ từng gặp.”