Dịch: Sunsh1ne
Biên: Hoàng Hi Bình
***
Lúc này, trong một nhà thờ ở quận Bắc Brook.
Cha Tony đang lật xem một quyển sách với tốc độ rất nhanh, ngay khi lật đến một trang nọ, trong mắt ông hiện lên vẻ hoảng sợ xen lẫn với cảm giác cực kì tức giận.
“Cha đã tìm được bản ghi chép về đồ án ngôi sao sáu cánh, đây là nghi thức hiến tế của giáo phái Vidar. Trước tiên phải báo cáo với nhà thờ, Đỗ Duy, con đã quyết định đúng, mau rời khỏi nơi đó.”
“Đỗ... Đỗ Duy?”
Cha Tony đang nghiêng đầu nhìn sang quyển sách, khi ông ta quay đầu nhìn vào home screen của smartphone, home screen hiển thị đầu dây bên kia không có tín hiệu, cuộc gọi đã tự động kết thúc, ngay lập tức trên mặt tràn ngập kinh ngạc và hoang mang.
“Chết tiệt! Trong biệt thự kia, có một ác linh đã thành công chiếm đoạt cơ thể!”
……
Ngay lúc này, trong căn biệt thự vang lên tiếng bước chân.
Đỗ Duy hờ hững đứng trước cửa phòng ngủ của Kelly, im lặng không nói một lời.
Ngoài cửa sổ u ám, tối đen như mực, nhìn không rõ cảnh tượng bên ngoài.
Trong phòng ngủ, những ngọn đến đặt ở các góc của ngôi sao sáu cánh vẫn đang cháy, ánh sáng mờ ảo chiếu vào khuôn mặt của Đỗ Duy, trông khá dữ tợn.
Hắn lạnh lùng nhìn vào những ngọn nến, và thi thể của Kelly.
Có cái gì đó rất sai...
Đỗ Duy nhớ rất rõ, những ngọn nến đặt ở các góc của ngôi sao sáu cánh đã cháy hơn một nửa, nhưng bây giờ lại giống như là chỉ vừa mới thắp lên.
Ngọn nến chỉ vừa cháy được một đoạn ngắn.
Cơ thể của Kelly cũng như vậy, máu tươi vốn đã đông đặc, giờ lại đang chảy nhỏ giọt.
Hắn bắt đầu suy nghĩ: “Mình đang xuất hiện ảo giác? Hiện giờ thứ đang thấy là hình ảnh cái chết của Kelly? Hay tất cả đều là sự thật?”
Quá trình giết người của ác linh, cơ bản là phát động môi giới, tìm kiếm mục tiêu, tiếp theo là dựa theo quy luật giết người, tất cả ác linh hắn từng gặp, đều là như vậy.
Đỗ Duy không khỏi tự hỏi, mình đã phát động môi giới như thế nào?
Bà Mina đã từng nói, vào thời điểm bà ấy chết trong giấc mơ, đã ám chỉ đến hành vi suỵt.
Cũng có thể hiểu là không được nói chuyện.
Nhưng khi bước vào biệt thự, Đỗ Duy phát hiện hơi thở của ác linh ngày càng mờ nhạt, hắn đã nói chuyện bằng smartphone với Cha Tony.
Nếu không phải nói chuyện sẽ phát động môi giới, như vậy tại sao lúc đến tầng 2 mới xảy ra biến đổi?
Hắn cảm thấy thứ gì hắn đang gặp phải, giống như một sự dịch chuyển không gian.
Bước vào phòng ngủ của Kelly, vừa bước ra, hoàn cảnh xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.
Dường như có một số quy luật nào đó.
“Là cánh cửa ư?”
Đỗ Duy tự cho mình một đáp án không chắc chắn, nên quyết định kiểm tra nó.
Vì vậy, hắn không chút do dự bước vào phòng ngủ của Kelly, đồng thời tiện tay đóng cửa lại.
Trong trạng thái Quỷ Nhãn, cảm giác ức chế đến tận cùng càng thêm mãnh liệt. Ác ý trên thi thể Kelly cũng trở nên rõ ràng hơn, gần như trở thành thực chất.
Lúc này trong phòng ngủ ngoại trừ hắn, cũng chỉ có xác của Kelly, bầu không khí rất đáng sợ.
Vào lúc cánh cửa đóng lại, Đỗ Duy mơ hồ có cảm giác bị nhìn lén, nhưng kỳ lạ là ngoài chuyện đó ra thì không có gì khác thường.
Nhìn chằm chằm vào thi thể của Kelly, Đỗ Duy liếc nhìn thời gian trên smartphone, bây giờ là 11:40 trưa.
Sau đó, hắn một lần nữa mở cửa và bước ra ngoài.
Khiến hắn thất vọng chính là trong trạng thái Quỷ Nhãn, cảm giác kỳ lạ trong biệt thự vẫn như trước, không có chút thay đổi.
“Không thể hiểu nổi!”
Đỗ Duy lắc đầu, thầm nghĩ.
Dù hắn biết mình đã phát động quy luật nào đó, nhưng có vẻ như quy luật này không thân thiện với hắn cho lắm, hoàn toàn không cho cơ hội làm lại.
“Đã không có lựa chọn, vậy thì tiếp tục tiến về phía trước!”
Đỗ Duy sải chân rộng hơn, đi về phía những gian phòng khác trên lầu hai.
Hắn nghĩ đến chuyện nhảy cửa sổ, nhưng không biết tại sao, trong trạng thái Quỷ Nhãn, bản năng cho hắn biết đó là một quyết định cực kỳ nguy hiểm. Nếu biệt thự đang ẩn chứa hiểm hoạ khôn lường, chọn nhảy cửa sổ cũng giống như chính thức trở mặt, những thứ đang ẩn giấu cũng sẽ lập tức bộc lộ ra.
Huống hồ, hình ảnh mà Đỗ Duy nhìn thấy cái chết của mình là ở trong một căn phòng tối thui tối mù, ngồi bên chiếc bàn, bây giờ xem ra vẫn chưa đến bước đó.
Hắn đang dừng lại trước một căn phòng đã bị khoá, cửa phòng và các nơi khác đều rất sạch sẽ, tuy nhiên ổ khoá có vẻ đã lâu không được sử dụng, có rất nhiều vết xước.
Thấy vậy, Đỗ Duy cau mày, đây có phải phòng của chồng bà Mina hay không?
Gia đình ba người của bà Mina, ngoại trừ nam chủ nhân đã chết trên xe buýt, và dường như trở thành một ác linh, chỉ còn lại hai mẹ con.
Mà bây giờ đã nhìn thấy phòng ngủ của bà Mina và Kelly, hơn nữa phát hiện thi thể Kelly trong phòng. Ngoại trừ phòng chứa đồ lặt vặt, phòng dự phòng, phòng sách ra thì cũng chỉ còn lại phòng ngủ của nam chủ nhân.
Hơn nữa trong trạng thái Quỷ Nhãn, hắn phát hiện sương mù dày đặc đang chui qua khe cửa, khủng khiếp như cánh cổng địa ngục vậy.
Nhưng kỳ lạ là phía sau cánh cửa tuy khiến cho Đỗ Duy cảm giác kinh sợ, càng thêm độc lập. Tuy cũng nguy hiểm, nhưng cứ cảm thấy nó không thuộc về căn biệt thự, tạo thành sự tách biệt rõ rệt.
Nhưng bất kể như thế nào, phía sau cánh cửa chắn chắn có thứ gì đó.
Đỗ Duy nhìn chằm chằm vào ổ khóa, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị nếu mình không mở cửa thì sẽ xảy ra chuyện gì?
Hắn cảm thấy mình đã nắm được điểm mấu chốt để rời khỏi đây, bèn xoay người rời đi. Trong trạng thái Quỷ Nhãn, nơi nào có càng nguy hiểm thì hắn càng chạy về nơi đó.
……
10 phút sau.
Đỗ Duy lại đứng trước cánh cửa khóa ban nãy.
Hắn đã cơ bản thăm dò tất cả các phòng trên lầu hai, nhưng điều khiến hắn cảm thấy thú vị là mỗi căn phòng đều trông vô cùng kỳ quái, toả ra áp lực khiến người ta không thở nổi.
Nhưng bây giờ nó đã biến mất. Không có ác linh, không có cái gọi là nguy hiểm, cũng không có thi thể của bà Mina.
Những gì hắn cảm nhận được trong trạng thái Quỷ Nhãn đều không thể là giả, nói cách khác, tất cả nguy hiểm đều chỉ là dã thú ẩn mình dưới nước, chỉ cần không để mình rơi xuống nước thì sẽ không có khả năng tử vong.
Mà tất cả thứ hắn cảm thấy trước đây giống như một lời đe doạ hơn.
Nó muốn làm gì? Làm cho bản thân sợ hãi? Hét lên?
Hành vi suỵt có nghĩa là đừng nói, cũng có thể hiểu là đừng phát ra tiếng động. Mà từ khi căn biệt thự xuất hiện dị thường, hắn đều không nói gì, chỉ tự phân tích. Nói cách khác, chỉ cần mình giữ bình tĩnh, thì thứ khủng bố đáng sợ sau cánh cửa này sẽ không thể làm gì mình?
Đơn giản vậy sao?
Đỗ Duy im lặng một lúc, sau đó quay trở lại phòng ngủ của Kelly, đi thẳng đến thi thể...
Lúc này ngọn nến đã cháy được non nửa, ánh lửa chiếu vào khuôn mặt của thi thể, trông vô cùng khủng khiếp, đáng sợ.
Đột nhiên...
Thi thể mở to hai mắt, bên trong tràn đầy tơ máu, đôi con ngươi trống rỗng chết lặng tràn đầy oán độc.
Đỗ Duy ngồi xổm xuống đối mặt với thi thể, khuôn mặt vô cảm so với thi thể còn giống hơn.
Hơn nữa, hắn còn lấy ra từ trong túi ra một cái zippo, đó là một thứ đồ mà Cha Tony mới đưa. Đặt bật lửa dưới mái tóc của thi thể, rồi bật quẹt.
Tách....