“Thưa anh, anh nói ít quá cái gì vậy...”
Nhân viên bảo vệ không nghe rõ lời của Đỗ Duy, cho rằng hắn đang phàn nàn.
Đỗ Duy nhíu mày, nói với nhân viên bảo vệ: “Không có chuyện gì, cám ơn sự hợp tác, hẹn gặp lại.”
Nói xong hắn quay lưng bỏ đi.
Gã bảo vệ vò đầu bứt tai, nhìn Đỗ Duy đang đi dưới mưa, lẩm bẩm: “Thật là một người kỳ quái, quên đi, kệ hắn.”
...
Như Đỗ Duy đã nói, số người Vidar cử tới khá ít, cho dù hơn 50 người đều là tà giáo đồ của Vidar.
Mối hận thù giữa hắn và Giáo phái Vidar không phải ngày một ngày hai.
Đỗ Duy hiểu rõ cách hành động của Vidar, hơn 20 người đã chết gián tiếp hoặc trực tiếp trong tay của hắn.
Mặc dù Vidar là một giáo phái, nhưng không thể để hắn buông lỏng cảnh giác, chỉ phái 50 người đi giết hắn.
Rốt cuộc, lần này là Đỗ Duy xung phong đi đầu, với tư cách là Phó Tài Phán của giáo hội, đã tự mình phá hoại kế hoạch của Vidar.
Mặc dù hắn không nghĩ tỷ lệ thành công của kế hoạch của Vidar là cao...
Nhưng nói thế nào đi nữa, phải có hàng trăm người đến mới đúng, không kể những tà giáo đồ cấp Giáo chủ như Ruth.
“Ở nơi khác, chắc chắn còn có người của Vidar. Mình phải chờ đợi cơ hội, để mọi thứ có thể phát triển theo hướng mình muốn.”
Đỗ Duy ngồi trong xe, yên lặng suy nghĩ.
Mục đích hiện tại của hắn rất đơn giản, dùng quy luật giết chóc của Cái Bóng để giết lũ tín đồ của Giáo phái Vidar.
Một là cảnh báo Vidar để lũ đàn bà điên này dừng lại một thời gian.
Thứ hai, đó là giúp đỡ Cái Bóng. Cái Bóng chỉ có thể chiến đấu chống lại tà linh trong lá bài Joker nó trở nên mạnh hơn, nếu không, khi các tà linh đồng hóa Cái Bóng, hắn sẽ là người xui xẻo tiếp theo.
Điều quan trọng nhất là, giờ dù Cái Bóng có mạnh mẽ đến mức nào cũng không thể tạo ra bất cứ sóng gió gì.
Khiến nó luôn chống đối tà linh, dù có kém hơn tà linh một bậc, chỉ cần duy trì trong phạm vi có thể kiểm soát.
“100 người chắc chắn Cái Bóng không giết nổi, nhưng 50 người thì không đủ...”
Đỗ Duy nghĩ về số người sẽ bị giết, rồi lấy mặt nạ ra.
Quy luật giết người của Cái Bóng có mức độ lan truyền rất rộng.
Chỉ cần nhìn thấy ảnh của nó, hoặc nhìn vào mắt nó, là đủ để trở thành mục tiêu của nó.
Đỗ Duy có thể đeo mặt nạ, khoác lên mình lớp vỏ của Cái Bóng, trực diện đối đầu với Giáo phái Vidar. Nhưng làm như thế có phần lố, rất dễ dàng để Giáo phái Vidar phát hiện ra rằng mọi thứ đều do hắn gây ra.
Nói trắng ra, hắn muốn để chuyện này biến thành một tình huống đột phát.
Với tiền đề rằng không ai biết rằng hắn đã trở lại New York, giải quyết lũ tà giáo đồ của Vidar.
Sau đó, vào giây phút cuối cùng, với tư cách là người phụ trách sự kiện ác linh ở thành phố New York, hắn mới xuất hiện, tạo thành ảo tưởng rằng sau khi chuyện xảy ra hắn mới về đến...
“Cái Bóng không thể rời mặt nạ quá xa, vì vậy nếu mình lợi dụng điều này, nó thực sự có thể gây ra hiện tượng người truyền sang người.”
“Chỉ cần một tín đồ của Giáo phái Vidar trở thành mục tiêu của Cái Bóng, Cái Bóng không thể ngay lập tức giết chúng. Sẽ tạo điều kiện cho chúng tiếp xúc với nhau, nhưng mình phải đảm bảo có thể kiểm soát được chuyện này.”
Đỗ Duy nói như vậy bằng giọng điệu kỳ lạ.
Nếu không khống chế được, để cho người của Vidar tiếp xúc với người khác, thì Cái Bóng có thể VỪA giết tín đồ của Vidar, vừa giết những người vô tội.
Điều đó sẽ khiến mọi thứ trở nên rắc rối hơn...
“Mình phải chúng hoảng loạn, rồi tập trung lại với nhau... song trước đó, mình phải biến ít nhất một trong số chúng trở thành mục tiêu của Cái Bóng.”
Nghĩ vậy, Đỗ Duy lấy smartphone ra và gọi cho cảnh sát ở Thành phố New York.
“Tôi muốn tố cáo, có kẻ đang tụ tập bất hợp pháp...”
...
Tình hình gần đây của Vidar không quá lý tưởng.
Trụ sở chính của họ không phải ở New York, mà là ở Châu Âu.
Nhưng khi nói đến tín ngưỡng tôn giáo, xung đột giữa Vidar và giáo hội chưa bao giờ chấm dứt.
Thành phố Massas cũng có bóng dáng của chúng, chúng đã bắt đầu lên kế hoạch ở Sikelin từ vài tháng trước, cộng với sự cố hỏa hoạn ở Bệnh viện Phụ sản Maria ở Essegrin hai mươi năm trước.
Vidar đã làm được rất nhiều việc, nhưng gần đây chúng rất xui xẻo, liên tục thất bại. Nếu không phải chuyện nghiên cứu tạo ra ác linh sắp đạt được thành công, chắc chúng đã dự định rút lực lượng về châu Âu.
Fiona nhờ vào tình huống này, mới được thăng chức làm Giáo chủ của Vidar.
Thế chế của Vidar rất dị dạng.
Mối quan hệ giữa cấp trên, cấp dưới có hình kim tự tháp, người trên không chết, người dưới không bao giờ có thể lên nắm quyền.
Đây là một tổ chức dị dạng ràng buộc tất cả tà giáo đồ với tín ngưỡng vặn vẹo.
Fiona gia nhập Giáo phái Vidar cùng lượt với Ruth từ nhiều năm trước, Ruth trở thành Giáo chủ sớm hơn cô ta. Còn cô ta chỉ có thể trở thành một tà giáo đồ lâu năm, không thể leo cao thêm nữa.
Trong khu chung cư hẻo lánh, và cũ xưa này.
Ở tầng hai của chung cư, có mùi máu tanh nồng nặc trong căn phòng cạnh cửa sổ.
Mười mấy nữ tu sĩ trẻ tuổi lặng lẽ đứng phía sau Fiona, nhìn Giáo chủ cầm một con dao ngắn, rồi liên tục đâm xuyên qua cơ thể của một kẻ vô gia cư gầy gò.
Vẻ mặt của mọi người đều rất hào hứng, trong số đó có một người phụ nữ, mặc quần áo ở nhà, trông khá lôi thôi.
Rõ ràng là ả này vừa mới gia nhập Vidar, có thể là trong hai ngày gần đây.
Tiếng đau đớn rên rỉ không ngừng vang lên. Tay chân của người đàn ông vô gia cư bị trói, tất cả dây chằng, và lưỡi đều bị cắt đứt.
Bên dưới cơ thể của kẻ vô gia cư, khắc hoạ biểu tượng ngôi sao 6 cánh.
Ở mỗi góc, đều được đặt một vật máu me be bét, lần lượt là lưỡi, ngón trỏ bàn tay phải, mắt, tai và ruột non...
Fiona nghiêm nghị dùng dao găm cắt mở các cơ xung quanh trái tim của kẻ vô gia cư, khéo léo móc trái tim ra và đặt nó trên góc cuối cùng của biểu tượng ngôi sao 6 cánh.
“Ca ngợi Vidar...”
Khi cô ta nói xong, kẻ vô gia cư mới vô cùng đau đớn tắt thở, nhưng đôi mắt đỏ ngầu của hắn trợn to. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy sự căm thù và oán độc tột cùng.
Các tín đồ đứng sau Fiona cúi đầu và đặt tay lên ngực, như thể đang thực hiện một nghi lễ cao quý, bắt đầu tụng những giáo lý của Vidar bằng giọng như đang mê sảng.
“Sinh mệnh khiến con người đau khổ. Chỉ có cái chết là vĩnh cửu. Hãy trở về trong vòng tay của Vidar, và ở bên Ngài...”
Fiona cũng đang tụng kinh, song cô ta vừa tụng niệm, vừa lấy ra một con bù nhìn và nhét nó vào cơ thể của kẻ vô gia cư để thay thế trái tim.
Cô ta đang thực hiện một nghi lễ, giết người vô tội và tạo ra một Ác Thi mạnh mẽ và hoàn hảo hơn...
Nhưng đúng lúc này...
Đột nhiên, một tiếng chuông cửa vang lên, cắt ngang tiếng tụng niệm của mọi người.
Fiona vô cảm nhìn về phía tà giáo đồ mặc quần áo trong nhà, kẻ sau lập tức tái mặt: “Có thể là con mụ hàng xóm chết tiệt, giờ em lập tức đuổi mụ ta đi.”
Fiona thờ ơ nói: “Rowling, đây là nhà của em, đừng quá hoảng sợ, nếu không sẽ gây ra phiền phức không đáng có.”
Người phụ nữ tên Rowling vội nói: “Vâng, thưa Giáo chủ.”
Nói xong, ả ta vội vã rời khỏi phòng và đi xuống cầu thang.
Rowling tức giận bước đi, chết tiệt... Nếu thực sự là con mụ hàng xóm đó, tối nay sẽ để nó hiến tế cho Vidar...
Nhưng khi ả ta vừa đến cửa, qua lỗ mắt mèo, thứ mà ả nhìn thấy là một người đàn ông mặc áo có mũ trùm, đeo khẩu trang, tay cầm một tờ giấy A4 có in một bức ảnh đen trắng kỳ lạ.
Đó là thông báo tìm người mất tích...