Dịch: Hoàng Hi Bình
Nói lời tạm biệt với Ryan, và cúp máy. Phòng khám tư vấn lại im ắng.
Đỗ Duy ngồi trên sô pha, châm một điếu thuốc rồi im lặng hút.
Gần đây hắn càng nghiện thuốc lá hơn.
Đây không phải là một thói quen tốt, chỉ để điều hòa tinh thần giúp giảm bớt căng thẳng lâu dài.
“Giáo hội sẽ không dễ gì tấn công Vidar. Xung đột hiện tại không quá nghiêm trọng, vậy mình vẫn cần phải châm dầu vào lửa thêm.”
“Hơn nữa, sau khi chuyện này được giải quyết, không chừng mình sẽ phải tiếp xúc với Giáo phái Vanity. Tai hoạ ngầm của ác linh càng ngày càng nghiêm trọng.”
Hắn nói điều này với bản thân, sau đó sắp xếp suy nghĩ của mình.
Bên phía Vidar còn dễ xử, nếu bị phát hiện mình hắt nước bẩn vào Vidar cùng lắm sẽ có chút rắc rối. Đến lúc đó hắn sẽ đến châu Âu, để đối đầu với ác linh Đỗ Duy.
Còn về Giáo phái Vanity. Thú thật, Đỗ Duy muốn gia nhập.
Tình hình hiện tại của hắn rất khó khăn, giờ chỉ có Giáo phái Vanity mới có thể giải quyết được tai hoạ ngầm, và năng lực cũng sẽ không biến mất.
“Có lẽ nên cài nằm vùng trong Giáo phái Vanity.”
“Ryan cũng là một biện pháp, năng lực của hắn hình như có thể biến Hunter thành người thường, nhưng sẽ mất đi năng lực tương ứng, chỉ có thể là lựa chọn thứ hai.”
“Vả lại mình luôn cảm thấy rằng để gã làm điều đó sẽ xảy ra chuyện.”
Sau đó, Đỗ Duy liệt kê ngắn gọn các kế hoạch cho tương lai.
Giờ hắn gặp quá nhiều rắc rối. Mọi chuyện phải được giải quyết từng bước.
Tuy nhiên quả thực tốt hơn trước đây rất nhiều, ít nhất đã xử lý xong ác ma nữ tu cũng không cần lo lắng chuyện này.
Đợi sau khi tiêu diệt ác linh Đỗ Duy và đồng hồ cổ, chỉ còn lại chút rắc rối.
Nghĩ về điều này, Đỗ Duy hít sâu, thở ra một làn khói trắng.
Hắn phải đi nghỉ ngơi.
Ngày mai, hắn sẽ đi xem New York có ác linh nào không, nếu có cá lọt lưới thì hãy Đánh Dấu, đợi đến khi đối đầu với ác linh Đỗ Duy thì sẽ kéo nó đến làm bia đỡ đạn.
Hơn nữa, hắn phải dành thời gian để đến nhà thờ, bà Senna đã chuyển đến vài món đồ đặc biệt, nếu không có gì bất ngờ, chúng sẽ được chuyển đến New York vào chiều mai.
...
Ở một nơi nào đó trong một thung lũng ở Châu Âu, có toà lâu đài nằm ở trong trang viên.
Bên trong lâu đài là một phòng khách rộng lớn, theo phong cách ám hệ.
Trong phòng khách do đá xây thành có một ngọn lửa, lúc này ngọn lửa rất nhỏ, có thể mơ hồ nhìn thấy một ít xương người đã bị đốt thành tro.
Tất cả các Giáo chủ của Giáo phái Vidar đã sát cánh bên nhau trên đống lửa.
Khuôn mặt của họ nghiêm nghị, trong mắt có vẻ nhiệt tình.
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn mơ hồ vang lên trong bóng tối: “Ca ngợi Vidar.”
Đó là thủ lĩnh của Vidar - Akalette vừa phát biểu.
Cái tên này mang ý nghĩa là nhà tiên tri, mọi nhà lãnh đạo sẽ được thừa hưởng cái tên này, và một số sức mạnh kỳ lạ.
Vào lúc này, khi Akalette vừa nói xong, các Giáo chủ khác cũng đồng thanh hô theo.
“Ca ngợi Vidar.”
“Ca ngợi Vidar.”
Giọng nói trầm ấm, uy nghiêm, có năng lực thu hút khác người, dù là tà giáo cũng dễ dẫn đến sự vâng lời mù quáng, khi bầu không khí tôn giáo mạnh mẽ.
Đây là lý do tại sao khi một người chưa tin Chúa được đưa vào một tôn giáo nào đó, họ rất dễ bị ảnh hưởng, dao động và lung lay suy nghĩ của họ.
Tất nhiên, giáo đồ của Vidar khác với người thường.
Họ hoàn toàn là tà giáo đồ, trên tay họ dính đầy máu, đã giết chết rất nhiều sinh mạng vô tội.
Vẻ đẹp bề ngoài không thể che giấu được sự ác độc trong trái tim của bọn họ.
Ngoại trừ vị thần của họ, cái gọi là Vidar, thế giới tâm linh của họ từ lâu đã bị bóp méo và sụp đổ.
Hơn nữa, bây giờ họ đã tìm được “Thần”, niềm tin của họ sẽ chỉ ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Tất nhiên, tiền đề là họ không biết rằng “Thần” này đang có ác ý với họ.
Đỗ Duy rất ghét Giáo phái Vidar. Nên ác linh Đỗ Duy cũng vậy.
Trong phòng khách lớn của lâu đài cổ này.
Màn sương đen dày đặc giống như nước sôi sùng sục, không ngừng sôi trào.
Nếu nhìn kỹ, có thể thấy rõ đường viền của một chiếc gương trong màn sương mù.
Và ở nơi sâu nhất của tấm gương đó, có một đôi mắt lạnh lùng và vô cảm.
Không có chút cảm xúc nào.
Đó là đôi mắt của ác linh Đỗ Duy, nó vẫn ở trong gương, nhưng gương đã đầy vết nứt.
Nó sẽ sớm thoát ra ngoài.
Giáo phái Vidar càng tin vào sự tồn tại, và càng tín ngưỡng nó, tác động của nó đối với Chủ nghĩa Vidar càng lớn.
Như nó đã từng nói, Vidar sẽ chỉ có một ý chí, và đó là ý chí của nó.
Đột ngột, một quả bóng đỏ xì hơi xuất hiện từ một vết nứt trên gương.
Sau đó, như thể ai đó đang thổi, quả bóng lớn hơn một chút.
Trong quả bóng bay, có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng của một thằng hề.
Pennywise vẫn chưa chết.
Nói cách khác, trong khoảng thời gian này nó sống không bằng chết.
Bởi vì nó đã từng cố gắng tạo ra xác của ba mẹ Đỗ Duy trước mặt ác linh Đỗ Duy và Đỗ Duy.
Tính cách, trí nhớ và logic tư duy của ác linh Đỗ Duy và Đỗ Duy hoàn toàn giống nhau.
Mặc dù một người là ác linh, người kia là con người.
Nhưng bọn họ đều là Đỗ Duy.
Trong khoảng thời gian ác linh Đỗ Duy bị nhốt trong gương, Pennywise đã phải chịu đựng sự tra tấn mà nó không thể chịu đựng được.
Nó bị bóp, và nổ hết lần này đến lần khác.
Còn thảm hơn nhiều so với Cái Bóng.
Đột nhiên, từ tận đáy lòng của tất cả mọi người trong Giáo phái Vidar, và cả Akalette bí ẩn, vang lên một giọng nói lạnh lùng.
“Treo quả bóng bay này lên, đảm bảo rằng mọi người đều có thể nhìn thấy nó.”
Ác linh Đỗ Duy ra lệnh.
Nó thậm chí còn dùng cả ngôn ngữ.
Không giống như “Thần” cao cao tại thượng.
Nhưng những giáo đồ của Vidar không thấy gì bất ổn, vì giờ đối với họ, Thần phải như thế.
Sau đó, họ lại nghe thấy giọng nói của “Thần“.
Chỉ có điều lần này, giọng nói như có như không, không thể nghe rõ nó đang nói gì.
Đó dường như là lời thì thầm nỉ non, khiến tinh thần con người ta bắt đầu trống rỗng.
Cuối phòng khách, có một cái ngai làm bằng vàng.
Nhiều biểu tượng bí ẩn được chạm khắc trên chiếc ngai đó.
Ngồi trên đó là Akalette, người mặc áo choàng đen trùm kín từ đầu đến chân.
Trên thực tế, y là một người đàn ông trẻ tuổi. Nói đúng hơn, cơ thể này còn rất trẻ.
Tương tự như Matthew, y cũng đã sống rất lâu, ngoại trừ việc cứ hai mươi năm một lần cần thay đổi cơ thể của mình.
Vào lúc này, đôi mắt của Akalette trở nên vô cùng trống rỗng, sự giãy dụa mờ nhạt lộ ra.
Mỗi lần nghe thấy lời thì thầm của Thần, y lại đau đớn, y có thể cảm nhận được ý thức của mình đang bị bóp méo.
Nhưng mỗi khi tiếng xì xào kết thúc.
Y sẽ quên tất cả những điều này.
“Ca ngợi Vidar... ca ngợi Vidar.”
Akalette thì thầm, sự giãy dụa trong mắt y nhạt dần.
Y không còn kiểm soát được bản thân.
Trong quá trình này.
Quả bóng bay màu đỏ càng lúc càng lớn, lơ lửng trên không trung, hình dáng của chú hề bên trong càng lúc càng rõ ràng.
Ác linh Đỗ Duy đang sử dụng Vidar để nuôi dưỡng Pennywise.
Nó dường như đang bố trí các lá bài tẩy.
Pennywise chỉ là một trong số đó.