Mãi đến khi Phách Vương Long hồi sinh lại, người chơi đến xem vui còn không tin nổi một thú huyết cuồng chiến sĩ lại bị một Quang Minh mục sư vốn là chức nghiệp nổi danh “yếu đuối” hành hạ cho tới
chết. Kết quả này phá vỡ quan niệm dĩ vãng của vô số người, nhưng cũng
có người nhận ra Quang Minh mục sư kia chính là Ám Luân – người từng là
đệ nhất nhân trong trò chơi thuở ban đầu, nên kết quả này xem như chấp
nhận được.
Thị Huyết Chiến Lang vẫn một biểu tình âm lãnh, không có ai biết hắn
đang suy nghĩ gì, Phá Thiên Kinh cũng không có yêu cầu Ám Luân trả lại
trang bị Phách Vương Long rớt ra, dù sao đây là sinh tử chiến, người
thắng tự nhiên có quyền thu chiến lợi phẩm.
Rất nhanh, hệ thống đã chọn lựa được đối thủ trận thứ hai, phe hai đại
chiến minh được rút thăm trúng là một Đại Địa kiếm sĩ 5x tên Thạch Cốt,
là thành viên Hắc Ám Thị Huyết chiến minh, mà bên Dương An thì là cô gái duy nhất trong sáu người, Mạnh Tử Lăng.
Nhìn ra Mạnh Tử Lăng có chút khẩn trương, Dương An ôn nhu nói khẽ bên tai nàng:
- Không cần khẩn trương, em cứ coi giống như những lần mấy người chúng ta luận bàn là được rồi.
Những đội viên khác cũng sôi nổi cổ vũ cùng động viên Tử Lăng.
Cho tới bây giờ, có Dương An che chở, Mạnh Tử Lăng chưa từng có kinh
nghiệm cùng người khác giao đấu, ngay cả khi gia nhập Tử Thần cũng chỉ
là cùng Pháp Lỗ Địch phụ trách công tác hậu cần, tuy rằng bình thường
cũng có cùng mấy đội viên luận bàn, nhưng vẫn là lần đầu giao đấu cùng
người ngoài.
- Vâng!
Mạnh Tử Lăng nhẹ nhàng gật đầu, cũng trấn định vài phần, chậm rãi đi ra ngoài.
- Ha ha, một cô em sao, dáng người không tồi, chỉ không biết sau mặt nạ là Tây Thi hay Chung Vô Diệm đây!
Thạch Cốt ánh mắt soi trên liếc dưới không kiêng nể, nói chuyện ngả
ngớn, vừa nhìn đã biết không phải hạng tốt đẹp, nhưng có điều thực lực
của hắn lại không có tệ giống nhân phẩm hắn.
- Không cần để ý đến hắn, đối phó người như thế biện pháp tốt nhất chính là đánh ngã mà đạp lên hắn.
Dương An sợ Tử Lăng bị Thạch Cốt dọa sợ, lập tức thông qua kênh tổ đội an ủi.
Mạnh Tử Lăng vẫn không hết được khẩn trương, tuy rằng được đồng đội và
Dương An động viên, nhưng bị mấy chục vạn người chơi cùng nhìn chằm
chằm, quả thật khó để bình tĩnh.
Mười giây đếm ngược vang lên, Mạnh Tử Lăng cũng chỉ là theo bản năng mở
ra Hắc Ám hộ thuẫn, ngay cả sủng vật cũng quên triệu hoán.
Mười giây vừa qua, Thạch Cốt dẫn đầu phát động Bôn Tập, thân ảnh lao tới nhanh như chớp, trong lúc Mạnh Tử Lăng còn thất thần thì một thanh đại
kiếm màu vàng đất lấy xu thế vạn quân chém tới.
"Phanh!"
Hắc Ám hộ thuẫn bị một kiếm phá vỡ, Mạnh Tử Lăng cũng bị dính một đòn
hơn ba nghìn điểm sát thương, thân thể bị đẩy lùi về sau sáu bảy bước,
khó lắm mới đứng vững không ngã xuống.
- Ha ha, người đẹp đeo mặt nạ, nếu cô em chịu theo hầu hạ anh hai ngày, anh sẽ để chúng ta đấu hòa.
Thạch Cốt buông lời trêu chọc, nhưng cũng không dừng công kích, sủng vật Đại Tri Chu (con nhện lớn) cao gần hai mét sau lưng hắn đã đuổi tới
triển khai công kích.
- Hừ!
Sắc mặt Mạnh Tử Lăng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, mấy lời Thạch Cốt
vừa nói đã chạm tới chỗ cấm kỵ của nàng, khiến nàng không kiềm được cơn
giận, cảm giác khẩn trương theo đó tiêu tán.
"Bá!" một tiếng, thân ảnh bỗng nhiên biến mất, Mạnh Tử Lăng thoáng cái đã phóng ra ngoài hơn 20 mét.
Một kích thất bại, Thạch Cốt cười mập mờ nói:
- Ghê nhỉ! Là kỹ năng Thiểm Thước sao, nhưng cũng không thoát được anh đâu bé cưng!
- Nham Thổ Chu!
Thạch Cốt hú lên quái dị, Đại Tri Chu màu vàng đất phía sau hắn lập tức
hướng Mạnh Tử Lăng bắn ra một dải mạng nhện đem Mạnh Tử Lăng vừa mới
đứng bao lại.
Mạnh Tử Lăng đã khôi phục lại bình tĩnh, hơn nữa còn thêm vài phần lạnh
như băng, bị mạng nhện cuốn lấy cũng hề kinh hoảng. 'Bùng ~', một ngọn
lửa màu đen bỗng nhiên theo người nàng bốc lên, dễ dàng thiêu hủy mạng
nhện.
- Tiểu Hắc!
Mạnh Tử Lăng lạnh lùng quát một tiếng, triệu hồi ra Hắc Diễm Tà Phượng
Hoàng, từng luồng lửa đen phụt ra từ miệng nó, gắt gao ngăn chặn con
Nham Thổ Chu (con nhện đất).
Thạch Cốt không có nghĩ đến nữ Ám khống vừa rồi còn đang hồi hộp luống
cuống tay chân này giờ đột nhiên lại lạnh lùng nghiêm nghị như thế, phát huy ra thực lực kinh người. Bất quá điều này lại khiến hắn càng hưng
phấn như vừa cắn lắc, muốn xông lên trước tiếp tục công kích.
Nhưng mà khi hắn vừa định xông tới lại phát hiện dưới chân đã bị mấy dải năng lượng màu đen quấn lấy, bước thôi cũng khó khăn.
Hắc Ám Triền Nhiễu, một kỹ năng khống chế thông thường của Ám khống, hiệu quả rất mạnh.
Chức nghiệp Không Gian Chưởng Khống Giả của Mạnh Tử Lăng là từ Ám khống
tiến hoá mà thành, tự nhiên tinh thông kỹ năng hệ Hắc Ám, mà nàng đồng
thời cũng có được năng lực Hỏa khống, nghiêm khắc mà nói, nàng là một
Không Gian – Hỏa – Ám tam hệ nguyên tố thao khống sư.
"Oành ~ oành ~ oành ~ "
Pháp quyền vung lên, liên tục ba cái Hắc Ám Hủ Thực Quang Đạn bắn ra.
Cho đến hiện tại Mạnh Tử Lăng vẫn chỉ sử dụng lực lượng Ám khống.
- Hí hí, nghĩ thế này làm khó được anh sao, bé cưng ơi, em ngây thơ thật đấy!
Thạch Cốt cười quái dị một tiếng, thân thể đang bị Hắc Ám Triền Nhiễu
vây khốn bỗng biến thành một đống bùn lầy trườn trên mặt đất.
- Nhìn kìa, Thạch Cốt muốn thi triển tuyệt chiêu tất sát 'Thổ Độn Sát'
của hắn, không ai biết hắn khi nào thì xuất hiện, vô thanh vô tức từ
dưới đất phát động công kích chém giết đối thủ!
Không biết là người chơi nào đột nhiên kinh hô.
- Ha ha, xem ra nữ Ám khống kia đen rồi, chưa từng có người thoát được Thổ Độn Sát của Thạch Cốt, trừ khi kẻ đó biết bay!
"Ục ục!"
Bỗng nhiên, mặt đất cứng rắn dưới chân Mạnh Tử Lăng biến thành mềm nhũn
như bùn, hút lấy hai chân nàng, mà Thạch Cốt thì hiện ra ở sau lưng, đại kiếm nhanh như chớp lén lút đâm tới hậu tâm Tử Lăng.
Nhưng mà, cái đích đại kiếm đâm trúng lại bỗng thành không khí, Thạch
Cốt ánh mắt hoa lên, thân ảnh Mạnh Tử Lăng lần nữa biến mất.
- Lại là một loại Thiểm Thước sao?
Thạch Cốt lần này quả thật kinh ngạc, kỹ năng Thiểm Thước cực hiếm, có
một loại đã cực kỳ may mắn, không ngờ Mạnh Tử Lăng lại có đến hai.
(Chỗ này là Thạch Cốt tưởng Tử Lăng có 1 cái thuấn di ra ngoài 20 mét,
một cái biến mất như trên, hơi khó hiểu, nhưng thật ra do Tử Lăng là
chức nghiệp ẩn tàng về không gian)
- Trò trẻ con!
Mạnh Tử Lăng rốt cục nói ra câu nói đầu tiên, có điều ngữ khí lạnh như
băng cùng miệt thị, khiến Thạch Cốt cũng cảm giác khó thở.
Làm Không Gian Chưởng Khống Giả, khu vực không gian trong phạm vi hạn
định đều bị nàng nắm trong tay, Mạnh Tử Lăng đã sớm cảm giác được vị trí của Thạch Cốt, cố ý trúng chiêu chẳng qua là kế dụ địch.
- Không Gian Cấm Cố!
Mạnh Tử Lăng không hề cho hắn cơ hội phản kích, lập tức thi triển ra ma
pháp hệ không gian. Một pháp trận màu xám đường kính chừng 5 mét hiện
lên dưới chân Thạch Cốt, không khí trong đó tựa như biến thành thể rắn,
người bị nhốt ở bên trong hoàn toàn không thể nhúc nhích.
- Không Gian Bạo Phá!
Pháp trượng lại vung lên, không gian bị cấm cố trong phút chốc co rút
lại thành một điểm sáng lớn cỡ đầu ngón tay, sau đó lại nháy mắt bành
trướng nổ tung. "Ầm ầm ầm!", tiếng nổ như bom nguyên tử truyền ra ngoài, sóng năng lượng phóng ra khiến không gian chung quanh cũng sinh vặn
vẹo, xuất hiện huyễn tượng không gian gấp khúc.
Tựa như năng lượng phát ra khi vũ trụ tan vỡ, Thạch Cốt bị vây trong
pháp trận chớp mắt nổ tung đến cặn bã cũng không có. Sau khi không gian
khôi phục như ban đầu, chỉ thấy trên mặt đất còn lưu lại một kiện giáp
ngực màu vàng đất minh chứng hắn từng tồn tại nơi này.
"Bá!"
Thân ảnh Mạnh Tử Lăng chợt lóe, hiện lên giữa chiến trường, khí chất
lạnh lùng nghiêm nghị giống như trong mảnh không gian nàng chính là chúa tể, nàng chính là vương giả.
Chậm rãi cúi người, dưới ánh nhìn của mấy chục vạn người đang há hốc
miệng, Mạnh Tử Lăng tự nhiên nhặt lên chiến lợi phẩm thuộc về nàng.
Trận thứ hai, tiểu đội sáu người lại toàn thắng!