Tử Thần Chi Tiễn

Chương 197: Chương 197: Mục đích của Phá Nha






- Aaa!

Thiết Đầu đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết. Sau một thuẫn đánh bay Dương An, Thiết Đầu nghĩ rằng đã khống chế được địch nhân, sắp sửa chiến thắng liền nhô đầu ra nhìn bộ dáng Dương An. Nhưng đúng lúc đó đột nhiên bầu trời phát ra một ánh sáng chói lòa, chiếu thẳng vào hai mắt hắn, làm cho hắn lập tức nhắm mắt lại, trước mắt một mảnh trống rỗng, mà con mắt còn cảm thấy đau nhức.

Quang Mạc Tiễn mãnh liệt tuôn ra ánh sáng trắng, ngoài Dương An ra, ngay cả người xem kịch vui bên ngoài cũng bị ánh sáng này tác động đến, mặc dù không bị tác dụng trực tiếp như Thiết Đầu, nhưng không thể không nhắm mắt lại.

Thiết Đầu tự nhiên bị trạng thái mù, lập tức kêu loạn lên.

Sau khi ánh sáng chói lòa bùng lên, một màn ánh sáng hình bán cầu bán kính chín mét hình thành, bao phủ lấy Dương An và Thiết Đầu. Quầng sáng vừa xuất hiện, người chơi bên ngoài chỉ mơ hồ nhìn thấy hai thân ảnh ở trong. Đây là bởi vì Quang Mạc Tiễn của Dương An có cấp bậc không cao, nếu cấp bậc cao hơn mà nói, người bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy được tình huống ở bên trong, hơn nữa diện tích bao phủ của quầng sáng cũng lớn hơn nữa.

Quầng sáng này chính là thiên hạ của Dương An, riêng hắn không bị ảnh hưởng về tầm mắt.

- Tật Phong Gia Tốc!

Nhân lúc Nguyệt Ảnh Chi Vũ vẫn còn hiệu quả, Dương An mở ra Tật Phong Gia Tốc, hai kỹ năng gia tốc cùng mở, tốc độ Dương An được tăng lên đến cực hạn.

"Sưu ~" một tiếng đáp xuống, thân ảnh Dương An chớp động, dưới sự gia tốc của hai kỹ năng rất nhanh lẻn về bên trái Thiết Đầu, kéo ra khoảng cách chín mét.

Bị tầm bắn hạn chế, nếu khoảng cách gần quá mà nói, mũi tên không thể phát huy hết lực công kích.

Tuy hiệu quả của quầng sáng liên tục là mười giây, có nhiều thời gian để đùa bỡn Thiết Đầu, nhưng đêm dài lắm mộng, chim mẹ đẻ chim con, Dương An vẫn lựa chọn tốc chiến tốc thắng.

"Sưu ~" "Sưu ~" "Sưu ~"...

Mũi tên phá không bay vút đi, Dương An bắn về cổ Thiết Đầu năm mũi tên.

Trong quầng sáng, tầm mắt của Dương An vẫn bình thường, tập trung nhắm bắn không bị ảnh hưởng, khoảng cách gần như vậy, mà Thiết Đầu lại đang bị"mù", không tể làm động tác tránh né, năm mũi tên chuẩn xác bắn trúng mục tiểu.

"Phốc ~" "Phốc ~" "Phốc ~"...

Năm mũi tên toàn bộ trúng mục tiêu, lần lượt đâm vào cổ Thiết Đầu, xiên thủng yết hầu.

Sau khi thăng chức 4x, thuộc tính Dương An tăng lên trên diện rộng, hơn nữa có thêm Trương Bá Luân Phi Điểu Trường cung cấp truyền thuyết có lực công kích lớn, kể cả là Thuẫn giáp chiến sĩ có phòng ngự cao thì Dương An vẫn bắn ra sát thương trên một nghìn.

Thiết Đầu chẳng qua là một Thuẫn giáp chiến sĩ 4x hạng hai, HP không vượt ba nghìn, vì vậy, ba mũi tên đầu của Dương An đã đủ giết chiết hắn, hai mũi tên sau đó cũng để bảo đảm mà thôi.

Thiết Đầu bị dính hiệu quả mù, không nhìn thấy gì, nhưng ngay sau đó, chỉ cảm thấy yết hầu dường như bị xé rách, nhức nhối một chút rồi không cảm thấy gì nữa, hệ thống cũng nhắc nhở hắn đã chết, bị đưa ra khỏi Thần Chi Thí Luyện Tràng.

Lần này chết so với lần trước càng không rõ ràng.

Bên ngoài hoàn toàn yên lặng, chiến đấu bên trong đã sớm kết thúc, người xem bên ngoài tò mò không biết chuyện gì xảy ra ở bên trong kia.

Mười giây đi qua, bạch sắc quang màn dần biến mất, tình hình bên trong cũng dần hiện ra, Thiết Đầu hung hăng càn quấy đã ngã xuống, đại thuẫn kim loại cùng áo giáp đã biến mất, mà cung tiễn thủ kia vẫn "ngơ ngác" đứng ở chỗ cũ.

Thắng bại đã phân !

- Hắc Tước Phó minh chủ, thế nào, bây giờ ta thắng, Hắc Ám Thị Huyết chiến minh hẳn là sẽ giữ lời chứ!

Dương An quay đến thản nhiên nhìn vào vẻ mặt lo lắng của Hắc Tước nói.

- Đờ cờ mờ, tên nhãi này lại giở thủ đoạn, thắng cái gì mà thắng, mau đưa trả trang bị của Thiết Đầu.

Hắc Tước chưa lên tiếng, mấy người đi cùng Thiết Đầu đã nhao nhao lên.

- Ha ha ha, thắng là thắng, thua là thua, bất kể dùng âm mưu thủ đoạn nào đi chăng nữa, chỉ cần thắng là được rồi, ngươi nói có phải không Hắc Tước Phó minh chủ.

Phá Nha bỗng nhiên cười to một tiếng, mà nghe tiếng cười của hắn, mấy người kia lập tức im bặt.

- Hừ, lui ra!

Hắc Tước bực bội hét lên một tiếng, bây giờ nhiều người vây xem như vậy, chính hắn đưa ra cách giải quyết một chọi một, cho dù hắn là 5x cường giả, lại còn là Phó minh chủ chiến minh nhưng cũng không thể trước toàn trường mà đổi trắng thay đen.

- Đi!

Không nhiều lời, Hắc Tước liếc Dương An một cái rồi dẫn đám người Hắc Ám Thị Huyết đẩy người xem ra vội vàng bỏ đi.

Nhìn đám người Hắc Tước bỏ đi, Dương An thở nhẹ một hơi, sau đó hướng về Phá Nha đi đến, gật đầu cười nói:

- Cảm ơn cậu ra tay giúp giải vây.

- Ha ha, không cần cảm ơn tôi!

Phá Nha cười cười, sau đó liếc nhìn người chơi xung quanh, nói nhỏ:

- Tôi biết anh có thắc mắc, nhưng chúng ta rời khỏi nơi này đã rồi nói!

- Được!

Dương An gật gật đầu, sau đó cùng Phá Nha nhanh chóng chui vào trong rừng rậm, quả thật hắn có nhiều nghi vấn, nhưng chỗ này không phải chỗ nói chuyện.

Dương An đi theo Phá Nha nhanh chóng biến mất trong tầm mắt đám người vây xem, dưới sự chỉ dẫn của Phá Nha đi vào một chỗ khá là bí mật. Mặc dù đối với Phá Nha có chút biết ơn, nhưng vẫn là người lạ, thế giới trò chơi không biết sẽ phát sinh chuyện gì, Dương An vẫn bảo trì cẩn thận.

- Tôi biết anh nhất định muốn hỏi chúng ta không quen biết mà vì sao tôi lại giúp anh chứ gì.

Phá Nha chủ động nói chuyện, mà bộ dạng của hắn vẫn rất tùy ý.

- Đúng vậy, chúng ta chưa từng gặp, thật làm người ta nghi ngờ cậu có ý đồ xấu.

Dương An cũng thẳng thắn nói ra.

- Đúng vậy, tôi cứu anh đúng thật là có mục đích.

Phá Nha chầm chậm nói.

- Anh có thể chưa biết tôi, nhưng tôi lại biết về anh. Có vài thứ anh xem đi.

Nói xong, Phá Nha đưa vài đoạn ghi hình cho Dương An.

Dương An nghi hoặc nhìn vào đoạn ghi hình Phá Nha mới đưa, khi hắn nhìn đến thân ảnh quen thuộc trong đoạn ghi hình, nhất thời khiếp sợ. Người trong đoạn ghi hình không phải ai khác, chính là hắn, mà nội dung chính là lúc hắn đang làm nhiệm vụ tấn giai ở chiến trường Chính Tà, lúc hắn đang đánh lén địch nhân.

- Khi đó cậu phát hiện tôi?

Dương An vẻ mặt kinh ngạc nhìn Phá Nha. Liệp sát nhiệm vụ hồi đó, Dương An tự nhận thấy là không hề có ai phát hiện mình, nhưng mà không hề biết rằng mình đã sớm bị phát hiện, hơn nữa luôn luôn đi theo sau mình. Đây là một sai lầm rất lớn, nếu mình bị người chơi phe đối địch hoặc người bên mình có ý đồ xấu thì hắn đã gặp nguy hiểm rồi.

Đồng thời, Dương An cũng cảm thấy kinh ngạc vì năng lực ẩn nấp của Phá Nha, theo góc độ đoạn ghi hình kia, Phá Nha đi theo hắn cũng không xa, một người chơi mà có thể thoát khỏi sự thăm dò của Lí Nhĩ Tư Chi nhãn, thật sự rất mạnh mẽ.

- Khi đó tôi vừa lúc ở khu vực đó, nhìn thấy anh là một cung tiễn thủ rất thú vị, cho nên đi theo anh, nhưng anh yên tâm, tôi cũng không có ác ý với anh, nếu không khi đó tôi có thể ra tay rồi.

Phá Nha tùy ý nói.

- Như vậy mục đích của cậu lần này là gì?

Dương An hỏi, vừa rồi Phá Nha cũng nói có mục đích.

- Mục đích của tôi rất đơn giản, chính là muốn giết anh!

Sắc mặt Phá Nha bỗng nhiên ngưng tụ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.