- Hừ!
Dương An tự diễu lắc đầu, thu hồi ánh mắt:
- Xem ra mình quá nhạy cảm rồi, nước sông chẳng đụng nước giếng, cẩn thận là được.
Bởi vì lúc ở tầng ba chứng kiến Lôi Phách đi cùng Long thiếu gia cho nên
Dương An cũng không có bao nhiêu thiện cảm với người này.
- Diện Bao, lát nữa đề nghị bọn họ cử vài đạo tặc tốc độ cao đi dẫn quái xông tới trùng kích trận địa địch nhân nhé.
Dương An nhỏ giọng nói, lúc này có nhiều người nên hắn cũng muốn để dành không sử dụng đến phong ấn thú của Pháp Lỗ Địch.
- Ừ, tôi sẽ lấy danh nghĩa mình đề nghị.
Điềm Diện Bao gật gật đầu, hiểu ý Dương An.
- Tốt, bốn người chúng ta hết sức tránh tách lẻ, Nhất Bất Trị cùng lão
Địch bảo vệ bên người Diện Bao để ngừa đạo tặc phe địch đánh lén.
Dương An nhỏ giọng phân phó nói:
- Lão Địch nhớ kỹ đánh dấu trên người chúng ta trước khai chiến, nếu đại
đội trùng kích thất bại, tớ sẽ nghĩ biện pháp vọt vào phạm vi truyền
tống trận, sau đó cậu phát động kỹ năng Chỉ Xích Thiên Nhai triệu hoán
mọi người đến bên cạnh tớ, chúng ta vọt vào tầng năm.
Dương An nhỏ giọng phân phó, ba người khác nghiêm túc nghe, thỉnh thoảng cũng đưa ra một ít ý kiến.
Lôi Phách vừa đến liền cùng Thông Thiên Thần Tham, Kiếm Vi Khinh Cuồng
thương lượng công việc trùng kích truyền tống trận. Bởi vì ba người đều
là nhân vật cao cấp trong chiến minh, đủ uy vọng, cho nên đại đội hơn
200 người cũng mơ hồ lấy ba người dẫn đầu.
Dương An thương lượng xong, đưa mắt ra hiệu cho Điềm Diện Bao rồi cả bốn người đi về phía Thông Thiên Thần Tham.
- Xin lỗi, tôi có ý kiến muốn nói!
Điềm Diện Bao đi đến trước mặt Thông Thiên Thần Tham thản nhiên nói.
- Cô là ai?
Lôi Phách thấy có người nói chen vào, hơn nữa còn là một người chơi thông thường không địa vị, lập tức trở nên không kiên nhẫn.
- Đây là Điềm Diện Bao, là chị em với Lam Nhị.
Thông Thiên Thần Tham lập tức giải thích:
- Hơn nữa cô ấy rất giỏi mưu kế, chúng ta nghe một chút đi.
- À, nếu là người của Lam Sắc Quân Đao các ngươi thì tùy tiện đi.
Lôi Phách tuy rằng trên miệng nói như vậy, nhưng thực sự vẫn không mấy kiên nhẫn.
- Nếu có thể thì các anh nên phái vài đạo tặc tốc độ cao đi dẫn quái tới
trùng kích địch nhân, gây ra hỗn loạn, như vậy đại đội từ sau tiến lên
đánh bất ngờ sẽ dễ thành công hơn.
Điềm Diện Bao thản nhiên nói, cũng không để ý gì tới Lôi Phách.
- Biện pháp tốt, sao chúng ta không nghĩ ra sớm nhỉ, chắc hẳn một lần là
sẽ thành công. Diện Bao, quả nhiên em là người thông tuệ.
Thông Thiên Thần Tham lập tức đồng ý nói.
- Đây cũng là một cái biện pháp không tệ!
Lôi Phách cũng đồng ý gật gật đầu.
- Tốt, quyết định như vậy đi, Khinh Cuồng cậu phái 20 đạo tặc kỹ thuật
tốt chia làm bốn đội đi dẫn quái, nếu không có bầy quái thì dẫn Boss,
càng nhiễu loạn xung quanh truyền tống trận càng tốt.
Thông Thiên Thần Tham phân phó Kiếm Vi Khinh Cuồng đứng cạnh, mà Kiếm Vi Khinh Cuồng cũng lập tức hành động.
Nói hết ý kiến, Điềm Diện Bao lại dẫn ba người trở về chỗ cũ, tuy rằng
Thông Thiên Thần Tham muốn khi khai chiến nàng ở gần hắn, nhưng bị nàng
uyển chuyển cự tuyệt.
Ước chừng năm phút sau, nhóm đạo tặc đã sắp xếp xong, vì thế Thông Thiên Thần Tham liền hạ lệnh đại đội bắt đầu
chỉnh tập xuất phát.
Mà dưới sự quan tâm “đặc biệt” của Thông
Thiên Thần Tham cho Diện Bao, bọn Dương An cũng không bị phân nhiệm vụ
gì, có thể tùy tình huống mà công kích. Điều này cũng hợp ý Dương An,
hắn mang theo ba người dần đi sang một mé trong đại đội.
Đại đội
lấy đạo tặc cùng cung tiễn thủ ở phía trước dò đường, chiến sĩ kiếm sĩ
làm tiên phong, nguyên tố thao khống sư ở giữa, sát sau là mục sư, cuối
cùng là một ít đạo tặc cùng cung tiễn thủ phòng hậu, thực là thế trận
điển hình.
Hơn 200 người dưới che giấu của cỏ cây um tùm dần rất
nhanh tiến tới truyền tống trận trung tâm. Trên đường cũng gặp phải hai
ba đội hơn hai mươi người liên minh Hắc Ám, nhưng bị trên trăm chức
nghiệp cận chiến nháy mắt hạ sát, không tạo nên động tĩnh.
Con
đường này sớm đã được chuẩn bị, né tránh toàn bộ đại quái vật cùng vũng
bùn, ước chừng 30 phút sau Thông Thiên Thần Tham cùng Lôi Phách đồng
thời hướng mọi người phất phất tay, chỉ thị đại đội dừng bước. Phía
trước hai trăm mét là phạm vi quân địch, tất cả ben ngồi xuống nấp sau
bụi cỏ, chuẩn bị đợi lệnh phát động công kích.
Khu vực đất hoang
đầm lầy cũng chỉ có duy nhất một cửa truyền tống có thể đi thông tầng
năm, mà cái gọi là cửa vào này thật ra là một cái hốc trong gốc cây khô
thật lớn.
Phạm vi cửa vào đã bị người chơi liên minh Hắc Ám chiếm lĩnh, trăm mét quanh gốc cây khô bố trí hơn bảy trăm cao thủ 4x thủ hộ, ngăn cản chặn giết toàn bộ người chơi liên minh Quang Minh muốn đi vào
tầng năm.
- Tiểu đội đạo tặc bên kia thế nào rồi? Con bà nó, không có hệ thống truyền tin như mù mà!
Thông Thiên Thần Tham nhỏ giọng Kiếm Vi Khinh Cuồng.
- Vừa rồi có người quay lại báo tin, đại khái năm phút nữa là xong.
Kiếm Vi Khinh Cuồng nói, tuy rằng hắn là kiếm sĩ nhưng vì bảo vệ mục sư mà
lùi lại đằng sau, còn Lôi Phách thì đi trước phụ trách chỉ huy nhóm cận
chiến.
- Tốt, để cho thừa dịp hỗn loạn chúng ta mang theo mấy huynh đệ trong gia tộc vọt vào của truyền tống.
Thông Thiên Thần Tham âm trầm nói.
Nhóm Dương An xen lẫn trong một đám nguyên tố thao khống sư, cái này nằm
trong tính toán vì vị trí này được bảo hộ nhất định, thời điểm mấu chốt
cũng có thể phá vây lao ra.
Hơn 200 người nấp trong bụi cỏ, đại
khái sau 3 phút, mọi người cảm thấy mặt đất hơi chấn động, hơn nữa càng
ngày càng kịch liệt. Thanh âm ‘ầm ầm’ ngày càng gần, hai bên trái phải
cách đó không xa cát bụi cỏ gãy bay mỳ mịt, từng tiếng kêu rít phẫn nộ
phóng lên cao.
- Tới rồi, chiến đấu lập tức bắt đầu, mọi người chuẩn bị!