Dương An chiến thắng, nhanh nhất phá mạnh nhất, đập tan cái khái niệm “không thể phá giải” của kỹ năng Hắc Động.
- Ồ! Hoá ra lại đơn giản như vậy. Lần sau tôi cũng phải thử cảm giác phá tuyệt chiêu “Hắc Động” là như thế nào.
Phá Nha có vẻ hưng phấn muốn thử.
- Đừng thử! Tôi dám chắc nếu cậu dám thử thì cậu sẽ chết chắc!
Ám Luân dội cho Phá Nha một gáo nước lạnh.
-Tôi cũng phần nào hiểu được làm sao tiểu Ngả phá giải chiêu thức đó.
Cậu ta tuy nói thì có vẻ đơn giản, nhưng nếu muốn làm sẽ vô cùng khó
khăn…
- Đầu tiên là bản thân người chơi phải có được năng lực phi hành trác
tuyệt, bởi vì phi hành nhanh hơn chạy trên mặt đất rất nhiều. Trước kia
kỹ năng “Hắc Động” sở dĩ không thể phá giải bởi vì nguyên nhân lớn nhất
là đối phương chạy không đủ nhanh.Thứ hai là tốc độ phải rất nhanh, thứ
ba là phải có một kỹ năng có thể giống như “xuyên qua” không gian,sau đó xé rách không gian trong khoảnh khắc…
- Cậu có thể thoả mãn điều một và điều hai, hơn nữa cậu cũng không thua
Tiểu Ngả là bao, nhưng kỹ năng quan trọng nhất là “Xuyên qua” cậu lại
không có .
- Nhưng tôi có nhiều kỹ năng vô địch hơn Tiểu Ngả, nên lực xé bên trong
lỗ đen không thể làm tôi bị thương được, nên tôi có đủ thời gian bay ra
ngoài.
Phá Nha cãi lại.
Ám Luân lắc đầu. Được sự gợi ý của Dương An, hắn tiếp tục giải thích:
- Tôi trích lại câu nói của Tiểu Ngả: “anh căn bản không biết thế nào là Hắc Động”. Hắc Động, hay hố đen, là một “đường hầm” đặc biệt trong vũ
trụ. Quãng đường giữa hai đầu có thể là 0, hoặc là vô hạn. Nếu không
trong chớp mắt “xuyên qua” xé rách không gian thì cậu vĩnh viễn không
thể nào thoát ra được!
- Phức tạp quá! Tôi không hiểu gì cả!
Phá Nha bất đắc dĩ lắc đầu. Hoá ra đằng sau lý luận tưởng như đơn giản đó lại bao hàm những điều kiện khó khăn đến vậy.
- Ha ha!
Nhìn thấy bộ dạng lúng túng của Phá Nha, mọi người xung quanh cười phá lên.
- Kiến thức của anh thật sâu rộng, không hổ là quân sư của “Tử Thần”!
Dương An nhìn Ám Luân rồi nở một nụ cười tán thưởng. Hắn tuy hiểu mình
làm thế nào, nhưng hắn lại không thể giải thích rõ ràng rành mạch như
vậy được.
- Không dám không dám!
Ám Luân cười nói.
Sau khi cười xong, sắc mặt của Dương An trở nên nghiêm túc lại, sau đó
chuyển hướng về hai đại chiến minh phía đối diện đã muốn giương cung bạt kiếm.
- Hai vị minh chủ, chúng tôi đấu bốn trận thắng cả bốn, nên có lẽ không
cần phải đấu tiếp làm gì cho mất thời gian. Hy vọng mọi người có thể giữ lời dốc hết sức tiến hành thủ gia tộc Kiếm Vũ Phong Vân.
Dương An tiến lên trước hai bước rồi hô lớn để tất cả mọi người có thể nghe được tiếng của hắn.
- Con bà nó, thằng ôn này ngông cuồng quá. Tôi phải diệt cả họ nhà hắn mới được!
Phá Thiên Kinh tức giận rút ra thanh đại kiếm đang đeo sau lưng định dẫn theo hơn 10 vạn thành viên chiến minh xông tới giết đám người Dương An.
- Ha ha!
Dương An thấy động cũng không sợ mà ngược lại còn cười ha hả:
- Lẽ nào minh chủ Phá Thiên Kinh muốn đổi ý? Ha ha, thật ra tôi vô cùng hi vọng anh đổi ý!
- Thằng chó, ĐMM!
Phá Thiên Kinh chửi đổng. Nhưng hắn cũng không dám gọi huynh đệ của mình xông lên vì hắn biết nếu mình vi phạm hiệp định, hệ thống sẽ tự động
giải thể Kinh Lôi chiến minh. Tất cả những thứ mà hắn gắng công xây dựng lâu nay sẽ tan thành mây khói.
Sắc mặt của Dương An trở nên âm u. Lời nói của Phá Thiên Kinh đã động
chạm đến vảy ngược của Dương An. Hắn tuyệt đối không cho phép ai dám xúc phạm tới người nhà của hắn, cho dù chỉ là một câu chửi tục cũng không
được.
"Sưu ~ "
Dương An cầm lấy một mũi tên sau đó giương cung bắn ra. Mũi tên như xé rách không gian bắn xẹt qua cổ họng Phá Thiên Kinh.
- Đầu tiên, mẹ của tôi rất khoẻ, không cần anh phải hỏi thăm! Thứ hai,
nếu không phải hai bên đã có hiệp định thì mũi tên vừa rồi đã đâm lủng
cổ họng của anh rồi!
Giọng nói của Dương An mang đậm sát ý. Tuy rằng đối phương đã động chạm
đến lòng tự ái của hắn, nhưng vì đại cục nên hắn phải nhẫn nhịn. Nhưng
không có nghĩa là hắn bỏ qua cho đối phương.
Tiếng chửi tục của Phá Thiên Kinh ngưng bặt. Theo bản năng hắn đưa tay
sờ cổ mình. Thấy tay mình ướt ướt, sắc mặt hắn lúc trắng lúc xanh. Hắn
tuyệt đối không cho rằng Dương An bắn hụt pha vừa rồi. Hắn hiểu Dương An không hề chém gió. Nếu muốn, Dương An có thể lấy đầu hắn vô cùng dễ
dàng.
Phá Thiên Kinh bị một mũi tên này làm cho câm họng. Mấy vị cường giả ở
bên cạnh muốn xông tới lấy lại thể diện cho đại ca thì bị hắn kéo lại.
Thị Huyết Chiến Lang cũng lấy lại vẻ âm u thần bí lúc ban đầu. Hắn rốt cuộc mở miệng:
- Dám chơi dám chịu, tất cả huynh đệ Hắc Anh Thị Huyết ở chỗ này phải dốc sức giúp đỡ Kiếm Vũ Phong Vân thủ thành.
Tuy rằng đám người bên dưới cũng không muốn làm vậy chút nào, nhưng minh chủ đã có lời, hơn mười vạn thành viên của chiến minh không ai dám
không nghe.
Phá Thiên Kinh biết lúc này hắn đã cưỡi lên lưng cọp. Nếu muốn lật lọng
thì y sẽ mất nhiều hơn là được, nên đành phải tuân thủ hiệp ước:
- Liên minh Kinh Lôi chiến minh chúng ta đường đường là một trong tam
đại chiến minh của liên minh Quang Minh, chúng ta chưa bao giờ biết lật
lọng.Toàn bộ huynh đệ của Kinh Lôi hãy dốc sực trợ giúp Kiếm Vũ Phong
Vân.
- Được vậy thì hay!
Dương An hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người phất áo choàng bỏ đi.
- Lão Dương đừng nóng! Sau khi xong việc, chúng ta sẽ giết toàn bộ cường giả 5x Kinh Lôi chiến minh một lần là được.
Pháp Lỗ Địch là người hiểu Dương An nhất ngoại trừ Mạnh Tử Lăng ra, tự nhiên hiểu vì sao hắn lại tức đến vậy.
- Ha ha, vừa rồi tôi không có cơ hội ra tay. Tới lúc đó tôi sẽ cho bọn chúng biết sự đám sợ của Huyết Ảnh Long Thứ Khách.
Phá Nha cũng phụ hoạ. Người hiểu Dương An đương nhiên không phải chỉ có Pháp Lỗ Địch.
- Được! Đến lúc đó chúng ta sẽ phải chơi một cách vui vẻ.
Dương An đương nhiên hiểu mọi người đang quan tâm tới hắn, nên hắn cũng bớt giận, sau đó hắn đi về phía Tế Vũ.
- Tỷ tỷ, nếu chị cảm thấy 20 vạn nhân mã còn chưa đủ, em sẽ kiếm cách giúp chị!
Dương An luôn rất tốt bụng với những người bạn tốt của mình.
- Đủ chứ, quá đủ là đằng khác! Mọi người nghỉ ngơi một chút đi! Chị còn
phải nhờ cậu giết thêm nhiều cao thủ của phe Hắc Ám nữa đấy!
Tế Vũ cũng lấy làm kinh ngạc khi Dương An thực sự kéo được hai đại chiến minh tới giúp nàng. Nàng không biết phải báo đáp hắn thế nào.
- Làm phiền hai vị minh chủ Thị Huyết Chiến Lang và Phá Thiên Kinh lần này.
Tế Vũ đã lấy lại được diện mạo vốn có của một nữ cường giả. Giải quyết
được nội loạn khiến nàng cũng yên tâm hơn nhiều. Nàng sau đó quay sang
nhìn những người trong gia tộc và rất nhiều người chơi đang đứng ở đây
rồi hô lớn:
- Các vị bằng hữu của phe Quang Minh. Hôm nay Kiếm Vũ Phong Vân chúng
tôi xin trở thành chiến minh thứ tư của phe Quang Minh để đối kháng với
phe Hắc Ám là trăm lợi mà không có một hại, hy vọng các vị có thể giúp
chúng tôi một tay ngăn cự phe Hắc Ám.
Tư thế oai hùng của bậc cân quắc không thua đấng mày râu của Tế Vũ cùng
việc 6 người Dương An đáng bại cường giả của hai đại chiến minh khiến uy thế của Kiếm Vũ Phong Vân lên cao. Rất nhiều người chơi ở đây tỏ ra
thán phục, ai nấy cũng hào hứng nói sẽ giúp đỡ Kiếm Vũ Phong Vân đối
kháng với phe Hắc Ám.
Bên này nội loạn đã được giải quyết, ở phía bên kia, phế thành cũng trụ
vững sau đợt sóng công kích đầu tiên của quái vật, nhưng tất cả chỉ mới
bắt đầu…