Quả bóng đen trên giường vẫn không nhúc nhích rất lâu, thẳng đến khi nghe thấy tiếng gõ cửa, mới chậm rãi ngẩng đầu lên.
Thật sự Diêm La tìm tới cửa?
Tuy là Thanatos gọi anh tới, nhưng vừa mới trải qua một phát xã tử, hiện tại Thanatos không còn mặt mũi gặp Diêm Vương, cũng không muốn mở cửa.
Đúng rồi, biểu tượng cảm xúc --
Thanatos vội vàng mở điện thoại của mình và cố gắng thu hồi nhãn dán đó. Vừa rồi chỉ lo xấu hổ, quên mất không tiêu diệt chứng cứ.
Bây giờ ngay cả mở khung chat kia cũng cảm thấy cần dũng khí. .
||||| Truyện đề cử: Trừ Yêu Truyện |||||
Tuy nhiên, khi Thanatos lấy hết can đảm nhấn mạnh vào nhãn dán bỉ ổi, có lời nhắc hiện lên đã trôi qua hai phút, bạn không thể thu hồi.
Thanatos: “...”
Bên ngoài phòng, Diêm Vương còn đang gõ cửa.
Trong phòng, Tử Thần đang ngẩn người.
Diêm La thấy rất lâu cửa không mở ra, chống cửa buồn bực cười ra tiếng: “Tiểu Tử Thần, mở cửa, đừng trốn trong đó không lên tiếng, tôi biết cậu ở bên trong.”
Anh chờ nửa ngày trước khi cánh cửa mở ra một khe nhỏ. Một túi đựng đồ ngọt đưa ra từ khe cửa, túi bị tay của Thanatos nắm cách áo choàng đen, một chút da cũng không chịu lộ ra.
Ý tứ là bảo Diêm La cầm nhanh đi, không cần gặp mặt.
Diêm La cảm thấy có chút buồn cười, giơ tay không nhanh không chậm cầm lấy túi. Thanatos đang muốn buông tay, ngón tay đã bị Diêm La vuốt qua, sau đó toàn bộ cổ tay đều bị Diêm La nắm chặt, ngón tay còn xoa hai cái ở mạch đập.
Tử Thần không có mạch đập, nhưng vẫn cứng ngắc như bị cầm chặt mạch máu. Mặc dù còn cách một lớp áo choàng đen nhưng tiếp xúc chân tay như vậy cũng có chút quá mức với Thanatos.
Cổ tay thật nhỏ, một tay cũng nắm hết.
Diêm La nắm chặt cổ tay Thanatos, không đúng lúc nghĩ.
Anh thuận thế đẩy cửa đi vào trong phòng, lưng chống cửa đóng lại, buông từng ngón ra, chỉ để lại túi đồ câu giữa ngón tay.
Thanatos lập tức lui về phía sau một bước dài, kéo dãn khoảng cách an toàn một mét, bàn tay bị nắm đưa ra phía sau, giống như chim sợ cành cong.
“Không phải gọi tôi tới đây à?” Diêm La cười nhìn Tiểu Tử Thần sợ hãi lùi về phía sau, “Sao giờ không dám gặp tôi, bé cưng?”
Hai chữ “bé cưng” vừa trầm thấp vừa trêu chọc, một phát có thể nhớ tới nhãn dán bỉ ổi “Đến đây, bé cưng” vừa rồi.
Thanatos yên tĩnh như gà.
Vô cùng may mắn là có áo choàng đen che giấu, không thì Diêm La đã có thể nhìn thấy từ hai má đến lỗ tai Tiểu Tử Thần đều đã đỏ đến nổ tung.
Cho dù không nhìn thấy nhưng Tiểu Tử Thần bối rối và xấu hổ Diêm La cũng có thể cảm giác được.
Cảm thấy anh như là một ông chú xấu xa chuyên trêu chọc trẻ em.
Diêm La thừa nhận mình có chút ác ma, thật sự Tiểu Tử Thần quá đáng yêu, nhịn không được muốn trêu chọc cậu.
Thanatos im lặng hai giây, quay về giường, nhấc điện thoại lên và bắt đầu gõ chữ.
Ting ting --
Điện thoại di động trong túi Diêm La rung lên, nhắc nhở nhận được một tin nhắn.
Thanatos: Lỡ tay.
Diêm La nhướn mày, ngẩng đầu nhìn Tiểu Tử Thần: “Lỡ tay hai lần?”
Thanatos cúi đầu tiếp tục chậm chạp gõ chữ: Văn bản tự động chuyển thành biểu tượng cảm xúc.
Thật ra không cần Thanatos giải thích thì lúc tới Diêm La đã đoán được.
Với tính cách của Tiểu Tử Thần, làm sao có thể gửi đi loại nhãn dán này.
Lần này chắc Tiểu Tử Thần sợ tới mức cũng không dám dùng nhãn dán cho có lệ, về sau chỉ có thể ngoan ngoãn gõ chữ nói chuyện, cũng rất tốt.
“Tiểu Tử Thần, tôi đăng ký tài khoản mạng xã hội cho cậu, là muốn khi chúng ta không gặp mặt cũng có thể nói chuyện trên mạng, chứ không phải rõ ràng chúng ta mặt đối mặt, cậu lại còn muốn nói chuyện với tôi trên mạng.” Diêm La nhắc nhở.
Thanatos buông di động xuống, ngồi trên giường ngẩng đầu nhìn Diêm La, bộ dáng có chút luống cuống.
Trong phòng ngủ với không gian riêng tư này, cùng một vị thần khác ở lâu như vậy, đã đến giới hạn của Thanatos.
Lại để cho cậu mở miệng nói chuyện cũng quá khó khăn.
Diêm La biết không thể vội vàng, sợ xã hội không phải một sớm một chiều có thể thay đổi. Anh nói “chúc ngủ ngon” rồi rất có chừng mực rời khỏi phòng ngủ, để lại không gian cho Thanatos.
Diêm La đi đến cạnh cửa không đi ngay mà đứng ở cửa nhìn Thanatos, định chờ đợi cái gì đó.
Thanatos không hiểu lắm.
Diêm La nói: “Chúc ngủ ngon là qua lại, tôi nói với cậu, cậu còn chưa nói với tôi.”
Thanatos: “... Ngủ ngon.”
Bây giờ Diêm La mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.
Nghe thấy tiếng đóng cửa, thân thể căng thẳng của Thanatos mới thả lỏng.
Cậu cúi đầu, bất giác dùng tay kia bao lấy cổ tay bị Diêm La chạm qua, mạch đập như còn lưu lại cảm xúc lạnh lẽo.
Cậu nhẹ nhàng nhấn ngón tay cái của mình vào mạch.
Tử Thần không thích tiếp xúc với người khác, rất xa lạ với cảm giác bị đụng chạm, cũng rất chống cự. Ngay cả anh trai sinh đôi Hypnos không cẩn thận chạm phải cậu, cũng sẽ bị cậu theo bản năng hất ra.
Vừa rồi bị sửng sốt, thế mà không giãy giụa.
Có lẽ là sức tay của Diêm La quá lớn.
Bên kia Diêm La trở về phòng, cũng không nhàn rỗi, tạo một nhóm nói chuyện “Chỗ trị liệu tâm lý Yên Lạc” rồi kéo Hắc Bạch Vô Thường vào trong nhóm.
Tạ Tất An:?
Phạm Vô Cứu:??
Diêm La: Chuyện thu tiền thuê nhà không cần phải làm, bản vương có một nhiệm vụ rất quan trọng muốn giao cho các cậu.
Tạ Tất An: Lại chuẩn bị mở rộng kinh doanh?
Phạm Vô Cứu: Xem tên nhóm là muốn mở phòng trị liệu tâm lý hả? Không hợp khẩu vị của tôi với Tiểu Bạch lắm.
Diêm La: Hai người không hợp khẩu vị thì chẳng còn ai hợp cả, người các cậu phải chữa trị chỉ có một, chính là đồng nghiệp của các cậu, Tử Thần Thanatos.
Diêm La nói đơn giản tình huống của Thanatos với bọn họ một chút. Hắc Bạch Vô Thường cũng có chút ngoài ý nghĩ, bọn họ biết trong chung cư mới có Tử Thần phương Tây vào ở, nhưng rất ít khi thấy đối phương xuống lầu, thỉnh thoảng lướt qua cầu thang, đối phương đều không chớp mắt không chào hỏi, bọn họ còn tưởng Tử Thần trời sinh đã kiêu ngạo.
Tuyệt đối không nghĩ tới là bởi vì sợ xã hội.
...... Ngược lại cảm nhận được một chút tương phản đáng yêu.
Ba vị thần thảo luận trong nhóm một lát, lập ra kế hoạch sơ bộ -- để Hắc Bạch Vô Thường chủ động tìm Thanatos nói chuyện, trước tiên lăn lộn làm thân trên mạng, sau khi quen rồi mới đi sâu vào tâm sự, tận khả năng lấy thân phận người từng trải giải quyết khúc mắc cho Tử Thần.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù không giải quyết được khúc mắc, để Tiểu Tử Thần có thêm hai bạn ở phương Đông cũng tốt. Minh Giới Hy Lạp tổng cộng chỉ có mấy vị thần như vậy, Minh Giới cũng không qua lại với Hải Giới và núi Thánh, Thanatos không có bạn bè ở phương Tây, nhưng cậu có thể thu hoạch tình hữu nghị ấm áp tốt đẹp ở phương Đông.
Diêm La còn hứa hẹn, mặc kệ có thành công hay không, sau khi thành công sẽ thưởng cho bọn họ trăm vạn minh tệ. Nếu thành công còn tặng một căn nhà ở trung tâm thành phố siêu hạng nhất -- tuy trung tâm của Diêm Vương ở Thanh Châu, nhưng phạm vi của Yên Lạc bao trùm khắp các ngành nghề trong cả nước.
Đối với Diêm Vương từ trước đến nay luôn luôn kẹt xỉ mà nói, quả thật là khó có được hào phóng.
Phòng 201.
Tạ Tất An nhìn màn hình: “Xem ra Diêm Vương điện hạ thật sự để ý đến Tử Thần.”
“Cái gì để ý?” Phạm Vô Cứu nói, “Đúng là rơi vào tay giặc.”
Bây giờ Diêm La còn chưa biết trong mắt cấp dưới anh và Tử Thần đã sớm thành đôi. Anh chỉ cảm thấy Tiểu Tử Thần rất đáng yêu, lại còn đáng thương, muốn quan tâm một chút, vừa vặn ở cùng một mái hiên, không tự chủ được chú ý nhiều hơn.
Về mặt tình cảm này đầu óc Diêm La trống rỗng, từng có phương châm là “Tình yêu chỉ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của bản vương” mà giờ nào có ý thức được vì Tử Thần mà năm lần bảy lượt vung tiền.
Mỹ nhân cười nở rộ như hoa trà? Thậm chí ngay cả bộ dạng Tử Thần như nào anh cũng không biết, giống như một Tán Tài Đồng Tử rải tiền. Nếu có thể náo loạn làm Tiểu Tử Thần sinh ra chút phản ứng đáng yêu, phá vỡ nước đọng bình tĩnh, anh đã cảm thấy vui vẻ, tiêu tiền cũng không đau lòng.
Đây là khởi đầu của thương tiếc, cũng là nguồn gốc sự rung động của trái tim.
Trong phòng ngủ, Thanatos cầm điện thoại di động, nghĩ đến tiếng “bé cưng” mà Diêm La mỉm cười trêu chọc, lỗ tai nóng lên dữ dội.
Cậu ấn màn hình cho sáng lên, vẫn là khung chat với Diêm La. Bởi vì lại gửi thêm mấy tin nhắn, nhãn dán xấu hổ bạo liệt kia đã bị trôi, nhưng vẫn là vừa vào đã có thể nhìn thấy.
Không thu hồi được, cậu muốn xóa cái biểu tượng cảm xúc này. Nhưng đây là hành vi bịt tai trộm chuông, cậu ngồi đây xóa, Diêm La bên kia vẫn có thể nhìn thấy.
Hay là lại gửi thêm hai tin nhắn nữa để đẩy nhãn dán lên.
Cho dù đêm nay coi như đã qua chuyện này nhưng phải kiên quyết hôm khác không nói chuyện, để cho Diêm La nhìn thấy nhãn dán này, hồi tưởng lại cảnh xã tử của cậu hôm nay.
Nhưng gửi tin nhắn gì mới được?
Ngủ ngon?
Không được, vừa rồi lúc gặp mặt đã nói rồi, gửi lại một lần nữa sẽ có vẻ cố ý.
Thanatos suy nghĩ cẩn thận và nhớ đến chiếc bánh sinh nhật mà cậu chưa từng chạm.
Hình như hôm nay là sinh nhật Diêm La.
Ở trước mặt xấu hổ không dám nói, trên mạng thì vẫn nên cho một lời chúc đi. Mặc dù lời chúc sinh nhật của Tử Thần giống như một lời nguyền độc ác với con người, hầu hết mọi người nhận được đều ngại số xui.
Nhưng đối phương là Diêm Vương, lấy độc trị độc, độc tính cũng có thể tẩy rửa, vẫn tính là một câu chúc.
Thanatos: Chúc mừng sinh nhật.
Sau khi gửi câu này đi, nhãn dán xấu hổ kia được đẩy lên trên một chút, còn thiếu một tin nhắn là có thể ra khỏi tầm nhìn.
Gửi thêm tin nhắn gì?
Thanatos suy nghĩ không ra kết quả, mở Google tìm kiếm “Sinh nhật ở Trung Quốc có những lời chúc nào.”
Cậu học tiếng Hoa chỉ trong ba ngày, các từ thường dùng đều dựa vào trí nhớ không quên và năng lực đọc hiểu cường đại để ghi nhớ, mấy ngày nay đọc sách cũng nắm giữ rất nhiều thành ngữ có điển cố điển tích, nhưng ở một số mặt câu từ chúc phúc còn rất yếu. Những lời như “Như Ý Cát Tường”, “Tuổi mới bình an” với cậu mà nói vẫn là từ vựng cao cấp. Rất nhiều từ ngữ không thể trông mặt mà bắt hình dong, cậu muốn tìm hiểu rất nhiều thứ nữa.
Hẳn Diêm La thích nghe nhất là “Cung hỷ phát tài”, “Tiền vào như nước” những lời chúc này, đáng tiếc Thanatos còn không phân biệt được những cái này có gì khác nhau, tìm kiếm ra một đống lời chúc, cậu sao chép cái đầu tiên dán vào khung chat, phía trước thêm hai chữ “Chúc anh” cộng với lời thề son sắt gửi đi.
Lần này không có gói biểu tượng cảm xúc tự động, lời chúc là tìm từ công cụ tìm kiếm chị Gồ đa năng, không sơ hở tý nào.
Phòng bên cạnh.
Diêm La lấy đồ ngọt từ trong túi ra đặt lên bàn, cầm một cái cookie chuẩn bị ăn thì nhận được tin nhắn Thanatos gửi tới.
Thanatos: Chúc anh sống lâu trăm tuổi.
Diêm La: “...?”
Diêm La chần chờ nhìn một bàn đồ ngọt này, suy tư có phải Tiểu Tử Thần rất không muốn trả lại đồ ăn cho anh hay không, nhưng lại ngại từ chối, vì thế dùng cách uyển chuyển này biểu hiện không vừa lòng.
Anh đã mấy vạn tuổi, câu chúc này của Thanatos ở trong mắt Diêm La chính là ý tứ --
Chúc anh chết sớm.
Diêm La: Cậu đang nguyền rủa tôi à?
Thanatos siết chặt điện thoại di động.
Quả nhiên, không ai thích Tử Thần chúc cả, tất cả mọi người đều ghét.
Thanatos mím môi có chút tức giận, còn có chút tủi thân.
Người phàm ghét bỏ cậu cũng coi như xong, nhưng Diêm Vương thì sợ cái gì?
Cậu đã nghĩ cậu có một người bạn tốt...
Diêm La không nhận được phản hồi của Thanatos, muốn gửi thêm một tin nhắn nữa nhưng màn hình lại hiển thị một dấu chấm than.
Anh đã bị Tiểu Tử Thần kéo vào danh sách đen.
Diêm La: “...”
Anh vẫn nên nhanh đưa đồ ngọt trả Tiểu Tử Thần thôi.
.....