Trong đôi mắt màu đỏ của Lucifer xẹt qua kinh ngạc nhàn nhạt, lập tức cười càng thêm trêu tức: “Lucifinil, anh là hỏi rốt cuộc em có thích anh hay không.”
Ý cười trong giọng Lucifer gần như không che giấu được.
“Thì ra em đã khẩn cấp muốn lên giường với anh hả?”
Dùng giọng điệu trẻ trung ngây ngô nhất, hỏi những câu hỏi táo bạo nhất.
Lucifinil phản ứng hồn nhiên đáng yêu với vô ý thức dụ dỗ, quả thật so với Succubus phóng đãng cố ý gãi đầu làm loạn còn muốn câu hồn đoạt phách hơn.
Vốn Lucifinil thẹn thùng, bị Lucifer trêu ghẹo như vậy, cả người đều muốn chôn ở trong cánh không ra.
“Là anh nói trước, anh muốn, lên, lên giường với Thiên Thần anh thích.” Ngay cả từ vựng kia Lucifinil cũng ngượng ngùng nhắc lại, đứt quãng nói, “Em tò mò, em ở đây, rất nghiêm túc hỏi vấn đề.”
Khi Asmodeus truyền thụ kiến thức về sắc dục cho Lucifer, Lucifinil cũng bị buộc phải lắng nghe toàn bộ quá trình. Tuy rằng lúc ấy cậu quá mức thẹn thùng, nhưng vẫn chăm chú nghe giảng, thế nhưng trưởng Luyến Thần trời sinh đã có được trí nhớ nhìn qua không quên, những tri thức kia vẫn được cậu cất ở kho sâu nhất trong đầu, khi cần có thể tùy thời lấy.
Tỷ như hiện tại, Lucifinil có thể nhớ Asmodeus nói sắc dục bình thường là cần hai người tiến hành tiếp xúc thân thể, nếu như không có tiết tháo mà nói, thì ba bốn năm sáu bảy vị cùng tiến hành cũng được. Nhưng đó không phải tình yêu, hoàn toàn là thỏa mãn ham muốn. Hai người dính nhuộm sắc dục cũng không nhất thiết phải vì tình yêu, nhưng tình yêu thường tồn tại giữa hai cá nhân, không thể chịu đựng được người thứ ba chen chân. Ôm, hôn, tiếp xúc thân mật là tất cả những cách để thể hiện tình yêu.
Asmodeus còn nói một cá nhân riêng lẻ cũng có thể bị nhiễm sắc dục, đó là tự cung tự cấp, nhưng tổng thể không giống như hai cá nhân. Mình không thể ôm mình, hôn mình, là không thể hoàn toàn thỏa mãn chính mình, hơn nữa cũng không có khả năng sinh ra tình yêu.
Lúc ấy Asmodeus nói như vậy, thật ra vẫn là muốn Lucifer đừng thủ thân như ngọc nữa, ác ma trong địa ngục cầu ngủ với Ma Vương đều xếp hàng dài chờ. Cô nào biết thế nhưng Ma Vương bệ hạ có hai nhân cách, thật sự có thể sinh ra tình yêu với mình.
Nhưng tất cả những điều này được Lucifinil nghe ở trong lỗ tai, giờ phút này cũng được cậu để ở trong lòng. Cậu và Lucifer là cùng một thân thể, cùng chung một thân thể, không có cách ôm hôn mình, càng không có cách sinh ra tiếp xúc thân mật chân chính. Ngay cả khi họ có tình yêu, họ không có cách để thể hiện tình yêu.
Nghe có vẻ như là một thiếu sót.
Thật sự Lucifinil muốn biết câu trả lời cho câu hỏi này.
Lucifer nói, “Em đã bao giờ nghe nói về tình yêu kiểu Plato chưa?”
Lucifinil học rộng tài cao, kiến thức rất nhiều, đối với danh từ này cũng đã nghe qua.
Ban đầu tình yêu Plato có nghĩa là tình yêu đồng tính, người Hy Lạp nghĩ tình yêu giữa các cặp đồng tính mang tính thiêng liêng và thần giao hơn, vứt bỏ giao tiếp thân thể, theo đuổi sự tinh khiết và đồng cảm.
Mặc dù các vị Thần Hy Lạp đều loạn không chịu nổi, nhưng người Hy Lạp cũng lưu hành lý luận cao cả như vậy.
Lucifinil cũng có liên quan đến điều này. Mặc dù ở trên Thiên Đàng cậu đã hoàn toàn làm được cấm dục, càng chưa bao giờ dính vào tình yêu, nhưng Thiên Đàng có mười vạn Thiên Thần, cũng không phải ai cũng có thể làm được tâm không nhiễm bụi. Không ít Thiên Thần sinh ra thứ gì đó gọi là tình yêu, nhưng dưới sự trói buộc của đức tính tốt “trinh tiết”, không có Thiên Thần nào dám vượt qua phòng tuyến cuối cùng, đều dừng lại ở tình yêu tinh thần, làm chuyện lớn mật nhất cũng là nắm tay hôn môi. Lucifinil gặp qua không ít Thiên Thần vụng trộm riêng tư, chẳng qua dưới tình huống đối phương không có vi phạm luật, đều mở một con mắt nhắm một con mắt.
Vì vậy, cậu không cảm thấy xa lạ với từ tình yêu kiểu Plato.
“Em biết, con người nói là tình yêu tinh thần.” Lucifinil khó hiểu nói, “Nhưng không phải tình yêu kiểu Plato yêu nhau là không lên giường sao? Anh còn nói muốn... Lên giường, không phải rất mâu thuẫn ư?”
“Thần giao của con người sao có thể giống chúng ta?” Giọng Lucifer toát ra sự kiêu ngạo rõ ràng, “Thật sự tinh thần của chúng ta có thể dung hợp cùng một chỗ.”
“...... Phải không?” Lucifinil cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy có chút đạo lý.
Thật sự tinh thần của bọn họ có thể tiếp xúc trong biển tri thức...
Chuyện này đối với bọn họ mà nói là quá tự nhiên. Thế cho nên Lucifinil đều quên, tinh thần chân chính trao đổi vốn là một chuyện rất khó có được.
Con người chỉ có thể giao tiếp với nhau bằng cơ thể bởi vì tinh thần của họ không thể ôm nhau một cách thực chất. Cho dù là Thiên Thần, ác ma, tinh linh hay cự long, cũng không có biện pháp dễ dàng làm được thần giao.
Thần giao với điều kiện hai bên rất khắc nghiệt. Cần phải có 100% sự tin tưởng, chấp nhận đồng cảm linh hồn, để có thể vào biển tri thức của nhau. Bất kỳ bên nào có nửa điểm chống cự, đều sẽ tạo thành phản phệ linh hồn hai bên. Cho dù là thật sự hoàn toàn yêu nhau, nhưng nếu cường độ tinh thần hai người không giống nhau, một bên tinh thần chèn ép cũng sẽ bị động tổn thương tinh thần bên yếu thế.
Trao đổi tinh thần là cảnh giới cao nhất của biểu hiện tình yêu. Bởi vì cần phải yêu nhau 100% và linh hồn ngang hàng.
Có rất ít người yêu cùng lúc có thể đáp ứng được hai điều kiện này.
Nhưng Lucifer và Lucifinil thì trời sinh đã thỏa mãn điều kiện này.
Căn bản bọn họ không cần mài giũa, thăm dò, vượt qua tất cả các bước phiền toái. Biển tri thức của họ là cùng một người, tinh thần của họ có thể ôm nhau từ lần đầu tiên nhìn thấy. Cho dù bóng tối lúc đầu không lớn mạnh bằng ánh sáng, về sau ánh sáng không có bóng tối tràn đầy, cũng sẽ không tổn thương lẫn nhau.
Bởi vì mình sẽ không làm tổn thương chính mình, bọn họ kết hợp mới là một thể hoàn chỉnh.
Huống gì hiện tại, khi nhận ra sinh linh cậu yêu cũng sẽ không bởi vì cậu sa ngã mà phỉ nhổ cậu, một lần nữa nhen nhóm trái tim cứu thế giới của Lucifinil, ánh sáng trong biển tri thức đã lớn mạnh đến mức Lucifer không phân biệt được sàn sàn nhau.
Một Thiên Thần một Ma Thần, không có phân chia mạnh yếu.
“Lucifinil.” Lucifer cười hỏi, “Muốn biết cái gì là tình yêu tinh thần chân chính không?”
Lucifinil theo bản năng nói: “Không, không muốn——”
Lucifer nói tình yêu tinh thần nhất định không phải là tình yêu tinh thần thuần khiết trong khái niệm của cậu!
Cậu, cậu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng...
Mặc dù thẳng thắn đối mặt với nội tâm của mình, ý thức được mình có tâm tư ỷ lại với thích Lucifer... Nhưng vừa mới xác định tâm ý đã phải trải nghiệm thần giao gì đó, tiến độ không khỏi quá nhanh.
Điều này không phù hợp với sự cẩn thận của Luyến Thần!
Nhưng Lucifer lại không có kiên nhẫn tốt như vậy, hoặc là nói, kiên nhẫn của anh đã đủ tốt rồi.
Đối với Lucifinil mà nói, Lucifer là bạn vào lúc sa ngã mới xuất hiện, một đường làm bạn tới đây, cưng chiều cậu bao dung cậu, dần dần sinh ra tình cảm thắm thiết, thẳng đến hôm nay mới phát triển thành người yêu.
Nhưng đối với Lucifer mà nói, anh yêu Lucifinil đã là chuyện rất lâu rồi.
Từ mấy vạn năm trước trên Thiên Đàng, thời điểm Lucifinil còn là trưởng Luyến Thần có ánh sáng thánh khiết, Lucifer đã chăm chú nhìn cậu.
Ngày qua ngày, cứ lặng lẽ yêu Thiên Thần tóc vàng chói mắt kia, ở thời điểm Lucifinil mệt mỏi đi ra chăm sóc cậu, lại trước khi Lucifinil thức tỉnh lặng lẽ rời đi. Vì không làm ô uế ánh sáng trong lòng Lucifinil, không để cho Lucifinil tự trách đau lòng, thậm chí anh không để cho Lucifinil phát hiện mình tồn tại.
Nếu như không phải Thượng Đế mưu mô đến mức đó, hẳn là Lucifer sẽ vĩnh viễn ẩn thân ở trong bóng tối, im lặng thay Lucifinil cõng hết tất cả đau khổ, để Lucifinil mãi làm trưởng Luyến Thần trắng như tuyết không tỳ vết.
Chưa bao giờ Lucifer có cá tính vị tha cống hiến, chỉ có Lucifinil mới có thể làm cho anh không oán không hận trả giá như vậy.
Chính là Lucifinil vĩnh viễn vị tha, lại ở chuyện liên quan đến Lucifer sinh ra tâm tư duy nhất.
Lucifer thấy tiến độ yêu đương một chút cũng không có chỗ nào nhanh.
Anh đã chờ quá lâu. Vốn ban đầu anh nghĩ sẽ không có ngày hôm nay, nên khi thời tới thì anh hy vọng sẽ triển khai ngay lập tức.
Lucifinil từ chối không hề có tác dụng, trong nháy mắt tiếp theo, ác ma trên giường nhắm mắt lại, trong biển tri thức xuất hiện Thiên Thần sa ngã với sáu cánh chim đen.
Căn bản Lucifinil không biết đối mặt với Lucifer không thuần khiết như nào, chỉ là dùng sáu cánh tuyết trắng che kín mình, bịt tai trộm chuông.
Lucifer rũ mắt cười, dùng giọng điệu dụ dỗ nói: “Lucifinil, mở cánh ra.”
“Đừng trốn ở bên trong.”
Lucifinil nghe vậy, rụt cánh càng chặt, một câu cũng không dám nói.
Co lại thành một cục, giống như một quả cầu lông.
Lucifer cũng không vội vàng, Thiên Thần Nhỏ thẹn thùng, anh hiểu.
Anh vòng ra phía sau Lucifinil, nửa ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve cánh chim khép lại của cậu, dùng một loại sức như gãi ngứa, lướt qua từng mảng lông vũ trắng như tuyết.
Cánh Lucifinil nhẹ nhàng rung động, khăng khăng không mở ra. Cánh chim vốn có tác dụng bảo vệ, lông vũ của cậu nhiều lắm, cho Lucifer sờ qua toàn bộ cũng không sao.
Lucifer cười thầm một tiếng, Thiên Thần Nhỏ ngây thơ.
Giống như anh chơi chán lông vũ, ngón tay dần dần chuyển đến lưng gầy gò trơn bóng của Thiên Thần, trượt xuống một đường dọc theo cột sống, nắm lấy phần lưng hở ra khỏi cánh chơi đùa.
Cánh Lucifinil run lên, thân thể lập tức căng thẳng.
Tinh thần vốn mẫn cảm hơn thân thể, cánh Thiên Thần càng là nơi nhạy cảm nhất của Thiên Thần.
Bị Lucifer nghịch như vậy... Quả thật ngứa đến hoảng hốt.
“Ngứa... Lucifer, buông tay.” Lucifinil không chịu nổi, cắn môi mở miệng.
Lucifer đùa giỡn phần gốc cánh: “Em mở cánh của em ra, anh không ức hiếp chỗ này nữa.”
Chỉ đổi chỗ khác ức hiếp mà thôi.
Lucifinil cũng biết ngôn ngữ Lucifer đầy cạm bẫy, thế nhưng không có biện pháp, quá ngứa.
Lucifinil run rẩy mở cánh ra, buông xuống đất, cả người đã bị Lucifer từ phía sau ôm vào trong ngực.
Khuôn mặt Luyến Thần đỏ bừng, da thịt trắng như tuyết lộ ra hồng phấn nhàn nhạt. Chắc là tinh thần sẽ không có phản ứng sinh lý đỏ mặt, điều này đại diện trực quan nhất cho trạng thái của cậu bây giờ.
Một Thiên Thần chín mọng.
“Em bị nướng qua hả?” Lucifer cười nhéo nhéo mặt Lucifinil, “Vừa rồi hẳn là nên liếm một chút, nếm thử hương vị cánh nướng.”
“Lucifer!” Lucifinil tức giận xoay người, đôi mắt màu vàng rực rỡ hàm chứa thẹn thùng nhìn đôi mắt đỏ của Lucifer, “Anh quá đáng —— A...”
Lucifer rũ mắt, một tay giữ chặt mái tóc vàng sau gáy cậu, một tay ôm ở sau lưng, ngón tay chậm rãi xoa xoa cánh Thiên Thần, hơi nghiêng đầu, hôn lên cánh môi có màu sắc diễm lệ của Lucifinil.
Mắt vàng của Lucifinil hơi phóng đại.
Trong nháy mắt sinh ra cảm giác linh hồn run rẩy.
Cậu đang được ôm, được vuốt ve, được hôn.
Từ Lucifer.
Cậu không nói nên lời là cánh sau lưng quá ngứa hay là cảm giác trên môi quá tê dại, thân thể Lucifinil mềm nhũn, tựa lên vai Lucifer.
“Đây chưa phải là quá đáng nhất.” Lucifer tì lên trán Lucifinil, chậm rãi nói, “Anh còn quá đáng hơn cơ.”
“Không muốn tiếp tục thì đẩy anh ra, anh sẽ đợi đến khi em cảm thấy không quá đáng.”
Lucifinil: “...”
Lúc nói những lời như vậy thì trước tiên bỏ tay trên cánh em ra!
“Quên đi.” Lucifinil tự ôm lấy Lucifer, vùi đầu vào cổ anh, vành tai đỏ đến lợi hại, “Cũng không quá đáng.”
“...... Em rất thích.”
Lucifer cười khẽ: “Thích cái gì?”
...... Phải hỏi rõ ràng như vậy hả!
Lucifinil do dự một lát, vẫn thấp giọng: “Thích anh hôn em, ôm em.”
“Anh làm cái gì em cũng đều thích.” Một câu đầu thì khó có thể mở miệng, câu sau liền trở nên rất tự nhiên, thậm chí Lucifinil sinh ra dũng khí nhìn thẳng Lucifer. Cậu ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Lucifer một cái, chủ động hôn Ma Vương.
Bọn họ ở nơi ranh giới ánh sáng và bóng tối trong biển tri thức.
Giống như hoàng hôn thay thế giữa ban ngày và ban đêm, quạ được chim bồ câu trắng mổ.
Mắt đỏ diễm lệ của Lucifer như máu.
Sáu cánh chim đen khổng lồ đột nhiên mở ra từ sau lưng, xếp chồng lên lông trắng của Lucifinil, che chở thân hình Ma Vương với Thiên Thần.
Vốn họ là tương đồng.
Cũng như trăm sông đổ về một biển.
.....