Lúc trước mỗi lần Venus xuống núi, đều là đi thánh địa Síp của cậu. Dionysus đã đưa cậu đến một nơi xa hơn, nơi cây cối tươi tốt, cỏ xanh, là một khu rừng núi Dionysus lớn lên khi còn là một thiếu niên.
“Tôi ở đây trước khi tới núi Thánh.” Dionysus nói, “Đó là những Tiên Nữ rừng nuôi dưỡng tôi, khi còn nhỏ tôi đã chơi với các vị thần núi và nói chuyện với động vật.”
Bởi vì trải qua cái này nên thiên tính của Thần rượu đầy hoang dã và tự do.
Venus nhìn chằm chằm: “Nghe có vẻ rất ngầu.”
Dionysus cười cười không nói lời nào. Hắn không nói rằng mỗi khi những kẻ truy sát của Hera đến, hắn phải trốn đây trốn đó, giống như một con chuột trong cống.
Điều đó quá chật vật, không ngầu chút nào.
Cupid đi theo sau hai người, vỗ cánh trên đường đi, tí lại bay lên cây để xem những con chim trong tổ, tí lại bay đến bờ sông để trêu chọc những con cá nhỏ trong nước.
“Chú Thần rượu.” Cupid tò mò chỉ vào những bông hoa bên đường, “Đây là loại hoa gì vậy?”
Nó chỉ nhìn thấy hoa hồng đỏ và trắng trong khu vườn của ba mình, nhưng rõ ràng đây không phải hoa hồng hồng, trước đây chưa bao giờ nó nhìn thấy.
“Là hoa thủy tiên.” Dionysus nói.
“Làm sao nó đến được đây?” Cupid biết hoa hồng đến với thế giới là do sự ra đời của ba mình và nó tò mò về nguồn gốc của những bông hoa khác.
Dionysus kể cho nó một câu chuyện: “Trong số những người bạn chơi với chú có một Tiên Nữ rừng xinh đẹp tên là Echo, cô ấy yêu một chàng trai tên là Narcissus. Narcissus có dung nhan đẹp nhất Hy Lạp...”
Bệnh nghề nghiệp của Venus lên cơn: “Có đẹp hơn tôi không?”
Dionysus dừng một chút, cười nói: “Đương nhiên là không. Nhưng trong con người, hắn được coi là rất đẹp.”
Venus theo sau để nghe câu chuyện: “Anh tiếp tục đi.”
Dionysus tiếp tục: “Hắn đã từ chối lời tán tỉnh của Echo, và hắn nghĩ rằng không ai có thể vượt qua vẻ đẹp của mình.”
Cupid lập tức nói: “Sau đó, hắn nhìn thấy ba cháu, cảm thấy được cái gì gọi là tự ti mặc cảm!”
Dionysus cười: “E là không có cơ hội. Ở bờ sông hắn nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong nước, cảm thán sao trên đời này lại có người xinh đẹp như vậy, hắn đã yêu mình, muốn ôm lấy hình ảnh phản chiếu của mình... Sau đó, hắn nhảy xuống nước và chết đuối. Tiên Nữ núi rừng kia đau lòng không thôi, biến hắn thành một gốc hoa thủy tiên.”
Venus: “... Vì vậy, hoa thủy tiên đại diện cho sự tự luyến?”
Dionysus nói: “Tổng kết thấu đáo.”
“Được rồi, kể xong chuyện xưa rồi.” Dionysus cười nói, “Chúng ta nên tham gia lễ hội Thần rượu.”
Trong rừng đã sớm náo nhiệt. Thần chăn nuôi Pan thổi sáo lô, Thần chăn dê Satyr nâng rượu ngon, Tiên Nữ núi rừng cùng nhau chơi đùa, những cuồng nữ khoác áo da thú ở trong rừng núi giơ cao bó đuốc, vừa hát vừa nhảy.
Đầu Dionysus đội vương miện thường xuân và cành nho, tay cầm trượng, dung mạo tuấn mỹ xuất hiện trong rừng núi, đám chè chén say sưa có một khoảnh khắc yên lặng, tiếp theo thì quỳ bái tôn kính, bọn họ đều là tín đồ cuồng nhiệt của Thần rượu.
Chàng trai bên cạnh Thần rượu điện hạ kia là ai? Có phải người yêu mới của hắn không? Thực sự là người đàn ông đẹp nhất mà họ từng thấy!
Venus đeo vòng hoa hồng trắng, mặc áo choàng lộng lẫy, không phù hợp với cách ăn mặc hoang dã của người dân miền núi.
Dionysus ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, nghiêng vò rượu xuống phía dưới, rượu còn lại đều đổ lên mặt đất, ý bảo tiếp tục.
Vì vậy, mọi người reo hò và nhảy múa xung quanh, ngay cả Cupid cũng bị bắt vào vòng tròn.
Dionysus đưa tay ra với Venus: “Tiểu Venus, khi trưởng thành, tôi rất tiếc khi không được nhảy với cậu, bây giờ tôi có thể mời cậu khiêu vũ không?”
Bị nhiễm bầu không khí nhộn nhịp, Venus vui vẻ đặt tay lên: “Tất nhiên là được.”
......
Không nhớ có bao nhiêu điệu nhảy đã được nhảy, và cũng không thể nhớ bao nhiêu rượu đã được uống.
Venus say khướt, hai má kiều diễm như hoa hồng đỏ. Tóc vàng tán loạn, ngay cả bước nhảy cũng không ổn định, thân thể mềm nhũn muốn ngã xuống.
Dionysus kịp thời đỡ cậu vào trong ngực.
“Cậu say rồi.” Dionysus nói, “Tôi đỡ cậu đi nghỉ ngơi.”
“Cupid -” Venus vẫn chưa quên con trai mình.
“Nhiều người trông như vậy, nó sẽ không có việc gì.” Dionysus thì thầm.
Venus ngẫm lại cũng đúng. Ngay cả khi có kẻ xấu gặp Cupid, người có chuyện sẽ là kẻ xấu. Hiệu quả mũi tên của Cupid rất khủng khiếp.
Mặc dù nó chỉ là cung và mũi tên đồ chơi được tạo ra bởi Hephaistos. Nhưng Thần lửa làm ra sản phẩm, tất cả đều là sản phẩm tinh tế, lại còn làm cho con trai mình, rất để tâm, thoạt nhìn bề ngoài đáng yêu giống như đùa giỡn, trên thực tế là thần khí đặc biệt cường đại. Cupid còn cải tiến tên bằng chính sức mạnh tình yêu của nó, hoàn toàn cải tiến mũi tên săn bắn thành mũi tên tình yêu, từ Thần Vương, Thần Hậu xuống chim cá bay nhảy, đều không thể chống đỡ.
“Được rồi.” Venus nhanh chóng từ bỏ con trai mình. Dionysus đỡ cậu, đi đến một nơi xa đám đông, đến nỗi ngay cả âm nhạc cũng không thể nghe thấy.
Họ ngồi nghỉ ngơi dưới một cái cây lớn, Venus dựa vào vai Dionysus nhắm mắt lại.
Cậu không thắng được tửu lượng, dục vọng cũng dần dần mãnh liệt.
Sau khi sinh Cupid, cậu mất một thời gian dài để nuôi dưỡng thần lực trở lại, trong thời gian này ngoại trừ Hephaistos sẽ vận chuyển thần lực cho cậu, cậu cũng không có bất kỳ mối quan hệ với các vị thần khác. Những vị Thần Olympus suy đoán rằng cậu đã ngủ với tất cả thần trên núi Thánh là lời nói vô căn cứ.
Món ăn Hephaistos này đã nếm quá lâu, nên thay đổi hương vị.
“Dionysus.” Venus mở mắt mông lung say rượu, mở miệng vẫn thẳng thắn như vậy, “Làm không?”
Dionysus chỉ giật mình trong chớp mắt, lập tức cười nói: “Không ai nỡ từ chối Tiểu Venus.”
Cupid quá mức đáng yêu, bị Tiên Nữ núi rừng vây ở giữa vuốt ve hồi lâu, thật vất vả mới thoát ra, lập tức rời xa vũ hội điên cuồng.
Ba và chú Thần rượu đâu?
Cupid không thể tìm thấy Venus ở đó, ngược lại càng đi càng xa.
Đột nhiên, nó dừng lại vì nhận thấy nguy hiểm đang đến gần, ngay lập tức vỗ cánh bay lên bầu trời.
Một mũi tên bắn trúng chỗ nó vừa đúng, nếu không phải nó tránh né kịp thời, lúc này sẽ bị thương.
Chàng trai tóc vàng chói mắt nhìn thấy một con Cupid bay ra khỏi bụi cỏ, nhíu mày, buông cung tên xuống: “Tôi còn tưởng là con mồi.”
Đó là Thần mặt trời Apollo.
Chị gái sinh đôi của hắn là Nữ Thần Artemis rất thích săn bắn trên núi, Apollo cũng giỏi cung tên, đôi khi cũng lên núi săn bắn.
Cupid tức giận nói: “Mũi tên của chú không có mắt?”
“Kỹ năng bắn cung của chú và chị chú ở núi Thánh đứng thứ hai, không có thần nào dám đứng thứ nhất.” Apollo nhìn cung tên được Cupid yêu mến, cười nhạo, “Trong tay cháu cầm cái gì? Đó có phải đồ chơi không? Mũi tên là vũ khí rất nguy hiểm, nhóc con không nên chơi cái này.”
“Vậy cho chú thấy một chút uy lực của đồ chơi.” Cupid không nói hai lời, bắn một mũi tên vàng về phía Apollo, lại bắn một mũi tên chì trúng Tiên Nữ Daphne đi ngang qua.
Apollo né tránh không kịp, vốn đã chuẩn bị đau đớn, không nghĩ tới lông tóc cũng không bị thương: “Cái gì chứ, quả nhiên là đồ chơi phà...” Hắn vừa ngẩng đầu, thì nhìn thấy Tiên Nữ Daphne xinh đẹp.
Apollo: “...” Chờ đã, dường như hắn đã gặp được tình yêu.
Apollo ngay lập tức bỏ lại Cupid và chạy đuổi theo Daphne. Daphne lại rất chán ghét hắn, sợ tới mức vội vàng giậm chân bỏ chạy.
Cupid hừ lạnh một tiếng: “Cháu không dễ bắt nạt đâu nha.”
Vào buổi tối, Venus và Cupid gặp nhau bên bờ sông Euphrates.
Venus ngủ với Thần rượu Dionysus, Cupid lừa Thần mặt trời Apollo, hôm nay hai ba con đều bội thu.
Bởi vì là đêm cuồng loạn của Thần rượu, Dionysus còn muốn qua đêm ở trần gian, hắn đề nghị Venus ở lại, bị Venus từ chối.
Venus lo lắng cho con trai mình nên dự định trở về núi Thánh với Cupid. Hơn nữa ngủ cũng xong rồi, còn cần thiết gì để ở lại đây?
Từ trước đến nay Venus kết thúc chuyện này là trở mặt vô tình.
Dionysus dở khóc dở cười. Hắn luôn luôn từ chối người khác, Venus là người đầu tiên từ chối hắn.
Hắn cũng không miễn cưỡng, hắn biết rõ thần tính của Thần tình yêu, hắn sẽ không động đậy những suy nghĩ không nên có.
Venus và Cupid đi dọc bờ sông, đột nhiên đỉnh đầu bị bao phủ bởi một cái bóng to đùng.
Bọn họ ngẩng đầu, nhìn thấy một con quái vật khổng lồ, to đến đội trời đạp đất, nửa người dưới là đuôi rắn, nửa người trên là cánh chim, trong tóc quấn một trăm đầu rắn.
Venus hoảng sợ bảo vệ Cupid trong vòng tay của mình: “Là Typhon!”
Typhon là quái vật mà ngay cả Zeus cũng đau đầu, còn là cha của yêu ma, quái vật trong hệ Thần Hy Lạp gần như đều là con cái của hắn. Chó săn ba đầu địa ngục Cerberus là một trong những đứa con của hắn.
Ngay cả Cerberus mà Venus cũng không đánh lại, chứ đừng nói đến vị quái vật thủy tổ này.
Thẩm mỹ của Typhon kỳ lạ, yêu người ngoài, kết hợp với hắn đều là các loại yêu quái dị dạng, Venus mỹ mạo như vậy cũng thể làm cho nó mềm lòng.
“Cupid, con có cách nào không?” Venus biết rõ mình có bao nhiêu trọng lượng, dứt khoát trông cậy vào con trai, “Con dùng kim tiễn bắn hắn, hắn yêu ba, nói không chừng sẽ thả chúng ta.”
“Không được đâu ba!” Cupid cũng luống cuống, “Hắn yêu ba sẽ đuổi theo không rời, chẳng lẽ ba muốn nó đuổi đến núi Thánh sao? Nếu ba bị hắn bắt lại, ba có sẵn sàng sinh con cho hắn không?”
Venus: “...”
Cậu không muốn, cậu rất kén chọn.
“Còn mũi tên chì thì sao?” Venus hoảng hốt ôm Cupid chạy trốn, Cupid cũng chỉ có hai loại mũi tên này.
Cupid hét lên: “Mũi tên chì kéo giá trị thù hận! Hắn sẽ giết chúng ta ngay lập tức!”
Thân hình Typhon rất lớn, một chân là có thể giống như nghiền kiến nghiền chết bọn họ. Căn bản Venus không chạy thoát được hắn, cậu cắn răng biến mình và Cupid thành hai con cá nhảy xuống sông, dùng ruy băng quấn hai đuôi cá lại với nhau, tránh bị phân tán trên sông.
Cảnh tượng hai con cá quấn quýt, chính là nguồn gốc hình ảnh của Song Ngư trên trời sau này.
Một biến đổi như vậy làm vòng hoa hồng trắng trên đỉnh đầu của cậu rơi xuống sông.
Đó là Adonis bện cho cậu. Venus luyến tiếc, trong lúc nguy cấp, cũng không kịp quay về bờ nhặt vòng hoa lại.
Typhon thấy hai vị thần nhỏ bé này biến thành cá bơi xuống sông, cười khinh miệt, đang định khom lưng vớt hai con cá kia lên. Không ngờ vòng hoa ven sông bỗng nhiên loé ra một ánh sáng xanh chói mắt, sức lực cường hãn của Hải Thần trong nháy mắt chặt đứt mấy chục đầu rắn của Typhon, ào ào rơi xuống một trận mưa máu gió tanh.
Poseidon đã rót sức mạnh của Thần biển vào khi anh dệt vòng hoa cho Venus. Anh không thể thời khắc canh giữ bên cạnh Venus, vì phòng ngừa lỡ như, khi Venus gặp phải nguy hiểm mà lại vừa vặn đeo vòng hoa thì nó sẽ kích hoạt một sức mạnh của Thần biển, thay anh bảo vệ Venus.
Điều kiện này rất hà khắc. Có thể sẽ không bao giờ được kích hoạt, nhưng cũng không có nghĩa là thừa.
Venus dẫn Cupid nhanh chóng bơi đi, căn bản không dám quay đầu lại.
Cậu cũng không nhìn thấy thân Typhon bị trọng thương, sau đó không cam lòng rút lui, mà hoa hồng trắng vĩnh viễn không héo úa kia hoàn thành sứ mệnh bảo vệ của mình, trong nháy mắt khô héo
•••••••
Tác giả có lời muốn nói: [Tài liệu tham khảo]
Thiên văn học của Hyginus nói về Venus và con trai Cupid đi qua sông Euphrates thì gặp phải Typhon quấy rối. Hai thần nhảy xuống sông, hóa thành hai con cá. Đó là nguồn gốc của Song Ngư.
Màu sắc đại diện của Song Ngư là màu xanh biển, và ngôi sao bảo vệ là Sao Hải Vương, chính là vị Thần biển Poseidon trong thần thoại Hy Lạp.
.....