Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 56: Chương 56: Nhận Lời






Phòng trọ ở chung cư Yên Lạc có thể tự do trang trí, cư dân đều không phải con người, hoàn toàn có thể dùng pháp lực bố trí theo ý nguyện của mình. Còn có một con nhện tinh thuê nhà, đẩy cửa ra trong phòng đều là mạng nhện, như vào động bàn tơ, không biết còn tưởng tám trăm năm chưa có ai ở trong phòng.

Căn phòng của Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu có tông màu đen trắng, phong cách đơn giản nhưng không lạnh lùng đơn điệu, ngược lại bởi vì các loại vật dụng đều có đôi, có cảm giác ấm áp độc quyền của Hắc Bạch Vô Thường. Phòng của Poseidon và Venus theo phong cách Địa Trung Hải, trần nhà màu xanh, hình nền là biển, dưới sàn trong suốt là nước biển đang chảy, còn có cá bơi lội dưới chân, giống như đang ở trong đại dương.

Phòng 401 là một phong cách cổ xưa hoàn toàn. Ở Hy Lạp, cung điện lộng lẫy của vị Thần mặt trời làm nổi bật sự sang trọng của Châu Âu. Nhưng ở trong phòng Diêm La, vàng và bạc không phải tông màu chủ đạo, nhưng người hơi hiểu biết nhìn thấy, đều có thể nhìn ra đây là đang điên cuồng khoe của.

Ngọc thạch như không cần tiền trải thành sàn nhà, trên mặt đất không phải là thảm Ba Tư mà là tơ lụa Hoa Hạ. Thư án gỗ lim phối hợp với một cái ghế hoàng hoa lê, bên trên đặt bút, mực, giấy, nghiên. Bút mực với giấy đều là đồ cực hạn. Một khung bác cổ chiếm cứ toàn bộ bức tường, phía trên trưng bày đồ trang trí vô giá. Trong bình hoa cổ cắm mấy đóa hoa đỏ tươi như máu, mặt tường bên cạnh treo một thanh bảo kiếm, còn có một bức tường treo đầy tranh chữ. Nhìn xuyên qua cửa tròn, nhấc rèm ngọc tiến vào phòng ngủ, trong đó bày một chiếc giường lớn điêu khắc hoa văn, bị màn che buông xuống che kín.

Nhìn như không phô trương, nhưng khắp nơi đều rất tinh tế.

Người ngoài đẩy cửa tiến vào, giống như xuyên tới thời cổ đại.

Khi Thanatos vừa mới tiến vào, nhìn thấy căn phòng cổ kính này, quả thật có một khoảnh khắc kinh diễm rung động.

Rất nhiều thứ cậu cũng không biết là cái gì, chỉ cảm thấy rất xinh đẹp. Cậu rất muốn biết những thứ xinh đẹp này gọi là gì, ví dụ như đóa hoa nở rộ trong bình cậu chưa từng thấy qua, tò mò là giống gì.

Nhưng như vậy phải mở miệng hỏi.

Thanatos: "..."

Quên đi, cậu không muốn biết.

Sự tò mò bị sự sợ hãi xã hội dìm chết.

Thanatos rất thích chỗ ở mới này, dù sao miễn một nửa tiền thuê nhà còn được trang trí sẵn, một tháng năm mươi vạn tiền thuê nhà cũng không tính là quá đắt.

Không quá đắt có nghĩa là sẽ không chết đói.

Thần không cần ăn nên sẽ không chết đói, nếu không Thanatos chỉ có thể cạp đất... Không, đất cũng không có mà cạp, đất đai ở Hoa Hạ cũng đắt đến quá đáng.

Cấp trên Hades của cậu kiêm luôn Thần Tài, bởi vì dưới lòng đất có rất nhiều kho báu, cho nên theo lý mà nói Minh Giới là vô tận.

Nhưng bọn họ lười, dưới lòng đất có một đống kho báu cũng lười đào. Thần ở Minh Giới một tay cũng đếm hết, bọn họ không có dục vọng thế tục, tài phú có nghĩa gì?

Vì vậy, Thanatos đến phương Đông với hai bàn tay trắng, nghèo không có mồng tơi mà rớt, chỉ mang theo đủ chi phí đường bộ và một ít tiền xu nhỏ. Cậu cũng không nghĩ tới phương Đông giá cả lại cao như vậy, tiền thuê nhà có thể đắt như thế, cậu chỉ có thể sinh tồn ở đây hai tháng.

Hai tháng sau, cậu không thể trả tiền thuê nhà và không có nơi nào để đi.

Lý trí nói với Thanatos rằng cậu nên nhanh chóng tìm một công việc ở phương Đông để kiếm sống. Công việc của cậu là thu hoạch vong hồn, tiếp xúc với người chết không cần nói chuyện, nhưng công việc này ở Hoa Hạ là nghề nghiệp của Vô Thường, cậu không thể đi cướp bát cơm của người khác.

Ngoài ra, bất kỳ công việc mà cậu có thể nghĩ đến đều phải giao tiếp với mọi người, tìm việc cũng chính là một quá trình xã giao.

Quá đau khổ.

Tang lễ là văn hóa doanh nghiệp của Minh Giới. Vì vậy, trong tháng đầu tiên, Thanatos ở trong nhà không làm gì cả, càng không ra ngoài để tìm việc làm.

Nhưng mà Thanatos đau đầu vì chuyện khác.

Bạn cùng phòng của cậu quá sống động, luôn xuất hiện trong mọi góc, nhiệt tình chào hỏi cậu: "Xin chào, cậu có hứng thú trao đổi văn hóa với tôi không?"

Thanatos rất sợ khi nghe hai chữ trao đổi, tránh còn không kịp.

Diêm La rất buồn bực, chẳng lẽ anh là mãnh thú và dòng nước lũ gì sao? Anh tự nghĩ bản thân mình lịch sự chu đáo, cũng không có bất kỳ thói quen xấu nào, vị bạn cùng phòng mới đến từ nước ngoài này vì sao nhìn thấy anh là trốn, hơn nữa mỗi lần đều phải duy trì khoảng cách an toàn hơn một mét.

Chẳng lẽ lúc mới gặp đối phương anh coi cậu là tiểu quỷ nói muốn đánh vào địa ngục dọa người ta? Hay là nói chọc đối phương tức giận?

Cũng không phải anh chưa từng hỏi nguyên nhân, còn vì thế mà xin lỗi nhưng Tử Thần chỉ là lắc đầu, cái gì cũng không nói.

Diêm La và Tử Thần đã sống chung một tháng.

Thành công đạt được thành tựu "sống chung một tháng mà không nói một lời"

Nếu không phải ngày đó lần đầu tiên gặp rõ ràng anh nghe được Tử Thần nói chuyện, anh còn tưởng rằng Tử Thần là người câm. Bởi vì vô luận anh chào hỏi, tìm đề tài như thế nào, Tử Thần cũng không phản ứng, nhiều nhất chỉ cúi đầu coi như đáp lại, kiêu ngạo đến không chịu nổi, về sau thậm chí thấy anh còn xoay người rời đi.

Kiêu ngạo cũng phải có mức độ, phải không? Kiêu ngạo đến mức này anh chưa từng nghe thấy.

Một tháng này, Diêm La chưa từng thấy Tử Thần cởi áo choàng đen kia xuống, đến giờ cũng không biết bạn cùng phòng của anh trông như thế nào. Áo choàng này như là khoá cứng với Tử Thần, Diêm La còn nghi ngờ áo choàng đen mới là bản thể của Tử Thần.

Nếu anh không kiểm tra công cụ tìm kiếm, thậm chí anh còn không biết tên của bạn cùng phòng.

Đúng vậy, tên của bạn cùng phòng không phải là anh hỏi từ bạn cùng phòng, mà anh tìm thấy trên Internet.

Hình tượng Tử Thần phương Tây mặc áo choàng đen cầm lưỡi hái lưu truyền rộng rãi, thâm nhập vào lòng người, nhưng tên của cậu lại không được nhiều người biết đến. Lúc trước Diêm La chỉ biết hình tượng Tử Thần kinh điển, lên mạng tra mới biết tên Tử Thần là Thanatos.

Tại sao phải kiểm tra mạng? Còn không phải bởi vì anh tự hỏi, người ta không trả lời à.

Diêm La tức đến cười.

Anh đường đường Diêm Vương chẳng lẽ còn không xứng biết tên Tử Thần hả?

Vốn định giao lưu văn hoá với Tử Thần phương Tây, hiện tại tốt rồi, giao lưu văn hóa trong mộng.

Đừng nói đến văn hóa, ngay cả giao tiếp bình thường cũng không có.

Diêm Vương quyền cao chức trọng sức mạnh cường đại, ở phương Đông cũng được tất cả các vị thần kính trọng, anh còn luôn tận lực áp đảo phương Tây, mặt nóng dán mông lạnh không phải tác phong của anh. Khách phương Tây anh đối đãi bằng lễ, nhưng nếu đối phương không lễ phép trước, anh cũng phải cho chút quả đắng.

Dục vọng thắng thua của Diêm La lại bị khơi dậy, anh cũng không tin anh không thể để cho Thanatos mở miệng nói chuyện.

Diêm La nghĩ đến một chủ ý tuyệt vời.

Anh đặt một cái máy ghi âm trong phòng khách, mỗi ngày đều chạy nhạc, tiếng nhạc âm trầm là tiếng quỷ gào khóc thảm thiết, liên tục hai mươi bốn giờ không gián đoạn, náo loạn một gian phòng tốt thành nhà ma. Đây là đoạn ghi Diêm La cố ý chọn bọn ác quỷ dưới đáy sông Vong Xuyên đồng loạt khóc, oán niệm cực lớn, lực xuyên thấu cực mạnh, kết giới cách âm cũng không thể che đậy.

Rất quấy rầy người dân.

May mắn là tầng 3 vắng tanh, nạn nhân chỉ có một mình Tử Thần.

Còn có chính bản thân Diêm La. Chiêu này của anh gọi là thương địch một nghìn tự tổn tám trăm.

Đến cả Diêm La cũng phải bịt tai vì không chịu được âm thanh ghê rợn, anh không tin Thanatos không có bất kỳ ý kiến gì. Nếu Thanatos không chịu nổi, sẽ tìm anh thương lượng tắt nhạc đi. Nhất định anh phải ép Thanatos nói chuyện.

Diêm La không đoán sai, đúng là Thanatos không chịu nổi.

Trong phòng ngủ, chàng trai ngồi ở đầu giường che kín lỗ tai, cánh môi khẽ mím lại.

Cậu nhắm mắt, không chịu nổi âm thanh ghê rợn xuyên tai.

Nhưng cậu tình nguyện không nhúc nhích nghe quỷ gào khóc, cũng không muốn xuống giường đi đến phòng bên cạnh tìm Diêm La nói chuyện.

Để cậu mở miệng yêu cầu người khác là quá khó khăn.

Cuối cùng Diêm La sụp đổ trước, chủ động tắt nhạc. Anh không thể tin Tử Thần không chỉ câm mà còn điếc?

Diêm Vương khó tin đi gõ cửa phòng 202 hỏi Poseidon: "Có phải vị Tử Thần của mấy người có thành kiến với Thần phương Đông không? Tôi đã sống với cậu ấy một tháng và cậu ấy không hề nói chuyện với tôi."

"Không phải." Poseidon trả lời, "Tôi đã ở với cậu ấy trong ba trăm năm, và gần như cậu ấy không nói chuyện. Hệ Minh Giới của bọn họ... Đều có chút tự kỷ. Hình như Thanatos là một người mắc chứng sợ xã hội nặng."

Những câu hỏi mà Poseidon muốn biết và Thanatos biết câu trả lời, Thanatos sẽ trả lời bằng cái gật đầu. Nếu không thể trả lời bằng cái gật đầu, Thanatos sẽ cố gắng thể hiện bằng những câu ngắn nhất. Nếu không thể diễn tả ngắn gọn, Thanatos...

Không trả lời.

Nếu không cần thiết, Thanatos sẽ giữ im lặng mãi mãi.

Tâm tình không vui của Diêm La bỗng chốc trở nên đồng tình.

Hóa ra là anh hiểu lầm. Không phải Thanatos không để ý đến Thần phương Đông, mà Thần phương Tây cậu cũng không để ý. Đột nhiên Diêm La chiếm được cân bằng.

Sợ xã hội đến tình trạng này, nhất định bệnh đã rất nghiêm trọng. Anh nên dành nhiều tình yêu hơn cho bạn cùng phòng bị bệnh.

"Vậy tôi nên hỏi thăm cậu ấy nhiều hơn một chút?" Diêm La nói.

Poseidon trả lời "Anh không hỏi cậu ấy, mới là nhân từ cho cậu ấy. Bỏ cuộc đi, thật sự cậu ấy không thích nói chuyện."

Diêm La không nói nên lời.

Anh cảm thấy vẫn nên đi xin lỗi Thanatos vì sự quấy rối trong khoảng thời gian này.

Anh trở lại 401, nhưng người kia không ở trong nhà.

Thanatos phá lệ đã ra ngoài.

Có vẻ như hôm nay không phải lúc.

Diêm La thay đổi trang phục hiện đại cũng ra khỏi nhà, anh phải đi tuần tra sản nghiệp của mình.

Phạm vi hoạt động của Thanatos trong tháng này chỉ giới hạn ở phòng ngủ và phòng khách, thỉnh thoảng đi lên lầu một vòng coi như giải sầu, kiên quyết không bước ra khỏi cửa một bước.

Sáng sớm trong chung cư có yêu quái tập thể dục buổi sáng, buổi tối có yêu quái khiêu vũ quảng trường, cả ngày đều có đám trẻ em vây quanh dưới lầu líu ríu, gào thét còn to hơn âm nhạc. Toàn thân Tử Thần mặc áo choàng đen, rất không thích hợp xuất hiện giữa ban mặt ban ngày.

Nhưng cậu không thể ở trong nhà được nữa. Đã một tháng trôi qua, nếu tháng này không tìm được việc làm, cậu sẽ không trả được tiền thuê nhà tháng sau, sẽ bị đuổi ra ngoài.

Vì vậy, tìm việc làm là cấp bách.

Thanatos ở trong phòng cũng không nhàn rỗi, cậu đăng nhập vào diễn đàn phi nhân loại chung toàn cầu, định vị đổi thành Thanh Châu, ở phần tìm việc làm có rất nhiều quảng cáo tuyển dụng. Khách sạn Yên Lạc tuyển dụng nhân viên phục vụ, quán bar Yên Lạc tuyển dụng bartender, nhà hàng Yên Lạc tuyển dụng đầu bếp, chung cư Yên Lạc tuyển dụng bảo vệ...

Từ "Yên Lạc" xuất hiện với tần suất rất cao, đúng là một đế chế thương nghiệp Yên Lạc.

Tiền lương của một công việc không thể đủ khả năng trả tiền thuê nhà cao, phải làm hai công việc cùng một lúc. Thanatos không thể pha chế rượu và nấu ăn, chỉ có thể chọn phục vụ và bảo vệ, cả hai việc đều cần tiếp xúc thường xuyên với thế giới bên ngoài.

...... Sợ hãi, nhưng nỗi sợ hãi cũng phải nhượng bộ cho nghèo đói.

Cậu cần tiền để trả tiền thuê nhà.

Thanatos quấn áo choàng đen chặt hơn, làm thế người ngoài không thể nhìn thấy khuôn mặt của cậu, sẽ làm cho cậu cảm thấy an toàn hơn.

"Cậu đến ứng tuyển bồi bàn?" Thôi Giác đợi nửa ngày không thấy đối phương mở miệng, dứt khoát tự đoán ra ý đồ của đối phương.

Thanatos gật đầu.

Thôi Giác nói: "Cậu phải cởi áo choàng ra để xem xét ngoại hình, nhân viên phục vụ yêu cầu khuôn mặt phải đoan chính. Hơn nữa chúng tôi phải xác định cậu đã hóa người thành công, dù sao nhà hàng của chúng tôi cũng có khách hàng là con người."

Thanatos cũng không cầm lưỡi hái Tử Thần mang tính biểu tượng, chỉ đơn thuần mặc một thân áo choàng đen không nhìn ra thân phận của cậu. Thôi Giác chỉ cho rằng là tiểu yêu quái nào đó hóa thành hình người không thành công, mới cần dùng áo choàng giấu đầu lòi đuôi.

Thanatos dừng lại. Cậu cho rằng bưng trà rót nước lau bàn là cực hạn của cậu, quên mất nhân viên phục vụ còn phải thống nhất cách ăn mặc.

Cậu không thể rời khỏi áo choàng đen của mình, điều này sẽ làm cho cậu cảm thấy không an toàn. Áo choàng đen là ranh giới ngăn cách cậu với thế giới.

Thôi Giác thấy yêu quái mặc áo đen trước mắt yên lặng, đoán được đối phương hóa thành hình người không thành công nên không dám lấy xuống: "Xin lỗi, chúng tôi không thể nhận yêu quái chưa hoá người thành công —— Diêm Vương điện hạ?!"

Diêm La đẩy cửa đi vào văn phòng: "Tôi đến xem tình hình kinh doanh trong tháng này."

Thôi Giác vội vàng nói: "Lập tức báo cáo cho ngài." Hắn ra hiệu cho Thanatos nên rời khỏi văn phòng bằng ánh mắt của mình.

Diêm La lại đặt ánh nhìn về phía Thanatos, hoặc là nói, vừa vào cửa đã chú ý cậu.

Thanatos siết chặt ngón tay của mình trong sự quan sát như vậy. Cậu không nghĩ tới sẽ nhìn thấy Diêm La ở chỗ này. Cậu đến đây để nộp đơn xin việc, nhưng bạn cùng phòng của cậu là ông chủ ở đây.

Diêm La, Yên Lạc.

Trong nháy mắt bỗng nhiên Thanatos hiểu được.

Bạn cùng phòng của cậu rất giàu có.

Nhưng chuyện này không liên quan gì đến cậu. Cậu vẫn còn rất nghèo.

"Cậu ta là tiểu yêu quái tới đây ứng tuyển." Thôi Giác thấy Diêm La nhìn chằm chằm yêu quái áo đen thì giải thích, "Nhưng mà cậu ta tiến vào không nói gì, cũng không chịu cởi áo choàng xuống, tôi đoán là tiểu yêu quái hóa thành hình người không thành công còn chưa học được ngôn ngữ của con người."

Thôi Giác nói với Thanatos: "Tiểu yêu quái, tôi khuyên cậu nên trở về rừng sâu tu luyện thêm vài năm nữa, tuổi còn nhỏ không nên ra ngoài lăn lộn xã hội."

Thanatos: "..."

"Tiểu yêu quái?" Diêm La bỗng nhiên "phì" cười, đi tới trước mặt Thanatos.

Thanatos theo bản năng lùi lại, giữ khoảng cách một mét với anh.

"Tiểu yêu quái, có muốn làm giao dịch với tôi không?" Diêm La rũ mắt cười nói, "Cuộc sống của tôi trôi qua rất tịch mịch, muốn tìm một người nói chuyện cùng. Chỉ cần cậu nói một câu thì miễn cho cậu một nghìn đồng tiền thuê nhà, không ngừng tăng lên, có khi cậu còn được lời."

Lúc này anh mới nhận thấy hình như bạn cùng phòng của anh không quá giàu có. Xin lỗi gì gì đó đều là hư cấu, giải quyết vấn đề cuộc sống mới là thực tế.

Thôi Giác: "??? " Cái này là cái gì? Một chữ nghìn vàng?

Đây là Diêm Vương điện hạ, một nhà tư bản điên cuồng vơ vét, keo kiệt tận cùng, lòng dạ hiểm độc ư?

Từ khi nào tiền của Diêm Vương điện hạ dễ kiếm như vậy? Nói chuyện là được? Không phải là Diêm Vương điện hạ coi trọng yêu quái này chứ? Muốn để cậu ta hầu hạ trò chuyện...

Thôi Giác nhìn yêu quái đen xì, nhìn trái nhìn phải đều không nhìn ra có gì đặc sắc.

Thanatos đứng yên tĩnh, đại khái không nghĩ tới có thể nghe được loại yêu cầu kỳ quái này, thật sự có tiền là muốn làm gì thì làm.

Nhưng thật sự cậu cần tiền.

Thanatos gật đầu.

Diêm La trêu chọc: "Chỉ gật đầu?"

Thanatos im lặng.

Một lúc lâu sau, chàng trai nhẹ nhàng nói: "Được."

.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.