Thần minh nước ngoài đến Trung Quốc du lịch cũng không tính là chuyện mới mẻ, bình thường không cần Thần minh phương Đông cố ý nghênh đón. Nhưng mức độ quan trọng của khách du lịch bình thường đến thăm tất nhiên khác với các cấp lãnh đạo. Poseidon là Hải Hoàng Hy Lạp từ xa mà đến, bản thân Diêm La lại là Diêm Vương Hoa Hạ, hai người gặp mặt đã là ngoại giao cấp bậc hoàng tộc, sau đó còn phải ở dưới một mái hiên. Về tình về lý, với tư cách là chủ nhà, Diêm La nên làm một yến tiệc chiêu đãi Poseidon, thể hiện phong độ của quốc gia lớn, lễ nghi chu toàn.
Poseidon là Thần Tài vung tay sẽ tung ra một món thần khí, sau này làm hàng xóm còn không biết có thể đưa bao nhiêu thứ tốt, một lần Diêm La mời khách cũng không chút đau lòng.
Hắn lệnh cho Tạ Tất An đi gõ cửa, mời một nhà ba người Poseidon ăn một bữa cơm vào đêm hôm sau. Poseidon cân nhắc mới đến, ở địa bàn nhà người ta cũng muốn cùng Thần Hoa Hạ đánh bóng quan hệ, vui vẻ đồng ý.
Đương nhiên Venus và Cupid không có ý kiến gì, có người cho ăn chẳng lẽ từ chối? Mấy ngày nay bọn họ đã ấn tượng sâu sắc về các loại mỹ thực Trung Quốc. Sau khi nếm thử, họ không muốn trở về Hy Lạp nữa.
Địa điểm mời khách là khách sạn Yên Lạc do Thôi Giác quản lý.
Thôi Giác biết Diêm Vương điện hạ muốn mở tiệc chiêu đãi Thần minh Hy Lạp ở khách sạn, vội vàng đến chỗ đầu bếp Trù Thần đặt tất cả các món ăn đặc trưng của Trung Quốc, nhất định phải cho khách quý nước ngoài biết mỹ thực Hoa Hạ mỹ vị cỡ nào. Như vậy coi như là một loại tuyên truyền văn hóa, Diêm Vương điện hạ vui vẻ, nói không chừng có thể cho hắn thêm chút tiền hoa hồng khách sạn.
Ngày mời khách, Thôi Giác cũng mặt dày đến ăn chực, hắn là một thành viên của Địa Phủ, cùng nhau chiêu đãi khách quý là chuyện nên làm. Hơn nữa, hắn cũng rất tò mò Thần Hy Lạp trong truyền thuyết trông như thế nào, muốn nhân cơ hội mở rộng kiến thức một chút.
Vì thế trong phòng chia làm hai phe: Phe Hoa Hạ – Diêm Vương Diêm La, Hắc Vô Thường Phạm Vô Cứu, Bạch Vô Thường Tạ Tất An, Phán Quan Thôi Giác. Phe Hy Lạp - Hải Hoàng Poseidon, Thần Venus và Tiểu Ái Thần Cupid.
Từng đĩa từng đĩa thức ăn quý giá được bưng lên bàn, Cupid nhìn mà nước miếng chảy ròng ròng. Mấy ngày nay nó ở Hoa Hạ đã học được cách sử dụng đũa, rất nhanh đã kéo một đống đồ vào trong bát, tự lực cánh sinh lột vỏ tôm.
Tạ Tất An cũng bắt đầu động đậy.
Mặt Poseidon không đổi sắc quan sát động tác của Thần Hoa Hạ, sau đó thu hồi tầm mắt cầm lấy đũa gắp thức ăn, động tác thuần thục đến căn bản không nhìn ra là lần đầu tiên anh sử dụng đũa.
Poseidon kẹp tất cả thịt vào bát Venus, tôm thì cho vào bát của mình bóc ra, bóc xong trực tiếp cho Venus ăn. Venus cũng vâng lời mở miệng, ăn uống rất tự nhiên, rõ ràng đã quen với phục vụ như vậy.
Chỉ dựa vào hành động này, hình tượng người đàn ông tốt cưng chiều vợ đã được dựng lên.
Phạm Vô Cứu với Tạ Tất An nhìn thấy một màn này, thầm nghĩ vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hoà, đúng là lời này không sai. Tối hôm qua khi Poseidon tìm tới cửa, vẻ mặt Venus còn kháng cự, hiện tại hai vợ chồng này không coi ai ra gì ngọt ngào sến sẩm.
Diêm La thấy thế, dùng ánh mắt ý bảo Phạm Vô Cứu mang tai lại gần đây. Phạm Vô Cứu buông đũa xuống đến gần, chỉ nghe Diêm Vương điện hạ nhỏ giọng nói với anh: “Cậu cũng bóc tôm cho Tạ Tất An đi.”
Vẻ mặt Phạm Vô Cứu đầy dấu chấm hỏi. Tiểu Bạch là bạn trai của anh, không cần nhắc nhở anh cũng sẽ lột tôm cho Tiểu Bạch, nhưng vì sao Diêm Vương điện hạ lại cố ý dặn dò anh cái này? Cấp trên còn quản cấp dưới yêu đương như thế nào hả?
Anh đang nghi ngờ, chợt nghe thấy Diêm La mở quạt ra, lạnh lùng nói một tiếng: “Tú ân ái sao có thể thua Thần phương Tây? Bản vương không có đối tượng, ván này dựa vào mấy cậu lật ngược trở về.”
Phạm Vô Cứu: “...”
Diêm Vương điện hạ, ngài trúng độc à, cái này cũng muốn so.
Phạm Vô Cứu nhận được mệnh lệnh của Diêm Vương, liền đem đũa luồn về phía đĩa tôm kia, bóc xong bỏ vào trong bát Tạ Tất An.
Tạ Tất An nhìn thấy thịt tôm trắng nõn trong bát mình, cũng bóc cho Phạm Vô Cứu mấy con.
Một đĩa tôm nhanh chóng bị càn quét. Nghĩ đến mười ngón tay không dính nước xuân của Venus cũng không bóc tôm cho Poseidon, Phạm Vô Cứu và Tạ Tất An là bóc tôm cho đối phương, tình yêu hai chiều mới là ngọt ngào nhất, tú ân ái đợt này phe Hoa Hạ thắng lợi.
Ở trong lòng Diêm La tự tuyên bố kết quả thắng lợi, vì Thần phương Đông ở phương diện kỳ quái áp đảo Thần phương Tây một lần mà cảm thấy sung sướng.
Niềm vui của Diêm Vương điện hạ đơn giản như vậy.
Toàn cảnh chỉ có chó độc thân Thôi Giác muốn yêu đương nhưng vẫn chưa tìm được đối tượng, vẻ mặt đầy đau khổ.
Đây mà là ăn tôm à? Ăn thức ăn cho chó mới đúng!
Trong phòng này ngoại trừ một đứa nhỏ chỉ lo ăn và một vị Diêm Vương trong lòng chỉ có tiền, chính là một đôi tình nhân với một đôi vợ chồng đang điên cuồng rải đường. Thôi Giác nghĩ thầm kiếp trước mình tạo nghiệt gì mà kiếp này được ăn nhiều thức ăn cho chó như vậy.
Thôi Giác lặng lẽ nhìn Thần biển tóc xanh mắt xanh đối diện, bộ dáng lạnh lùng tuấn mỹ, Mỹ Thần tóc vàng mắt xanh, dung nhan đảo ngược chúng sinh, còn có cậu bé tóc vàng có cánh vô cùng đáng yêu, tranh thủ thời gian cúi đầu yên lặng xới cơm.
Một nhà ba người này thật sự là đứng đầu nhan sắc giới Thần.
Nhất là vị Mỹ Thần mặt mày xinh đẹp diễm lệ kia, đẹp phải nói là... Hắn nhìn thêm cái nữa sẽ bị câu đi hồn phách, đương nhiên liếc mắt một cái nữa sẽ được mắt kiếm của Hải Thần hầu hạ.
Mỹ mạo này cho dù phóng tầm mắt ra thế giới, ở giới Thần là đẹp xuất sắc. Nếu Diêm Vương điện hạ có thể đại biểu cho vẻ đẹp phương Đông, vị kia chính là cực hạn của vẻ đẹp phương Tây. Thôi Giác cảm thấy mình nhìn mà bị ngốc rất bình thường, bất luận thần nào cũng sẽ ngốc!
Nhưng mà đôi tình nhân Hắc Bạch bên cạnh không hề phản ứng, ngay cả Diêm Vương điện hạ độc thân cũng bình tĩnh như người mù, chẳng lẽ thần bình thường trong phòng này chỉ có một mình hắn???
Điều này ngược lại có vẻ như hắn rất không bình thường.
Thôi Giác hắng giọng, ý đồ tìm đề tài để che giấu sự xấu hổ của mình.
“Con trai hai người thật đáng yêu.” Thôi Giác nhìn Tiểu Ái Thần Cupid điên cuồng ăn gì đó, “Bộ dạng hoàn toàn tạc từ Mỹ Thần, ngược lại một chút cũng không giống Hải Hoàng điện ui da...”
Ở dưới gầm bàn Phạm Vô Cứu hung hăng đá Thôi Giác một phát.
Thôi Giác không thể tin quay đầu nhìn Phạm Vô Cứu —— cậu đá tôi làm gì!
Phạm Vô Cứu đâu chỉ muốn đá hắn, quả thật muốn khâu miệng Thôi Giác.
Không mở bình sao biết trong bình có gì.
Phạm Vô Cứu tán gẫu với Venus qua ngày, biết Venus có rất nhiều người tình, Cupid chính là không biết của người yêu nào. Tên Hy Lạp phức tạp khó nhớ, Phạm Vô Cứu quên mất ngày đó cậu nói cụ thể những ai, nhưng anh xác định trong đó không có tên Poseidon.
Nói cách khác, chắc chắn Cupid không phải là con của Poseidon.
Điều này được xác nhận bởi những gì được nhìn thấy từ đêm qua đến bây giờ. Đêm qua Poseidon vừa tới đã chỉ để ý Venus, hoàn toàn không chú ý Cupid trên ghế sofa. Bữa tối nay Poseidon cũng chỉ chăm sóc Venus, không gắp thức ăn cho Cupid. Cupid rất gần gũi với Venus, nhưng rõ ràng xa lạ với Poseidon.
Mối quan hệ gia đình khá phức tạp.
“Cupid là con tôi, tất nhiên trông giống tôi.” Venus nhìn Poseidon, “Nhưng không nhất định là con của chúng tôi.”
Thôi Giác giật mình: “Không nhất định?”
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Vừa rải thức ăn cho chó xong đã thừa nhận ngoại tình trước mặt mọi người?
Thôi Giác theo bản năng nhìn về phía Poseidon, sợ vị Hải Hoàng biết được mình bị hớ sẽ tức giận hất bàn lên.
Poseidon bóc con tôm cuối cùng cho Venus ăn, chậm rãi lau tay: “Venus có rất nhiều tình nhân cũ, thật sự tôi không biết Cupid là con của ai. Cái đó không quan trọng, Venus là của tôi.”
Thôi Giác rung động ngay tại chỗ.
Thần Hy Lạp các người hoang dã như vậy hả?
“Hai người chưa từng làm xét nghiệm ADN cha con à?” Tạ Tất An hỏi.
“Xét nghiệm ADN cha con?” Venus lắc đầu, “Hệ Thần Hy Lạp không có cách để phân biệt huyết mạch thần minh.”
Hệ Thần Hy Lạp phổ biến duyên phận đạm bạc, sẽ không coi huyết mạch là quan trọng, cho dù có một đống con cái lưu lạc bên ngoài cũng sẽ không quản. Bọn họ cũng không cách nào dùng gen phán định huyết thống. Phải biết rằng ở Hy Lạp, chuyện hai vị thần sinh ra một con trâu, một con ngựa, một con quái thú rất nhiều, mỗi người đều là đột biến gen, không hề có giá trị tham khảo.
Diêm La đột nhiên mở miệng: “Hoa Hạ có.”
Tất cả ánh mắt thần đều tụ tập trên người Diêm La.
Tâm trạng Diêm La thoải mái, phương Đông lại thắng lần nữa.
“Cách nào?” Venus vội vàng hỏi. Cậu cũng tò mò về câu trả lời cho câu hỏi này.
Diêm La mở miệng: “Trích máu nhận thân.”
“A?” Thôi Giác theo bản năng nói, “Nhưng khoa học hiện đại đã chứng minh phương pháp này là mê tín dị đoan rồi mà?”
Diêm La, Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu đồng loạt dùng ánh mắt nhìn tên thần kinh nhìn Thôi Giác.
Thôi Giác bị nhìn đến sởn da gà: “Mọi người nhìn chằm chằm tôi làm gì?”
Phạm Vô Cứu: “Nói mê tín dị đoan từ miệng cậu không cảm thấy rất buồn cười sao?”
Tạ Tất An: “Cậu làm việc trong ngành khách sạn từ lâu rồi nên quên mất chức vụ của mình là Phán Quan?”
Diêm La: “Chúng ta là thần, nói khoa học cái gì, chả khác gì quỷ chê nhau xấu.”
Thôi Giác: “...”
Nói cũng có lý.
Diêm La nói trích máu nhận thân không chỉ là nhỏ hai giọt máu vào một cái bát xem có dung hợp hay không... Được rồi, các bước thực sự đơn giản như vậy, nhưng phải thi triển pháp thuật trước khi nhận thân, mới có thể đảm bảo kết quả chính xác. Loại pháp thuật này rất cổ xưa, ở đây cũng chỉ có Diêm La biết, hơn nữa đối với Thần nước ngoài cũng có hiệu quả.
Venus quay đầu nhìn Poseidon: “Anh thử xem?”
Trước khi mang thai, cậu đã ngủ với Adonis, Ares, Hephaistos và Hermes, trong đó Adonis và Ares đều là Poseidon biến thành. Nếu xác suất này không trúng, là Hephaistos hay Hermes thì Venus cũng không muốn tìm nữa.
“Em hy vọng là của anh.” Venus nhỏ giọng nói.
Poseidon vì câu nói này mà mặt mày dịu dàng hẳn.
Anh không quan tâm Cupid là con của ai, cũng không sẵn sàng để xác minh. Cho dù là của anh, Poseidon cũng không thiên vị thêm một phần. Anh chỉ yêu Venus, sẽ không yêu nhau yêu cả đường đi, cho dù là con của bọn họ, ở trong mắt anh cũng chỉ là cướp sự tồn tại của Venus.
Nhưng những lời này của Venus khiến Poseidon đột nhiên cũng bắt đầu có một phần chờ mong. Nếu Cupid là con của anh, anh cũng sẽ hạnh phúc.
Bởi vì đó là kết tinh tình yêu của họ.
Venus muốn đứa trẻ là của anh, đó là bằng chứng cho thấy Venus yêu anh.
Vì lý do này mà Poseidon sẵn sàng cung cấp cho con cái của họ nhiều hơn một chút tình yêu. Tất nhiên, tất cả tình yêu của anh phải thuộc về Venus.
“Được.” Poseidon đồng ý thử.
Vì vậy, một bữa yến tiệc đã trở thành một đại hội nhận thân. Diêm La mở một cái bát rỗng, rót nước Vong Xuyên, nhắm mắt đọc một câu thần chú, thi triển pháp thuật vào trong bát.
“Mỗi người một giọt máu.” Diêm La chỉ huy.
Poseidon dứt khoát lưu loát hóa ra một vết thương trên đầu ngón tay, Cupid hạ quyết tâm cắn rách ngón tay, đều nhỏ máu xuống.
Venus lo lắng nhìn cảnh tượng này.
Hai giọt máu phân tán thành cục máu nổi trong nước, lại chậm rãi tụ tập vào một chỗ...
Hợp nhất thành một giọt, nở trên mặt nước như một bông hồng máu.
Phạm Vô Cứu có chút bất ngờ, nhưng vẫn chúc mừng: “Chúc mừng, là con ruột.”
Cupid rất bối rối.
Làm sao cha ruột của nó lại là vị Thần biển Poseidon lạnh như băng kia.
Cupid đã quen với việc gọi Hephaistos là cha, và thần cách của nó được tưới bởi thần lực của Hephaistos nên có sự gần gũi tự nhiên với Thần lửa, chưa kể đến việc nó sống với Hephaistos khi còn nhỏ. Sau đó, Hephaistos cũng mất tích với Venus trong vài trăm năm, Cupid chơi với Dionysus và Hermes trên núi, ấn tượng về Thần biển là bắt ba mình. Lúc mới nhìn thấy Thần biển, Cupid cũng không dám đến gần anh.
Người đàn ông trông rất khủng khiếp.
Nhưng gần đây, Poseidon đã cố gắng để nuôi dưỡng tình cảm với Cupid.
Cupid đã trưởng thành, nhưng nếu cơ thể không lớn lên, tính tình vẫn là một đứa trẻ. Trước đó Venus đưa Cupid đến công viên giải trí chơi, bởi vì không có tiền cộng với Cupid vô tình gây họa dùng mũi tên vàng bắn trúng Bạch Vô Thường, không chơi vui đã trở về. Poseidon lại dẫn Cupid đi chơi một chuyến, vận dụng năng lực có tiền để cho Cupid chơi đùa, còn mua cho Cupid một đống đồ chơi lớn, sau khi trở về Cupid đã gọi từng tiếng từng tiếng “Ba Ba” đặc biệt vui vẻ.
Venus quá nghèo, mấy ngày trước Cupid luôn trông mong nhìn những đứa trẻ yêu quái khác trong khu chơi các loại đồ chơi vui vẻ nhưng lại không có tiền mua, Poseidon đến làm cho mặt mày nó hớn hở một phen. Cupid là đứa sở hữu nhiều đồ chơi nhất, là vua của trẻ em trong khu chung cư.
Venus nhìn qua cửa sổ thấy Cupid ở dưới tầng đang điên cuồng khoe đồ chơi mới của mình với những đứa trẻ trong chung cư, khoe khoang cha mình tốt như thế nào, những đồ chơi này đều là cha mua cho nó.
Venus: “...”
Xem ra không cần lo lắng đến quan hệ cha con. Quả thật tiền bạc là vạn năng.
Poseidon ôm lấy cậu từ phía sau và nhìn vào Cupid đang chơi với trẻ em ở tầng dưới: “Mua cho nó rất nhiều đồ chơi, cuối cùng nó cũng không quấn lấy em cả ngày.”
Venus: “... Hóa ra đây mới là mục đích của anh.”
“Ừ.” Poseidon hôn cổ Venus, “Venus, hôm nay có muốn thử trong phòng khách không?”
Venus đóng cửa sổ lại: “Anh nhẹ chút.”
“Không phải mạnh hơn Venus cũng chịu được à?”
Venus thở dài: “Em lại mang thai. Là đêm anh vừa đến.”
Thật sự tỷ lệ trúng của Poseidon rất cao. Lần đó cậu không ăn rong biển, trúng luôn.
Poseidon: “...”
Poseidon xoa xoa ấn đường: “Ngày mai anh sẽ thắt tinh vậy.” Anh không muốn có thêm một đứa con nữa để quấy rầy cuộc sống của họ, một lần Venus mang thai cũng rất khó khăn.
“Trong bụng em mà? Em nói trước, em không bỏ đâu.” Venus với tư cách là một vị Thần sinh sản, không thích phá thai.
Đôi mắt Poseidon rơi vào bụng Venus: “Lần này tự anh trông coi.”
Khi Venus mang thai Cupid, Poseidon ở dưới đáy biển không thể phân thân, tất cả thời gian mang thai được thực hiện cùng một vị thần khác. Lúc này đây, anh sẽ không nhường cơ hội cho người khác nữa.
Chẳng bao lâu các hộ gia đình trong chung cư đã biết tin tức Venus đang mang thai. Phạm Vô Cứu và Tạ Tất An đưa lễ vật chúc mừng bọn họ, Diêm La suy nghĩ nửa ngày, nhịn đau miễn cho bọn họ một tháng tiền thuê nhà.
“Thiếu đi một món thần khí kia, coi như là lễ vật bản vương tặng hai người.” Diêm Vương nói như vậy.
Phạm Vô Cứu đánh giá lời nói này: “Nếu tôi là Venus, tôi sẽ tức đến sảy thai.”
Ngày 15 tháng 7 âm lịch, tám ngày sau lễ Thất Tịch.
Ở phòng khách tầng một, Venus và Poseidon ngồi trên ghế sofa xem TV. Venus xem bộ phim tình cảm hot nhất hiện nay, danh sách những bộ phim của cậu là được Tạ Tất An chia sẻ. Venus đặc biệt quan tâm đến các câu chuyện với tình yêu khác nhau. Màn hình TV ở phòng khách tầng một tương đối lớn nên cậu thích xem ở đây.
Poseidon không quan tâm đến phim nhạt nhẽo nhàm chán, hoàn toàn là bầu bạn với Venus.
Cupid ngồi trên ghế sofa chơi khối rubik mà Poseidon mua cho nó, nó đã liều mạng xoay được một bên, còn lại liều mạng thế nào cũng không được, gấp đến độ hào quang trên đỉnh đầu cũng sắp bốc cháy.
“Ba, giúp con xoay một chút.” Cupid nhờ Venus giúp đỡ.
Venus nhận khối rubik: “Đơn giản như vậy cũng không được á? Chờ đã, ba xong ngay đó.”
Mắt Cupid đầy kỳ vọng.
Venus cúi đầu xoay khối rubik, tỏ vẻ ngầu lòi.
Một phút đã trôi qua.
Năm phút đã trôi qua.
10 phút đã trôi qua.
Nụ cười tự tin của Venus dần biến mất. Vốn tưởng rằng đồ chơi của trẻ con tùy tiện vặn hai cái là có thể xử lý, không nghĩ tới thứ này lại khó khăn như vậy. Lần này đừng nói là mặt khác, ngay cả mặt Cupid đã xoay tốt cũng bị làm rối loạn hết cả lên, cậu không có biện pháp phục hồi như cũ.
Venus từ bỏ, nhét khối rubik lộn xộn trả Cupid, nghiêm túc nói: “Công việc của bản thân mình phải tự thực hiện, thì thành công mới có ý nghĩa.”
Cupid cúi đầu, nhìn thấy nỗ lực của mình bị trả hết, độ khó còn thăng cấp, miệng nhếch lên, mắt thấy sắp huhu khóc lớn.
Mí mắt Venus giật giật, vội vàng đưa khối rubik cho Poseidon bên cạnh: “Khụ, Poseidon, giúp em một việc, con trai sắp khóc.”
Poseidon đã sớm chú ý tới động tĩnh bên này, chỉ chờ Venus đến cầu xin anh.
“Em gọi anh là gì?”
“Poseidon, không phải gọi là Poseidon sao?”
Poseidon xem TV: “Em suy nghĩ lại đi.”
“Ai dà, thân mến giúp em chút đi.” Venus làm nũng nói đến là đến, còn tiến lên hôn anh một cái, chút gánh nặng cũng không có.
Lúc này Poseidon mới quay đầu, cầm khối rubik, đặt ở trong tay vặn vặn vài cái đã khôi phục thành sáu mặt cùng màu: “Được rồi.”
Venus trợn mắt há mồm.
Trong vòng 3 giây thôi ư???
Làm sao có sự chênh lệch lớn như vậy giữa Thần và Thần.
“Sao anh lại nhanh như vậy?” Venus rất rung động.
“Nhớ rõ công thức là có thể. Trên sách hướng dẫn chơi rubik, khi anh mua về, anh đã xem.” Poseidon nói, “Chỉ cần tạo một dấu thập trắng trên đầu, góc trắng, lật ngược lại, tầng thứ hai, dấu thập vàng, định hướng viên cạnh, định hướng viên góc, hoàn thiện góc. Công thức là RUR'U', R'F, R2U'R'U...”
“Chờ chút, chúng ta vẫn nên chấm dứt đề tài này.” Venus nghe xong đau cả đầu.
Khối rubik khó khăn như vậy, cả đời này cậu cũng không học được.
“Đang chơi rubik à?” Phạm Vô Cứu đi xuống từ trên cầu thang, nhìn thấy khối rubik trong tay bọn họ, “Rubik 3x3 có cái gì thú vị, tôi với Tiểu Bạch đều chơi rubik 17×17 rồi.”
Venus: “...”
Đến tột cùng là chỉ số thông minh của cậu có vấn đề hay chỉ số thông minh của bọn họ có vấn đề?
“Hai người phải ra ngoài làm việc sao?” Venus thấy Phạm Vô Cứu và Tạ Tất An đều đã thay quần áo làm việc Hắc Bạch Vô Thường không biết nên nói tiên khí bồng bềnh hay là quỷ khí um tùm, không khỏi hỏi.
Làm Vô Thường cũng không dễ dàng, buổi tối còn phải tăng ca.
“Không phải, hôm nay là Tết Trung Nguyên, lễ hội quỷ ở Hoa Hạ chúng tôi. Hiện tại bên ngoài có trăm quỷ đi đêm, chúng tôi phải ra ngoài tuần tra, miễn cho người phàm đụng quỷ, gây ra chuyện ngoài ý muốn.” Phạm Vô Cứu giải thích.
Nói là tuần tra, kỳ thật cũng gia nhập cuồng hoan, dù sao ngày quỷ là lễ hội mà đám quỷ hồn chúc mừng. Mặc dù Hắc Bạch Vô Thường là thần không phải quỷ, nhưng cũng có thể góp phần náo nhiệt này.
Tạ Tất An thúc giục: “Đi nhanh thôi, Diêm Vương điện hạ đã đi ra ngoài khá lâu rồi.”
“À.” Venus không quan tâm đến lễ hội ma quỷ. Ma chủ yếu xấu xí, Mỹ Thần không muốn nhìn thấy những thứ xấu xí, thà cậu nằm trên ghế sofa và tiếp tục xem TV.
Sau khi xem một vài tập phim truyền hình, cánh cửa đột nhiên mở ra.
Hẳn là Hắc Bạch Vô Thường hoặc Diêm Vương đã trở lại, bọn họ có chìa khóa căn hộ.
Trên sofa một nhà ba người nhìn về phía cửa, thấy được một màn ngoài dự liệu.
Dưới ánh trăng một đôi bóng dáng... À không, bọn họ đều không có bóng dáng, nhưng có đôi có cặp, nhìn rõ ràng khác biệt, lại không hiểu sao xứng đôi.
Nhưng cũng không phải Hắc Bạch Vô Thường.
Diêm La mặc áo gấm, trên vai khoác áo choàng, đầu đội mũ miện chuỗi ngọc, tóc mực như lụa, mặt mày tinh xảo. Một tay hắn cầm quạt, một tay cầm bút lông sói và sách, giống như tạ đình lan ngọc* thế gia ngày xưa.
(*) Con nhà người ta.
Một người khác mặc áo choàng đen, tay cầm lưỡi hái, hơn nửa khuôn mặt đều ẩn giấu dưới áo choàng, chỉ lộ ra hàm dưới tái nhợt gầy gò và một cánh môi đỏ thẫm như máu.
.....