Chín tầng trời.
Các Minh Thần lần lượt được thu về và ông cảm nhận được thần lực dần dần lấp đầy trong cơ thể, tâm trạng nôn nóng của Jehovah dần dần bình tĩnh lại, nhưng vẫn không hài lòng.
Không đủ, không đủ.
Thu hồi tất cả Minh Thần với Ngai Thần cũng chỉ là muối bỏ biển, có khi còn phải lấy những Thiên Thần cấp thấp chướng mắt kia gom góp vào thì lực lượng mới có thể khôi phục một chút.
Jehovah quyết tâm nên ra tay không thương tiếc, giống như một con cá thiếu nước tham lam hấp thụ nhiều oxy hơn. Nhưng mà đúng là thần lực trên người đang chậm rãi khôi phục, vết thương trái với ý chí thế giới bị cắn trả lại không được thần lực tu bổ, ngược lại theo thần lực thu hồi càng thêm nghiêm trọng.
Jehovah nhìn vết thương mở rộng trong ngực với sự ngạc nhiên.
...... Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ánh sáng vàng tung ra như là bị mạnh mẽ cản trở lại, không còn một luồng thần lực trở về thân thể. Jehovah mở mắt ra, phóng tầm mắt lên một tầng trời, chỉ thấy cả sảnh Thiên Thần đều đang thờ phụng, tinh linh, con người, cự long, thậm chí cả ác ma, đều nghiêm trang hành lễ lớn nhất của các chủng tộc, giống như một cuộc tụ họp chủng tộc lớn.
Tất nhiên, những gì họ thờ phụng không phải là Thượng Đế.
Đôi mắt của Jehovah run lên khi nhìn thấy Thiên Thần trên không trung, mắt vàng và đỏ đan xen nhau. Cánh chim nửa đen nửa trắng, một nửa quấn quanh tăm tối, một nửa đắm chìm trong ánh sáng, hình ảnh quỷ dị đứt quãng, lại khó có thể nói thành lời xinh đẹp hài hoà.
Dường như Thiên Thần nhận thấy đôi mắt vô hình của ông ở đây, nhìn về phía Jehovah một cách chính xác. Độ cong cánh môi đầy đặn diễm lệ khẽ thu liễm, phảng phất như thất vọng đau lòng với cách làm của Thượng Đế, bên kia lại nhếch môi cười, không chút che giấu ác ý nồng đậm.
Khi nhìn thấy đôi mắt khác nhau, đột nhiên Jehovah cảm thấy một trận chói mắt, vội vàng nhắm mắt lại, đôi mắt đau đớn, chảy ra hai đường máu.
...... Cách chín tầng trời, hai mắt đối phương nhìn thẳng mà có thể làm ông bị thương.
Trên đời này chỉ có thần không thể nhìn thẳng.
Lucifinil... Thành thần à?
Hơn nữa lực lượng đã mạnh hơn ông bây giờ bị cắn trả nghiêm trọng... Nếu không, bốn mắt nhìn nhau sẽ không làm ông bị thương.
“Làm sao cậu ta có thể thành thần!” Jehovah sợ hãi đứng dậy từ ngai vàng, vẻ mặt khó coi: “Rõ ràng đã nhìn cậu ta sa ngã thành ma... Làm sao ma có tư cách thành thần!”
Lucifinil rơi xuống chín ngày chín đêm trong hỗn độn, còn vươn đầu ngón tay, khát vọng Chủ Thần đến kéo cậu một phen.
Thượng Đế đã theo dõi cậu.
Nhưng từ đầu đến cuối đều lạnh mắt nhìn, hận không thể để cậu rơi sâu hơn một chút, vĩnh viễn không có thời gian xoay sở.
Jehovah không bao giờ hối tiếc khi ông đã phá hủy một linh hồn tươi sáng và nhuộm nó thành màu đen, ông chỉ biết Lucifinil đã thành ma và không bao giờ có thể trở thành một vị thần.
Làm sao cậu ta vẫn giữ được một nửa trắng tinh?
Chỉ có một nửa màu trắng... Lại cũng có thể thành thần sao?
Rốt cuộc ý chí thế giới phát ra tiếng than thở uy nghiêm —— Ai quy định ma không thể thành thần?
Ý chí thế giới không nói nên lời, chỉ có Jehovah mới có thể giao tiếp với nó và hiểu được ý trời.
Đột nhiên Jehovah ngẩng đầu nhìn lên đỉnh bầu trời: “Ma với việc ác vô tận, tội ác tày trời, ý chí thế giới, người muốn Thượng Đế yêu thương thế gian, yêu chúng sinh, chẳng lẽ ma quỷ có tư cách này sao!”
Ý chí thế giới: Con người cũng có người ác, ma cũng có ma tốt. Trong lòng có thành kiến ban cho ma cái danh tội ác là ông, dựa vào sở thích riêng trục xuất tộc long là ông, bởi vì không hài lòng với lợi ích quá ít nên hủy diệt cây sinh mệnh của tộc tinh linh là ông, vì đoạt tín ngưỡng mà phóng bệnh họa hại trần gian là ông, vì chữa trị cho bản thân mà thu hồi tính mạng Thiên Thần là ông. Jehovah, ông có tự hỏi bản thân thật sự là một vị thần yêu thương tất cả chúng sinh, và đủ điều kiện làm Thượng Đế chưa?
Jehovah không thể chối cãi, nhưng vẫn không cảm thấy mình có lỗi: “Thượng Đế thống trị tất cả mọi thứ và tạo ra tất cả chúng sinh đã là một món quà. Người nói tôi không có tư cách thì Lucifinil có tư cách gì? Chẳng lẽ cậu ta biết yêu thế gian sao? Cho dù là tôi tính kế bệnh tật, nhưng tự tay mở cửa quỷ lại là cậu ta!”
—— Lucifer không có, Lucifinil cũng không có.
Ý chí thế giới trả lời như vậy.
Jehovah cười: “Ý chí thế giới, người thấy đấy, người cũng không thể tìm thấy một vị thần phù hợp hơn tôi.”
—— Nhưng Lucifer và Lucifinil hợp thể thì chính là thần.
Ý chí thế giới nói thêm.
Lucifinil không có tư cách, là bởi vì cậu ấy chịu ảnh hưởng của ông, nắm giữ thành kiến với tộc ma, cũng không tính là bình đẳng yêu chúng sinh.
Nhưng Lucifinil rơi vào địa ngục, cứu vớt tộc ma bị vứt bỏ, đạt được tín ngưỡng tộc ma, hơn nữa vốn Lucifinil được bốn chủng tộc ủng hộ, trở thành tín ngưỡng chung của năm tộc, mới chân chính có được tư cách thành thần.
Lucifinil sa ngã thành Lucifer, đây là tính toán của Thượng Đế, tự cho là như vậy liền có thể ngăn chặn tư cách Lucifinil thành thần. Không biết rằng đây cũng là sự chấp thuận ngầm của ý chí thế giới. .
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần) |||||
Chỉ có Lucifinil sa ngã thành Lucifer, cậu mới có thể hoàn toàn có được tư cách thành thần.
Jehovah là vị Thần sáng tạo ban đầu được sinh ra trên thế giới, và ý chí thế giới là lẽ trời ở đây.
Lẽ trời của các hệ Thần khác nhau cũng có cách thức khác nhau. Lẽ trời của hệ Thần Hy Lạp chú ý đến “Thần tính là bản chất của con người”, vì vậy các vị Thần Hy Lạp đều có gốc rễ xấu của con người, trình độ đạo đức nói chung là thấp. Lẽ trời hệ Thần Hoa Hạ chú ý “Đại đạo vô tình”, vì thế thần tiên có lục căn thanh tịnh, không có thất tình lục dục. Lẽ trời của thần Do Thái chú ý đến “Thần yêu người trần”, muốn Thượng Đế yêu thương tất cả chúng sinh.
Nếu như Diêm La sinh ra ở hệ Thần Do Thái, không thể nghi ngờ sẽ rất được ý chí thế giới chỗ này yêu thích, cũng không cần đi theo con đường nghịch thiên.
Thật không may, chỗ này được sinh ra là Jehovah trong quá trình phát triển dần dần lệch lạc, đau buồn ngày càng ít, chỉ còn lại thần tính lạnh lẽo, ngày càng đi chệch khỏi mục đích “Thần yêu người trần“.
Ý chí thế giới rất không hài lòng với việc này nên đã sinh ra ý nghĩ luyện một cái mới thay cái nhỏ, Lucifinil chính là thần mới được lựa chọn.
So với Thượng Đế lạnh như băng tràn ngập ham muốn cá nhân, Thật sự Lucifinil vị tha càng hợp với ý chí thế giới.
Nhưng Lucifinil cũng bị Thượng Đế để lệch lạc. Ác ma với Thiên Thần giao chiến khiến cho hai tộc kết huyết hải thâm cừu, Lucifinil cũng không có ý tốt với tộc ma. Tộc ma cũng là một trong năm chủng tộc lớn, thiếu đi tín ngưỡng của một tộc thì đồng dạng không có tư cách thành thần. Nếu cứ như vậy thành thần, sau khi lên ngôi tiếp tục chèn ép tộc ma, khó bảo đảm không phải là Thượng Đế thứ hai.
Jehovah không đánh Lucifinil vào địa ngục thì nửa miếng thần cách của Lucifinil sẽ không bao giờ có thể hoàn thành. Lucifinil ở trên Thiên Đàng và sẽ không thay đổi thành kiến với ma quỷ.
Nhưng Jehovah đã tự tay đánh Lucifinil vào địa ngục.
Đối với Thượng Đế Jehovah, ý chí thế giới đã cho rất nhiều cơ hội, nhưng Thượng Đế đã đưa ra những lựa chọn sai lầm một lần nữa và lại một lần nữa. Cho đến khi năm chủng tộc lớn đã bị thương tổn sâu sắc bởi Thượng Đế, mất niềm tin vào đấng tạo hóa, và thay vào đó là giao tín ngưỡng cho Lucifer và Lucifinil.
Đây là nghi thức bàn giao giữa vị thần cũ và vị thần mới.
—— Thần mới đã sinh ra, thần cũ nên thoái vị.
Ý chí thế giới nói rất dứt khoát.
Jehovah hoảng sợ hoàn hồn tại chỗ: “Không, tôi là Thượng Đế duy nhất, không ai có thể thay thế tôi!”
“Tôi là đấng tạo hóa, tạo hóa nên tín ngưỡng tôi, làm sao họ có thể đi tín ngưỡng một tạo vật đê tiện!”
“Thượng Đế.” Giọng nói bình tĩnh truyền đến, Luyến Thần sáu cánh tóc vàng rực rỡ nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Lucifinil rũ mắt nhìn Chủ Thần mình đã hầu hạ vô số năm, trong trí nhớ luôn tràn ngập thần thánh uy nghiêm không thể nhìn thẳng, giờ phút này lại thành vẻ xấu xí cuồng loạn.
Lucifer giao hoàn toàn thân thể cho cậu, để cho cậu có thể dùng hình thái Thiên Thần sáu cánh hoàn chỉnh, tạm biệt thần sáng tạo ra mình này.
Ban đầu trong bóng tối vô biên, các vị thần cô đơn chỉ muốn có một người bạn đi cùng mình.
Vì vậy, ông đã tạo ra Lucifinil, ngụ ý thấy bình minh, nhìn thấy Thiên Thần rực rỡ hoàn hảo sẽ nghĩ rằng có những điều quý giá nhất trên thế giới.
“Cậu là Luyến Thần cao quý, tồn tại giống như thần, và cũng là bạn của tôi, Lucifinil.” Ông nói từng chữ một, nói vô cùng nghiêm túc.
Sau đó, ông càng có nhiều nên càng không biết đủ, ông chỉ tay năm ngón, thống trị tất cả mọi thứ, và càng coi trời bằng vung.
Những người bạn cao quý trở thành một sáng tạo thấp kém trong miệng của ông.
Ông không có bạn bè.
Jehovah cúi đầu. Ông từ bỏ thế gian, chỉ muốn có một mình mình, do đó cũng bị thế gian từ bỏ. Bây giờ trông ông chật vật như một nhà có tang.
Khi ông phá vỡ thần cách của Lucifinil, đánh ngã xuống địa ngục và nhìn thấy cậu rơi xuống chín tầng trời, Jehovah không hối tiếc, chỉ có tâm trạng đã được loại bỏ nên rất thoải mái.
Lucifinil đâu? Cậu trả thù trở về, có phải cũng rất hưng phấn vui vẻ hay không? Ông có thể nhìn thấy trong mắt cậu ta có chế giễu không?
Hoặc là hận thù và độc ác?
Jehovah ngẩng đầu lên, đập vào mắt là một đôi mắt vàng rực rỡ.
Không có sự nhạo báng, không có niềm vui, không có hận thù, chỉ là bình tĩnh.
Trước khi ông rót sáu bảy phần thần lực vào thân thể Lucifinil, chờ mong nhìn đôi mắt tràn ngập màu sắc dịu dàng ánh sáng kia, Lucifinil có một đôi mắt xinh đẹp nhưng bình tĩnh, là vật chết không có sinh mệnh.
“Lucifinil.” Jehovah mở miệng, “Tại sao không có ánh sáng trong mắt cậu?”
Bởi vì nhìn thấy ánh sáng trong mắt Lucifinil mới có thể chiếu sáng bóng tối hỗn loạn, Thượng Đế nói, “Phải có ánh sáng.”
Nhưng bây giờ ông không thể nhìn thấy ánh sáng.
“Ánh sáng của tôi chiếu về nơi sinh linh tồn tại trên thế gian.” Lucifinil nửa ngồi xổm xuống, giống như lúc trước rúc người trước người thần, dịu dàng mở miệng, “Nhưng sẽ không chiếu sáng ngài nữa.”
Jehovah giống như quay lại thời gian hỗn loạn, trở lại lúc bắt đầu sáng tạo, hỏi Luyến Thần vừa được sinh ra: “Tại sao? Chúng ta không phải là bạn ư?”
“Bạn.” Lucifinil nhẹ nhàng nở nụ cười, “Bởi vì một câu bạn này, tôi đứng ở bên phải nhìn ngài mấy vạn năm.”
“Cho dù liếc mắt một cái ngài cũng không nhìn qua tôi, tôi thì sẽ vụng trộm nhìn thẳng vào mắt ngài, ở trong lòng đại nghịch bất đạo nghĩ, Chủ Thần đã nói qua, tôi là bạn của ngài.”
Đôi mắt của Jehovah như dâng lên hy vọng, nắm lấy bàn tay Lucifinil như một cọng rơm cứu mạng: “Lucifinil, cậu tha thứ cho tôi, chúng ta hãy tiếp tục làm bạn.”
Ông không biết thần cũ bị bỏ rơi sẽ có kết quả gì, nhưng chỉ cần có thể làm cho Lucifinil mềm lòng thì ông còn hy vọng, Lucifinil rất dễ mềm lòng...
Lucifinil rũ mắt xuống, nhẹ nhàng và tàn nhẫn, bẻ từng ngón tay của Thượng Đế ra.
“Ánh sáng của tôi bị ngài tự tay tiêu diệt.”
“Trong mấy vạn năm nhẫn nại, bị nhục nhã ép buộc quỳ xuống, một nhát vỡ nát thần cách bị thương nặng, chín ngày chín đêm chờ đợi, triệt để tiêu diệt.”
“Ngài biết niềm kiêu ngạo của tôi mà - Hay còn là sự kiêu ngạo mà ngài nói.”
“Tôi sẽ không tha thứ cho ngài.”
Lucifinil đứng dậy, Jehovah theo bản năng muốn đưa tay ra nắm lấy, nhưng Thiên Thần trước mặt trong nháy mắt biến thành Ma Vương lười biếng tà mị, tay của ông bị văng ra không chút lưu tình.
Lucifer biến ra một chiếc khăn tay, đôi mắt đỏ rũ xuống, chà xát từng ngón tay bị Jehovah nắm giữ: “Thật buồn nôn.”
Thân thể Jehovah cứng đờ.
“Cảm ơn ông sáng tạo ra Lucifinil, đây là chuyện duy nhất trong tất cả những việc ông làm tôi cảm thấy có giá trị.” Lucifer cười nói, “Ngoài ra thì ông chính là một tên khốn nạn từ đầu đến cuối.”
“Để tôi suy nghĩ xem, tôi nên xử lý ông như thế nào đây?”
•••••••
Trở lại địa ngục, Lucifer mới cởi bỏ che chắn: “Được rồi, mọi chuyện đã được xử lý xong.”
Tự kết thúc một đoạn cuối với Thượng Đế đã là cực hạn của Lucifinil, để cho cậu đi trừng phạt Thượng Đế sáng tạo ra mình vẫn là quá tàn nhẫn, loại chuyện khảo nghiệm tố chất tâm lý Thiên Thần này được Ma Vương không hề có gánh nặng tâm lý tiếp nhận.
Lucifinil do dự hỏi: “Ông ta có chết không?”
“Không, đào thần cách ném xuống chín tầng địa ngục tối tăm để chôn vùi, chắc là có thể kéo dài hơi tàn hơn vạn năm, để cho ông ta thoi thóp trong bóng tối ông ta ghét nhất đi.”
Lucifinil: “...”
Chỉ sợ Thượng Đế càng muốn chết sớm hơn.
“Mọi chuyện đã giải quyết xong.” Lucifer không cho Lucifinil có cơ hội suy nghĩ sâu xa, “Đã suy nghĩ kỹ chuyện yêu đương với anh chưa?”
Lucifinil: “???”
Cái gì mà chuyện yêu đương? Lucifer đang nói cái gì vậy?
“Em cho rằng lười biếng như anh dựa vào cái gì không ngừng lập nghiệp gấp tám trăm lần ngày đêm không ngừng hả?” Lucifer không hài lòng nói, “Còn không phải là anh muốn làm em à? Em chỉ muốn gây chuyện, cả ngày nghĩ không phải cứu cái này thì là cứu cái kia. Hiện tại cũng không có chuyện gì khác, em còn không chịu đặt trái tim lên người anh ư?”
Giọng điệu Lucifer bỗng nhiên lẳng lơ, bắt chước theo lời cầu nguyện thành kính nhất của các tín đồ: “Chủ Thần của anh, em cũng cứu anh.”
.....