Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 52: Chương 52: Tố Cáo




Venus sửng sốt trong ba giây và quyết định đóng cửa lại.

Poseidon nhanh tay lẹ mắt dùng khuỷu tay chặn cửa, nhẹ nhàng nghiêng người vào phòng: “Đẩy chồng mình ra ngoài, không phải là chuyện một người vợ nên làm.”

Hắc Bạch Vô Thường vừa mới đứng lên từ sofa chuẩn bị công kích kẻ xâm nhập dừng động tác lại.

Poseidon là chồng của Venus?

Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu từng có duyên gặp Poseidon. Khi họ đi du lịch tỉnh Mân, họ đã gặp phải một cuộc chiến giữa Thần biển Hy Lạp Poseidon và Thần biển Trung Quốc, với lý do Poseidon vượt biên, kết quả cuối cùng là Poseidon phải trở về nhà để làm thủ tục visa.

Lần đầu tiên Venus đến Trung Quốc phải mô tả bằng sự chật vật, cậu nói rằng cần tìm một nơi trú ẩn an toàn. Hắc Bạch Vô Thường cho rằng cậu bị thù địch đuổi giết, cũng không nghĩ tới đuổi theo cậu chính là Thần biển, hơn nữa thoạt nhìn quan hệ là người một nhà với Venus.

Hắc Bạch Vô Thường nhìn về phía Venus, dùng ánh mắt hỏi lời Poseidon nói là thật sao.

Venus không ngần ngại gật đầu, giới thiệu với họ: “Chồng tôi, Hải Hoàng Poseidon.”

Cậu rất muốn phủ nhận, nhưng không dám tìm đường chết trước mặt Poseidon. Khi Poseidon dịu dàng, anh có thể làm rung trời chuyển đất, nhưng một khi kích phát đến mặt tối của Thần biển, cậu chỉ có thể khóc đến kêu trời rách đất.

Đừng nhìn Poseidon đang cười dịu dàng, hương vị khắc nghiệt bạo liệt trên người anh đã khiến Venus ngất thành chim cút rồi.

Nghe thấy Venus thừa nhận thân phận với người khác, sự tối tăm trong con ngươi của Poseidon mới rút đi một chút.

“Vì sao tôi nghe thấy phiên bản thần thoại chồng của Venus là Hephaistos...” Phạm Vô Cứu suy tư trong nháy mắt, “Quên đi, lời đồn không đáng tin, tin đồn về hệ Thần Hy Lạp truyền vào trong nước đã sớm cong quẹo thành cái dạng gì rồi.”

Đây cũng không phải trọng điểm.

Tạ Tất An mở miệng: “Visa của Hải Hoàng bệ hạ đã được xử lý xong chưa?”

Poseidon nhìn về phía hai vị Thần Tiên phương Đông: “Chủ nhân của căn phòng này là hai người?”

Cái đó cũng không phải. Chủ nhà là Diêm Vương điện hạ.

Tạ Tất An trấn định nói: “Người thu tiền thuê nhà là chúng tôi.”

Poseidon gật đầu rồi đưa visa cho họ: “Tôi sẽ ở lại đây một thời gian dài.”

Anh liếc nhìn Venus: “Với em ấy.”

Venus phản ứng dữ dội: “Không! Tôi sẽ ở với Cupid!”

Phạm Vô Cứu rất thật thà nói: “Một nhà hai phòng ngủ một phòng khách, một nhà ba người ở là vừa khít.”

Venus liều mạng nháy mắt —— Lúc đầu tôi đã nói sẽ giúp hai người đọc và viết cảm nhận, tôi muốn hai người cho tôi một nơi trú ẩn an toàn!

Cậu đọc xong đã giao cảm nhận, Hắc Bạch Vô Thường không thể không làm việc, thế mà dâng nguy hiểm đến phòng cậu.

Tạ Tất An nhớ tới chuyện này, quả thật, thần Hoa Hạ bọn họ muốn giữ lời hứa, chuyện đã đáp ứng không thể không làm.

“Hải Hoàng bệ hạ, tiền thuê nhà ở chỗ chúng tôi rất đắt, một tháng phải trăm vạn minh tệ.” Mặt Tạ Tất An không đổi sắc nâng tiền thuê nhà lên gấp mười lần, ý đồ dùng tiền để khuyên lui.

Poseidon không rõ khái niệm tiền tệ của địa phủ Hoa Hạ, anh trực tiếp ngưng tụ ra một món thần khí: “Đã đủ chưa?”

Phạm Vô Cứu khiếp sợ. Thần khí vô giá không có trên thị trường, đừng nói là thuê nhà, mua toàn bộ tiểu khu cũng thừa rồi.

Không hổ là Hải Hoàng, vừa ra tay chính là bút tích lớn như vậy.

Tạ Tất An duy trì bình tĩnh: “Một món thần khí đã muốn quyền cư trú lâu dài, tất nhiên không thể...”

Poseidon không đau lòng: “Là mỗi tháng một cái.”

Tạ Tất An cực kỳ tự nhiên nói tiếp: “... Tất nhiên là không thể không được. Đây là chìa khóa phòng 202, ngài hãy cất nó đi.”

Cậu áy náy nhìn về phía Venus —— không phải cậu không có nghĩa khí, nhưng thật sự Hải Hoàng cho quá nhiều.

Phạm Vô Cứu chua xót. Đây có phải là thế giới của các vị thần giàu có không?

Nếu Poseidon là kẻ thù của Venus, hôm nay họ sẽ không để Poseidon vào. Sau tất cả, làm hàng xóm trong một thời gian, mũi tên của Cupid đã thúc đẩy họ tu thành chính quả, họ và Venus như là bạn bè.

Nhưng Poseidon và Venus là hai vợ chồng, nhìn bộ dáng Venus cũng không phải ghét Poseidon, mở cửa nhìn thấy đối phương đôi mắt đều sáng lên, hiển nhiên cũng ngóng trông đối phương tới. Những thứ này đều bị Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu nhìn thấy.

Ánh mắt không thể lừa gạt người khác. Rõ ràng Venus thích Poseidon. Mặc kệ vợ chồng son có mâu thuẫn gì, bọn họ đều thông minh không xen vào.

Phạm Vô Cứu còn có chút buồn bực. Venus không hiểu tình yêu hả? Sao ngày đó nói chuyện phiếm với anh như không tim không phổi vậy.

“Rất náo nhiệt nhỉ, mấy người mở tiệc ở đây à?” Một giọng nói trong trẻo xen vào, người đàn ông mặc trường bào tao nhã, mặt như Quan Ngọc tay cầm một cái quạt gấp, thình lình xuất hiện trong phòng khách.

“Diêm Vương điện hạ.” Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu đồng thời chào hỏi.

Diêm La nhìn thấy Thần minh tóc xanh xa lạ trong phòng, phất quạt che cánh môi, nghiêng mặt thấp giọng hỏi Phạm Vô Cứu: “Đó là ai?”

Hắn nhận thấy bên trong chung cư Yên Lạc có một lực lượng cường đại, nếu thật sự đánh nhau chỉ dựa vào Hắc Bạch Vô Thường thì không ngăn cản được, lúc này mới tới xem tình huống.

“Chồng của Venus, Thần biển Hy Lạp Poseidon.” Phạm Vô Cứu nói sự tình cho Diêm La, “Hắn đáp ứng dùng mỗi tháng đưa một món thần khí làm tiền thuê nhà, ở một gian với Venus.”

Diêm La nhướn mày: “Hắn không phải Thần biển.”

“Cái gì?” Phạm Vô Cứu lập tức cảnh giác, chẳng lẽ là sinh vật không rõ nguồn gốc ngụy trang thành chồng của Venus, muốn gây bất lợi cho cậu?

Diêm La gấp quạt lại: “Là Thần Tài.”

Hắn tiến lên làm lễ nghi Trung Quốc: “Có bạn từ phương xa đến, thật vinh hạnh. Chào mừng Hải Hoàng đến với căn hộ Yên Lạc của chúng tôi. Tôi là chủ nhà ở đây, Diêm Vương La địa phủ.”

Phạm Vô Cứu: “...”

Thế nhưng không có chút ngoài ý muốn nào.

Poseidon có thể cảm nhận được hơi thở của Thần minh này cường đại hơn so với hai Thần phương Đông kia, nghe danh cũng là một thần vương cấp bậc cao.

Anh đặt tay trái của mình lên ngực phải và trả lời bằng một kiểu gặp gỡ của Thần Hy Lạp: “Rất vinh hạnh.”

Các vị cấp cao của hệ Thần phương Đông và phương Tây đã hoàn thành buổi gặp gỡ thân thiện trong nghi thức tương ứng của họ.

Phòng 202.

Một hộ gia đình có hai phòng ngủ, ngay khi đến Poseidon đã không ngần ngại ném Cupid vào phòng ngủ thứ hai, chiếm phòng ngủ chính với Venus.

Venus ôm gối định đi tới phòng thứ hai: “Em sẽ ngủ với Cupid.”

Poseidon thản nhiên nói, “Em dám?”

Venus: “...”

Venus tức giận quay lại.

Cậu không dám.

“Tính tình nóng nảy này là sao?” Poseidon nhéo cằm cậu, âm trầm nhìn chằm chằm cậu hỏi, “Cánh cứng nhỉ, dám chào hỏi cũng không hỏi một tiếng đã bỏ chạy?”

Venus trừng mắt nhìn anh, đẩy tay anh ra: “Anh quản em à? Cả ngày không thấy bóng dáng của anh, cũng không nói cho em biết anh đang bận cái gì. Cánh của em cứng nên muốn bay đi đâu thì bay đấy, chẳng lẽ anh còn muốn nhốt em?”

Poseidon nhướn mày: “Đây có phải là lý do em bỏ nhà ra đi không?”

Venus hừ lạnh một tiếng, dùng giọng điệu hoành hành nhất nói những lời kinh sợ nhất: “Cái gì mà bỏ nhà đi, em chỉ đến đây du lịch.”

Poseidon cười như không cười “Ồ” một tiếng, không vạch trần cậu.

Venus nghĩ lại Poseidon nói anh sẽ sống ở đây một thời gian dài, cậu không thể không hỏi: “Tại sao anh không đưa em trở lại?”

Cậu nghĩ Poseidon sẽ bắt cậu trở lại biển ngay lập tức.

Mí mắt Poseidon nhấc lên: “Muốn về nhà à? Vậy bây giờ về luôn.”

Venus vội vàng nói: “Em chỉ hỏi! Em không quay về đâu, đáy biển quá nhàm chán.”

Thế giới bên ngoài thay đổi rất nhiều, Venus đã bị mê hoặc bởi thế giới hiện đại, đầy lưu luyến nơi này. Cậu đã chán ngấy với đáy biển ở hàng trăm năm.

“Em đi đâu cũng được.” Poseidon nói, “Điều kiện tiên quyết là phải ở cùng anh.”

Venus hỏi, “Vậy anh mặc kệ biển hử?”

Poseidon là Hải Hoàng, mỗi ngày đều có cả đống việc cần anh xử lý, quả thật chạy đi phương Đông là không làm việc đàng hoàng.

“Tạm thời anh để Hades làm thay.”

Hải Giới chống lại tai họa Bắc Âu, cũng gián tiếp che chở cho Minh Giới. Lúc trước Poseidon thông báo sự việc cho Minh Giới, Hades thừa nhận ân tình này, đáp ứng sẽ giúp Poseidon làm một chuyện, Poseidon liền không chút khách khí để Hades thay mặt anh chủ trì mọi chuyện trong lúc anh vắng nhà.

Hơn nữa Hades không có dã tâm, không cần lo lắng hắn soán vị, hắn còn ước gì Poseidon trở về sơm sớm để ném trả củ khoai lang nóng bỏng này.

Venus không còn lời nào để nói, nghĩ đến tiền thuê nhà lại bắt đầu đau lòng: “Mỗi tháng trả một món thần khí cũng quá đắt.”

“Dưới đáy biển rất nhiều.” Poseidon không thèm để ý. Sự giàu có của biển luôn làm cho Zeus thèm muốn.

“Của anh chính là của em, em thương đồ đạc của em.” Venus hối hận. Sớm biết Poseidon vẫn muốn vào, cậu sẽ không cố gắng ngăn cản. Tạ Tất An nâng giá tiền thuê nhà, cuối cùng rơi vào túi người khác, tổn thất chính là tài sản chung của vợ chồng cậu và Poseidon.

Poseidon mỉm cười nhẹ nhàng hỏi: “Nhưng không phải đây là do Venus tự tìm sao?”

Làm sao anh có thể không biết Tạ Tất An khó xử, vừa nhìn đã biết là Venus bày mưu tính kế. Vì Venus, Poseidon không so đo.

Venus rùng mình khi nghe thấy giọng nói dịu dàng của Poseidon.

Đừng như vậy, cậu sợ.

Giọng điệu của Poseidon dịu dàng hơn: “Không sao đâu, anh không chê em phá sản.”

Venus ngửi thấy mùi lạnh lùng thay đổi trên người Poseidon: “... Nhìn anh không giống như không sao đâu.”

“Chẳng qua đã lâu lắm rồi không chơi trò chơi với Venus.” Poseidon chậm rãi cởi nút áo Venus như xé quà, “Venus còn nhớ cách chơi của trò chơi không?”

Venus giữ tay anh lại, ánh mắt ra hiệu nhìn bức tường: “Cupid vẫn còn ở bên cạnh.”

“Anh cách âm rồi.” Trước khi vào cửa anh đã thiết lập một kết giới cách âm.

Venus cắn răng. Rất tốt, Poseidon đã có kế hoạch trước.

Cậu cũng không chán ghét. Nói thật, mấy ngày nay cậu đều không dính vào dục vọng, thân thể đã rất khẩn cấp, đây là bản năng của cậu.

Nhưng mà...

“Anh sẽ không làm những hình phạt ngổn ngang kia chứ?” Đó là điều Venus sợ nhất.

Poseidon cúi đầu: “Theo luật chơi, nếu Venus ngoan ngoãn vâng lời, tất nhiên sẽ không có hình phạt.”

“Nhưng lần này em không ngoan.”

Lửa nóng của Venus bỗng nhiên bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, hoàn toàn không còn hứng thú.

Cậu đẩy Poseidon ra: “Em không chơi với anh!”

Poseidon lạnh lùng. Từ trước đến nay anh không cho phép Venus ngỗ nghịch ở trên giường, huống chi lần này Venus không nói mà đi làm anh rất tức giận, Venus phản kháng chỉ làm cho trừng phạt tăng thêm.

Dòng nước lạnh lẽo ngưng tụ từ đầu ngón tay Poseidon. Một nửa hóa thành dây thừng trói chặt cổ tay Venus, khóa cậu ở đầu giường, một nửa hóa thành lưỡi băng vô tình cắt quần áo Venus ra, cắt vai, ống tay áo, trước ngực, eo...

Khi chỉ còn lại mảnh vải cuối cùng, lưỡi băng mỏng và sắc bén dừng lại trên da thịt của chàng trai tóc vàng, chần chờ dừng lại.

Bởi vì Venus đang khóc.

Những giọt nước mắt trong suốt từ đôi mắt xanh biếc của cậu rơi xuống, giống như một dòng suối cuồn cuộn.

Venus đã khóc rất nhiều lần trên giường. Nhưng nước mắt sinh lý và những giọt nước mắt đau lòng, Poseidon phân biệt rất rõ ràng.

Anh cũng chưa bao giờ làm cho Venus khóc vì buồn.

Nhưng vào thời khắc này, thật sự Venus đang khóc vì buồn.

Nhận thức này khiến Poseidon có chút luống cuống. Chưa bao giờ vì ham muốn tình dục mà Venus buồn, trước kia anh làm quá đáng, ngoài miệng Venus mắng hung ác, nhưng tinh thần cũng sẽ không bị đả kích, rất hoạt bát.

Rút dây thừng quấn quanh cổ tay Venus ra, Poseidon cúi xuống nhẹ nhàng hỏi: “Làm sao vậy, Venus?”

Mùi hương lạnh lùng trên người anh cũng tan biến. Không bao giờ Poseidon có thể thực sự quyết tâm với Venus, Venus khóc, anh đau.

Venus không để ý tới anh, vừa khóc vừa mắng anh là thằng khốn.

Poseidon thở dài: “Được được, anh là thằng khốn, không phạt em nữa, em đừng khóc, được không?”

Sự dịu dàng của Poseidon khiến Venus không thể kìm được nữa. Cậu phàn nàn: “Chẳng lẽ em còn phải cảm ơn lòng tốt của anh à? Tất cả các quy tắc trò chơi là do anh đặt ra, em chỉ có thể tuân thủ. Sao anh không cho phép em không vâng lời? Tại sao không thể chịu đựng được việc em rời khỏi tầm kiểm soát của anh? Có phải vì ngỗ nghịch với anh thì không hoàn hảo nữa? Em không thể nói gì nghe nấy, không phải người yêu hoàn hảo mà anh muốn, nhưng anh lại không tìm ra lựa chọn thay thế tốt hơn, dù sao trong những người yêu của anh, em đã là người tốt nhất. Anh cứ dùng những thủ đoạn này để em nghe lời anh, biến em hoàn toàn thành hình mẫu anh thích. Tình yêu không phải như vậy, đáng lẽ em không nên kết... Ưm!”

Poseidon cúi xuống hôn cậu.

Venus chống lại nụ hôn này, cậu đang nghiêm túc thảo luận về tình yêu và hôn nhân của họ, không muốn bị thay đổi bởi những thứ khác vào thời điểm này. Venus không giãy dụa được, dứt khoát như trút giận hung hăng cắn anh, cắn ra mùi máu tươi.

Poseidon mặc cho cậu cắn, cũng không buông ra.

Venus vẫn không nỡ làm đau Poseidon, thấy anh không buông thì không dám dùng sức nữa, răng cũng buông lỏng.

Poseidon giơ tay lau máu trên môi, dùng một bàn tay sạch sẽ nhẹ nhàng lau đi nước mắt của Venus, khẽ cười nói: “Venus, anh rất vui vì em yêu anh.”

Dường như Venus của anh đã hiểu lầm anh, Poseidon cũng không nhớ anh có người yêu khác khi nào. Có lẽ Medusa đã giở trò quỷ.

Nhưng bây giờ Poseidon rất hạnh phúc.

Nếu Venus chỉ ỷ lại vào ham muốn tình dục với anh, thì cậu sẽ không quan tâm rốt cuộc anh có yêu cậu hay không, càng sẽ không đau lòng phẫn nộ, tủi thân tố cáo như vậy.

Đó là một bất ngờ. Hai lần Venus đều hiểu tình yêu, tất cả vì yêu anh. Thậm chí Venus đã học được hương vị ghen tị, nếu không giọng điệu của cậu sẽ không quá chua khi nói về “những người yêu thích của anh“.

Trong hôn nhân, để cho người mình yêu ghen tị là một biểu hiện của không làm tròn bổn phận, thường có nghĩa là bạn không phân chia ranh giới với những người khác. Nhưng Poseidon biết rõ mình chưa từng có người yêu, anh không nghĩ tới hiểu lầm như vậy lại làm cho Venus hiểu được ghen tị.

Khi anh còn là Adonis, Venus yêu anh nhưng nửa điểm cũng không biết ghen tị, còn hào phóng tỏ vẻ có thể để cho anh hưởng thụ dục vọng với người khác. Bây giờ Venus trở nên nhỏ bé, và cậu đã có mong muốn độc quyền với anh.

Điều này có nghĩa là Venus yêu Poseidon, sâu sắc hơn tình yêu với Adonis.

Adonis là một nửa thần tính của Poseidon, và Venus yêu thích toàn bộ thần tính của anh.

Làm sao cái này có thể không làm cho Poseidon vui vẻ chứ?

Venus tức giận: “Ai yêu anh? Đừng đa tình, em nói cho anh biết, từ đầu đến cuối em chỉ yêu Adonis!”

“Phải không?” Âm thanh của Poseidon đột nhiên thay đổi và trở thành giọng nói của một người khác trong ký ức của Venus.

Venus ngẩn ra, cậu ngẩng đầu, nhìn thấy Thần minh tóc xanh trước mặt đã biến thành một khuôn mặt khác, đôi mắt vàng quen thuộc, là bộ dáng của Adonis.

Venus tức giận nói: “... Anh nghĩ anh biến thành Adonis thì em sẽ yêu anh à?”

“Có phải Adonis đã từng tặng em một vòng hoa hồng trắng không?” Poseidon nói.

Venus cắn môi. Làm sao Poseidon có thể biết rõ như vậy, đây hẳn là bí mật của cậu và Adonis mới đúng.

“Anh rót chút sức mạnh vào vòng hoa, có thể bảo vệ em một lần khi em gặp nguy hiểm. Anh nhận thấy sức mạnh đó đã được kích hoạt, em đã gặp nguy hiểm, phải không?”

Tâm Venus loạn như ma. Cậu nhớ lại lần gặp Typhon, cậu bị mất vòng hoa và thành công thoát khỏi con quái vật. Cậu cho là Nữ Thần may mắn quan tâm cậu, nhưng ngày đó sau khi trở về cậu liền mơ thấy một ánh sáng xanh bảo vệ bọn họ.

“...... Anh chạm vào vòng hoa đó khi nào?” Venus nghi ngờ nhìn Poseidon, trong lòng mơ hồ dâng lên một suy đoán không thể tin được.

“Khi anh bện nó.” Hình dạng của Adonis một lần nữa biến về Poseidon.

“Venus, anh là Adonis.”

.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.