Từ Thê Tử Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu: Lên Nhầm Kiệu Hoa

Chương 148: Chương 148: Lại làm độc kế






“Phải không? Có cơ hội gì?”

Thái tử nhíu mày, hắn gần đây bị chuyện của Tàn Nguyệt bức điên rồi.

"Qua thời gian này, nếu ngài đồng ý có thể cưới Tàn Nguyệt về … "

Hạo Nguyệt thuận thế đến sát bên người Thái tử, mị hoặc cười nói.

“Ngươi cho bổn vương là ngốc tử sao? Hoàng thượng chẳng những sẽ không đồng ý, còn có thể mắng bổn vương một trận. . . . . .”

Bàn tay to, nắm đến chỗ cao ngất đầy đặn của Hạo Nguyệt, hung hăng dùng sức một cái, Hạo Nguyệt kêu đau một tiếng.

"Hạo Nguyệt, đề nghị vừa rồi của ngươi, nói cho bổn vương, dụng ý ra sao?"

Cười lạnh một tiếng, Hạo Nguyệt này nếu không phải bởi vì nàng và Tàn Nguyệt có quan hệ, hắn cũng không thèm liếc nhìn nàng một cái.

“Ta. . . . . . Thái tử, ta cũng chỉ là có ý tốt. . . . . .”

Tàn Nguyệt ôm chặt cổ Thái Tử , khẽ cười nói:

“Tâm tình của Tàn Nguyệt hiện tại thực không tốt, cũng là thời điểm tốt để Thái Tử quan tâm đến nàng. Tốt với Tàn Nguyệt, cũng không nhất định phải cưới vào. . . . . Thái tử đừng quên, ta chính là tỷ tỷ của nàng, mà trong tay Ngài còn là một quân bài chủ. . . . . .”

Ánh mắt quyến rũ khẽ nhấp nháy, để có được ánh mắt này, nàng từng phải ở trước gương luyện qua thiên biến vạn biến, nàng biết muốn quyến rũ một nam nhân thì phải như thế nào, muốn có thể thành công khơi dậy thú tình của một nam nhân thì phải làm sao.

“A? Có vẻ rất đúng. Hạo Nguyệt, nói thử xem!”

Thái tử hài lòng cười, Hạo Nguyệt thở dài:

“Địch Mân đã chết, tâm tình Tàn Nguyệt không tốt, nhưng như vậy vẫn chưa được, vì nàng còn có Tướng quân và Tướng quân phu nhân che chở, còn chưa tới lúc bị cô lập hoàn toàn. Muốn cho nàng thật sự tứ cố vô thân, chúng ta không bằng. . . .”

Phả hơi thở đến lỗ tai Thái Tử, Hạo Nguyệt nói ra quỷ kế của nàng, thái tử nghe xong mặt mày hớn hở, còn Tàn Nguyệt đang ở Tướng quân phủ, hoàn toàn không hay biết cảm giác khi tỉnh lại, nàng phải đối mặt sẽ là chuyện gì. . . .

Hàng đêm nằm ngủ toàn gặp ác mộng, buổi sáng thức dậy cũng rất muộn, có ăn một chút ít. Bọn họ nói, nàng có thể không ăn, nhưng còn hài tử trong bụng thì sao?

Vì hài tử, nàng cũng muốn dưỡng thân thể thật tốt, muốn thuận lợi hạ sinh hài tử, đó là hài tử của Địch Mân, là kết tinh tình yêu của bọn họ.

“Thiếu phu nhân, bên ngoài trời rất đẹp, bằng không chúng ta ra ngoài dạo một chút đi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.