Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lửa dục vọng thiêu đốt cả người anh, ngay cả giọng nói cũng như đang bốc khói, anh cúi đầu nhìn xuống, tên tội phạm vẫn đang say giấc nồng, khóe miệng còn chảy ra một dòng chất lỏng nhìn có vẻ khả nghi, nhìn cực kỳ vô tội?
Anh nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng chỉ có thể dở khóc dở cười, cố gắng nhích người ra xa cô, nếu không phải nể tình cô vẫn còn ngăn cách với anh với lại đang mơ thấy ác mộng, anh cũng không ngại dùng sức mạnh đâu.
Người đàn ông có năng lực tự kiềm chế tốt thế nào đi nữa thì cũng là đàn ông, có thể nhịn được chuyện này bao lâu chứ?
Sáng sớm dì Lan thức dậy chuẩn bị, lúc đi ngang qua hành lang vừa vặn nhìn thấy Tư Dận Diễn đi ra từ hôn phòng, từ trước đến giờ tiên sinh luôn ăn mặc chỉnh tề bây giờ quần áo lại nhăn nhúm, trên cổ còn có dấu vết mập mờ, bà che miệng cười, có vẻ tình cảm giữa tiên sinh và phu nhân rất tốt, xem ra không bao lâu nữa trong nhà sẽ có thêm tiểu thiếu gia!
Bà không biết là, chuyện đầu tiên sau khi Tư Dận Diễn đi vào thư phòng là đi vào phòng tắm, anh tắm nước lạnh cho tỉnh táo lại.
Diệp An Cửu ngủ say cả đêm, mặc dù mơ thấy ác mộng, nhưng cô nhớ không rõ ràng cho lắm, đặc biệt là sau nửa đêm, cô ngủ đặc biệt an ổn, sáng sớm thức dậy tràn đầy tinh thần.
Cô đánh răng rửa mặt chải đầu gọn gàng, thay bộ trang phục màu nude đã được chuẩn bị sẵn, trang điểm nhẹ nhàng, làm nổi bật lên vẻ đẹp tinh tế của mình.
Diệp An Cửu đẩy cửa đi ra ngoài trùng hợp chạm mặt với Tư Dận Diễn cũng vừa từ thư phòng đi ra ngoài, ngủ say cả đêm nên tâm tình của cô cũng tốt, Diệp An Cửu lịch sự chào hỏi: “Chào buổi sáng Tư tiên sinh! Tôi chuẩn bị đi ăn điểm tâm, chúng ta cùng xuống ăn chứ?”
Tư Dận Diễn nhìn trang phục của Diệp An Cửu, anh phát hiện ra trình độ mặt dày của Diệp An Cửu phụ thuộc vào lớp trang điểm trên mặt cô và độ cao của giày cao gót.
Ngày hôm qua lúc đón cô, cô không trang điểm cũng không đi giày cao gót quá cao, nhìn người nhỏ nhắn lại quật cường, cả chặng đường tới đây hầu như đều im lặng không nói gì, nhưng hôm nay trang điểm vào, cô lại lập tức trở thành vô địch, lại dám tán tỉnh anh.
Tắm nước lạnh làm hạ nhiệt thân thể nóng ran, nhưng lại không tắm sạch được tức giận trong lồng ngực của anh, anh lạnh lùng nhìn cô rồi xoay người đi, cả đêm đau khổ còn mệt hơn cả thàm thêm giờ suốt ba ngày, cố tình kẻ đầu sỏ còn người quyến rũ với anh.
Tư Dận Diễn đi lướt qua bên cạnh cô xuống cầu thang, khí lạnh tỏa ra quanh người làm nụ cười của Diệp An Cửu cứng đờ lại, cô từ từ thu lại nụ cười, người ta đã ghét cô đến mức này, cô còn tươi cười chào đón nữa, có phải là mất hết cả thể diện hay không?
Tư Dận Diễn ăn ăn sáng xong thì đi làm, Diệp An Cửu ngồi cạnh bàn ăn yên lặng ăn sáng, sắc mặt lành lạnh.