Tư Thiếu Độc Sủng Vợ Mới

Chương 2: Chương 2: Vị hôn phu mới...Tư Dận Diễn (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Một người đàn ông cực kỳ xuất sắc xuất hiện trước mắt cô, mày kiếm lông mi dài, đôi mắt sáng ngời, ngũ quan thâm thúy như được thần thánh chú tâm đẽo gọt, đường nét anh tuấn, nhìn chỉ khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuôi, đôi mắt màu đen lạnh lẽo như hồ băng, trong đó chứa sự trầm ổn chỉ có của đàn ông trưởng thành, cơ trí, trầm tĩnh, nội liễm do được năm tháng trui luyện, thâm thúy khó dò.

“Diệp An Cửu?”

Đôi môi mỏng vô tình khẽ mấp máy, giọng nói trầm thấp từ tính quyến rũ vang lên.

Diệp An Cửu híp mắt nói: “Có chuyện gì?” Trong lòng cô chợt nhảy ra một suy nghĩ, nhưng cảm thấy điều này không có khả năng, người Diệp gia không tìm cho cô một lão già trung niên hói đầu mặt phúng phính mỡ bóng dầu mặt cũng đã là nhân từ lắm rồi, sao có thể để cô gả cho người đàn ông xuất sắc như thế này.

Tuy nhiên, trên đời này có rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng được, người đàn ông đứng thẳng người hơi chuyển tư thế, nhìn từ trên cao xuống, nói bằng giọng điệu chắc nịch: “Giấy chứng nhận của em đang ở chỗ tôi, đi thôi!”

Diệp An Cửu vốn tưởng mình sẽ cực kỳ chán ghét nhưng lại chợt không làm mình làm mẩy, cô xuống xe đi theo phía sau người đàn ông bước lên bậc thang, mắt nhìn vào bóng lưng của người đàn ông, đôi chân thon dài thẳng tắp, vai rộng hẹp eo, bước đi như gió, bóng lưng cao ngất như tùng, kiên nghị đến mức làm cho lòng người sợ hãi.

Hai người đi vào trong phòng chụp ảnh, nhiếp ảnh gia vừa nhìn thấy hai người thì mắt sáng lên, vẻ ngoài của hai người thật sự rất khó gặp, giống như ngôi sao bước ra từ trong ti vi, nhưng khí chất của hai người lại rõ ràng không hợp nhau, người nhìn cũng cảm thấy lúng túng thay.

Nhiếp ảnh gia không biết phải làm sao: “Hai vị xác định là muốn kết hôn à? Có thể nhích lại gần nhau được không? Thân mật, phải thể hiện tình cảm, hiểu chứ?”

Diệp An Cửu đưa mắt nhìn khoảng cách giữa hai người còn chưa tới mười centi mét, hơi rối rắm.

Đột nhiên, một cánh tay dài duỗi ra, cả người Diệp An Cửu bị kéo qua, lúc cô còn đang mờ mịt không hiểu gì, nhiếp ảnh gia đã ấn nút chụp rồi làm động tác: “Ok!”

Hơi thở mát lạnh sạch sẽ độc nhất của đàn ông cũng như khí chất của anh, hoocmon nam tính mạnh mẽ của anh quấn quanh chóp mũi của cô, may là trái tim của cô kiên định, nhưng cũng không cách nào từ chối được lực hấp dẫn giữa trai gái với nhau.

Diệp An Cửu không phải là không thể chấp nhận tiếp xúc tay chân với người khác phái, nhưng nếu như đối phương là người xa lạ, hơn nữa còn là người xa lạ vừa gặp mặt đã muốn kết hôn với cô, dù đến gần cũng cảm thấy thân mật đến mập mờ thế này, thì cô không cách nào chấp nhận được.

Nhưng còn không chờ cô giãy ra, đối phương đã buông tay trước, tốc độ đó giống như chỉ cần chạm vào nhiều thêm một giây là sẽ bị lây vi khuẩn, giống như chê bai hoàn toàn, Diệp An Cửu bị đả kích nặng nề, chẳng lẽ sức quyến rũ của cô mất giá rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.