Edit : heybaby
Beta : yk_nhubinh & rabbitlyn
Một mình trong phòng đợi một lát, ta nhẹ giọng gọi: "Triêu Thần."
Rất nhanh, ta nghe tiếng bước chân chạy vào, là Vãn Lương.
Nàng bước nhanh đến, nói với ta: "Nương nương, Triêu Thần đã đưa Ngọc Dung Hoa đi Ngự thư phòng. Nương nương có chuyện gì ạ?"
Ta hơi giật mình, đúng rồi, sao ta lại quên mất chứ?
Ta vỗ trán cười cười: "Cũng không có việc gì, chỉ là bản cung đợi trong
phòng thấy hơi buồn chán, ngươi theo bản cung ra ngoài dạo một lát."
"Nương nương..." Vẻ mặt Vãn Lương rất lo lắng: "Nương nương người vẫn còn bệnh mà."
Quay người rời khỏi cửa sổ, ta cười nói: "Bản cung đã đỡ hơn nhiều rồi, ngươi đi lấy áo khoác lông chồn của bản cung đến đây."
Thấy ta muốn ra ngoài, Vãn Lương cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ cúi
đầu đáp lời, lập tức xoay người lấy áo khoác lông chồn đến. Nàng giúp ta khoác vào, bỗng nhiên nàng lại nói: "Nương nương, Thái hậu nghe nói
người bị bệnh, nên vừa rồi sai người mang tổ yến tốt nhất đến, lúc ấy
người đang nghỉ ngơi, bọn nô tì không dám quấy rầy người. Phương Hàm cô
cô vừa nãy đã đi Hi Ninh cung tạ ơn, có nên chờ cô cô trở về, rồi người
hãy đi không?"
Siết chặt bàn tay đang nắm áo lông chồn, Phương Hàm không ở đây.
Chần chờ một chút, ta lắc đầu nói: "Không cần đâu."
Không biết tại sao, ta vẫn cảm thấy, người đến phòng ta đêm qua, và người lần trước để thuốc mỡ ở ngoài cửa sổ phòng ta, là cùng một người. Ta thật
sự đoán không ra rốt cuộc là người nào, nên mới muốn dẫn dụ người đó ra
mặt. Mà việc này, ta đột nhiên không muốn cho Phương Hàm biết.
Tất nhiên, không phải ta muốn đề phòng nàng.
Có điều, với người thần bí khó hiểu kia, lòng ta vẫn luôn lo lắng không yên.
Ta đi thẳng ra khỏi phòng, Vãn Lương vội đuổi theo, cẩn thận đỡ lấy ta.
Hai người đi tới sân viện, lập tức thấy Tường Thụy tiến lên nói: "Nương
nương muốn ra ngoài sao? Để nô tài cho người chuẩn bị loan kiệu."
Y cũng không hỏi ta vì sao muốn ra ngoài, nói xong, y xoay người đi luôn.
"Tường Thụy." Ta gọi y lại, lắc đầu nói: "Không cần, bản cung chỉ muốn đi dạo một chút."