Tu Tiên Chi Tiên Ma Thể

Chương 9: Chương 9




Liễu gia là đại gia tộc tu tiên truyền thừa vạn năm, trong tộc đương nhiên có quy tắc, góp phần đảm bảo cho các đời cường thịnh không suy.

Muốn gia tộc cường thịnh không suy chủ yếu tùy vào năng lực các đại tu sĩ, vì vậy gia tộc có trách nhiệm đảm bảo cho con cháu về sau xuất hiện thiên tài tu tiên.

Những tài năng tu tiên này, ngay từ lúc còn nhỏ, đã từ Liễu gia Tông gia cùng các chi khác thông qua phương thức đo đạc linh căn mà tuyển chọn, nếu đứa nhỏ có linh căn tốt sẽ được Tông gia thu nhận bồi dưỡng, nhưng tài nguyên Liễu gia có hạn, đầu tiên, không có các công pháp tốt như trong tông phái lớn, tiếp đó, không có sư phó chỉ đạo phi thường tốt, cũng không có nhiều đan dược pháp bảo hiếm có hay những tài nguyên khác, cho nên Liễu gia muốn mang mầm non ưu tú đến nơi khác tốt hơn, cũng chính là Ngọc Đài Môn.

Ngọc Đài Môn là tông môn thuộc hàng đứng đầu Nguyên Nhất thế giới, nhiều tài nguyên, có vài vị lão tổ Nguyên Anh kỳ, thậm chí còn có một vị tiên quân Hóa Thần kỳ tọa trấn, mười phần hùng mạnh.

Liễu gia phụ thuộc vào Ngọc Đài Môn, đưa hạt giống tu tiên ưu tú tới đây tu luyện, nếu những hạt giống tốt đắc thế trong Ngọc Đài Môn, Liễu gia cũng đắc thế, người đi thì nhiều, nhưng lĩnh ngộ được đại đạo lại rất hiếm.

Người có thể tiến vào nội môn Ngọc Đài Môn cũng không nhiều, hầu hết là ở ngoại môn, nếu ở lại Ngọc Đài Môn mãi mà vẫn không thể tiến cảnh được thì có thể trở về Liễu gia, làm trưởng lão hoặc quản sự ở Liễu gia.

Liễu gia phụ thuộc vào Ngọc Đài Môn, được Ngọc Đài Môn bảo vệ, cũng vì vậy mà tiếp quản một phần sinh ý, lễ vật mỗi năm dâng tặng lên Ngọc Đài Môn.

Bất quá, gia tộc phụ thuộc Ngọc Đài Môn đương nhiên không chỉ riêng Liễu gia, mà còn năm nhà khác cũng rất nổi danh, Trương gia, Tiếu gia, Trình gia, Tư Mã gia, Khấu gia.

Sáu gia tộc này, bởi vì đều phụ thuộc vào Ngọc Đài Môn, cho nên tồn tại rất nhiều gút mắt.

Tỷ như quan hệ của Liễu gia, Trương gia và Trình gia rất tốt, Tiếu gia thì cũng bình thường, nhưng với Tư Mã gia và Khấu gia thì có chút thù hận, nếu không làm lớn ồn ào quá, thì Ngọc Đài Môn sẽ không quản.

Đại thọ sáu mươi của Liễu Thắng Hải, năm gia tộc này, bất kể quan hệ tốt hay quan hệ xấu, mặt mũi cũng phải làm như không có gì, đều vội vàng đến chúc thọ.

Trừ điều này, còn có rất nhiều gia tộc môn phái khác sẽ đến chúc thọ.

Ngoại viện và nội viện Liễu gia là hai bộ phận lớn, ngoại viện phụ trách chuyện bên ngoài, nội viện là nơi ở của các đệ tử.

Nội viện phân thành bốn bộ phận Đông Tây Nam Bắc, Đông viện là nơi quý nhất, Tông chủ ở nơi này, sau đó đến các trưởng lão nội viện, cùng các đệ tử hạt giống, Nam viện đứng thứ hai so với Đông viện, chỗ các đệ tử có tư chất tốt, tiếp đến là Tây viện, cuối cùng là Bắc viện.

Đệ tử ở Đông viện, hầu như đều là đệ tử có khả năng được Ngọc Đài Môn tuyển trúng, Nam viện đứng thứ hai, sau đó lại là Tây viện Bắc viện.

Bởi vì Đông viện và Nam viện là nơi hạt giống tu tiên, quản lí tương đối khắt khe, không cho phép đệ tử chạy loạn khắp nơi.

Đệ tử Nam viện và Đông viện hầu như chẳng đụng chạm gì nhau.

Quân Trì là một người rất dễ dàng giao tiếp, nhưng không hứng thú đến Nam viện, cũng không quen biết với người ở Nam viện, mà ở Đông viện đã suốt bốn tháng rồi, hắn vẫn chưa đi ra khỏi đây, người quen biết cũng có hạn.

Quân Yến vẫn đang tiếp thu lời dạy riêng của Liễu Vi Chân trưởng lão nên ở lại Vi Chân Đường, không cần chiếu cố đệ đệ, Quân Trì có thời gian tự lo cho bản thân, mỗi ngày trừ tu luyện, không còn thời gian để nghĩ cái khác.

Hôm nay khi hắn từ phòng tu luyện ở Vi Chân Đường trở lại Mậu Hào viện, Liễu Chân Mính cũng mới tu luyện xong, liền kêu Quân Trì tới phòng ăn, cả hai cùng nhau nấu.

Liễu Chân Mính vẽ Tụ Hỏa trận màu đỏ, Quân Trì đặt nồi lẩu lên trên, kỳ thực hắn rất có tay nghề nấu nướng, Liễu Chân Mính từng nếm qua đồ ăn hắn làm, liền mắc tật xấu như Quân Yến, không muốn ăn cơm tập thể, Tích Cốc đan vất vả đổi được cũng cảm thấy nhạt nhẽo.

Hai người ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, Liễu Chân Mính nói: “Cái này thiệt có lỗi mà, làm tu sĩ thì không nên có dục vọng miệng lưỡi.”

Quân Trì nói, “Đại đạo tu tiên không phải bất cứ ai cũng hiểu thấu đáo, trước tiên ta cứ hảo hảo hưởng thụ sinh hoạt đã.”

Liễu Chân Mính cười lớn, “Bởi vì chúng ta không một lòng hướng đạo, cho nên mới nhìn không thấu.”

Quân Trì nói: “Vậy ngày mai ngươi có muốn ăn cá nướng không?”

Liễu Chân Mính gắp một khối thịt linh tê nóng, ngon đến mức hắn có thể cắn cả đầu lưỡi mình, “Đương nhiên muốn!”

Những nguyên liệu nấu ăn này không phải tự mà có, đều do Quân Trì cầm linh thạch tới phòng bếp mua, Quân Trì nói: “Vậy ngày mai ăn cá nướng a.”

Nói đến đây, Quân Trì lại hỏi: “Mấy ngày nữa không phải sinh nhật Tông chủ sao, ta nghe quản sự Vi Chân Đường nói, mời đến rất nhiều khách, đều chiêu đãi ở trước viện, chúng ta có thể đi xem náo nhiệt hay không?”

Liễu Chân Mính bảo: “Khỏi phải nói, trừ phi là đệ tử luyện khí tầng ba hoặc là mười tám tuổi trở lên, mới có thể tới ngoại viện, vừa đi tiếp khách vừa làm việc vặt. Chúng ta chưa tới mười tám tuổi, cũng không phải Luyện Khí tầng ba, cho nên không được đi.”

Quân Trì nói: “Đến Liễu gia được bốn tháng rồi, ta còn chưa ra khỏi Đông viện một bước mà.”

Liễu Chân Mính cười nói, “Ngươi đó, ngươi như vậy thì tu luyện thế nào. Nghe nói có người khi Kết Anh bế quan hai mươi năm đó, ngươi không chịu nổi tịch mịch thì sao nhìn được đại đạo?”

Quân Trì nói, “Kết Anh nha, ở tu tiên giới này, không chắc bao nhiều người có thể Kết Anh đâu. Trước tiên cứ chậm rãi tới đây thôi, nếu ta thật sự có một ngày kia, không chừng đã có thể tịnh tâm ổn định thần hồn rồi. Nhưng ta tu luyện không thấy tiến triển, cũng chưa tìm được nguyên nhân, ta mong sẽ có người đến chỉ điểm ta.”

Quân Trì mới chín tuổi gần mười tuổi, nói lời nghiêm trang như vậy, khiến Liễu Chân Mính cười ha ha, “Ngươi dẫn linh khí nhập thể rất tốt mà, dù linh khí không thể tụ tập ở đan điền, hơn nữa thân thể không dùng linh khí tắm được, đã vượt quá hiểu biết của cao nhân, cao nhân có thể chỉ ngươi gì chứ, còn không phải bảo ngươi tiếp tục Dẫn Khí nhập thể hay sao?”

Mặc dù Quân Trì nhìn mười phần hòa khí, cảm giác như muốn nắn thế nào thì nắn, nhưng kỳ thật hắn có vài phần tâm tính, bị Liễu Chân Mính chê cười, hắn cũng thấy không cam lòng, tuy không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng lòng âm thầm thề rằng phải hảo hảo tu luyện, đến lúc đột phá, mới có thể xây dựng hình tượng bên trong lòng những người này.

Liễu Chân Mính nói xong, lại nói: “Thật ra ta cũng muốn tới ngoại viện nhìn, chắc chắn rất náo nhiệt.”

Nói tới đây, hắn nhìn về phía Quân Trì, “Không phải Quân Yến đã là Luyện Khí tầng ba rồi sao, y có thể đi đó.”

Quân Trì nói: “Tông chủ không muốn y ra ngoài, sợ y có chuyện gì.”

Liễu Chân Mính nghe tới đó, đột nhiên hạ thấp giọng nói, “Cũng đúng, đệ đệ ngươi là thiên tài vạn năm khó gặp, ta nghe nói, không chỉ Liễu gia biết chuyện của y, các gia tộc khác cũng biết y rất rõ, nếu có người nổi lòng xấu âm mưu đoạt xá Quân Yến, vậy thì tệ quá.”

Quân Trì biết đoạt xá là cái gì, nghe Liễu Chân Mính nói như vậy, cảm thấy rất đúng, liền sinh ra lòng cảnh giác.

Đệ đệ hắn bây giờ vừa là thiên tài, vừa là một khối thịt béo, tất nhiên chọc người ta mơ ước, nhưng tu vi y chỉ mới Luyện Khí tầng ba, hơn nữa trong lúc tu luyện, không có thời gian học pháp quyết thủ đoạn gì, cũng chưa tập cách sử dụng pháp khí, yếu hơn rất nhiều, căn bản không thể chống cự lại.

Y chỉ mới bảy tuổi, một đứa trẻ bảy tuổi lúc nào cũng mơ màng, nếu thật sự bị đoạt xá, ngay cả năng lực chống cự cũng không có.

Quân Trì cực kỳ lo lắng cho đệ đệ mình, thậm chí nồi lẩu mỹ vị trước mắt cũng ăn không vô, thầm nghĩ tại mình quá yếu, Dẫn Khí nhập thể thôi cũng lâu như vậy, khoảng cách tới Luyện Khí kỳ tầng một dường như xa xa không đích tới.

Quân Trì dâng trào ý chí chiến đấu, cũng không nói gì, trực tiếp bỏ chén đứng dậy cáo từ Liễu Chân Mính đi về.

Liễu Chân Mính cảm thấy kinh ngạc, hắn đứng đằng sau hô, “Không ăn thật à?”

Quân Trì đáp, “Không ăn. Phiền ngươi thu dọn tàn cuộc nha ( vậy).”

Quân Trì trở về phòng tu luyện, nhưng dù Dẫn Khí nhập thể thế nào, linh khí tiến vào đan điền đã biến mất vô tung, mấy tháng nay cứ y như vậy, lượng linh khí dẫn vào, dường như đã gia tăng, lúc trước hắn chỉ dẫn được một loại linh khí vào, còn bây giờ hắn đã có thể hấp thụ cùng lúc cả năm loại.

Điều này trên lý luận mà nói là không thể nào, linh khí có lúc chuyển thành thuộc tính hỏa thuộc tính thổ lung tung, rất không ổn định, chỉ khi chuyển hóa thành thuộc tính đơn lẻ, mới có thể ổn định lại, cho nên linh khí tiến vào trong tu sĩ, đều là một thuộc tính ổn định, linh khí không ổn định như vậy, sẽ gây quấy nhiễu tu luyện, vì thế mà Đơn linh căn trở thành linh căn tốt nhất, mà Ngũ linh căn lại là phế căn kém cỏi nhất, bởi Đơn linh căn trời sinh có thể hấp thụ linh khí cùng thuộc tính, mà tạp linh căn chuyển hóa thành nhiều loại, nhưng tu sĩ lại chỉ hấp thụ được một loại duy nhất, cho nên không thể đáp ứng đủ lượng phân bố linh khí mỗi loại bên trong.

Quân Trì lại đồng thời hấp thụ năm loại thuộc tính, hơn nữa khi linh khí tiến vào đan điền, hắn còn cảm nhận được các loại linh khí vì nguyên lý tương khắc mà trở thành vô thuộc tính, cuối cùng bị hấp thụ không thấy.

Nhưng bị hấp thụ đến đâu, Quân Trì dù tìm thế nào cũng không tìm được.

Hắn chỉ nghĩ bên trong cơ thể mình có một lỗ đen, mà hắn lại không nhìn thấy cái lỗ đen này.

Bây giờ, dưới tình huống không thể xin ai giúp đỡ, hắn chỉ cố gắng hấp thụ thật nhiều linh khí, hi vọng lấp đầy được cái lỗ đen này, nếu vậy hắn có thể tiến vào chương trình tu luyện Luyện Khí tầng một rồi.

Quân Trì ngồi trên giường tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh, khi hắn tỉnh lại đã là ba ngày sau.

Quân Yến ngồi trên bồ đoàn đối diện, Quân Trì mở mắt ra, y cũng liền mở mắt, nói: “Ca ca, ta đợi ngươi hai ngày rồi.”

Quân Trì nhìn y, sửng sốt một chút: “Hai ngày?”

Quân Yến nhìn hắn vuốt cằm nói, “Đúng vậy.”

Quân Trì nói, “Không phải ngươi đang ở chỗ Liễu Vi Chân trưởng lão sao, ta không nghĩ ngươi về sớm vậy.”

Quân Yến nói: “Sinh nhật tông chủ, ông phải đi chiêu đãi khách quý, bảo ta tự luyện, ông đưa ta mấy pháp quyết, ta tu luyện tốt rồi, liền trở về. Không chỉ thế, Vi Chân trưởng lão còn đưa ta Kim Hỏa Hoàn, là pháp khí hạ phẩm, ngươi có muốn nhìn hay không?”

Quân Trì không biết có phải Quân Yến trong lúc tu luyện đầu óc cũng mở mang hơn hay không, lời nói hơi khác so với ban đầu, hơn nữa số lần gây sự cũng giảm bớt không ít.

Chỉ với điểm này, Quân Trì hết sức cảm ơn cha hắn đã mang hắn và Quân Yến đến Tông gia tu luyện tiên đạo.

Quân Trì lập tức biểu hiện ra vẻ gia trưởng, cho nên thái độ, trông rất khoa trương vui mừng nói: “Ngươi lợi hại thiệt đó, mấy pháp quyết trưởng lão dạy ngươi, lát nữa nhớ biểu hiện ta xem, còn pháp khí hạ phẩm nữa, pháp khí rất khó có, ta đương nhiên muốn nhìn.”

Nhìn Quân Trì tỏ thái độ cổ vũ khoa trương, khiến gương mặt vốn chẳng có biểu tình của Quân Yến cũng lộ ra ý cười, y lấy Kim Hỏa Hoàn từ trong vòng tay trữ vật ra.

Vòng tay trữ vật này do Liễu Vi Chân trưởng lão cho y, lúc cho y, bên trong bỏ không ít thứ tốt, đều dùng để ban thưởng cho Quân Yến khi đột phá Luyện Khí kỳ tầng ba.

Quân Trì có thể dùng các loại linh thạch để mua linh thực linh thịt, chính bởi vì đệ đệ nhà mình quá giàu có.

Kim Hỏa Hoàn lúc lấy ra chỉ có một cái, nhưng khi Quân Yến run tay lên, Kim Hỏa Hoàn trên không trung liền biến thành hai cái, sau đó y vươn tay cầm mỗi bên một cái, hai cái lập tức biến thành bốn cái.

Quân Trì như nhà quê ra tỉnh trợn mắt há mồm, sau đó cười rộ, cảm giác giống như biểu diễn tạp kỹ vậy.

Quân Yến nói thêm, “Cái này còn có thể phát ra lửa, ca ca, ngươi có muốn xem không?”

Quân Trì nhìn y muốn biến thân thành hùng hài tử*, lập tức nói: “Vẫn đang trong nhà, ngươi muốn thiêu cháy cả căn phòng luôn sao, ngàn vạn lần đừng phóng ra lửa đó.”

(*) hùng trong con gấu.

Quân Yến ngoan ngoãn gật đầu, nói: “Vậy chúng ta đi tìm nơi khác, ta cho ca ca xem.”

Quân Trì trả lời: “Ừm, được, chúng ta ra ngoài.”

Đứa trẻ muốn biểu diễn thứ mình vừa mới học, nhất định phải thật khích lệ và tán dương, Quân Trì biết rõ đạo lý giáo dục, nhanh chóng dẫn theo đệ đệ ra khỏi phòng.

Hoàn chương 9.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.