Ngày 12 tháng 8 năm XX. Cái tên Eirlys Đông Hoa đang tràn ngập trên mọi các trang tin tức giải trí ở xứ Trung. Eirlys Đông Hoa 24 tuổi, là một diễn viên điện ảnh chính kịch, gia nhập làng giải trí 4 năm, ngày hôm nay đã được xướng tên ở giải ảnh hậu tại buổi liên hoan phim Kim Mã, cô giành được giải thưởng này nhờ vai nữ chính một bộ phim hành động với đội ngũ sản xuất phim đến từ Mỹ. Trong 4 năm kể từ lúc ra mắt với công chúng, Eirlys Đông Hoa lúc này càng trở nên nóng hổi hơn bao giờ hết. Đời tư không một khiếm khuyết vì trong 4 năm qua với hành tung bí ẩn mà cô không có một scandal tình ái hay bất cứ scandal nào tổn hại đến hình ảnh trước công chúng, điều này cùng những thành tích điện ảnh cô mang lại, khiến cho cô trở nên hoàn hảo trong mắt công chúng. Có lẽ vì sự kín tiếng về đời tư của Đông Hoa mà những phóng viên vô cùng nhiệt tình chớp lấy thời cơ để phỏng vấn Đông Hoa.
Trước mặt Đông Hoa nhấp nháp những ánh đèn Flash, bên tai là những câu hỏi liên tục được nói ra từ các phóng viên, hoà lẫn với tiếng gào thét fan của cô. Xung quanh cô có vài vệ sĩ cao lớn chắn trước tầm mắt cô, ngăn lại đám phóng viên muốn tấn công người kia. Đông Hoa cúi đầu, thỉnh thoảng lại liếc nhìn về hàng fan nở nụ cười nhẹ, chỉ hành động nhỏ này thôi cũng đủ làm hội trường chói tai bởi tiếng hét kích động kia. Cô được dẫn dắt ra xe bảo mẫu, trên tay còn cầm chiếc cúp của ảnh hậu.
Khi đã thoát khỏi cảnh tượng hỗn loạn khi nãy, Đông Hoa ngồi trên xe đã vô cùng mệt mỏi, để chiếc cúp sang một bên, muốn tìm một tư thế thích hợp để đánh một giấc. Tiểu Vũ trợ lý của cô đắp cho cô một chiếc chăn mỏng.
“Trong xe nhiệt độ hơi thấp, tiểu thư khoác lên đừng để bị lạnh.”
Đông Hoa gật đầu, không đáp lời, tay cô đã kéo chiếc chăn lên tận cổ, an ổn dựa vào Tiểu Vũ mà nhắm mắt.
“Tiểu thư, khi nào thì mới về lại Bắc Kinh?” Tử Thanh vừa lên tiếng vừa nhìn chiếc ipad trên tay không rời. Tử Thanh chính là người đại diện của Đông Hoa.
Cô vẫn nhắm mắt, giọng lười biếng lên tiếng “Đợi ngày mai rồi trở về.”
“Vâng!” Tử Thanh đáp một tiếng, trong xe rời vào im lặng, được một lúc thì ipad của Tử Thanh hiện lên một thông báo, cô nàng lập tức lên tiếng.
“Tiểu thư, thiếu gia vừa báo đến rằng 2 ngày nữa sẽ đến Bắc Kinh.”
Đông Hoa thoáng mở mắt, sau đó lại nhắm mắt, nhàn nhạt nói “Vậy thì lập tức liền trở về đi!”
Tử Thanh gật đầu, quay sang nói với tài xế Tiểu Chu đến biệt thự Thụ Phong.
Hiện tại đã là nửa đêm, đường xá thông thoáng, thông thường từ chỗ liên hoan phim đến biệt thự phải mất 2 tiếng, hôm nay Tiểu Chu chỉ chạy 1 tiếng là đã đến cổng lớn của biệt thự. 4 tên thuộc hạ trông cửa lớn nhìn thấy Tiểu Chu liền tự khắc mở cửa, nghiêm trang đứng cúi nhẹ người cho đến khi chiếc xe của Đông Hoa đi qua. Cách một đoạn đường nhất định, sẽ có hai tên thuộc hạ đứng canh giữ ở hai bên đường, qua tầm khoảng 5-6 đoạn đường như vậy, chiếc xe cuối cùng cũng đến được sân trong của khu biệt thự, Tiểu Chu không rẽ vào hướng biệt thự mà chạy thẳng đến sân chứa máy bay tư nhân.
Lúc Đông Hoa tỉnh dậy thì bản thân cô là đang ở Bắc Kinh. Cô lười biếng nằm trên giường đưa tay với lấy chiếc điện thoại xem tin tức. Quả nhiên toàn bộ hotsearch trên weibo đều có tên cô.
#Eirlys Đông Hoa-chủ nhân của chiếc cup ảnh hậu năm nay.
#Eirlys Đông Hoa ảnh hậu lần thứ 51 của điện ảnh Kim Mã
#Những lời khen không ngớt từ các đạo diễn và diễn viên gạo cội dành cho Eirlys Đông Hoa.
#Ảnh đế Hàn Tân “ngỏ tình ý” với Eirlys Đông Hoa.
#Tìm hiểu chặng đường điện ảnh của ảnh hậu Eirlys Đông Hoa.
Đông Hoa cau mày, nhìn vài tựa đề hotsearch kia có chút tỉnh táo. Cô nhấn vào tin liên quan đến cái “ngỏ tình ý” kia. Lập tức màn hiện hiện lên một video dài 16 phút. Cô vừa nhấn vào xem, lập tức một giong nói được truyền đến.
“Eirlys là một diễn viên có kĩ thuật tốt nhất tôi từng hợp tác. Cô ấy là nữ diên viên duy nhất không cần thời gian tập luyện võ công, cũng là nữ diễn viên không sử dụng diễn viên đóng thế. Toàn bộ những thước phim mà mọi người được xem, hoàn toàn là Eirlys đảm đương. Ở phim trường cô ấy luôn cho mọi người thấy được trách nhiệm, tinh thần và sự chuyên nghiệp của cô ấy đối với bộ phim “Rừng Cấm” này. Có thể nói đây là vinh dự của tôi khi hợp tác với cô ấy.” Người vừa nói là đạo diễn của bộ phim đã giúp cô giành được giải thưởng ảnh hậu này, chính là đạo diễn Robert Andem. Sau đó màn hình lại chuyển cảnh, là nam chính của bộ phim, anh là một trong những tài tử của điện ảnh Hollywood.
“Ngoại trừ ăn đúng bữa, ngủ đúng giờ ra thì toàn bộ thời gian còn lại của Eirlys đều giành để nghiên cứu về bộ phim. Cô ấy biết thế mạnh của bản thân ở phương diện nào, quá trình quay phim cũng thuận lợi hơn với những lời khuyên quay góc của cô ấy. Tôi rất thích Eirlys thể hiện cú đá trên không trung, cô ấy làm tôi rất ngạc nhiên cùng ngưỡng mộ. Các bạn biết đấy, trong khi tôi phải học võ công thì cô ấy có thể quay xong một bộ phim rồi. Thật là ngượng ngùng nhưng không thể phủ nhận tài năng của Eirlys đã khiến bộ phim có sức hút như thế. Thế nên tôi nghĩ chỉ mỗi giải thưởng này thôi cũng không đủ cho cô ấy.”
Phía sau còn có thêm một vài diễn viên trong đoàn phim “Rừng Cấm”, cũng có một số diễn viên mà cô đã từng hợp tác cũng lên tiếng khen kĩ thuật diễn của cô, nhưng người lại khiến cô để ý nhất, chính là cái tên Hàn Tân. Đây là ảnh đế Hàn Tân mà năm ngoái cô cùng anh ta đóng chung bộ phim “Diêu Cung“. Đa phần Đông Hoa sẽ không thể nào nhớ tên được những người là bạn diễn của cô, nhưng riêng người này cô có thể nhớ là vì tên quái gở này rất thích mời cô đi ăn khuya, cũng hay chủ động muốn đưa đón cô về nhà mặc cho sự lạnh lùng của cô mà vẫn mặt dày bám theo, không giống với những bạn diễn khác, khi thấy cô lạnh nhạt, ngoại trừ khách sáo lịch sự ra thì không có ý đồ khác.
“Đông Hoa với tôi mà nói, không có một câu từ nào có thể diễn tả được con người của cô ấy. Phải nói là tôi không tìm thấy được khiếm khuyết nào của cô ấy. Tôi cũng đã xem “Rừng cấm”, những biểu hiện trên phim của cô ấy có lẽ không khác ngoài đời là bao. Mạnh mẽ, kiên cường, xinh đẹp, cũng rất lạnh lùng, rất thu hút. Không giây phút nào khi nhìn vào cô ấy khiến tôi có thể rời mắt được...”
Xem đến đây, Đông Hoa không một chút do dự liền vứt chiếc điện thoại trên tay đi: Đúng là tên đàn ông phiền phức! Ngay cả giọng nói cũng chán ghét như còn người anh ta! nổi hết cả da gà.
Cô quyết định rời giường, vì trở về Bắc Kinh sớm nên Tử Thanh vừa vặn nhận cho cô một chương trình thực tế trực tiếp, thời gian quay là lúc 9 giờ, chính là 2 tiếng nữa. Từ biệt thự Cẩm Uyển đến địa điểm ghi hình mất 1 tiếng nên 1 tiếng còn lại Đông Hoa vô cùng chậm rãi tắm rửa sau đó vừa dùng bữa sáng vừa xem tin tức. Mặc dù không vội vàng nhưng cô lại đến điểm quay sớm hơn nửa tiếng. Hôm nay quay ở ngoài trời, là ở công viên nước quốc gia. Lúc đến Đông Hoa một thân ăn mặc thoải mái, áo croptop trắng cổ kín không tay cùng quần đùi cạp cao, cô rất ít khi mặc như vầy để quay hình, nhưng để phù hợp với chủ đề hôm nay nên Đông Hoa không còn sự lựa chọn nào khác. Mặc dù nói đến sớm nhưng đó là so với giờ quay, còn so với những người khác cùng quay hôm nay, Đông Hoa là đến cuối cùng. Thế nên khi cô vừa đến, đã có người lại gần kéo cô đến phòng hoá trang, cô chỉ nhẹ nhàng từ chối, ý bảo muốn để tự nhiên không cần biến hoá. Cô nàng kia nghe xong liền trợn trừng mắt ngạc nhiên nhìn cô, lại tiếp tục nhìn cô rồi lại nhìn về đám cô nàng vừa hoá trang xong đang bước lại gần phía này. Cô nàng chỉ đành rời đi, ý nghĩ trong đầu có chút hâm mộ Đông Hoa có làn da thật đẹp. Những nữ diễn viên kia, mặc dù biết hôm nay phải xuống nước nên toàn bộ sản phẩm hoá trang đều muốn dùng loại không thấm nước, cũng chỉ mong lên hình đẹp một chút mà Đông Hoa lại can đảm chỉ để mặt mộc, thật là ngưỡng mộ!
Hôm nay ngoại trừ Đông Hoa thì còn có thêm ba nữ diễn viên khác, một người là một trong những tiểu hoa đán đang rất hot hiện nay-Lữ Thi Thi, một người là diễn viên truyền hình, cũng đã nhận rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ-Tạ Tương, người còn lại là Lệ Tống Nhiên, một diễn viên mới, danh tiếng không tệ. Chính vì thế ngoài Tạ Tương ra cần phải chào hỏi trước thì hai người còn lại phải chào cô một tiếng tiền bối, mặc dù tuổi của hai người đó chỉ tương đồng tuổi cô. Đông Hoa liếc nhìn ba khuôn mặt ấy một lượt, Tạ Tương chỉ dùng một chút son để khuôn mặt không trở nên nhợt nhạt, Lữ Thi Thi và Lệ Tống Nhiên đều thích bôi tro trát phấn lên mặt. Bốn người đứng chung một chỗ, cũng chỉ đơn giản chào hỏi xong liền tách ra đi đến chỗ định sẵn để bắt đầu ghi hình.
Buổi ghi hình thực tế này có tên là “Run the time”, có thành viên chính là 6 người, đa số là những khuôn mặt rất quen thuộc với đại chúng, cùng với 4 vị khách mời các cô nên được chia làm hai đội để hoàn thành nhiệm vụ. Khi bắt đầu ghi hình, hai MC giới thiệu một chút, sau đấy có ít phút để trò chuyện trước khi nhiệm vụ được phát ra. Có thể nói Đông Hoa hôm nay trở nên nổi bật nhất, lí do chính là cái cúp ảnh hậu hôm qua cô đã đạt được, kết quả vẫn không tránh khỏi tầm ngắm của hai vị MC cáo già này.
Lỗ Mính Yểu tuy rằng đã có tuổi, nhưng dáng người nhỏ bé khiến cho cô trở nên trẻ trung hơn so với tuổi, vừa kết thúc lời giới thiệu, liền chuyển chủ ý lên người Đông Hoa mà cười nói.
“Chúc mừng tiểu Hoa đã nhận được giải ảnh hậu, thật sự là ngưỡng mộ, tôi gia nhập giới này đã hơn mười năm nhưng còn chưa bao giờ thấy cúp của ảnh đế và ảnh hậu đâu, tiểu Hoa nhất định lần nào đó phải thoả mãn con mắt của tôi một lần đó.”
Đông Hoa có chút giật giật khoé môi, thân thiết như vậy sao? MC như chị ta dẫn biết bao nhiêu cái chương trình liên hoan phim như vậy rồi, lúc này còn không biết ngượng ngùng nói như thế, khuôn mặt Đông Hoa nhàn nhạt mà trả lời.
“Được, hôm nào mời chị đến nhà, ăn một bữa cơm tiện thể ngắm chiếc cúp ấy.”
Lỗ Mính Yểu lộ ra vẻ mặt sung sướng, quăng cho Đông Hoa ánh mắt cảm động, giọng cô càng thiết tha hơn.
“Thế thì quả là vinh hạnh của tôi rồi.”
Bên đây chỉ vừa bắt đầu, MC nam Đồng Hình bên kia lại tiếp tục câu chuyện của cô.
“Tôi có một tí thắc mắc, theo như thông tin thì ảnh đế Hàn Tân hôm qua cũng tham dự buổi liên hoan Kim Mã nhưng 5 giờ chiều nay mới đáp xuống Bắc Kinh, thế mà Đông Hoa hôm nay liền có thể tham dự chương trình cùng chúng ta rồi.”
Lỗ Mính Yểu lên tiếng cùng hợp sức, vẻ mặt cô nàng như ngạc nhiên nhận ra điều đó:
“Phải ha, em về luôn trong đêm sao? nếu vậy thì em vừa đáp xuống Bắc Kinh là tới đây luôn à?”
“Nếu thật đúng như vậy thì chúng ta thấy thật có lỗi với em, em vẫn khoẻ chứ?”
Khoé miệng của Đông Hoa càng giật kịch liệt, sáng nay cô cũng đọc tin tức rằng Hàn Tân đã đặt chuyến bay sớm nhất để về Bắc Kinh, đáp xuống đây lúc 5 giờ. Nghĩ đến quả thật cô có mặt ở đây thật thần kì, thế nên Đông Hoa không chút chần chừ, không chút suy nghĩ liền nói.
“Vẫn tốt, thật sự là về trong đêm, nhưng em có máy bay tư nhân nên không cảm thấy mệt mỏi lắm.”
Mọi người lập tức hoá đá “...”
Khuôn mặt gì thế? Cô đã nói gì không đúng sao? Đông Hoa liếc nhìn một đám người đang ngơ ngác nhìn cô, cô liền nhìn sang Tử Thanh xin ý kiến, chỉ thấy cô nàng đỡ trán bất đắc dĩ lắc đầu.
Trong lòng Tử Thanh thầm oán: Quả nhiên vẫn là nên hạn chế cho tiểu thư xuất hiện trước công chúng qua mấy cái show nhảm nhí này, lại để khán giả thấy được một mặt hơi ngốc lại kém ăn nói kia của tiểu thư.
Quả thật làm trong cái giới giải trí này, giàu thì có giàu, cùng lắm là nhà có nhiều chiếc siêu xe, cũng chưa nghĩ tới lại có ai có cả máy bay riêng, điều Đông Hoa nói ra, làm nhiều người nhất thời không tiếp thu được.